Tà Thiếu Dược Vương

Chương 736: Chuyện về hoàng đế




Phong cách làm việc dứt khoát trực tiếp của Nhậm Kiệt làm Nhậm Thiên Hành rất không thích ứng, dù sao trong ấn tượng của hắn, đứa con trai này chỉ là nhị thế tổ không học không nghề, chỉ biết ăn chơi, bằng không sao lúc trước hắn để lại chiếc nhẫn như thế. Đương nhiên, làm cha, hắn cũng hy vọng con mình có thể tỉnh ngộ, cho nên mới để lại mấy thứ trong nhẫn truyền thừa gia chủ.

Nhưng bây giờ thật gặp được Nhậm Kiệt, trong thời gian ngắn xảy ra nhiều chuyện như thế, nhất thời làm hắn mơ hồ.

Trong lòng hắn có nghi ngờ, hắn muốn biết những năm qua Nhậm Kiệt đã làm gì, sao lại trở nên thần kỳ như thế. Nhưng bây giờ không phải lúc hỏi, nghe Nhậm Kiệt an bài, Nhậm Thiên Hành cưỡng chế nghi ngờ, ổn định tâm thần, nhớ lại những chuyện trước kia.

- Lấy góc độ hiện tại mà xem, Minh Ngọc Hoàng Triều lúc đó chỉ là một quốc gia rất nhỏ trong khu vực tam giác giữa đại giáo vô thượng, ngay cả tông môn vạn năm cũng không bằng. Nhưng khi đó, không ai cảm thấy vậy. Sau khi ta thừa kế gia chủ, cùng với hoàng đế mới lên ngôi, hùng tâm bừng bừng phát triển, khi đó tuy rằng lực lượng của ta tăng lên rất nhanh, nhưng không có quá mức như thế. Thẳng đến một ngày...

Nói tới chuyện trước kia, Nhậm Kiệt như chìm đắm trong đó, hồi tưởng những chuyện khi xưa, sắc mặt cũng thay đổi theo.

- Đột nhiên hoàng đế tới tìm ta, hắn như biến đổi thành người khác, cuối cùng hắn nói thu được bản đồ di tích, nhưng không thể cho ai biết, vì vậy chúng ta đi thăm dò, trải qua rất nhiều nguy hiểm còn bị nhốt mấy năm trong đó, nhưng may ở chỗ tốc độ thời gian trôi đi ở đó khác biệt, hoàng đế cũng đã an bài sẵn ở bên ngoài, lúc đó cũng không xảy ra vấn đề gì. Ở trong di tích kia, chúng ta thu được chỗ tốt rất lớn, lực lượng mỗi người tăng nhiều, nhất là ta tăng vọt nhanh chóng.

Nói đến đây, Nhậm Thiên Hành không khỏi toát ra cười khổ: - Thẳng đến sau ta mới biết, đó không hải di tích đột nhiên có được, mà là hoàng tộc thượng cổ bọn họ lưu truyền xuống, sở dĩ tu vi như chúng ta mà còn sống được trong đó, đi ra được, chính vì hoàng đế có huyết mạch hoàng tộc thượng cổ. Từ đó về sau, lực lượng của ta tăng vọt, không ngừng sáng lập từng kỳ tích, giúp hoàng đế ổn định giang sơn. Vốn là lực lượng của hoàng đế cũng tăng lên rất nhanh, nhưng có một thời gian vì gia tộc xảy ra chuyện, đắc tội một cái tông môn vạn năm, cùng những chuyện khác, thậm chí xảy ra xung đột với đại giáo vô thượng. Lúc đó lực lượng của ta cũng gần đến đỉnh cao đại thế giới, đạt tới Pháp Thần Cảnh, không ngừng xảy ra xung đột với bọn họ.

- Ngay khi ta đi ra rồi trở về, đột nhiên phát hiện lực lượng của hoàng đế chẳng những không tiến bộ, vốn còn không kém hơn ta lại yếu đi rất nhiều, thoáng cái giống như trở thành người thường, hơn nữa dường như hắn... Lập tức trở nên khác thường, suy nghĩ cũng khác, cỗ khí phách ngạo nghễ thiên địa, muốn cùng nhau sáng tạo thời đại mới cũng không còn, ngược lại trở nên đa nghi. Lúc đó lực lượng của ta đang lúc mạnh nhất, vì thế hắn bắt đầu đề phòng nhắm vào ta mọi lúc, chèn ép Nhậm gia.

- Ôi... Nhắc tới chuyện này, Nhậm Thiên Hành thở dài bất đắc dĩ: - Lúc đó ta còn không rõ, thật nghĩ ràng bởi vì hoàng đế tu luyện xảy ra vấn đề, sợ Nhậm gia ta kiêu căng, cho nên đành phải làm ra chút nhượng bộ, đồng thời làm những bố trí khác, thậm chí nói với hắn là sẽ ra ngoài xông xáo. Nhưng ta phát hiện hoàng đế lúc này, tựa như chìm trong tâm tính đế vương bình thường, nắm giữ quyền lực, cho dù ta nhường bước nhưng hắn vẫn không bỏ qua.

