Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 263: Săn Giết Con Lươn Khổng Lồ Và Tấm Da Kì Diệu




Những con lươn Pelician nhỏ xung quanh đông như quân nguyên, bọn chúng ngăn trở cá Dunkleosteus, khiến cho việc di chuyển và tấn công của cá Dunkleosteus bị hạn chế đi rất nhiều.

"Bộp!" Cái đuôi to bự của con lươn khổng lồ bị nhiễm bức xạ hạt nhân đập mạnh lên người con cá Dunkleosteus, khiến cơ thể to lớn của nó phải lùi xa tận mười mấy mét, vết thương trên cơ thể đang chảy máu thành dòng, lớp bảo vệ bên ngoài cơ thể như sắt thép mặc dù không bị tổn hại gì, nhưng bên trong khó tránh khỏi việc bị trọng thương.

- Không hay rồi, cái tên chết dẫm này nhiều đàn em quá.

Sở Tiên nhìn thấy cá Dunkleosteus bị lũ lươn Pelician nhỏ vây xung quanh hạn chế, khiến nó dần bị rơi vào thế yếu, nếu cứ đà này thì không lâu sau sẽ chết mất, tình thế nguy cấp trước mắt khiến cho Sở Tiên rất lo lắng.

- Đậu moá, cái đám lâu nhâu này. Sở Tiên nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp xuyên qua con lươn khổng lồ kia, hắn bơi với tốc độ cực kì nhanh chóng để tiến đến gần chỗ bọn chúng, ở một vị trí cách chúng tầm ba mươi mét, Sở Tiên vội vàng mở ra năng lực thống trị của mình.

Năng lực thống trị mặc dù không thể khống chế được cơ thể của đám lươn nhỏ kia, nhưng chí ít với năng lực thống trị mạnh mẽ này vẫn sẽ gây cản trở nhất định cho chúng. Thậm chí nếu hắn vẫn mở năng lực của mình để bao trọn lũ lươn Pelician nhỏ kia trong phạm vi thống trị của hắn thì chẳng bao lâu sau, có thể ngay tới khả năng tấn công của chúng cũng bị triệt tiêu mất.

Sau khi Sở Tiên triển khai năng lực thống trị thì đám lươn nhỏ liền cảm thấy bức bách, bọn chúng cựa quậy người rồi tán loạn, tản dần đi hòng thoát khỏi sự thống trị, bản năng khiến chúng muốn thoát ra ngoài càng nhanh càng tốt.

Không có sự cản chân của đám cá lươn Pelician nhỏ này, cá Dunkleosteus uốn mình một cái rồi lao thẳng tới chỗ con lươn khổng lồ.

Mười con cá Dunkleosteus, mỗi con đều dài gần sáu mét, tất cả cùng hợp lực xông tới tấn công thì cũng đáng để cảm thán lắm.

Con lươn bị bức xạ hạt nhân khổng lồ này cảm thấy lo lắng khi thấy mấy tên đối thủ của mình quá cứng đầu, liền ra lệnh cho lũ cá lươn Pelician nhỏ xung quanh tập trung lực lượng để phản công lại.

Nhưng khu vực của cá Dunkleosteus đã được Sở Tiên triển khai nặng lực thống trị bao trùm lên khắp chỗ đó, khiến cho đám lâu nhâu kia không dám lại gần, chỉ biết lo lắng nhốn nháo bơi xung quanh chỗ con lươn khổng lồ.

Lúc này, mười con cá Dunkleosteus hợp lực lại để phản đòn, đồng loạt mở cái miệng to vĩ đại của mình ra, nanh ác lao vụt về phía con lươn khổng lồ đớp mạnh một phát.

Con lươn khổng lồ nhìn thấy cả lũ cá Dunkleosteus đồng loạt lao về phía mình tấn công thì bắt đầu cảm thấy hoảng loạn, thú tính bộc phát, nó lắc mạnh cơ thể đồ sộ rồi lao vụt về phía trước, cái đầu bằng và bẹt của nó lao với vận tốc kinh hoàng trong nước, đớp một cái vào một trong số mười con cá Dunkleosteus.

