Tà Thiếu Dược Vương

Chương 214: Làm sao có thể sống?




Lão Đan Vương xuất hiện, để cho cục diện càng thêm hỗn loạn, dù sao cũng là bên trong Minh Ngọc Hoàng Triều, không ít người đối với việc Hải Vương đánh lén lão Đan Vương cũng rất khó chịu, bất quá nghĩ đến chuyện đó dù sao không nhiều lắm. Dù sao Minh Ngọc sơn trang mặc dù không phải là tông môn, nhưng là cũng rất xa cuộc sống của người bình thường, không có nhiều người rõ ràng ý nghĩa của Minh Ngọc sơn trang đối với Minh Ngọc Hoàng Triều.

Dĩ nhiên, lão Đan Vương xuất hiện cùng lời của hắn, ít nhất để cho đa số người càng thêm tin tưởng lời nói cái gọi là yêu đan của Thiên Yêu đang ở chỗ Nhậm Kiệt của Hải Vương căn bản là giả dối hư ảo.

- Như vậy cũng có thể còn sống sót, quả nhiên không hổ là Đan Vương đời thứ hai chân chính của Minh Ngọc sơn trang, bất quá cho dù có thể còn sống, ngươi có thể có năng lực đở nổi mấy lần công kích của ta, . . .

Oanh!

Mới vừa rồi nguyên bản Hải Vương giơ tay lên phóng ra lực lượng giống như muốn nghiêng trời lệch đất, trong nháy mắt đã ngưng tụ về trong tay Hải Vương, trong tay Hải Vương đã xuất hiện một cái thủy cầu lam sắc quang mang, tia sáng chói mắt lóe ra.

Thân hình lão Đan Vương không dám dừng lại thêm, trực tiếp xông về không trung, mà Hải Vương Hải Vô Thường giơ tay lên đẩy một cái, thủy cầu tản ra lam sắc quang mang kia trong nháy mắt đuổi theo lão Đan Vương, mà Hải Vương cũng truy kích tới.

Lúc ấy phát hiện lão Đan Vương cùng Kiếm Vương chiến đấu bị thương, Hải Vương lại thấy được Cửu Đầu Long Vương bọn họ xuất thủ, hắn tạm thời quyết định xuất thủ, dù sao cơ hội như thế vô cùng khó có được. Mà hôm nay đã đến loại tình trạng này, Hải Vương cũng không thích nói quá nhiều lời nói nhảm, nói cái khác cũng đều vô dụng, sau khi giết lão Đan Vương còn có ai có thể ngăn trở chính mình, về phần Nhậm gia này như thế nào còn có tiểu oa nhi gia chủ Nhậm gia phách lối này hắn căn bản lười để ý tới, mục tiêu của hắn chỉ có đánh chết lão Đan Vương, mang Ngọc Vô Song của Minh Ngọc sơn trang đi như vậy đủ rồi.

Mà hết thảy chuyện này cũng phải đánh chết lão Đan Vương Ngọc Trường Không trước, những lời nói nhảm khác đối với Hải Vương Hải Vô Thường mà nói căn bản không có ý nghĩa quá lớn.

Mặc dù giờ phút này lão Đan Vương Ngọc Trường Không còn sống, nhưng lúc trước lão Đan Vương bị Hải Vương đả thương vô cùng rõ ràng, cho dù lão Đan Vương lợi hại hơn nữa, có Linh Đan tuyệt phẩm tương trợ cũng không thể hoàn toàn khôi phục nhanh như vậy.

Thân hình hai người trong chớp mắt đã lên tới giữa không trung, sau đó trong nháy mắt quang mang chớp động, mắt thường đã hoàn toàn khó có thể thấy rõ ràng thân hình của hai người cùng tràng diện chiến đấu. Lúc ở Minh Ngọc sơn trang, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Cửu Đầu Long Vương chiến đấu Nhậm Kiệt cũng không có biện pháp thấy rõ ràng, dù cho sử dụng thần thức cũng là như thế, nhưng hiện tại Nhậm Kiệt có thể rõ ràng nắm chặc thân hình của Cửu Đầu Long Vương.

Nhưng vẫn không có biện pháp hoàn toàn tập trung vào, nhìn rõ ràng tình huống chiến đấu giữa lão Đan Vương cùng Hải Vương, bất quá lão Đan Vương rõ ràng kém thế hơn nhiều.

