Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 699






Không, chính xác mà nói nó là một con Hỏa Lân, có huyết mạch của Kỳ Lân, là tộc nhân của Hỏa Lân tộc, cũng không phải Kỳ Lân chân chính, trừ phi lột xác hoàn toàn huyết mạch hóa thành Kỳ Lân.

Thanh niên kia, tên là Hỏa Lân Tử, bản thể của hắn chính là một con Hỏa Lân có huyết mạch Kỳ Lân cường đại, chiến lực mạnh mẽ, nhìn giống như phong Vương giả, nhưng chiến lực lại mạnh ngút trời.

Chiến lực của hắn rất mạnh, so với đám phong Vương giả Cổ Trần từng giết thì mạnh mẽ hơn rất nhiều.

- Hả?Hỏa Lân Tử đang nhắm mắt tu luyện, đột nhiên mở mắt ra, hai tia sửa phun ra ngoài, nhiệt độ bốn phía xung quanh lập tức tăng vọt.


Hai mắt sáng rực của hắn đảo qua bốn phía, trên mặt có chút nghi ngờ thoáng qua, vừa rồi rõ ràng hắn cảm nhận được có ai đó đang thăm dò hắn như có như không.

- Ai?Hỏa Lân Tử khẽ kêu lên một tiếng.

Nhưng bốn phía xung quanh chỉ có ngọn lửa hừng lực, trong biển lửa không có bất kỳ một tiếng động nào, thậm chí không có bất kỳ khí tức nào, giống như ngoài hắn ra không còn bất kỳ ai vậy.

- Chẳng lẽ ta cảm nhận sai rồi sao?Hỏa Lân Tử tự nhủ.

Hỏa Lân Tử nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:- Được rồi, vẫn nên nhanh hấp thu, luyện hóa Thần Hỏa ở nơi này, sau khi thành công, huyết mạch của ta có thể tiến thêm một bước.

Nghĩ đến điều này, hắn lập tức vứt bỏ mọi ý nghĩ lung tung, lại lần nữa nhắm mắt bắt đầu tu luyện, há mồm thôn phệ hỏa diễm vô cùng vô tận ở bốn phía xung quanh để nuôi dưỡng bản thân.

Quả nhiên nơi này có cất giấu một ngọn Thần Hỏa, nhưng phải tìm được một ngọn lửa đã có linh tính trong biển lửa hừng hực này, không cần nghĩ cũng biết việc tìm kiếm Thần Hỏa khó đến mức nào.

Hỏa Lân Tử muốn cắn nuốt tất cả hỏa diễm ở nơi này, sau đó luyện hóa tất cả bao gồm cả Thần Hỏa bên trong, như vậy không cần phải tìm ra Thần Hỏa nữa.

Trong biển lửa này, có cất giấu một ngọn Thần Hỏa uy lực kinh người.


Hai mắt Cổ Trần tỏa ra ánh sáng âm u, hắn không ngừng quét mắt tìm hiểu tình hình bốn phía xung quanh, sau đó hắn phát hiện ra có một khí tức mơ hồ đang trốn trong biển lửa.

Đó là một loại khí tức mang tính hủy diệt, lực lượng cường đại, có thể thiêu đốt vạn vật.

- Thần Hỏa, đang ở chỗ nào?Trong khoảnh khắc ấy, Cổ Trần cũng có ý định, muốn tìm ra được Thần Hỏa đang ẩn giấu trong này.

Nếu như có thể thu phục được một ngọn Thần Hỏa, cho dù sau này làm gì cũng thuận tiện hơn, bản thân Thần Hỏa cũng có lực sát thương cường đại.

Gặp được bảo vật mà không lấy, đó không phải là tác phong của Cổ Trần, còn tên Hỏa Lân Tử kia, mặc dù có chút uy hiếp nhưng Cổ Trân không thèm để ý đến hắn.

Cướp đoạt bảo vật cơ duyên của dị tộc, là chuyện mà Cổ Trần thích làm nhất, thậm chí hắn đã hạ quyết tâm sẽ tiêu diệt Hỏa Lân tử ở chỗ này, sau đó diệt sạch linh hồn ý thức, trực tiếp khống chế bản thể của nó.

Sau khi xóa sạch được ý thức ban đầu của Hỏa Lân, nếu như hắn lại lần nữa rót vào thông tin trí nhớ khác, khống chế nó hoàn toàn, có phải là đã có thêm một con Kỳ Lân tọa kỵ nữa hay không?Kỳ Lân đó, để làm tọa kỵ, đúng là không tệ.

Nghĩ đến điều này, ánh mắt Cổ Trần lại nhìn về phía Hỏa Lân Tử đang tu luyện, sau đó yên lặng không một tiếng động trực tiếp ẩn nấp đi về phía đó.

- Sao ta cứ có cảm giác lo lắng không yên thế nhỉ?Lúc này, Hỏa Lân Tử đang tu luyện nhưng tâm thần của hắn không có cách nào bình tĩnh được, hắn luôn có cảm giác lo lắng không yên, giống như có nguy cơ đang đến gần.


- Không tốt!Hắn lập tức tỉnh ngộ, nhận ra được có điều gì đó không ổn, nguy hiểm đang đến gần khiến hắn bừng tỉnh.

Hỏa Lân Tử đột nhiên mở mắt, hai ngọn lửa kinh khủng lao ra, công kích thẳng về phía một người vừa mới xuất hiện trước mặt hắn, đầu óc cuồng loạn không yên.

- Thời Gian Tĩnh Chỉ!Hỏa Lân Tử chỉ trông thấy một ngón tay nhẹ nhàng điểm tới, đầu óc hắn lập tức cuồng loạn, giống như muốn xù lông, muốn phát ra tất cả lực lượng trong cơ thể, kết quả lại phát hiện bản thân không thể cử động được, điều này khiến hắn vô cùng kinh sợ.

Một tiếng “Vù” truyền đến, tất cả mọi thứ xung quanh đều đứng im.

Hỏa Lân Tử vô cùng hoảng sợ, kinh hãi nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, người ấy chính là Cổ Trần.

Điều khiến hắn cảm thấy kinh hãi hơn chính là, vậy mà người đến lại là một Nhân tộc, người này vào trong lúc nào?Nguy hiểm! Nguy hiểm!Trong lòng hắn liên tục cảnh báo, nhưng Hỏa Lân Tử kinh hãi phát hiện ra bản thân không có cách nào cử động được, đã bị một chỉ của Cổ Trần giam cầm, nguy cơ tử vong nồng đậm đang bao phủ tính thần hắn.

- Không Gian Bí Phù, nổ!.