Ta Là Một Tên Trộm

Chương 122: Thánh Địa Kỵ Sĩ (2)




Dòng nước sau khi chảy qua cửa sơn động, liền chia thành hai dòng chảy qua hai bên, hình thành một vòng tròn quay chung quanh đài, bọt nước không ngừng sủi lên.

Tam đầu quái đang ngồi trước pho tượng kỵ sĩ, thân thể dị thường uy mãnh, cái đầu chính giữa to như chuông đồng đang nhìn bọn họ, cái đầu bên trái chỉ có một con mắt đang nhắm chặt, nhìn qua thập phần xấu xí, đôi mắt trên cái đầu bên phải lại nửa khép nửa hở. Ba cái miệng đặc biệt to lớn.

Ngay trên đỉnh đầu tam đầu quái có dòng chữ thật lớn ‘Người Thủ Hộ Phong Ấn’! Mộ Dung Tiểu Thiên nhất thời vẫn không đoán được ý nghĩa của danh xưng này, về phần cấp bậc thì chỉ là một dấu chấm hỏi to.

Bên tay trái Người Thủ Hộ Phong đặt một tấm khiên cao cỡ nửa người, mặt đất bên tay phải đặt một đại kiếm rất cổ xưa dài khoảng năm thước, tam đầu quái chợt phát ra cười lạnh đối với bọn họ.

"Đánh, " Mộ Dung Tiểu Thiên quát một tiếng, liền tung Thạch Nham Thuật đánh tới, Băng Tiễn của Bạch Vân cũng cùng lúc bay ra.

Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn thấy Người Thủ Hộ Phong Ấn chứng kiến bọn họ từ lúc đi vào vẫn không có hành động nào, liền tận dụng thời cơ công kích trước.

Người Thủ Hộ Phong Ấn ‘ hừ ’ một tiếng, nắm lấy tấm khiên trên mặt đất hướng lên phía trước, đem công kích của Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân chặn lại, động tác thập phần thong dong, nhìn qua thấy chậm nhưng thực ra lại rất mau.

"Tiếp tục đánh, " Mộ Dung Tiểu Thiên lại quát lên, triển khai công kích.

Nhưng mà động tác Người Thủ Hộ Phong Ấn so với bọn họ còn nhanh hơn, nháy mắt nắm thanh đại kiếm đứng lên, hai tay dài quá gối, thân cao hơn ba thước.

Người Thủ Hộ Phong Ấn đi nhanh từng bước thẳng hướng tới Mộ Dung Tiểu Thiên, con mắt duy nhất bên cái đầu bên trái đột nhiên chợt mở, một đạo điện quang mãnh liệt theo ánh mắt bắn ra đánh về phía Bạch Vân.

"Cẩn thận, " Mộ Dung Tiểu Thiên kinh hãi hô lên, muốn cứu viện nhưng không kịp, Bạch Vân trực tiếp bị đánh bay ngược đi ra ngoài ngã vào trong dòng nước.

‘ ba ’ không đợi Mộ Dung Tiểu Thiên quay người xem xét tình huống của Bạch Vân, cái miệng trên cái đầu bên phải của Người Thủ Hộ Phong Ấn hé ra, một luồng sương khói màu trắng hướng Mộ Dung Tiểu Thiên bay tới.

Mộ Dung Tiểu Thiên không kịp suy nghĩ, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc liền ngã người xuống né được luồng sương kia. Nhưng tốc độ Người Thủ Hộ Phong Ấn nhanh thần kỳ, không đợi Mộ Dung Tiểu Thiên đứng lên, đại kiếm trên tay vung lên chém thẳng xuống Mộ Dung Tiểu Thiên.

Lại là kiếm khí lam sắc, đối mặt với kiếm khí lam sắc cấp năm, Mộ Dung Tiểu Thiên muốn tránh cũng không kịp.

"Xoẹt, " một tiếng kêu nhỏ, một âm thanh xé gió vang lên, một tia chớp lóe lên như ánh lửa rực sáng mang theo kình khí hung mãnh bắn thẳng đến cặp mắt trên cái đầu chính giữa của Người Thủ Hộ Phong Ấn, Linh nhi cả người tản ra quang mang lam sắc, biểu tình nghiêm túc hiện ra ngay cửa vào sơn động.

"Linh nhi, " Bạch Vân từ trong nước đứng lên, vừa nhanh chóng uống thuốc hồi HP, vừa kinh hỉ kêu lên tiếng. Linh nhi mắt vẫn không chớp, lấy tên, giương cung bắn tiếp một mũi tên.

Người Thủ Hộ Phong Ấn thấy tiễn quang lam sắc mang theo khí thế như sấm vang chớp giật bắn về phía hai mắt của mình, hết sức e ngại, liền thu hồi công kích đối với Mộ Dung Tiểu Thiên, nhanh chóng lui ra phía sau từng bước đem tấm khiên gắt gao bảo vệ cái đầu chính giữa.