"Phập" Nó lao tới với tốc độ cực nhanh, và cứ thế cái mồm to bự chảng của nó cũng nhanh không kém cắn vào cơ thể một con cá Dunkleosteus, cái lưỡi sắc nhọn hơn dao của nó trực tiếp nhắm thẳng vào mắt của con cá Dunkleosteus mà tấn công không thương tiếc.

"Phập phập phập"

Nhưng mà chính tại lúc này đây, những con cá Dunkleosteus còn lại bơi bao vây chung quanh nó, con nào cũng mở miệng to hết cỡ đớp mỗi con một phát vào cơ thể khổng lồ của con lươn. Cảnh tượng này thật kinh hoàng làm sao, như thể là đưa một con ra làm chim mồi cho những con khác tấn công đối thủ vậy, rất logic và có tính làm việc nhóm. Chín con cá Dunkleosteus, có thể thôn phệ cả một người trưởng thành vào trong những cái miệng to lớn đó. Trong nháy mắt con lươn khổng lồ bị bức xạ hạt nhân đã vào tròng, 80% cơ thể của nó nằm gọn trong mồm của mấy con cá Dunkleosteus kia.

Con lươn khổng lồ đau đớn, cái lưỡi đang tính tấn công cá Dunkleosteus nhất thời bị sự đau đớn làm cho mềm nhũn ra, con cá Dunkleosteus đang bị cắn liền tóm lấy cơ hội mong manh này liền dùng sức cựa quậy mình vùng vẫy cố thoát ra cho bằng được. Nó mở miệng cắn vào cái lưỡi của đối thủ, chỉ trong chớp mắt cái lưỡi sắc nhọn đó bị cắn đứt làm hai đoạn.

Dòng máu đỏ tươi từ cái lưỡi bị đứt tuôn trào như thác đổ, xương cốt và các cơ trên cơ thể nó từng chút một bị lực cắn mãnh liệt của cá Dunkleosteus nghiền cho nát vụn, con lươn khổng lồ bị bức xạ hạt nhân điên cuồng vùng vẫy cơ thể hòng thoát ra.

"Rắc" Vào lúc nó đang phát rồ lên trong đau đớn, con cá Dunkleosteus ở phía trên há cái mồm to lớn của nó cắn thật mạnh vào đỉnh đầu của nó, khiến tiếng xương sọ bị rạn nứt vang lên một tiếng rắc rất to.

Trong chớp mắt, cả người con lươn khổng lồ bức xạ hạt nhân giờ đây đã bị mấy con cá Dunkleosteus ngậm chặt.

Cá Dunkleosteus hiện tại có lực cắn từ hàm mạnh đến vài tấn, chúng mà ra sức cắn xé con mồi thì quả là khó sống. Giờ đây cả mười con đang dồn sức để ngậm chặt con lươn khổng lồ bị bức xạ hạt nhân ấy. Hợp sức vào thì lực cắn của chúng phải đạt trên trăm tấn, một lực mạnh khủng khiếp như vậy thì ngay tới con vật có thân hình khổng lồ hơn mười mét cũng chạy không thoát nổi.

Sở Tiên đứng ở bên quan sát thấy con lươn khổng lồ dị biến ấy đã hoàn toàn bị mấy chú cá Dunkleosteus khống chế, hắn không khỏi phấn chấn hứng khởi. Bị cả mười con cá Dunkleosteus vây quanh như vậy, xem ra lần này con cá dị biến kia chỉ có đường chết.

Nhưng khiến hắn kinh hãi chính là con lươn đó dù bị cắn ba bốn phút liền nhưng lực sống của nó vẫn còn rất mạnh mẽ, hay nói cách khác là không hề bị thuyên giảm, kể cả là phần sọ của nó đã bị làm cho trọng thương nặng nề.

- Xem ra phải để đích tay mình ra tay đây.

Sở Tiên lập tức bơi qua phía đó, con lươn khổng lồ nhìn thấy có một con quái vật đang bơi về phía nó, liền dùng hết sức lực để cựa mình muốn thoát.

