Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 72-2




Giải thích một chút, theo kinh nghiệm nghiền truyện cổ đại của ta thì ở cổ đại có thể chấp nhận được biểu ca biểu muội lấy nhau, nhưng chị Thấm là người hiện đại, sao có thể chấp nhận được người có cùng huyết thống yêu nhau được chứ, sinh con dễ khuyết tật ah....nên chị mới phản ứng kịch liệt như thế

(Tiếp)

Lăng Triệt vừa trở về đến cung Ngọc Tuyền, hắn vừa mới gặp mặt nói chuyện cùng với Phong Hạ, sự tình phát triển hoàn toàn nằm trong dự tính của hắn. Thực chất hắn muốn đi Trọng Hoa cung nhìn Long Vân Thấm một cái, nhưng lại nhớ mấy đêm gần đây nàng đều ngủ không được an ổn, nghĩ nghĩ cuối cùng hắn không đi quấy rầy nàng nữa.

Không nghĩ vừa mới bước chân vào phạm vi Ngọc Tuyền, hắn liền nhìn thấy bóng dáng vốn không nên xuất hiện ở đây. Long Vân Thấm đang ngồi trên vị trí của hắn, tựa hồ chờ hắn.

Ảnh cùng Mị đều đứng bên cạnh, thần sắc u ám.

Tâm Lăng Triệt lập tức trầm xuống, bước đến muốn chạm vào nàng lại bị Long Vân Thấm một bước tránh được.

Trong lòng vừa động, Lăng Triệt có chút mờ mịt nhíu mày nhìn người trước mặt: “Thấm Nhi?”

Long Vân Thấm cho Ảnh cùng Mị một cái ánh mắt, hai người biết đều lập tức rời đi, trong phòng chỉ còn hai người nàng cùng Lăng Triệt. Nàng nỗ lực hít một hơi thật sâu, cật lực muốn chính mình duy trì bình tĩnh.

Nhưng nàng làm không được, bởi vì nàng thật tâm thích Lăng Triệt, thật thích, thật ỷ lại.

“Lăng Triệt, ta có thể hỏi ngươi một chuyện được không?”

Loại không khí này quá mức quỷ dị, trong không khí nhiễm một loại bi thương không nói nên lời, làm Lăng Triệt nhìn nàng cả người đều cảm thấy nàng đau lòng. Ngực đau xót, hắn chưa từng thấy ánh mắt của nàng như vậy.

“Thấm Nhi?”

“Lăng Triệt, tên thật của ngươi là gì?”

Nàng vừa nói hắn liền đoán được đại khái có chuyện gì xảy ra, bất an trong lòng dịu xuống một chút, nhưng sắc mặt vẫn như trước nói: “Thấm Nhi biết được cái gì?”

“Ta chỉ muốn biết sự thật.”

“Đó là sự thật, Thấm Nhi ngươi sẽ đoán được.”

Cả người Long Vân Thấm chấn động, một loại cảm giác tên là đau đớn lan tràn từ đỉnh đầu đến các ngón chân, nàng đoán được, nhưng nàng không muốn tin dù chỉ một chút. Nàng tình nguyện nàng không đoán được nó.

“Lăng Triệt, Long Vân Cẩm.”

“Thấm Nhi!” Nam nhân trực tiếp đem nàng ôm vào trong lòng, cho dù nàng hết sức giãy dụa cũng không chịu buông ta, hắn không biết phải an ủi nàng như thế nào, chỉ có thể chờ nàng bình tĩnh lại.

“Long Vân Cẩm lại như thế nào, ta chỉ là ta, mặc dù là Long Vân Cẩm, ta vẫn thích ngươi, vẫn yêu ngươi!”

Long Vân Thấm đình chỉ giãy dụa, ngẩng đầu nhìn hắn.

“Chúng ta là thân huynh muội.”

" Cái gì huynh muội? Ta với ngươi vốn không có quan hệ huyết thống gì cả? "

" Là sao? "

Nhìn ra sự kinh ngạc của Long Vân Thấm, Lăng Triệt buồn cười hôn xuống cái trán của nàng: " Ta là nghĩa tử của phụ vương. "

Long Vân Thấm kinh ngạc, nàng vẫn nghĩ hắn là nhi tử của Long Hạo Thiên, mặc dù nàng từng hoài nghi nàng không phải con ruột của Long Hạo Thiên nhưng Lăng Triệt nói hắn cùng nàng không có cùng huyết thống, này là như thế nào.

Hắn nói hắn không phải nhi tử của Tần vương.

" Sao lại thế này? " Lăng Triệt ôm nàng, một khắc cũng không dám lơi lỏng, hắn trực tiếp đem người ôm vào nội điện, đem Long Vân Thấm đang thất thần đặt lên giường. Đem nàng vào trong ổ chăn, bản thân lập tức tiến vào, sau đó lại giang cánh tay ôm lấy nàng.

" Muốn nghe sao? "

Nhìn vẻ mặt của nam nhân, nhắc đến Tần vương đáy mắt liền hiện lên đau đớn thật sâu không thể che giấu, đây là nỗi đau trong lòng của hắn, nàng thế nào lại nhẫn tâm đi vạch trần nó ra.

" Không cần thiết, ta chỉ muốn biết đáp án của ta được rồi. Đủ rồi. "

Bọn họ không có huyết thống tình thân, vậy nàng liền yên tâm, về phần cái gì quan hệ huynh muội Long Vân Thấm không quan tâm, bất quá là một cái danh xưng mà thôi. Ở thời đại này biểu ca biểu muội còn có thể kết hôn, đó mới là cố kị của nàng. Ở trong mắt của nàng, Long Mộ Hi dám gả cho biểu ca của mình mới là chuyện không thể tiếp nhận được.

Nàng cùng Lăng Triệt, căn bản không có quan hệ huyết thống.

" Vừa rồi, ta… " Nàng quá mức kích động, hơn nữa không quan tâm bên ngoài mà chạy đến Ngọc Tuyền, lúc này nghĩ lại mới thấy bản thân đã quá lỗ mãng.

Hiện thời trong lòng bình tĩnh, nàng mới phát giác bản thân giống như nổi khùng lên, nếu như bị người hữu tâm chú ý, đối với thanh danh hai người đều không có gì tốt cả.

" Không có việc gì ta đi trước đây. "

Lăng Triệt đâu chịu thả người rời đi, hắn đợi hồi lâu mới nhìn thấy được thiên hạ ngày nhớ đêm mong, còn hận không thể đem nàng buộc ở cạnh, nàng đã đến đây còn muốn chạy? Không có khả năng!

Chính cái giường lớn này, bao nhiêu đêm hắn đều nằm nghĩ, nếu Thấm Nhi của hắn có thể nằm bên cạnh thì thật tốt. Hiện thời mộng đẹp trở thành sự thật, cho dù nàng nói cái gì hắn cũng sẽ không buông ra.

" Đêm đã khuya, lưu lại đi. "

Long Vân Thấm đầu óc có chút ngốc, ngây ngô nhìn Lăng Triệt, không biết phải trả lời như thế nào. Lăng Triệt lập tức bắt lấy cơ hội trực tiếp đem cả người mình chui vào trong ổ chăn, quần áo bên ngoài đều chưa kịp cởi bỏ, sóng vai nằm bên cạnh nàng: " Thấm Nhi, đêm nay ở lại."