Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 141: – Di Chuyển Lên Thượng Nguồn.




.

Một sáng nữa lại bắt đầu, mặt trời lên cao chiếu tỏa khắp đất đai bên dưới, con sông vẫn rầm rì chảy, bên dưới thác nước bọt trắng, cuộn xoắn ầm ầm.

Minh cũng vừa tỉnh dậy, cậu đã ở trong cổng không gian này hơn 1 ngày rồi, từ sau khi diệt sát con vượn Trúc Cơ cấp 3 kia, đã không còn có chuyện gì phát sinh nữa, cả đêm trôi qua an lành, cậu ngủ cũng rất ngon.

Đứng dậy, lắc người, vươn vai, xóa bỏ kỹ năng phong ấn, cùng thu lại 8 lá cờ kết giới, cậu nhảy xuống sông tắm táp một lượt cho tỉnh táo, dòng nước mát rượi, trong vắt, thoáng chốc làm cậu khoang khoái vô cùng.

Bước lên bờ, dụng linh lực hong khô cả người lẫn tóc, ngay thoáng chốc, bỗng bộ quần áo trên người Minh từ một chiếc quần ngắn, áo thun ba lỗ, ngay lập tức biến hóa thành quần jeans dài, cùng áo thun rộng rãi, với đôi giày thể thao thoải mái, vừa chân.

Minh qua thần thức nhìn mình, cậu ưng ý vô cùng, với kỹ năng có được từ chữ cổ văn Giáp này, sau khi truyền vào 4 loại nguyên tố lực, tối qua mặc nó ngủ, không chút xíu nào cảm giác khó chịu, lại rất êm, còn có thể giữ ấm, hoặc làm mát theo ý cậu muốn, phải nói là trên cả tuyệt vời.

Lúc này, vừa ngồi lấy thịt nướng ra ăn, cũng xem lại thu hoạch của mình qua một ngày.

Hiện điểm tích lũy để dung nhập hoàn toàn Cấu Trúc cậu đã có 83%, do chỉ chính thức diệt sát con báo hấp thu được 13%, cùng 32% còn lại là do đánh giết con vượn Trúc Cơ Cấp 3, trước đó cậu đã tồn trữ 38% từ 2 lần dọn dẹp.

Còn điểm cống hiến, không tính 61 điểm còn lại từ lần trước, thì hiện cậu có 435 điểm.

Đây là điểm có từ nội hạch của 4 con sói Luyện Khí, hai con cấp 7, hai con cấp 8, cho cậu 60 điểm, vì mỗi nội hạch Luyện Khí cấp 1 được 2 điểm, cứ thế nhân lên dần. Cộng thêm 2 viên nội hạch của con sói và con báo Trúc Cơ cấp 1, thêm 150 điểm. Cuối cùng nội hạch con vượn Trúc Cơ cấp 3 đến tận 225 điểm.

Một đêm qua đi mà số điểm cậu đã tăng rất nhiều, cùng với bảng thông tin của cậu cũng tăng được một khoảng, do liên tiếp thành công phát hiện cổ văn, hiện bảng số liệu như sau.

« Sinh mệnh: 425/425 »

« Năng lượng: (Linh lực: 110/110) (Nguyên lực: 110/110)
(Nguyên Tố Lực: 200/200 (Đất: 50/50; Nước: 50/50; Khí: 50/50; Lửa 50/50) ) »

« Thần thức: 429/429 »



Điểm quỹ tích đang là 103/1000, còn ‘năng lượng Cấu Trúc’ thì 354/354.

Ăn xong, cũng tổng kết hoàn tất, Minh nhìn một lượt không gian tĩnh mịch của nơi chốn này, thậm chí trong vùng hơn 400 mét thần thức của cậu, cũng không thấy một con động vật nhỏ nào, làm cho bản thân cậu biết tiếp tục đợi ở đây cũng không được gì.

Có lẽ như vòng ngoài rìa này, sẽ không có con thú nào mạnh hơn con vượn tiến tới đây nữa, mà dẫu có, thì mạnh hơn con vượn cậu cũng không thể đánh lại, cho nên liền nghĩ đến việc rời đi, tiếp tục di chuyển tìm kiếm.

Thình lình lúc này nghe có tiếng nổ vang vang từ rất xa truyền tới.

Minh vội thu dẹp hết đồ xung quanh vào trong túi không gian, rồi dậm bộ pháp về phía thác, từng cú nhảy vô cùng cao, rất nhanh đạp lên vách đá, leo lên được trên thác.

Ở đây, phóng tầm mắt ra xa có thể quan sát được một vùng rộng lớn bên dưới.

Ở rất xa kia phía hạ nguồn con sông, đang có những nguồn năng lượng va chạm nhau, cậu đoán rằng nhóm người tham gia cũng có suy nghĩ tìm tới nguồn nước như cậu, cảm thấy ở lại đây không quá ‘an toàn’.

Vội quay đầu nhìn khắp các phía, thì bên kia dòng sông, về hướng trung tâm khu rừng, vô cùng yên tĩnh, dường như không có đội nào dám tiến vào. Ngược lại, dưới hạ nguồn sông thì liên tục có dấu hiệu chiến đấu, cách xa nhau từng khoảng một.

Chỉ có phía trên thượng nguồn con thác là vẫn im lìm.

Minh liền không chần chừ mà vận bộ pháp đi ngược lên thượng nguồn, men theo dòng sông đổ ra thành thác này, vừa di chuyển vừa mở rộng thần thức quan sát.