Với sức mạnh quá khủng khiếp của con lươn này thì giữ nó lâu đã khiến cho mấy con cá Dunkleosteus bị mất sức khá nhiều, nói không chừng chỉ thêm lúc nữa thôi là sẽ để nó xổng ra mất.

Sở Tiên bơi tới phía trước, mở to miệng của mình ra dùng sức cắn vào cơ thể nó.

Khiến hắn sửng sốt là khi hắn mở miệng cắn vào cơ thể con lươn khổng lồ, hắn cảm tưởng như đang cắn vào một khối trơn trơn mềm mềm vậy, những chiếc răng sắc nhọn của hắn không hể để lại dấu vết gì trên cơ thể nó cả.

- Đúng là thiên phú tuyệt vời, chỉ tiếc rằng năng lượng của bản thân quá thấp, ăn con cá này hắn cũng không thể gia tăng được năng lượng và thiên phú của bản thân.

Sở Tiên nới lỏng miệng rồi nhả nó ra, bơi tới chỗ phần đầu của con lươn khổng lồ bức xạ hạt nhân đó, hắn cựa mình một cái, sau đó dùng cơ thể quấn lấy đầu nó, tiếp tới là dùng lực siết mạnh.

Con lươn khổng lồ bức xạ hạt nhân cảm nhận được đầu mình đang bị con quái vật kia từ từ siết lấy, nó bắt đầu trở nên khủng hoảng, dùng sức lực vùng vẫy, nhưng trong sự khống chế của mười con cá Dunkleosteus đang hợp lực cắn giữ lấy cơ thể nó thì đúng là chỉ uổng công vô ích.

- Rắc rắc. Ngay sau đó Sở Tiên liền được chứng kiến thấy cạnh tượng kinh hoàng ngay dưới mắt hắn, cả hộp sọ của con cá khổng lồ đã nứt rời ra một miếng.

- Í? Cái thứ da quá ư là biến thái của nó không phải là cả một miếng liền mà lại phân ra thành từng đoạn từng đoạn một, ở giữa có một đường như chỉ màu ngà ngà trắng, chỗ đó tương đối yếu ớt.

Sở Tiên đã phát hiện ra điểm yếu chí mạng của con lươn khổng lồ biến dị, hắn vô cùng phấn khích như bắt được vàng. Cơ thể hắn dùng lực thêm một lần nữa, rất nhanh sau đó phần da trên cơ thể của con cá kia bị nứt dần.

Một con cá Dunkleosteus nhanh chóng chớp lấy cơ hội này bơi nhanh ra bồi thêm một phát cắn vào vết thương vừa mới nứt ra đó, một ngoạm đã khiến cho phần thịt ở phía trong hoàn toàn nát bét. Con lươn khổng lồ cựa quậy một cách dữ dội, nhưng chỉ ngo ngoe được hai lần rồi nó ngỏm trong sự đau đớn.

Sở Tiên nhìn thấy con cá khó nhằn đó đã chết hoàn toàn, hắn thở phào một cái, đám cá Dunkleosteus ở bên cạnh muốn ăn thịt con lươn khổng lồ biến dị kia, nhưng nhai nhai cắn cắn một hồi cũng không tài nào làm rách được cái lớp da của nó.

- Lớp da kiên cố thật đấy.

Sở Tiên cúi đầu nhìn xuống, sau đó bơi đến phía dưới phần đầu đã bị nứt ra của nó, nhìn thấy cái sợi màu trắng nhạt kia, hắn liền lấy cái kìm của mình dùng lực rạch một nhát.

- Quả nhiên, cái sợi màu trắng nhạt này chính là điểm yếu của nó.

Sở Tiên lại bơi xung quanh xem xét cơ thể nó, phát hiện ra cứ cách nửa mét đều xuất hiện cái sợi màu trắng đấy, chỉ cần dùng một vật sắc nhọn là có thể cắt rời được.

- Cái con cá chết tiệt này cũng chẳng có gì ghê gớm lắm, không như mình tưởng tượng rằng nó quá lợi hại hay quá siêu việt, chỉ là có một vài điểm hãm lại sự tấn công của cá Dunkleosteus mà thôi.