- Ngươi . . . Thế nhưng sắp khôi phục hoàn toàn, làm sao có thể?

Mà giờ khắc này Hải Vương cũng là vô cùng khiếp sợ, bởi vì tình huống khôi phục của lão Đan Vương Ngọc Trường Không xa xa vượt qua dự liệu của hắn.

Lấy hiểu rõ của hắn đối với lão Đan Vương, cho dù lão Đan Vương có đan dược cấp bậc Thiên Đan hạ phẩm do tổ tông lưu lại, cũng không thể khôi phục được nhanh như vậy, khôi phục lại loại trình độ này?

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Giờ phút này trong lòng Hải Vương Hải Vô Thường cũng cảm giác được có chút kinh ngạc, nhưng Hải Vương chính là đệ nhất nhân trong Bát Đại Vương Giả, trong lòng mặc dù khiếp sợ, ngoài ý muốn về tốc độ khôi phục của lão Đan Vương, nhưng cái này ngược lại để cho thế công của hắn càng thêm hung mãnh.

- Lão Đan Vương Ngọc Trường Không, cái đầu gia gia ngươi, hắn tại sao lại ở Nhậm gia, không trách được tiểu tử ngươi không nóng nảy, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Thấy lão Đan Vương Ngọc Trường Không đi ra ngoài, lão nhân mặt cười cũng vô cùng ngoài ý muốn, mặc dù giờ phút này lão Đan Vương Ngọc Trường Không yếu thế, nhưng dù sao sau khi có hắn sẽ không bị động giống như mới vừa rồi.

- Cái này nói đến thật sự là dài lắm, ngài bây giờ vẫn là nên tập trung quan sát một chút a, thắng bại mấu chốt của trận này có thể sẽ phải dựa vào ngài a. Hiện tại cục diện căn bản là đang duy trì, nhưng tổng thể mà nói phía chúng ta rất nguy hiểm, mà ngài chính là bộ đội cơ động, cũng là lực lượng quyết định thắng bại, có Vương của sát thủ là ngài đang uy hiếp, cho dù Hải Vương cũng phải để lại mấy phần lực lượng không dám toàn lực ứng phó, Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Quả Phụ càng phải như vậy. Vây quanh bọn hắn, tìm cơ hội giết chết bọn họ, không đánh chết vậy tăng thêm thương thế, cảm giác sợ hãi, uy hiếp cho bọn họ.

Hiện tại cục diện tạm thời ổn định, nhưng tình huống cũng không lạc quan, phương diện khác không cần Nhậm Kiệt nói thêm gì nữa, chỉ có câu thông tốt cùng lão nhân mặt cười, để cho hắn phối hợp tốt.

Bộ đội cơ động là cái quái gì?

Trong lòng lão nhân mặt cười nghĩ tới, nhưng trên căn bản cũng hiểu được lực lượng của Nhậm Kiệt, mặc dù trong lòng hiện tại tràn ngập tò mò, ngờ vực, nhưng thời điểm này cũng không phải là lúc hỏi thăm, sau đó cả người hắn biến mất lần nữa.

Nhưng đúng theo như lời Nhậm Kiệt, giờ phút này cho dù Hải Vương cũng đều phải để lại mấy phần lực lượng, phòng ngừa Vương của sát thủ này bất ngờ ra tay, mà bị Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Quả Phụ mà bị lão nhân mặt cười làm cho bị thương nặng thì trong lòng càng thêm run sợ, mặc dù chiếm cứ ưu thế khắp nơi, lực lượng vẫn ngăn chặn Nhậm Thiên Túng, Vân Phượng Nhi như cũ nhưng cũng không dám khoa trương như mới vừa rồi.

Nhậm Kiệt đã sử dụng tồn tại của vị Vương của sát thủ lão nhân mặt cười này rất tốt, tạo áp lực trên người mọi người, Vương của sát thủ trong Bát Đại Vương Giả cho dù dưới tình huống người khác cũng biết tồn tại của hắn, vẫn khó có thể nắm chặc rõ ràng vị trí của hắn như cũ, hắn vẫn có thể tập kích địch nhân một cách xuất quỷ nhập thần. Chính là bằng vào ngón này, hắn có thể làm cho Hải Vương cũng phải kiêng kỵ, đề phòng mấy phần.

Cửu Đầu Long Vương nhát gan, càng không dám công kích quá mức, Hắc Quả Phụ thì bị lão nhân mặt cười đả thương nặng nhất, mới không bao lâu chiến trường đang chênh lệch từ từ bắt đầu thăng bằng.

