Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 32




Cái quái gì vậy?

Diệp Thiên Dật cả người sửng sốt, trưởng khoa Lý Bác Nhân này là ông nội của Lý Băng?

Làm thế nào mà một đứa cháu trai của trưởng khoa lại trở thành một con người hạng B thế này? Diệp Thiên Dật cũng phục rồi.

Lý Bác Nhân nhanh chóng ho một tiếng.

"E hèm, tiếp tục lên lớp."

Nói xong hắn ta bỏ đi.

Mọi người đều chết lặng! Lý Bang này hóa ra là cháu của trưởng khoa? Mẹ kiếp!

"Ta nói, ngươi là cháu trai của trưởng khoa?"

Lý Bang gật đầu.

"Ông nội nói với tôi rằng không được để người ngoài biết được. Ta vừa nãy lỡ miệng mất rồi."

"Ngươi một đứa cháu của trưởng khoa sao lại trở thành cái bộ dạng này?"

Diệp Thiên Dật bộc lộ sự khó hiểu.

Lý Bang xấu hổ xấu hổ cúi đầu, lẩm bẩm nói: " Vậy nên ta muốn cùng anh Diệp lăn lộn!"

"Lợi hại! Vậy sau này 1 tháng 20.000 tăng thêm 30.000 đi?" Diệp Thiên Dật ho một tiếng nói.

“Được!” Lý Bang nhanh chóng đồng ý.

Buồn cười, cháu trai trưởng khoa lại càng không thể thiếu tiền!

...

Một ngày đã kết thúc. Mức thu của ngày hôm nay rất ít, cũng không có nhiều cuộc lôi kéo điên cuồng, nhưng các cô gái nên thực hiện nhiệm vụ cũng đã hoàn thành hết. Đây là một tin tốt.

Về đến nhà, Diệp Tiên Nhi đang giặt quần áo cho hắn, quần áo của nàng phần lớn là cho vào máy giặt để giặt, nhưng riêng quần áo của Diệp Thiên Dật là do nàng giặt bằng tay, và thậm chí đồ lót của Diệp Thiên Dật nàng ấy cũng giặt bằng tay hết. Làm sao có thể không yêu một người phụ nữ như vậy chứ? Quan trọng là nàng ấy là một người phụ nữ đầy kiêu hãnh, Diệp Thiên Dật thực sự xúc động khi nghĩ đến điều này.

Nhìn thấy Diệp Thiên Dật trở lại, Diệp Tiên Nhi rũ nước đôi tay đang ướt của mình.

"Cơm đã chuẩn bị xong, rửa tay đi rồi ăn."

Diệp Thiên Dật gật đầu, sau khi rửa tay, Diệp Tiên Nhi rót cho hắn một ly nước rồi ngồi trước mặt hắn.

"Hàn Tuyết có chuyện gì vậy?"

Nàng ấy nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.

"Gì?"

"Ta đã nói chuyện với nàng ấy chiều nay. Ngươi cứ thế này là không được. Nàng ấy có thể không quan tâm đến danh tiếng, nhưng ngươi cứ tiếp tục không có chính kiến thật sự là không được."

"Ta biết."

Diệp Thiên Dật cắn một miếng và nói.

"Tại sao nàng ấy cứ nói mấy lời trái với nội tâm của nàng ấy chứ?"

Diệp Tiên Nhi hỏi.

“Ta không biết.” Diệp Thiên Dật lắc đầu.

Những sự việc thế này nói ai tin? Diệp Thiên Dật không biết phải giải thích như thế nào, không có người thứ hai biết về hệ thống này. Diệp Tiên Nhi... Diệp Thiên Dật dù có tin tưởng nàng ấy đi chăng nữa thì cũng không thể nói.

"Ngươi chắc chắn biết."

"Chị, ta thực sự không biết nữa. Lúc đó ta rất xấu hổ khi nàng ấy nói thích ta. Lúc đó ta còn tưởng nàng ấy thật sự thích ta."

"Được rồi."