Điểm yếu màu trắng của con lươn khổng lồ bức xạ hạt nhân này xuất hiện rất nhiều, nhưng do cá Dunkleosteus không có những chiếc răng sắc nhọn nên không thể tấn công được vào những điểm yếu này. Nếu như đổi lại khi nãy là cá mập thì với những lực tấn công như vậy đã không cần mất nhiều sức và thời gian như thế rồi.

Sở Tiên làm rách điểm yếu trên cơ thể của con lươn khổng lồ đó thì ngay lập tức từng thớ thịt một lộ ra ngay trước tầm mắt của đàn cá đói, mấy con cá Dunkleosteus ở bên cạnh hưng phấn bơi tới xâu xé con mồi.

Sở Tiên không hề bơi qua đó ăn cùng, thứ nhất nuốt thịt con lươn này không hề gia tăng năng lượng cho hắn. Thứ hai là con lươn này bị bức xạ hạt nhân, hắn sợ ăn vào cơ thể sẽ sinh bệnh mất!

Mấy con lươn Pelician nhỏ ở chung quanh đã sớm cao chạy xa bay, trốn mất dạng rồi. Sở Tiên bơi đến chỗ vết nứt ở phần đáy dò xét một lúc, nhưng không hề phát hiện ra điều gì đặc biệt cả liền thoáng thất vọng, bơi lượn xung quanh thêm vòng nữa xem có gì hay ho không.

- Tới giờ đi lên ăn cơm rồi. Đuổi bắt mấy con lươn và săn bắt con lươn khổng lồ này ngốn của họ tròn ba tiếng đồng hồ.

Trong khi bọn họ bơi lên, lớp da đen sì của con lươn khổng lồ bức xạ hạt nhân đang bị chìm dần xuống dưới đáy biển sâu.

Sở Tiên đưa tay ra đón lấy tấm da màu đen này, dùng tay xờ lên nó liền có cảm giác vô cùng trơn và láng, hắn liền nảy ra ý định đem cả miếng da này về.

Nhưng thấy ở dưới biển còn rất nhiều phần da đang chìm xuống dưới đáy, hắn quyết định thu thập tất cả những mảnh da rời này về, chất lượng da kiên cố như vậy, nói không chừng sau nàu sẽ trở thành một bảo vật vô giá.

Con lươn khổng lồ biến dị dài mười hai mười ba mét này da của nó vô cùng nhiều, nếu mà chập lại thành một khối cũng được hơn năm mươi cân.

Sở Tiên thu thập xong xuôi liền bơi lên trên.

"Bộp bộp!"Bơi từ dưới biển lên, Sở Tiên ném chiến lợi phẩm lên trên thuyền cá, rồi nhẹ nhàng trèo lên trên.

- Đem mấy mảng da đó đi tẩy rửa sạch sẽ nhé. Sở Tiên nói với nhóm lão Tầm, sau đó ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

- Ông chủ, đây là da của loại sinh vật gì mà kiên cố tới vậy, hơn nữa lại còn có được khả năng chịu lực quá tốt.

Không lâu sau đó, lão Tầm kinh ngạc cầm một tấm da đã được xử lí sạch sẽ lên xem xét.

- Là da của một con lươn khổng lồ dị biến. Sở Tiên đưa tay ra đón lấy tấm da.

Dưới ánh nắng mặt trời, có thể thấy được chất da của nó là màu đen, chạm vào nó có cảm giác mềm mại, rất dễ chịu, hơn nữa chất da không phải là quá dầy, nặng tầm nửa cho tới một cân, giống với một cái áo nhỏ.

- Chất da kì lạ thật đấy, độ dày không lớn lắm nhưng lại vô cùng mềm mại, chạm tay vào có cảm giác rất thích, nếu mà mặc trên người có thể chống lại được lực tấn công mạnh. Lão Tầm nhận xét thêm.

- Ố vậy hả? Sở Tiên sắc mặt lộ ra vẻ tò mò, chất lượng da của loài này hắn cũng am hiểu đôi phần. Khi biến thành dạng cá hắn đã dùng chiếc răng sắc nhọn của mình tấn công nhưng trên bề mặt da lại không hề để lại bất kì một vết tích gì, nếu như chế tạo những mảnh da này thành quần áo mặc lên người thì chắc chắn có thể thành áo chống đạn được.