Mà lúc này tất cả người đang quan sát ở Ngọc Kinh Thành cũng có một loại cảm giác như nằm mộng, không nghĩ tới Nhậm gia có thể độc lập chống đỡ loại cục diện này, bất quá bởi vì lão Đan Vương xuất hiện sau đó, cộng thêm lời của lão Đan Vương, rất nhiều người đều cho rằng đây nhất định cũng là công lao của lão Đan Vương.

Lão Đan Vương dưỡng thương ở Nhậm gia, mới có thể cứu tỉnh Vân Phượng Nhi hôn mê nhiều năm, cũng chỉ có lão Đan Vương mới có thể mời Vương của sát thủ tới, bởi vì lý do này mới hợp lý, mới nói thông được.

- Ta xem ngươi lần này còn cứu mình thế nào, Nộ Hải Thao Thiên!

Nhưng là tình trạng ổn định cùng thăng bằng mới này cũng không có kéo dài bao lâu, sau khi lão Đan Vương chiến đấu ngăn trở mấy đợt công kích của Hải Vương ở trên không, thương thế lại gia tăng thêm một chút. Thương thế vốn là đã khôi phục bảy tám phần, cũng không đại biểu lực lượng có thể phát huy ra bảy tám phần, hơn nữa thời điểm này chiến đấu mạnh mẽ ngược lại sẽ để cho thương thế tăng thêm. Mà Hải Vương là đệ nhất nhân trong Bát Đại Vương Giả, năng lực áp đảo lão Đan Vương cùng kiệt xuất khác tồn tại một hai trăm năm, cũng không phải là đùa giỡn.

Hải Vương lăng không đứng lên, như mang biển rộng đến không trung, tức giận càn quét xuống dưới, hai cánh tay trong lúc huy động pháp tắc chung quanh đều bị ảnh hưởng một chút, trực tiếp làm cho thân hình lão Đan Vương đều bị trói buộc.

- Hải Vương . . . Ngươi . . .

Để cho lão Đan Vương tức giận là, vị trí công kích lúc này Hải Vương lựa chọn, nếu như lão Đan Vương mạnh mẽ tránh ra, không đi ngăn cản nhất định sẽ đánh sâu vào Nhậm gia, đây là ép lão Đan Vương phải ngăn chặn, ép lão Đan Vương liều mạng cùng hắn.

Oanh!

Chung quanh thân thể lão Đan Vương Ngọc Trường Không trong nháy mắt xuất hiện một lò luyện đan, mà chung quanh thân thể hắn dưới lực lượng thúc dục, lò luyện đan này điên cuồng trở nên to lớn, pháp bảo Linh khí tuyệt phẩm giờ khắc này ở trên tay lão Đan Vương chân chính tách ra uy lực cường thế.

Nhưng bộ ngực Hải Vương cũng có pháp bảo như thế, mặc dù thấy không rõ bộ dáng, nhưng thấy lão Đan Vương thúc dục lò luyện đan Linh khí tuyệt phẩm, hai tay hắn ngưng tụ Nộ Hải Thao Thiên cũng không có né tránh chút nào, ngược lại cường thế hơn vài phần.

- "Không thể nào!! Không thể đợi, động thủ.

Kế hoạch vĩnh viễn không có biến hóa nhanh, mặc dù Nhậm Kiệt một mực cẩn thận nắm toàn cục trong tay, đang không ngừng biến hóa phải điều chỉnh kế hoạch một lần nữa, nhưng biến hóa tốt, biến hóa xấu đều không ngừng phát sinh, lúc này chiến đấu giữa lão Đan Vương cùng Hải Vương còn nhanh hơn so với hắn tưởng tượng, Nhậm Kiệt bất đắc dĩ chỉ có thể mạnh mẽ sử dụng thần thức.

Oanh!

Mà lúc này, Nộ Hải Thao Thiên đã oanh kích xuống, uy thế kinh thiên động địa, cùng lúc đó ở ngoài trăm dặm Kiếm Vương Long Ngạo dựa theo lời của Nhậm Kiệt luôn luôn cẩn thận ẩn núp đã len lén tới gần, cũng mạnh mẽ bộc phát thần thức, trong nháy mắt cự kiếm trong tay đã bay ra.