Thấy Diệp Thiên Dật không muốn nói, Diệp Tiên Nhi cũng không tiếp tục chất vấn nữa.

Cứ nghĩ Diệp Thiên Dật đã thay đổi rất nhiều, nhưng vẫn khiến nàng ấy thất vọng.

"Tối nay ta phải ra ngoài một chuyến."

Diệp Thiên Dật vừa ăn vừa nói.

"Ta cũng đang định ra ngoài. Ngươi đừng có ra ngoài làm những điều tồi tệ đó nữa."

"Ta biết rồi."

...

Sau bảy giờ tối, Diệp Thiên Dật đi ra ngoài, bắt taxi đến nơi ở của đội thứ tám của quân đoàn Huyết sắc, đây là một tòa nhà văn phòng, nói chính xác là một công ty lớn, là nơi mà quân đoàn Huyết Sắc kinh doanh, nguồn thu nhập. Có tổng cộng 20 đội trong quân đoàn Huyết Sắc. Mỗi đội là độc lập. Phần thưởng khi thực hiện nhiệm vụ là từ chính đội của họ, có sự cạnh tranh. Đây là lý do tại sao đội thứ tám của quân đoàn Huyết sắc không đến các đội khác để tìm người mà để tuyển dụng..

Tuy nhiên, nghe nói đội trưởng đội tám của quân đoàn Huyết Sắc là tổng giám đốc của công ty này, càng giàu lại càng giàu, công ty bắt đầu từ kinh doanh, không liên quan gì đến võ tướng cả.

Ở tầng mười, Diệp Thiên Dật nhìn thấy một người phụ nữ và hai người đàn ông đang đợi bên ngoài văn phòng, phòng bên cạnh có tầm hơn mười người đang gõ bàn phím và làm việc thêm giờ, một người đàn ông trung niên đi tới từ phía sau Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật liếc nhìn hắn và nhận ra hắn.

Người này tên là Thương Dự, hắn ta có phần nổi tiếng ở thành Thánh Thiên Thủy, Diệp Thiên Dật nhận ra hắn ta sau khi lướt qua bản tin mới.

"Tổng giám đốc, ta tới đây để xin làm thành viên của đội thứ tám của quân đoàn Huyết Sắc."

Diệp Thiên Dật nói với hắn ta.

"Ồ, ta hiểu rồi, còn mười phút trước tám giờ. Ngươi có thể đợi một lúc ở bên ngoài. Bên ta có ba ứng viên từ công ty. Họ sẽ tìm ngươi sau khi ứng tuyển xong."

“Được!” Diệp Thiên Dật gật đầu.

Họ đến công ty để ứng tuyển, không phải vì quân đoàn Huyết Sắc, vì vậy họ không phải là võ sĩ, mà là học viên.

Thương Dự bước vào văn phòng, và Diệp Thiên Dật cũng đã đến cửa văn phòng.

Có hai người đàn ông và một người phụ nữ, một người đàn ông mặc vest và một người phụ nữ cũng mặc vest, chỉ có một người đàn ông bình thường trong trang phục giản dị.

"Trần Manh, ngươi vào trước đi."

Sau đó cô gái bước vào.

"Xin chào tổng giám đốc, ta có bằng thạc sĩ kép của Đại học Hoa Thanh và có nhiều kinh nghiệm làm việc. Đây là sơ yếu lý lịch của ta."

Cô gái đưa hồ sơ của mình cho Thương Dư.

Họ có thể nghe thấy những lời nói, ngay cả khi cánh cửa đang mở, họ cũng có thể nhìn thấy được.

"Được rồi, ta hiểu rồi, hãy ra ngoài chờ thông báo."

Thương Dự cầm lấy bản lý lịch và cười nói.

Sau đó Trần Manh đã rất ngạc nhiên, hắn ta thậm chí còn không đọc lý lịch của nàng...

"Được rồi."

Sau đó, nàng ấy thất vọng bước ra ngoài, cảm thấy rằng mình đã bị loại.