- Ông chủ, tôi sẽ thử xem sao.

Lão Tầm nói rồi cầm một miếng da ở bên cạnh lên, ướm lên người Nhị Kiếm rồi chạy vào phòng bếp lấy một con dao nấu ăn sắc bén ra.

Lão Tầm bước tới bên Nhị Kiếm, rồi dùng lực chém lên miếng da đã được choàng lên người Nhị Kiếm thử độ bền của tấm da đó.

Lão Tầm vốn là một người cá mang trí tuệ vượt bậc, nhưng không phải vì thế mà sức mạnh của hắn kém hơn những người cá khác, sức lực của Lão Tầm có khi còn khoẻ hơn một người trưởng thành. Hắn dồn sức chém một nhát vào tấm da, mặt dù chất da này có khả năng ngăn cản đòn tấn công, nhưng do nó quá mỏng, nên Nhị Kiếm chắc không tránh khỏi bị đau.

Thế nhưng, kết quả lại khiến cho Sở Tiên vô cùng kinh ngạc.

Sau khi chén xong, Nhị Kiếm lại không hề cảm thấy đau đớn gì, chỉ đơn giản bị lùi lại sau một bước.

- Cảm thấy thế nào? Lão Tầm hỏi Nhị Kiếm

- Không cảm thấy quá đau đớn khi bị nhận một lực quá mạnh, cảm giác như lão Tầm ngay tới một nửa sức lực cũng chưa được phát huy ra hết vậy. Nhị Kiếm bỏ tấm da trên người mình xuống phát biểu cảm nhận.

- Ồ? Sở Tiên ngạc nhiên tột độ, nhìn lên cơ thể của Nhị Kiếm không hề có một vết tích nào.

- Đưa đây cho ta, ta choàng vào thử xem. Sở Tiên đưa tay ra lấy tấm da trên tay của Nhị Kiếm qua phía mình, sau đó liền choàng lên:

- Lão Tầm, chém phát thử xem.

- Vâng thưa ông chủ! Lão Tầm gật đầu, sau đó dùng lực chém mạnh lên người hắn.

Sở Tiên chỉ cảm thấy một lực rung rất nhẹ lan xung quanh khu vực bị tác động chứ hắn không hề cảm thấy một chút đau đớn nào cả.

Đây không phải do thể chất hiện tại của Sở Tiên quá mạnh, mà là hắn có thể cảm nhận được khi lão Tầm cầm con dao sắc nhọn kia chém vào cơ thể hắn, tấm da mỏng này đóng vai trò rất lớn trong việc tiêu tán năng lượng và chống đỡ đòn tấn công của đối thủ.

Tới khi truyền được vào cơ thể hắn thì đã không còn cảm thấy gì nữa, giống như thể lão Tầm phát ra lực tấn công là một trăm, sau khi đánh vào tấm da đã bị nó ngăn cản và tiêu tán lực đi mất một nửa rồi.

Để tới cuối cùng chạm được vào bên trong cơ thể thì chỉ còn hai phần ba trong tổng lực đánh của lão Tầm phát ra mà thôi, đúng là tấm da vô cùng kì diệu.

[1] Con lươn pelician (tên hai phần: Eurypharynx pelecanoides) là một cá biển sâu hiếm thấy, mặc dù đôi khi bị bắt trong lưới đánh cá. Nó là thành viên duy nhất được biết đến thuộc chi Eurypharynx và họ Eurypharyngidae. Nó thuộc về bộ Saccopharyngiformes, một bộ có quan hệ họ hàng gần với cá chình thật sự trong bộ Anguilliformes. Nó cũng được gọi là cá chình gulper và cá chình gulper miệng dù. Tên gọi của loài, pelecanoides, đề cập đến bồ nông, do cái miệng lớn của cá gợi nhớ tới mỏ bồ nông.

Vì những chương trước đã lỡ dịch là lươn pelician nên mình để là như vậy luôn. Các bạn thông cảm nhé.