Cự kiếm của Long Ngạo cũng là Linh khí tuyệt phẩm, nếu không cũng không thể chống đỡ Thiên Long kiếm trang nổi danh cùng Minh Ngọc sơn trang, giờ phút này đột nhiên oanh kích ra, trong nháy mắt cự kiếm kia phá vỡ bầu trời.

- Kiếm Vương Long Ngạo, không . . . Không thể nào, hắn làm sao có thể còn sống?

Khí tức, thần thức của Kiếm Vương Long Ngạo đột nhiên bộc phát, cự kiếm trong tay oanh kích ra, Hải Vương Hải Vô Thường cũng là người phát hiện trước tiên, nguyên bản Hải Vương Hải Vô Thường trấn định thoải mái lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, ngoài ý muốn.

Nếu như nói Lão Đan Vương còn có thể tự vệ, hắn còn tin tưởng một chút, mặc dù khôi phục tới trình độ để cho hắn ngoài ý muốn, nhưng đó có thể là do Thiên Đan mà tổ tiên của lão Đan Vương cất giấu truyền xuống cũng rất bình thường. Nhưng Kiếm Vương Long Ngạo làm sao có thể còn sống, hắn làm sao có thể sống, đây cũng quá không bình thường a.

Âm hồn, dương hồn của hắn là bị chính mình đích thân đánh nát, cái này?

Giờ phút này, cơn sóng gió động trời kia của Hải Vương đã tập kích đến phía trên dược lô khổng lồ của lão Đan Vương, lão Đan Vương Ngọc Trường Không ở đợt va chạm thứ nhất, đã cuồng phún một búng máu đi ra ngoài, thân thể run rẩy, lực lượng cả người vận chuyển tới cực hạn, thương thế mới vừa khôi phục đang không ngừng tăng lên, nhưng giờ phút này hắn đã không quản được nhiều như vậy, không ngừng thúc dục pháp bảo của mình chống đỡ.

Bành! Bành! Bành!

Nhưng vào lúc này, một cự kiếm từ ngoài trăm dặm bay tới, càng đến phụ cận càng lớn, cuối cùng trực tiếp đi ngang qua phía chân trời, trực tiếp chặt ngang qua thế công hung mãnh liên miên không dứt giống như biển rộng từ phía trên khoảng không rơi xuống, như cửu thiên ngân hà của Hải Vương.

Có một kiếm này của Kiếm Vương Long Ngạo tương trợ, lão Đan Vương cuối cùng có được cơ hội thở dốc, trong nháy mắt khống chế dược lô bay đến một bầu trời khác, cả người nhất thời cảm giác được một loại cảm giác pháp lực không gì sánh được bị rút sạch.

- Hải Vương lão bất tử ngươi, ta nói rồi chỉ cần một ngày ta không chết nhất định sẽ tìm tới Thiên Hải Tông của ngươi, hôm nay chúng ta trước hết coi là tính sổ, Thiên Long Kiếm, ngao . . .

Cự kiếm kia sau một khắc chặt đứt sóng lớn đã bay trở về trong tay Kiếm Vương Long Ngạo, Long Ngạo cầm Thiên Long Kiếm trong tay trong nháy mắt không có bất kỳ lời dư thừa nào, xông về phía Hải Vương Hải Vô Thường, một thanh cự kiếm ở trong tay, giống như Cự Long ra biển, cuồn cuộn mãnh liệt không gì sánh được xuyên phá tầng tầng phòng ngự luôn luôn ba động.

Phòng ngự tầng ngoài trên thân thể Hải Vương lúc nào cũng có, bình thường cho dù là tồn tại dương hồn tầng thứ tám, muốn phá vỡ phòng ngự bất cứ lúc nào cũng tồn tại này của hắn một cách tự nhiên cũng khó khăn, nhưng ở một kiếm này của Kiếm Vương Long Ngạo, những phòng ngự này cũng như giấy.

- Âm dương dung hợp, âm hồn dương hồn vỡ vụn làm sao có thể dung hợp âm dương, cái này . . .

Hải Vương Hải Vô Thường thấy Kiếm Vương Long Ngạo còn sống cũng đã rất giật mình, thật bất ngờ, hôm nay thế nhưng thấy âm dương dung hợp, thế công hung mãnh không thể ngăn cản xông về phía mình, chuyện này càng làm cho hắn cảm thấy khiếp sợ.

Âm hồn, dương hồn cũng đã vỡ vụn, làm sao có thể dung hợp, hắn làm sao làm được?