- Điều này làm ta rất hiếu kỳ, vừa lúc xảy ra tranh chấp với đại giáo vô thượng, ta mượn cớ rời đi. Sau đó trong một lần ta bị cuốn vào di tích Hoàng triều thượng cổ, ở trong di tích đó, ta vô tình phát hiện một người, một người lúc đó cũng đã vượt qua Pháp Thần Cảnh. Vượt qua Pháp Thần Cảnh trên trên đại thế giới, đàn áp tất cả tồn tại, điều này hết sức khó tin, còn tưởng đó là tiên sứ Tiên giới. May mắn lúc đó ta trốn kỹ, cuối cùng để ta phát hiện, đó lại là hoàng đế.

- Bởi vì chuyện này, ta bắt đầu điều tra, dần dần phát hiện một chuyện đáng sợ, một thân phận khác của hoàng đế đã làm tới Phó giáo chủ Đông Hoang Thần Giáo, hơn nữa còn đang hoàn toàn nắm giữ Đông Hoang Thần Giáo. Không chỉ thế, ta còn phát hiện những tồn tại khác, đều là hoàng đế, nhưng không phải cải trang, ta phát hiện trên người bọn họ có tính tình khác nhau, thẳng đến lúc này mới nhớ tới một truyền thuyết lâu đời, có thể hóa thân hàng tỷ.

Nhớ lại những năm đó, Nhậm Thiên Hành cũng rất cảm khái, khi đó hắn từ từ điều tra những chuyện này, làm hắn rung động khó tưởng.

Tuy rằng Nhậm Thiên Hành kể chuyện về đại thế giới bên kia, nhưng Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương hay Kỳ Lân Tiên Vương vừa mới khôi phục lại, cùng với Tặc đạo nhân ở một bên, đều có hứng thú lắng nghe.

- Đến lúc này, ta mới biết nguyên nhân tính tình hoàng đế đại biến, trong quá trình điều tra, ta phát hiện phân thân hoàng đế đều có thân phận đặc thù trong các đại giáo vô thượng khác, nhưng Đông Hoang Thần Giáo là có thân phận cao nhất, gần như khống chế toàn bộ. Sau đó ta chú ý điều tra Đông Hoang Thần Giáo, bất ngờ bị một cuộc bạo động cuốn vào không gian đặc thù, nơi đó chính là Thánh Bia, khi đó ta mới biết rõ ràng, thì ra hoàng đế có huyết mạch Hoàng triều thượng cổ, hắn học pháp thuật phân thân từ Kim Sí Đại Bằng. Lúc đó ta cũng vô tình học được một phần, cho nên sau này mới dùng phân thân truyền chức gia chủ lại cho con. Chỉ là sau đó, ta lại âm thầm đi vào tra xét mới phát hiện, hắn đã đạt được hiệp nghị với Kim Sí Đại Bằng, vừa lúc hắn giúp Kim Sí Đại Bằng thoát ra, bởi vì là lúc đặc thù, ta mới lấy được một mảnh vỡ Thánh Bia chạy trốn, nhưng cuối cùng hắn cũng hoài nghi tới ta.

- Vì tránh dẫn tới tai họa cho gia tộc, lúc đó ta cố ý rơi vào cạm bẫy dò xét của hoàng đế, lại không ngờ đột ngột bị cuốn vào đại thế giới Táng Tiên. Đến nơi này không lâu, gặp được Nhất Nguyên, sau đó xảy ra chuyện Kim Sí Đại Bằng hãm hại bốn đại Tiên Vương khác, may mắn Hình Vẫn Tiên Vương có quan hệ sâu xa với gia tộc chúng ta, lúc đó thừa dịp thiên địa thay đổi, đưa Nhất Nguyên lão tổ cùng Nhậm Tinh ra ngoài, ta cũng thừa cơ đưa phân thân đi ra.

Nhậm Thiên Hành không nói nhiều những chuyện khác, đã xảy ra nhiều năm, muốn nói kỹ càng, mấy ngày đêm cũng chưa xong, hắn chọn chuyện trọng yếu mà tóm tắt.

Cuối cùng Nhậm Thiên Hành ngẫm lại rồi nói: - Lúc đó bất ngờ nghe đối thoại mới biết, phương pháp phân thân của hoàng đế học được từ Kim Sí Đại Bằng. Kim Sí Đại Bằng đã hợp tác với Hoàng triều thượng cổ từ vạn năm trước, còn thả ra một cái phân thân, có điều khi đó hợp tác không hoàn toàn, cho nên cuối cùng Hoàng triều thượng cổ bị Tiên giới đánh bại, phân thân của hắn cũng ở lại đại thế giới Táng Tiên trở thành Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương. Đám người hoàng đế là một nhánh huyết mạch của hoàng tộc Hoàng triều thượng cổ, chính là phân thân của hắn bảo vệ. Hoàng đế nói chuyện với hắn rất lâu, thuyết phục hắn, chẳng qua hắn sẽ không nghe lệnh của hoàng đế, bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác.

