Ta Ở Niên Đại Văn Bày Quán

Chương 49: Chương 49





Căn phòng phía đông này tương đối rộng mở, bên trong để song song hai tủ quần áo, lúc trước Tống Lê làm vệ sinh dọn dẹp phòng cũng khong chú ý bên trong là thứ gì.

Lúc đó cô chỉ dùng giẻ lau, lau khô bên ngoài hai tủ này mà thôi.

Bây giờ Vương Thải Hà liền trực tiếp kéo một cánh cửa của một cái tủ ra, Tống Lê nhìn vào trong, liền đứng ngốc ở một chỗ!Nơi đó mặt căn bản không phải tủ quần áo gì, mà là giá sách! Giá sách này còn cao hơn rất nhiều so với Tống Lê, trong các ngăn tủ tràn đầy tất cả đều là sách.Hôm nay đi bên ngoài, Tống Lê nhìn thấy các hiệu sách cũng không có nhiều sách như vậy.Cô khiếp sợ đến nửa ngày không lấy lại tinh thần, Vương Thải Hà cười nói: “Bên trái chính là sách của ba con, bên phải là của mẹ.


Sách chuyên ngành của mẹ tương đối nhiều, còn sách của ba con phần lớn là văn học.

Con muốn loại gì có thể tự mình lấy.

Nhưng mà ba con rất yêu quý sách, lúc con xem chú ý một chút là được.”Từ trước khi Nhã Nhu còn ở đây, cô ta từ trước tới nay đều không nhìn qua một quyển sách của bọn họ.


Vương Thải Hà cùng Tống Diệu Quốc không phải không lén nói chuyện với nhau về việc này.

Hai vợ chồng bọn họ đều thích đọc sách như vậy, sao con của bọn họ lại không yêu sách đây?Hiện tại nhìn đến Tống Lê cũng thích đọc sách, Vương Thải Hà trong lòng có một loại vui mừng khó lòng giải thích.Không hổ là con gái của bọn họ a!Tống Lê thật cao hứng, vội vàng cầm một quyển sách ra tới nhìn lên, nhìn một hơi cũng mấy tiếng đồng hồ.

Vì giữ cho đôi mắt không quá mỏi mệt lúc này mới lưu luyến không thôi để sách lại.Đến khi cô ngẩng đầu nhìn lên, lúc này đã đến giờ cơm chiều, Vương Thải Hà đã vào phòng bếp chuẩn bị bận việc.Tống Lê chạy nhanh đi qua: “Mẹ, để con tới làm đi.”Vương Thải Hà cười nói: “Mấy ngày hôm nay đều là con làm cơm, hôm nay đến lượt con cũng nếm thử cơm mẹ làm xem sao, hương vị chắc chắn không giống của con a.”Giọng nói của bà ôn nhu, thái độ hoà ái làm cho trong lòng Tống Lê rất thoải mái, nhưng cô vẫn đi lên muốn hỗ trợ bà.Hai người đang ở phòng bếp thảo luận việc hôm nay Tống Diệu Quốc đi ra ngoài tìm Tống Hà không biết có kết quả hay không, thì bên ngoài truyền đến một trận động tĩnh.

Có người đứng trước cửa, giọng nói bất thiện lên tiếng hỏi : “Không có ai sao? Đại ca tôi đâu?”.