Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 155: Làm Được Rồi




- Chuyện gì vậy? rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? tại sao đối lại phương đột nhiên tấn công chúng ta?

Người trung niên trong khoang lái hoảng sợ, vội vàng hét lớn.

- Ông chủ, phía trước không phải muốn bắt họ, mà là trợ giúp họ, chúng muốn xử lý chúng ta ở biển!

Người lái thuyền sợ hãi, cả người toát mồ hôi lạnh, khi nhìn thấy tên trên ngư thuyền của đối phương, lần nữa hét lớn:

- Ông chủ đối diện là con thuyền hiệu Hải Nan xấu xa nổi tiếng khu vực biển gần đây, chúng là một lũ lưu manh, thổ phỉ, có vũ khí!

- Cái gì! đáng chết, không ngờ cửa hàng bể cá Tiên Cảnh còn có bối cảnh này, thật không ngờ!

"Bùm bùm bùm!"

Ba tiếng vang lớn, mà lúc này, truyền đến tiếng kêu thảm thiết, đám người trong khoang thuyền kinh hãi, vội vàng đi xem, chỉ thấy đùi của một công nhân bị một cái xiên cá đâm trúng, quỳ trên mặt đất kêu thảm thiết.

- Quả nhiên bọn chúng dám giết người, côn đồ, thật là côn đồ!

Lúc này người trung niên trong khoang thuyền bỗng luống cuống, bọn hắn chưa từng đối diện với tình huống này trên biển, thật giống như là chiến tranh trên biển thời cổ đại.

- Chạy mau, chạy mau, bọn chúng có vũ khí đấy!

Người trung niên kinh hoảng la lớn.

- Đúng đúng!

Nhân viên điều khiển kinh hoảng gật đầu.

- Muốn chạy? đâu có dễ dàng như vậy, chặn chúng lại cho tao.

Long ca tàn nhẫn nói, lập tức thanh niên khống chế ba Long Hải xiên trên thuyền nhanh chóng đổi loại xiên có dây, đây là Long Hải xiên đặc chế, lập tức nhắm vào thuyền cá, trực tiếp đâm lên phía trên, vội vàng giữ chặt dây thừng cột vào trước sau trái phải ngư thuyền, kéo gắt gao.

- Không xong rồi ông chủ, ngư thuyền của chúng ta bị cột chặt rồi, không chạy trốn được.

Một công nhân nhìn thấy ngư thuyền đã bị cột chặt, trên mặt lộ thần sắc kinh hoảng, lúc này không có người nào dám chạy ra ngoài, vạn nhất bị xiên cá đâm trúng là sẽ chết, nhìn thấy phía đối diện có kẻ cầm dao chuẩn bị bò qua chỗ bọn họ lại càng thêm sợ hãi.

- Đầu hàng, mau đầu hàng, tao không tin họ dám giết chúng ta, mau báo cảnh sát biển, chúng ta báo cảnh sát, đem bọn chúng bỏ tù hết.

Người trung niên trong buồng lái có chút hoảng sợ, sợ hãi nói.

Đồng thời lúc này, không chỉ một chiếc thuyền của họ bị giữ lại, một ngư thuyền bên cạnh cũng bị hiệu Hải Nan cột lại, họ không có chút kinh nghiệp chiến đấu trên biển so với bọn Hải Nan là lưu manh đã trải qua khoảng trăm trận chiến còn kém rất xa,

Duy chỉ có một ngư thuyền may mắn nhìn thấy hai ngư thuyền bị vây bắt như vậy lập tức cao chạy xa bay, còn quản theo dõi cái gì, mệnh nhỏ mới quan trọng!

- Sau này cho vàng cũng không dám theo dõi bể cá Tiên Cảnh bọn chúng nữa, thật quá điên cuồng!

- Ông chủ, hai ngư thuyền hiệu Hải Nan đã được khống chế!

Lão Tầm đứng trên boong tàu, trong tay cầm một cái kính viễn vọng nói.

- Ừ, tôi biết rồi.

Sở Tiên gật đầu, thủ đoạn đối phó hai ngư thuyền có ký hiệu Tai Nạn vừa rồi khiến hắn có chút kinh ngạc, uy lực của vũ khí xiên cá rất lớn, tuy bọn chúng bắn ra ba phát súng, nhưng ngư thuyền bọn họ chưa từng cải tạo đặc biệt, muốn trói chặt ngư thuyền của hắn căn bản không có khả năng.

- Không hổ là cướp biển chuyên nghiệp!

Sở Tiên nhìn bọn chúng mỉm cười.

- Ông chủ, chúng ta nên làm thế nào? Bọn chúng đúng là một phiền phức lớn.

Lão Tầm bên cạnh nhíu nhíu mày, nói với Sở Tiên.