"Oanh, " một tiếng vang thật lớn, mũi tên lam sắc sau khi va chạm vào tấm khiên không ngờ lại nổ vang, kình lực mạnh mẽ khiến cho Người Thủ Hộ Phong Ấn lui ra phía sau hai bước, không đợi Người Thủ Hộ Phong Ấn đứng vững, mủi tên thứ hai của Linh nhi đã bắn tới, mũi tên lam sắc rực lửa cắm vào con mắt duy nhất trên cái đầu bên trái, ‘ oanh ’ một tiếng nổ liền vang lên, đem cái đầu bên trái của Người Thủ Hộ Phong Ấn đánh dập nát. Nhảy lên một con số thật to -2800

Hai tiễn trời long đất lở này khiến cho Mộ Dung Tiểu Thiên và Bạch Vân kinh hãi, uy lực hai tiễn này so với lúc tại ngoài bìa rừng rừng đào bắn chết Nghê Vượn Thú không biết lớn hơn bao nhiêu lần, đây mới là thực lực chân chính của Linh nhi.

Thừa dịp ngươi bệnh, liền lấy mạng ngươi, Mộ Dung Tiểu Thiên thấy Bạch Vân không có chuyện gì, hắn cũng yên tâm không ít, liền bắt lấy cơ hội này, thân thể nhảy lên khỏi mặt nước, nắm lấy Lam Tinh Nhận chém xuống cái đầu bên phải của Người Thủ Hộ Phong Ấn, nhảy lên con số -34, xem ra cùng với uy lực công kích của Linh nhi không cách nào so sánh được.

Mộ Dung Tiểu Thiên vốn là định công kích cái đầu chính giữa của Người Thủ Hộ Phong Ấn, nhưng Người Thủ Hộ Phong Ấn phi thường cảnh giác, tấm khiên cực lớn kia thủy chung từ đầu đến cuối vẫn gắt gao bảo hộ cái đầu chính giữa, khiến cho Mộ Dung Tiểu Thiên không cách nào hạ thủ.

"Ngao, " Người Thủ Hộ Phong Ấn phát ra một tiếng rống to, thực sự nổi giận, một cái đầu bị Linh nhi đánh dập nát, một cái đầu bị Mộ Dung Tiểu Thiên đâm bị thương. Đối với hắn mà nói đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất trước giờ chưa từng trải qua.

Người Thủ Hộ Phong Ấn tay cầm tấm khiên thủy chung vẫn không rời cái đầu chính giữa, một cước bay ra nhanh như thiểm điện, nháy mắt đá bay Mộ Dung Tiểu Thiên ra ngoài, thân thể mạnh mẽ rẽ nước đi về phía trước, tốc độ rất nhanh làm người ta cảm thấy đáng sợ, chỉ nháy mắt đã đến trước mặt Linh nhi, một bàn tay cầm tấm khiên gắt gao bảo vệ cái đầu chính giữa, tay kia cầm đại kiếm vung lên hướng vào đầu Linh nhi chém xuống, đối với ma pháp công kích của Bạch Vân ở bên cạnh, hắn không hề để ý, hiển nhiên hắn rất rõ ràng, người chân chính có thể uy hiếp hắn ở nơi này chỉ có Linh nhi.

"A!" Linh nhi phát ra một tiếng kêu thảm, bị một kiếm của Người Thủ Hộ Phong Ấn đánh văng vào trong nước, Người Thủ Hộ Phong Ấn lại giơ lên đại kiếm với khí thế cường đại hướng Linh nhi chém xuống thêm một lần nữa.

"Rống!" Mộ Dung Tiểu Thiên thân thể lao ra từ trong nước, khắp thân người hắn rực lửa giống như một hỏa cầu đang thiêu đốt, tóc tai đều dựng đứng, hai mắt đỏ ngầu, lửa giận bùng lên mãnh liệt, thân thể cuồn cuộn lửa như cơn sóng gió động trời!

Tất cả khiếp đảm đều tan biến, trong nội tâm hắn chỉ có một ý niệm duy nhất trong đầu, cho dù như thế nào cũng không để Linh nhi chết được, hắn đã đáp ứng dẫn nàng rời khỏi nơi này thì nhất định phải làm được.

Chiêu thức gì, kỹ năng gì, tất cả đều không cần, chỉ có một ngọn lửa giận bùng lên đang thiêu đốt tâm can hắn, giờ phút này Mộ Dung Tiểu Thiên giống hệt một mũi tên lửa mãnh liệt bay thẳng về phía Người Thủ Hộ Phong Ấn.

"Oanh, " một tiếng vang thật lớn, toàn bộ sơn động đều bị va chạm mãnh liệt làm cho rung động, kỳ tích bỗng xuất hiện, Người Thủ Hộ Phong Ấn không ngờ lại bị Mộ Dung Tiểu Thiên đụng văng ra xa năm sáu thước.

Bạch Vân ngạc nhiên phát hiện, Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn không có việc gì.

"Đinh" chúc mừng người chơi Ta Là Một Tên Trộm tự nghĩ ra kỹ năng, may mắn 2, ngộ tính 5, danh vọng 5000.

"Đinh" kỹ năng do người chơi Ta Là Một Tên Trộm tự nghĩ ra còn chưa đặt tên, xin mời đặt tên cho kỹ năng.

"Linh nhi, " Mộ Dung Tiểu Thiên căn bản là không có nghe thấy thông báo của hệ thống, đầu óc hắn hiện tại chỉ nghĩ đến an nguy của Linh nhi, Mộ Dung Tiểu Thiên hai tay ôm lấy Linh nhi nâng lên, ôm thật chặt vào trong lòng.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))