Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh Đâu

Chương 202




Chương 202

“Nhưng ông ấy sai rồi, bà già đó căn bản không nhận phần tình cảm này, bà ta không chỉ muốn một nửa mà muốn toàn bộ cổ phần, nhưng tôi sẽ không cho bà ta toại nguyện, cho dù tôi có phải phá hủy Long Đằng cũng sẽ không để cho bà ta nửa phần”

“Tôi đã dành rất nhiều thời gian và cuối cùng tôi đã tóm được người cung cấp thông tin tình báo cho bà già, nói ra thật là buồn cười, người đàn ông đó là cấp dưới luôn theo bố tôi khi ông ấy còn trẻ, ông ta vì tiền mà phản bội Long Đằng”

“Cô có biết tôi sẽ làm gì với người đàn ông đó không?”

Anh đè tới, thanh âm trầm thấp mang theo một tia mê hoặc.

Diệp Mai Hoa thật sự có chút tò mò, nhịn không được hỏi: “Ông ta thế nào rồi?”

“Ông ta thích phụ nữ, vì vậy tôi để ông ta ngủ cùng vô số người phụ nữ”

Diệp Mai Hoa trợn to hai mắt, chẳng lẽ tối hôm qua giọng nói kia?

Tạ Minh Thành nhìn cô ở khoảng cách rất gần, trong mắt mang theo một tia ý cười, thấp giọng nói: “Có phải nghe thấy những thanh âm đó hay không, cho nên hôm nay cô mới tức giận với tôi.”

“Không, không có, t Cằm cô bị anh nắm lấy nâng lên.

“Diệp Mai Hoa, tôi đã nói rồi, tôi không thích nói dối, nói lại cho tôi biết một lần nữa, cô thật sự hoàn toàn không quan tâm sao?”

Đối mặt với ánh mắt của anh, Diệp Mai Hoa phát hiện mình giống như hoàn toàn bị nhìn thấu, một chút cũng không giấu được.

Cô cắn môi dưới của mình không nói bất cứ lời nào.

Tạ Minh Thành mỉm cười nhẹ nhàng, nói: “Hôm qua tôi đã mất rất nhiều sức lực, lễ trao giải của Trúc Nhã đã bỏ lỡ, tôi rất tiếc, nhưng tôi sẽ dỗ dành con bé, còn cô thì sao, cô tức giận hy vọng tôi làm gì?”

Trên mặt Diệp Mai Hoa đỏ lên, cô chưa từng thấy qua Tạ Minh Thành mang theo sự hấp dẫn trí mạng như vậy.

“Anh không cần phải làm bất cứ điều gì, anh không thoải mái, trước tiên buông tay đi tắm đi, tôi nấu cháo sau đó mang lên cho anh”

Vừa dứt lời miệng đã bị chặn lại.

Diệp Mai Hoa trợn to mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, độ sâu của cánh môi càng sâu hơn một chút, gần như bá đạo cướp bóc.

Ngay cả hơi thở cũng nhuộm mùi hương của anh.

“Ừm…”

Đó là một nụ hôn kéo dài khiến cô nghẹt thở.

Diệp Mai Hoa sửng sốt một hồi, đợi đến lúc phản ứng lại tay anh đã cởi áo ngoài của cô ra.

Cô hoảng hốt một chút, ngay khi cô muốn đẩy anh ra, đôi mắt xinh đẹp đã nhắm lại, nặng nề ngã xuống.

Diệp Mai Hoa bị đè đến đau đớn kêu lên, thiếu chút nữa tức giận.

“Tên khốn!”

Cô muốn đẩy anh ra nhưng cô rất ngạc nhiên bởi phát hiện anh bị sốt.

“Anh bị sốt à?”

Cô vội vàng đẩy anh ra đưa tay sờ sờ trán anh, nhiệt độ rất cao.

Cô có chút ảo não, cô không chú ý tới điểm nhìn sắc mặt anh không đúng hơn nữa còn nói lung tung.

Cô phải mất một lúc mới đặt anh năm thẳng ra sau đó giúp anh cởi áo khoác ngoài thay bằng áo ngủ thoải mái hơn một chút, nhưng lúc cởi quần cô do dự một chút cuối cùng vẫn không dám chạm vào.

Cầm khăn tắm làm ướt giúp anh lau thân thể một lượt giúp tiêu tan mùi rượu khó ngửi, sắc mặt anh cũng dễ nhìn một chút.

Bận rộn xong, Diệp Mai Hoa xoay người đi tìm chú Chung, nhà họ Tạ có bác sĩ gia đình riêng về điểm này không cần cô lo lăng.

Nhưng Diệp Mai Hoa vẫn vui vẻ quá sớm, vẻ mặt chú Chung khó xử.