"Trương Khoa."

Người đàn ông đeo kính trong bộ vest sau đó mỉm cười bước vào.

"Xin chào, tổng giám đốc, ta tốt nghiệp từ Đại học Fuha với bằng kép Tiến sĩ về kinh tế và quản lý. Trước đây ta đã từng làm việc trong 500 công ty hàng đầu của đế quốc Thiên Ninh. Vì gia đình ta sống ở đế quốc Thiên Thủy nên ta quyết định quay lại đây. Đây là sơ yếu lý lịch của ta.". "

Trương Khoa tự tin nói.

Kinh nghiệm học tập của hắn ta phong phú hơn nhiều so với Trần Manh, chắc chắn hắn ta sẽ được tuyển.

"Được rồi, ta hiểu rồi, hãy ra ngoài đợi thông báo."

Thương Dự lại nói câu nói đó.

Trương Khoa hiển nhiên cũng sửng sốt.

Làm sao chuyện này có thể?

"Nhưng ngài vẫn chưa đọc sơ yếu lý lịch của ta."

"Xin chờ thông báo."

Tổng giám đốc Thương Dự nhếch mép nói.

Trương Khoa sờ sờ chóp mũi, sau đó gật đầu đi ra ngoài.

Diệp Thiên Dật sững sờ, đây là ứng tuyển cái mẹ gì? Bằng tiến sĩ kép, 500 kinh nghiệm làm việc hàng đầu vẫn chưa đủ?

Người đàn ông mặc thường phục cuối cùng hoảng sợ.

Hắn vừa mới tốt nghiệp đại học không chính thống, sao có thể so bì với bọn họ? Bọn họ đều đã bị loại bỏ, đối với hắn lại càng không thể, nhất thời muốn lui ra ngoài.

"Vương Đại Long."

Sau đó Vương Đại Long run rẩy bước vào, Diệp Thiên Dật liếc qua, ngay lúc Vương Đại Long đang định ngồi xuống, hắn đột nhiên nhìn thấy một mảnh giấy nhàu nát rơi trên mặt đất cạnh thùng rác ở góc cách đó không xa, hắn chợt nghĩ ra điều gì đó. Sau đó hắn bước tới nhặt tờ giấy vứt vào thùng rác.

"A, chờ đã!"

Thương Dư ngắt lời hắn ta bằng một nụ cười, Vương Đại Long nhìn Thương Dự đầy nghi ngờ.

"Hãy mở tờ giấy ra và xem thử."

Thương Dự nói với một nụ cười.

Sau đó Vương Đại Long mở tờ giấy có in một vài ký tự lớn, "Xin chúc mừng, bạn đã được tuyển dụng", sau đó hắn ta tỏ rõ sự ngạc nhiên.

Diệp Thiên Dật cũng chết lặng, chết tiệt! Sự việc mà lúc trước thấy trên tin tức thật sự có người dùng được sao?

Sau đó Thương Dự cùng Vương Đại Long mặt mày hăm hở bước ra, nói: "Ba vị cùng đến văn phòng một chút!"

Sau đó, họ đến phòng văn phòng nơi có hàng chục người đang làm việc ngoài giờ.

Diệp Thiên Dật nhìn từ bên ngoài cũng có chút hứng thú.

Thương Dự vỗ tay nói: "Mọi người dừng lại, ta muốn thông báo một chuyện."

Mọi người nhìn Thương Dự.

Sau đó Thương Dự mỉm cười và vỗ vai Vương Đại Long mặt đầy sự phấn khích và nói với mọi người: "Chúng ta hãy chào đón Vương Đại Long, lao công."

Bốp bốp bốp--

Sau đó là một tràng pháo tay.

Diệp Thiên Dật:???

Lao công?

Vương Đại Long đó cũng chết lặng! Lao... lao công?

"Làm ta sợ một vía, còn tưởng rằng tổng giám đốc không muốn ta."

Trương Khoa vừa nói vừa vỗ tay tán thưởng.

