Ta Bị Zombie Cắn

Chương 46: Hắn Cũng Có Súng!






Trương Thành đánh giá qua Vương Nhạc Nhạc, ấn tượng đầu tiên là cô gái này rất gầy, rất trắng, hơn nữa có phía trước nàng là bức tường trường tồn với thời gian .
Trương Thành nói: "Súng ở trên tay của ta là hàng thật."
Vương Nhạc Nhạc cảm giác được họng súng lạnh buốt dí vào đầu như tử thần đòi mạng nàng.

Ta Bị Zombie Cắn Trailer
Đây tuyệt đối là hàng thật.
Vương Nhạc Nhạc cũng vừa về nước không lâu, khi ở Nước mỹ, nàng thường xuyên đi cùng Hứa Siêu đi sân tập bắn, thỉnh thoảng còn đi săn.
Hứa Siêu mỗi một lần bắn xong, đều muốn ngửi mùi vị của họng súng.
Đây dường như là một trong những đam mê quái dị của hắn.
Lúc này, tay Vương Nhạc Nhạc lặng lẽ sờ về phía sau cái gối kê ở mông nàng.
Gối dưới mông nàng, đang đè lên một bộ bộ đàm.
Trương Thành đã chú ý tới động tác nhỏ của Vương Nhạc Nhạc, nói: "Ngươi còn đông đậy một cái, sẽ kết cục như ba tên ở dưới nhà kia , một súng bể đầu."

Ba người bọn họ chết rồi!
Lần này, Vương Nhạc Nhạc triệt để không dám động đậy.
Mặc dù nàng mỗi ngày đều hóa trang cương thi, nhưng là nàng thực rất nhát gan.
Bằng không, cũng sẽ không được phân phối đến xem phòng giám sát.
Bởi vì nàng ra ngoài, tuyệt đối chỉ gây trở ngại cho người khác chứ không giúp ích được gì cả.
"Đứng lên." Trương Thành lạnh lùng nhìn Vương Nhạc Nhạc nói.
Vương Nhạc Nhạc đứng dậy.
Trương Thành ra lệnh cho Vương Nhạc Nhạc đi đến bên ngoài hành lang, hắn lấy một chiếc còng tay khóa tay nàng với rào chắn hành lang.
Trên hành lang, Vương Nhạc Nhạc thật sự ủy khuất.
Trương Thành liền hỏi: "Ta hỏi ngươi mấy vấn đề.

Ngươi hãy trả lời cho thật."
Vương Nhạc Nhạc ngồi chồm hổm trên mặt đất, sợ hãi nói "Đừng giết ta, đừng giết ta."
Trương Thành hỏi: "Các ngươi có mấy người?, mấy nam mấy nữ?, những người ra ngoài tìm vật tư, trên tay có vũ khí gì?."
Vương Nhạc Nhạc hồi đáp: "Chúng ta có 13 người, nam 9 người, nữ 4 người , là do Tiểu Siêu làm chủ, vũ khí chỉ có gậy bóng chày."
Trương Thành lại hỏi: "Không có súng sao?"
Vương Nhạc Nhạc vội vàng lắc đầu.
Trương Thành nói ra: "Cho ngươi thêm một phút đồng hồ suy nghĩ, nếu như ngươi gạt ta, thì chắc chắn đối mặt với ngươi nhất định là cái chết, ngược lại, nếu như ngươi nói thật, ta sẽ cho ngươi sống sót, cuộc sống mỗi ngày vẫn sẽ không có gì thay đổi."
Vương Nhạc Nhạc sợ sệt nhìn Trương Thành.
Một vẻ mặt bình thường, mặc dù không xấu xí, nhưng cũng không tuyệt đối anh tuấn.
Cùng Hứa Siêu so ra, Trương Thành xác thực kém nhiều.
Vô luận là tướng mạo, còn có dáng người.
Trương Thành bắt đầu đếm ngược: "Còn có hai mươi giây, mười chín giây.


.

."
Đồng thời, Trương Thành lấy súng lục ra, đổi mới băng đạn.
Sau đó, lại lấy ra súng lục 92.
Trên hai tay vậy mà nắm hai khẩu súng lục.
Vương Nhạc Nhạc nhìn thấy Trương Thành bình tĩnh lắp băng đạn, còn có trang bị cảnh sát trên người Trương Thành.
Tại 5s cuối cùng.

Vương Nhạc Nhạc vội nói: "Ta, ta nhớ ra rồi, Tiểu Siêu, Tiểu Siêu có một khẩu súng, giống như súng lục 54, hắn dùng 30 vạn mua được."
Súng ống là hàng cấm, không được phép sử dụng , chứ nói gì đến bán.
Bất quá, càng là đò vật bị cấm thì lại càng có lợi nhuận.
Trước Tận thế, một khẩu phỏng chế súng lục 54 bán hai,ba vạn, đã rất quý giá.
Mà Hứa Siêu dùng hẳn 30 vạn, đây tuyệt đối là cái giá vô cùng cao.
Trương Thành âm trầm nói: "Hi vọng ngươi đừng gạt ta."

Vương Nhạc Nhạc thề thốt: "Ta sẽ không lừa gạt ngươi, ta thề."
Kỳ thật, Vương Nhạc Nhạc không ngu ngốc.
Nàng cho rằng Trương Thành cũng sẽ không giết nàng.
Bởi vì nàng là nữ nhân.
Trương Thành một cái nam nhân, tại tận thế bên trong, nhất định sẽ cần nữ nhân.
Tại bên trong tận thế, nếu như không có nữ nhân làm bạn, nam nhân làm thế nào phát tiết dục vọng đây.
Hơn nữa, lùi một bước mà nói, nếu như Trương Thành không giết chết Hứa Siêu, ngược lại bị Hứa Siêu giết, nàng cũng có thể nói là đã bị bắt ép.
Hứa Siêu cùng nàng đã quen biết nhau từ nhỏ , lại cùng nhau du học tại Mỹ Quốc, chắc chắn sẽ không trách nàng.
Bất kể như thế nào, đều còn có thể sống sót.
Lúc này, bộ đàm truyền đến tiếng vang rẹt ...rẹt...rẹt .
Sau đó, thanh âm Tiểu Thiên truyền lại: "Nhạc Nhạc, chúng ta đang trở về, chú ý mở cửa, đừng cứ cắm đầu chơi trò chơi."