Càng đi ngược lên, cũng là càng lên cao hơn ở vùng núi, không khí bắt đầu loãng dần, nhiệt độ môi trường cũng lạnh hơn nhiều.

Xung quanh dần dần bị bao phủ bởi mây mờ như sương mù, không thấy rõ đường đi, may nhờ thần thức dùng chung cùng Cấu Trúc nên cậu cũng dễ dàng di chuyển.

Qua không biết bao nhiêu thời gian, đến khi trời chiều cũng dần buông xuống.


Minh không đếm hết là đã vượt qua mấy con thác.

Mà cậu cũng diệt sát thêm được một ít những con ‘thuộc tính thú’ cấp độ Luyện Khí.

Lúc này đây, Minh dừng lại ở một vùng sông lớn, cậu đang chôn xác của con sói trắng Luyện Khí tầng 9.

“Xoẹttt”

Bỗng tiếng lướt gió vang lên, một con gì đó đang từ bầu trời tiến đến, dần dần xâm nhập vào phạm vi thần thức cậu.

Minh nhìn rõ đó là một con chim, toàn thân trắng muốt, to hơn con đại bàng, không rõ giống chim gì, tốc độ bay vô cùng nhanh, bên ngoài nó mang theo một lớp năng lượng nguyên tố Khí, hiếm hoi mà qua giờ đây là lần đầu cậu thấy được.

Minh vội đứng lên rút thanh kiếm gỗ ra, chuẩn bị chiến đấu.

“Rẹtttt”

Những mũi tên không khí liên tiếp bắn đến, Minh dụng Âm Dương Thất Tinh Kiếm Bộ, vừa xoay tròn né tránh, vừa dụng kiếm gỗ chém những mũi tên không khí bá đạo kia.

Cũng hên là tu vi con chim chỉ tầm Trúc Cơ tầng 1 hơn chút xíu, nên sức tấn công không quá cao, chỉ là nó am tường nguyên tố Khí lại họ chim, nên tốc độ nhanh vô cùng.

Cậu liền vận mũi tên nguyên tố tấn công, nhưng nó thân người nhỏ, lại di chuyển linh hoạt, rất khó bắn trúng.

Lúc này con chim chỉ lo né tránh 2 mũi tên nguyên tố của cậu, bay vòng vòng trong không trung, mà không có thì giờ vận chiêu thức tấn công Minh.

Thấy nó né tránh điên cuồng, cậu lại như nhớ đến tình cảnh của mình lúc đánh với con vượn, liền nghĩ ra cách ứng phó..

Minh dụng thần thức điều khiển 2 mũi tên bay xé gió bắn tới con chim, đường đi vô cùng ảo diệu, khiến con chim trắng, càng né càng hạ dần độ cao.



Cậu vừa điều khiển mũi tên, vừa vận sẵn năng lượng trong người vào chữ cổ văn đằng sau lưng mình, rất nhanh, cổ văn 4 màu nguyên tố sáng lên.

Minh không chần chừ, liền dùng thần thức ném thứ vừa thành hình ngay khi cổ văn sáng lên về phía con chim, một khối cầu lớn vô cùng bao phủ xung quanh toàn bộ khoảng không, lấy nó làm trung tâm.

Con chim nhận ra mình bị bẫy, nó bỏ qua mũi tên mà lao về hướng màn nguyên tố của quả cầu, hòng đánh phá chui ra.

Mặc cho nổ lực tấn công của nó, do tiêu pha quá nhiều năng lượng nãy giờ, mức nguyên tố lực của nó không thể phá tan được khối cầu đầy đủ trọn hơn một nửa năng lượng cả 4 nguyên tố trong người Minh lúc này.

Minh ở bên ngoài biết mình thành công, chữ cổ văn Cầu sau khi được tạo ra từ 4 nguyên tố, đã hóa thành tương tự vật chất thật, cũng có tính chất như bộ quần áo từ chữ cổ văn Giáp.

Cậu lúc này hoàn toàn có thể dụng thần thức điều khiển nó.

Minh càng lúc càng thu hẹp quả cầu, không gian bên trong dần trở nên nhỏ lại, con chim cũng không có nhiều khoảng không để né, dễ dàng bị mũi tên nguyên tố đâm xuyên qua người, một mũi đâm ở ngực, mũi còn lại đâm ngay trán, chết ngay lập tức.

Minh không hủy kỹ năng, mà tiếp tục thu nhỏ lại quả cầu nguyên tố vừa đủ bao quanh con chim, cũng sử dụng thần thức điều khiển nó bay về hướng mình, tiện lợi vô cùng.

Cậu điều khiển 2 mũi tên bay ra khỏi quả cầu, do cùng là năng lượng bởi chính cậu tạo ra, nên nó dễ dàng xuyên qua bề mặt quả cầu nguyên tố, không hề gặp cản trở gì, chui trở lại vào túi không gian của cậu.

Minh nhìn xác con chim bên trong khối cầu nguyên tố, lúc này đã trông như vật chất thật, tùy nghi hiển hóa.

Chỉ là một ý nghĩ ‘ngây thơ’ trong đầu Minh, mà khối cầu liền biến thành một quả ‘PokeBall’, với hai màu trắng đỏ chia nhau rõ ràng.

Không hiểu sao trong suy nghĩ cậu, lại có chút cảm giác, từa tựa đang chơi Pokemon nha..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