Thương Dự hướng về phía anh ta thán phục nói: "Không thể nhìn thấy một đống giấy lớn như vậy, hẳn là quản giáo!"

Diệp Thiên Dật:???

Thực tế!

Mẹ nó thực tế quá rồi? Vậy Vương Đại Long nhặt rác là vì hắn ta có kiến thức về lĩnh vực này và thích hợp làm người dọn dẹp?

Thương Dự nói xong bước ra ngoài nhìn Diệp Thiên Dật.

"Theo ta đến văn phòng."

Chưương 33: Vạn Yêu Thiên Lâm

Trong văn phòng, Diệp Thiên Dật ngồi đối mặt với Thương Dự.

"Diệp Thiên Dật, phải không?"

Hắn ta biết rằng có một tên cặn bã tên là Diệp Thiên Dật ở thành Thánh Thiên Thủy, chỉ có nghe qua chứ không quen biết, nhưng hắn ta cũng biết rằng Diệp Thiên Dật cũng chỉ là một tên phế vật, cho nên trong mắt hắn ta, Diệp Thiên Dật trước mặt chỉ là một cái tên mà thôi. Hiển nhiên chị Hồng không có nói cho hắn về thân phận của Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật gật đầu.

"Phỏng vấn của ta ở đây khá đơn giản, chỉ cần cảnh giới của ngươi đạt được trên tầng năm của Minh Khiếu cảnh là được rồi, đương nhiên cảnh giới càng cao càng tốt, phần thưởng sẽ tăng lên thích hợp nếu hoàn thành nhiệm vụ, có thể phóng xuất cảnh giới của mình."

Sau đó Diệp Thiên Dật giải phóng sức mạnh tầng năm của Minh Khiếu cảnh, mặc dù hắn ta đã có sức mạnh tầng một của Luyện Thể cảnh, nhưng hắn ta không muốn để lộ nó quá nhiều. Không ai khác biết về cảnh giới của hắn, kể cả Diệp Tiên Nhi cũng không biết điều đó.

"Còn thuộc tính thì sao?"

"Hỏa."

"Thuộc tính hỏa, không tồi, thuộc tính tấn công. Khi đó, ngươi có thể là một trong những người chơi chủ lực. Chỉ cần ngươi đáp ứng yêu cầu, ta đương nhiên đồng ý cho ngươi tham gia. Quan trọng là ta không muốn giấu ngươi,nhiệm vụ này rất nguy hiểm. Ta có tổng cộng tám đội trong quân đoàn Huyết Sắc, trong số mười ba người, có năm người đã rút khỏi nhiệm vụ, vì vậy tổng cộng có 8 ngươi nếu tính thêm ta, mà cảnh giới của ta là tầng năm của Luyện Thể cảnh, tính ra cũng ổn. Bảy người chơi còn lại, năm người thuộc Minh Khiếu cảnh, hai người thuộc Luyện Thể cảnh, đây là cấu hình của bọn ta. Nếu ngươi cho rằng ổn, thì chào mừng ngươi tham gia đội thứ tám của quân đoàn Huyết Sắc. "

Thương Dự vẫn khá là người có tình cảm, hắn trực tiếp nói cho Diệp Thiên Dật một vài thông tin về tình huống hiện tại, hơn nữa cảnh giới tầng thứ năm Luyện Thể cảnh của hắn rất cao! Trong thế giới quái vật, chỉ cần không có nhiều điểm hạn chế, chỉ cần vận may không quá tệ, thì vấn đề cũng không quá lớn, đương nhiên, ở tuổi của hắn, thiên phú của hắn tương đối bình thường, tính ra Diệp Tiên Nhi mười mấy tuổi đã tu luyện được tầng năm của Luyện Thể cảnh rồi, thiên phú quả thật rất quan trọng.

"Nguy hiểm như thế nào? Nhiệm vụ là gì?" Diệp Thiên Dật hỏi.

"Nhiệm vụ à... tìm kiếm Từ Kim Ngân Hoa."

