Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1454






Vô số cường giả chung quanh đồng loạt lui lại, cách nơi này thật xa, cho dù là Ngạc Tổ hay hung nhân Cổ Trần kia đều không phải hạng dễ trêu vào.

- Để xem ngươi có thể hồi phục mấy lần?Cổ Trần nhe răng cười, sau đó lại tung tới một quyền.

Đông!Huyết Ngạc lại nổ tung lần nữa, thịt nát và xương vụn bắn tứ tung, sau đó chúng sáng lên, dường như định tụ lại rồi khôi phục.

Nhưng chính vào lúc này, Cổ Trần vẩy liệt diễm đầy trời bao phủ khắp nơi, đốt cháy Huyết Ngạc ngay tại chỗ.

- A! Chỉ nghe một tiếng hét thảm, Huyết Ngạc bị Hư Vô Chi Diễm đốt cháy mà chết, chỉ để lại một đoàn bản nguyên thuần túy, còn có một kết tinh của hư không.

Cổ Trần vẫy tay một cái, thu bản nguyên kia vào trong thân thể, kết tinh nọ thì rơi vào tay hắn, quay tròn chuyển động, tản ra mê ánh sáng mê người.


- Trời!Chỉ tiếc, cường giả chung quanh không ai dám tiến lên, hoàn toàn bị sự hung tàn của Cổ Trần dọa sảng, ngay cả sinh vật khủng bố như Huyết Ngạc còn bị Cổ Trần dùng hai quyền xử lý chết tươi, ai dám tiến lên tìm chết chứ?- Không ai là đối thủ của hung nhân này sao?Có cường giả hoảng sợ tự nhủ, sinh ra một loại khiếp sợ sâu sắc đối với Cổ Trần, lập tức chọn ngay con đường khác, không dám đi cùng hướng với Cổ Trần.

Trước mặt hung nhân thế này, bọn họ đều không cách nào cướp đoạt bảo vật, cả đám chỉ biết phẫn nộ, khiếp sợ nhìn Cổ Trần.

- Đi nơi khác thôi.

- Còn nhiều đồ vật rơi từ trên hư không xuống lắm.

- Đâu phải chỗ này mới có.

Rất nhanh, các cường giả còn lại ào ào rời đi, không dám đi chung đường với Cổ Trần nữa.

Nếu cứ tiếp tục như thế, cái gì cũng chẳng có, ai tranh lại nổi Cổ Trần chứ?Nhìn các cường giả đồng loạt rời đi, Cổ Trần cũng không để ý mấy, hắn không có khả năng giết sạch những cường giả kia, và cũng không cần thiết.

Hiện tại hắn chỉ muốn biết rõ, rốt cuộc chiến trường hư không đã xảy ra chuyện gì, tình huống Nhân tộc ra sao.

Nghĩ đến Mỹ Đỗ Toa đã thay hắn tiến vào chiến trường hư không, trái tim Cổ Trần khẽ nhói lên, lại nhìn Oa Hoàng dịu dàng như nước bên cạnh, Cổ Trần nhịn không được thở dài một tiếng.

Dường như Oa Hoàng cảm nhận được, nàng mỉm cười với hắn, bàn tay hơi xiết chặt.

- Đi thôi, chúng ta đi phía trước nhìn xem, vừa rồi ta để ý thấy một vệt ánh sáng rơi ở phía trước.


Cổ Trần nói xong mang theo Oa Hoàng rời đi, rất nhanh đã tới trên không trung một mảnh sơn lâm bị hủy, cả hai cùng nhìn xuống tình cảnh phía dưới.

Son lâm trong phạm vi mười đặm dều bị hủy, chỉ đễ lại một mảnh đất khô cằn, như thể từng bị thứ gì đốt cháy.

- Nơi này vừa mới có bảo vật rơi xuống, đáng tiếc bị người khác nhanh chân đến trước.

Oa Hoàng xem xét cái hố, có chút tiếc hận nói.

Cổ Trần thì khác, hắn không quá để ý đến bảo vật, hiện tại chỉ có thánh vật trở lên mới có chút tác dụng với hắn, còn lại thì không dùng được gì cả.

Hắn tra xét một vòng, kinh ngạc nói:- Khí tức lưu lại nơi này ẩn chứa một cỗ hỏa diễm nồng đậm, thậm chí không kém Nam Minh Ly Hỏa là bao.

Chẳng lẽ là Thần Hỏa?Cổ Trần vừa nghĩ đến đó liền kinh hãi, lại có Thần Hỏa rơi xuống, xem ra thứ rơi xuống lần này không đơn giản chút nào.

Tiếc là để người ta nhanh chân đến trước rồi.

- Khí tức này! hình như đã gặp qua ở đâu! Rất nhanh, khí tức lưu lại chung quanh khiến Cổ Trần cảm thấy quen thuộc cực kỳ, nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không nhớ ra là của ai, đã gặp qua ở đâu, cuối cùng đành lắc đầu không để ý nữa.

Bảo vật đã mất, vô hình vô dạng, khó mà truy tìm.

Chẳng qua chỉ là chút Thần Hỏa, không đáng truy tìm khắp thế giới.

- Mau nhìn, đó là cái gì?Bỗng nhiên, Oa Hoàng tràn đầy ngạc nhiên chỉ vào hư không, hô lên khe khẽ.


Cổ Trần ngẩng đầu, hắn thấy một vầng sáng đang rơi từ trên hư không xuống.

Nếu chỉ là một vầng sáng thì cũng không có gì đáng chú ý, thế nhưng vầng sáng đó vừa rơi xuống đã dẫn phát thiên địa quy tắc sôi trào.

Một cỗ thiên địa lực lượng hội tụ lại, tràn vào vầng sáng, dường như bên trong đang dựng dục bảo vật vô thượng nào đó.

- Có vô thượng chí bảo buông xuống!- Thiên địa lực lượng đều bị hấp dẫn tới!- Chí bảo, nhất định là chí bảo!Các phương cường giả cũng chú ý tới tình cảnh này, tất cả vui mừng quá đỗi, tạo ra động tĩnh lớn thế kia, chắc chắn không phải là bảo vật thông thường.

Hấp dẫn được thiên địa lực lượng, nhất định là vật bất phàm, kẻ ngu cũng có thể nhận ra nó là bảo vật kinh thiên khó lường.

- Đi, đuổi theo!Cổ Trần nhíu mày, không nói hai lời trực tiếp lôi kéo Oa Hoàng xé rách hư không chạy về phía đó, đuổi theo vầng sáng thần bí kia.

Không chỉ riêng hắn, rất nhiều cường giả, vô số sinh vật cường đại cũng nghe tin mà hành động, điên cuồng phóng đi.

- Rốt cuộc đã đến.

.