- Ông nói xem chúng ta nên làm thế nào?

Sở Tiên cười với Lão Hoàng.

- Ông chủ, tôi thấy nên sớm giải quyết bọn chúng,nếu không sau này chúng ta ra khơi sẽ bị ảnh hưởng lớn!

Lão Tầm nói thẳng.

- Vậy chúng ta giải quyết thế nào?

Sở Tiên hỏi lại.

- Cái này đơn giản!

Lão Tầm tự tin nhìn hắn:

- Để bọn Kiếm Nhất xuống biển, đánh chìm ngư thuyền của bọn chúng hoặc trực tiếp lên thuyền giết sạch bọn chúng!

Sở Tiên nghe lão nói có chút sững sờ:

- Lão Tầm, bây giờ ông hiểu biết rất nhiều!

- Ha ha, ông chủ, mấy ngày này tôi đang xem binh pháp tôn tử, sách vở chiến tranh!

Lão Hoàng cười ha ha đáp.

- Được, vậy làm theo cách của ông.

Sở Tiên gật đầu.

- Yên tâm đi ông chủ, tôi nhất định sẽ đánh trận này thật tốt!

Lão Tầm tự tin nói: Kiếm Nhất, Lư Nhất, mấy người các anh, khi ngư thuyền tiến lên tấn công, đem bọn chúng giết sạch toàn bộ!

- Chờ đã, làm cho bọn chúng mất năng lực chiến đấu là được rồi, sau đó giao cho cảnh sát!

Sở Tiên lập tức ngăn lại, chuyện giết người này hắn còn có chút không quen:

- Còn nữa, vũ khí của các anh là gì?

- Khoan điện chống nước, là thứ chuyên dùng khoan giếng có thể xuyên qua inox, tiêu mất của ông chủ mấy vạn đồng mới mua được mấy chiếc đấy!

Lão Hoàng cười ha ha nói.

- Ông quả thật biết suy tính, vũ khí đều chuẩn bị xong!

Sở Tiên hơi kinh ngạc nhìn lão Tầm, cảm thấy hắn thật lợi hại.

Lão Tầm cười cười, sau đó dẫn bọn Nhất Kiếm, Nhị Kiếm mang đồ nhảy xuống biển.

Lúc này trên hai ngư thuyền hiệu Hải Nan bị khống chế, đám người trên ngư thuyền đều đang quỳ trên boong.

Đám người này không phải là người bình thường, người nào người nấy tráng kiện, nhưng so với bọn Long Ca giết người không ghê tay mà nói thì còn kém rất xa, đều bị khống chế rất nhanh.

- Gọi điện thoại, gọi điện thoại kêu tên nhãi kia đến đây, nếu không bọn tao sẽ giết chúng mày!

Long Ca miệng ngậm điếu thuốc, tay cầm dao, khinh miệt chỉ vào nam tử trung niên nói.

- A!.

Nam tử trung niên hơi sững sờ, mê mang nói:

- Đại ca, ngài bảo chúng tôi gọi cho ai?

"Bốp!"

Long ca tát lên mặt gã:

- Mày nói tao bảo mày gọi cho ai? đương nhiên là ông chủ của mày, cái tên nhãi trên ngư thuyền phía xa kia, mau lên, nếu không tao ném hết chúng mày xuống biển!

- Tôi... tôi...

Nam trung niên đầy vẻ thống khổ che mặt:

- Vị lão gia này, chúng tôi không quen hắn, chúng tôi chỉ theo dõi hắn thôi.

- Cái gì?

Long ca sững sờ, nắm chặt bàn tay bước tới:

- Mày nói con mẹ nó không quen hắn?

- Vâng vâng.

Khóe miệng của nam trung niên rỉ máu, không ngừng sợ hãi gật đầu:

- Chung tôi là muốn theo dõi hắn tìm nơi có nguyên liệu làm bể cá, chúng tôi vốn không quen biết bọn họ, cầu xin ngài thả chúng tôi ra đi!

- Không quen!

Mặt Long ca lập tức trầm xuống.

- Đại Phi, mấy tên trên thuyền chúng mày nói gì thế?

Lúc này, nam trung niên đứng bên cạnh Long ca hét lớn với ngư thuyền đối diện.

_Anh Sinh, bọn họ nói là theo dõi tên nhãi tên là Sở Tiên, muốn tìm được địa điểm nguyên liệu làm bể cá!

- Mẹ kiếp, chúng ta mẹ nó bị người khác chơi một vố rồi!

Long ca phẫn nộ đá một cước vào tên trung niên gầm lên

_Anh Phi, ngư thuyền của tên nhãi đó không có chạy trốn, bọn chúng có âm mưu gì chăng?

Nam trung niên tên là Sinh nghi hoặc hỏi.