Diệp Thiên Dật đã đánh đổi thánh thuật của vũ trụ, trong đầu hắn có kiến thức y thuật ngàn năm, đương nhiên hắn biết Tử Kim Ngân Hoa là một loại tiên dược không cao nhưng cũng không thấp, ở thời đại này khá là hiếm, người bình thường sẽ không có trong tay loại thần dược này đâu.

"Đi đâu?"

"Vạn Yêu Thiên Lâm!"

Diệp Thiên Dật: "..."

"Vạn Yêu Thiên Lâm? Đó không phải là cấm địa người thường không thể vào sao? Chỉ có mười người, người mạnh nhất chẳng qua mới đạt tới trình độ Luyện Thể cảnh mà đã dám vào Vạn Yêu Thiên Lâm ư?"

Diệp Thiên Dật đột nhiên cau mày!

Trong loài người, mọi chiến binh đều biết rằng có một vài nơi mà người thường không nên đến, nếu bạn đi thì bạn sẽ chết, những người còn sống sót, một là kẻ cực mạnh, hai là vận may thật sự rất tốt. Đúng vậy, Vạn Yêu Thiên Lâm chính là một nơi như vậy! Tại sao?

Vạn Yêu Thiên Lâm trong ghi chép là một khu rừng lớn nhất trong cả Thiên Lam tinh, hơn nữa nó là khu rừng quái thú, có vô số quái vật và quân long hỗn hợp, từ yêu thú có Trúc Khí cảnh thấp nhất đến yêu thú có Trúc Khí cảnh cao nhất ở đó đều có, vì vậy một nửa phụ thuộc vào vận may, chính là xem bạn có đối mặt với mấy con yêu thú mạnh nhất hay không.

Và một điểm rất quan trọng, các sách cổ ghi lại rằng năm quái vật mạnh nhất của quỷ tộc chính là sống trong Vạn Yêu Thiên Lâm. Họ là năm vị vua đứng đầu trong bộ tộc của quỷ tộc, nhưng trong ghi chép dường như họ không có bất kỳ ảnh hưởng thù địch nào đến loài người. chủ yếu là do có rất ít ghi chép về chúng trong các cuốn sách cổ, và chúng gần như không thể xuất hiện trước mắt người thường.

Nhưng ngay cả khi năm vị thần quái vật không tồn tại ở đó, thì vô số thần thú mạnh mẽ đó sẽ khiến người ta tránh xa.

"Đúng vậy, nhưng mà tin tức ta nhận được là ba năm qua Tử Kim Ngân Hoa chỉ xuất hiện ở nơi đó. Một ngày, ngươi chỉ cần vào trong đó một ngày, tìm được thì đi ra, không tìm được chúng ta cũng đi ra, không được chậm trễ. Nếu tìm được, mọi người có thể nhận được phần thưởng là 1,5 triệu, thậm chí không tìm được cũng có thể nhận được phần thưởng là 500.000! Van Yêu Thiên Lâm tất nhiên là nơi rất nguy hiểm, nhưng chúng ta chỉ đi tới khu vực ngoài, quái vật mạnh nhất ở khu vực bên ngoài chỉ đạt tới Luyện Thể cảnh, ta có thể đối phó, chưa kể còn có thần khí trợ giúp, trừ phi vận may của ta cực kỳ kém, mới gặp phải những kẻ mạnh hơn. "

Thương Dự nhìn Diệp Thiên Dật và nói.

Diệp Thiên Dạt khẽ rên rỉ khi nghe những lời của Thương Dự.

Đúng vậy, trong tình huống thông thường, khu vực bên ngoài mạnh nhất cũng là Luyện Thể khí rồi, nhưng tai nạn luôn xảy ra, vì vậy đây là vấn đề may rủi, nhưng chỉ cần một ngày là có thể nhận được phần thưởng 500.000. Nếu tìm được, có thể nhận 1,5 triệu... có lẽ chẳng là gì đối với khoản nợ của nhà họ Diệp, nhưng phải biết rằng ở nơi hiểm trở như vậy ngoài Tư Kim Ngân Hoa còn có những linh vật quý hiếm khác ở đây, có thể bán với giá hàng chục triệu, đối với Diệp Thiên Dật đây là một cơ hội tốt.

"Nhưng ta không hiểu. Tử Kim Ngân Hoa tuy rất hiếm, nhưng cũng chỉ dùng được với số lượng ít, cũng không cần dùng tới chừng hơn chục người liều mạng mới tìm được, đúng không?"

Diệp Thiên Dật khó hiểu hỏi.

"Điều này……"

Thương Dự do dự và nói: "Thôi, để ta nói cho ngươi biết. Có một sự cố lây nhiễm virus ở Thiên An thành cạnh thành Thánh Thiên Thủy. Tất cả các chiến binh trong Minh Khiếu cảnh có thể chết vì virus này, tình huống có vẻ không khả quan, trong thành Thánh Thiên Thủy có thể có người bị nhiễm bệnh, các chuyên gia của Thiên An thành phát hiện dược liệu chính là Tử Kim Ngân Hoa có thể có tác dụng với virus, cho nên, chuyện này phần lớn là vì toàn bộ đế quốc, nếu dịch bệnh lây lan, hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc. "

"Vậy ai lấy được Tử Kim Ngân Hoa có thể nhận được vô số phần thưởng từ đế quốc, đúng không?"

Thương Dự liếc nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Chỉ có 40 triệu thôi., hai năm lãi của công ty ta, rất ít người biết về loại virus này, chuyện này được giữ bí mật, vì nghĩ rằng nếu nói ra thì sẽ dẫn đến sự hoảng sợ của mọi người, thực sự đẩy mọi thứ lên một mức độ tồi tệ hơn. Hắn cho rằng việc chẩn đoán cho 5 người chỉ là một vấn đề nhỏ, suy nghĩ của hắn quá đơn giản. Ngay cả hoàng đế cũng không biết về điều đó, ta cũng biết được điều đó qua những lời đồn thổi ”.

"Chị Hồng?"

"Làm sao ngươi biết?"

Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Không có gì."

Tin tức từ chị Hồng thật là kinh ngạc, biết hết rồi sao?

Nói xong, hắn ta dừng lại một lúc và tiếp tục: "Nếu nơi cần tới lại là Vạn Yêu Thiên Lâm, ngươi nghĩ có bao nhiêu người sẵn sàng chấp nhận rủi ro? Quá ít, 40 triệu cũng không thể lôi kéo bao nhiêu người đi bán mạng, dù sao cũng chỉ là phỏng đoán Tử Kim Ngân Hoa có tác dụng mà thôi, không có gì chắc chắn, cho nên ta cũng sẽ không tiêu nhiều tiền, ta chỉ muốn thử xem, ngươi nghĩ xem, thực lực của ta mạnh nhất, có tác dụng lớn nhất, tổng cộng 40 triệu,tìm được rồi thì chia cho các ngươi cùng tầm gần 20 triệu. Hai mươi triệu, ta lấy hơn 20 triệu có được không? ”.

"Được rồi! Ta đi!"

Diệp Thiên Dật gật đầu nói.

"Được rồi! Nhưng chuyện này được bảo mật nghiêm ngặt. Vì ngày hôm đó thành chủ Thiên An thành không muốn truyền ra ngoài, chúng ta đừng phát tán. Dù sao thì cũng chỉ là tin đồn rằng có người nhiễm virus, nếu chúng ta chưa chắc chắn thì không thể đồn đại linh tinh được. Sáng mai chín giờ ở đây để tập hợp, chúng ta sẽ trực tiếp khởi hành. Đây là một bản hợp đồng, ngươi xem không có vấn đề gì thì kí vào đây"

Diệp Thiên Dật gật đầu và rời đi sau khi ký hợp đồng, cầm điện thoại di động lên liếc nhìn địa chỉ của gia đình Thi Gia Nhất rồi bắt taxi đi đến đó.