Dù Nhậm Thiên Hành đã cố gắng tóm tắt, hơn nữa chọn chuyện liên quan tới hoàng đế, Kim Sí Đại Bằng cùng đại thế giới Táng Tiên, nhưng đủ thứ vụn vặt cũng tốn mấy canh giờ.

Chờ hắn nói xong, Nhậm Kiệt cũng luyện chế xong dược phẩm cho Nhậm Thiên Hành, Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương.

So với luyện chế dược phẩm cho Hình Vẫn Tiên Vương, Kỳ Lân Tiên Vương, lần này thì kém hơn nhiều, cho nên Nhậm Kiệt vừa nghe vừa nhẹ nhàng luyện chế xong dược phẩm.

- Bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ, hoàng đế ở Minh Ngọc Hoàng Triều chẳng qua là một trong những phân thân của Lý Hải Nguyên, hơn nữa hắn còn để lại đặc tính nào đó, ví dụ hoàng đế Minh Ngọc Hoàng Triều chủ yếu theo thuật quyền mưu, sau đó là những phân thân có đặc tính tu luyện, tàn nhẫn, giết chóc... đều cùng tồn tại. Vạn pháp vạn đạo, cực hạn chứng đạo, tìm tòi mỗi một đại đạo, vậy cũng coi là một loại phương pháp. Nhậm Kiệt gật đầu nói, cho mấy người Nhậm Thiên Hành dùng dược phẩm.

- Từ những tình huống này là có thể nhìn ra, mục đích cuối cùng của hoàng đế cũng như Kim Sí Đại Bằng, không ở đại thế giới Táng Tiên, cũng không phải đại thế giới, mà là Tiên giới. Hiện tại đại thế giới Táng Tiên rung chuyển, có khả năng liên quan tới việc bọn họ sắp đối phó Tiên giới. Đến lúc này, mọi chuyện đã sáng tỏ.

- Hừ... Nghe Nhậm Kiệt phân tích, Hắc Long Tiên Vương tức giận: - Bổn Tiên Vương mặc kệ hắn muốn gì, nhưng hắn dám tính kế bổn Tiên Vương, món nợ này chưa xong đâu.

- Đại thế giới Táng Tiên là căn bản náu thân của chúng ta, làm sao cho bọn chúng tùy tiện hủy diệt. Phượng Hoàng Tiên Vương mặt trầm như nước, cũng tràn đầy sát khí, nhưng chuyện cá nhân bị hãm hại bị ném sang một bên.

- Thế giới này sinh ra các sinh linh chúng ta, tuyệt đối không thể để chúng hủy diệt thế giới này. Nhậm gia chủ, chúng ta có thể không tiếc mọi giá vì phương thế giới này, chỉ là chúng ta dù đạt đến cảnh giới Tiên Vương, nhưng tình huống bây giờ dường như càng thêm phức tạp, xin Nhậm gia chủ có thể nể tình phương thế giới này còn có vô số sinh linh, đừng để bọn chúng hy sinh phương thế giới này... Kỳ Lân Tiên Vương khác với Hình Vẫn Tiên Vương, bây giờ Hình Vẫn Tiên Vương chưa khôi phục, bởi vì nàng dùng bí pháp truyền phần lớn lực lượng cho Nhậm Thiên Hành. Về phần Kỳ Lân Tiên Vương, dùng dược phẩm xong liền dần dần khôi phục, đến cảnh giới như hắn đã không cần thúc đẩy, tự nhiên sẽ vận dụng toàn bộ.

Giọng hắn trầm thấp, thương cảm nhất, đường đường Tiên Vương, bây giờ phải làm đại lễ với Nhậm Kiệt.

Bi ai trong giọng của hắn, rất giống Tặc đạo nhân đau đớn khi phương thế giới này sắp hủy diệt, cực kỳ đau thương.

Kỳ Lân Tiên Vương lên tiếng, Phượng Hoàng Tiên Vương cũng lo lắng vì thế giới này cũng khom người.

Hắc Long Tiên Vương lại không làm lễ, chỉ là khó chịu nói: - Má nó! Liều mạng với chúng, lấy thế giới của chúng ta làm chiến trường, tai họa tan nát, bây giờ còn muốn hy sinh thế giới của chúng ta, coi chúng ta dễ ăn hiếp lắm sao...

Nghe bọn họ nói, nhắc tới sống chết của phương thế giới này, Tặc đạo nhân lại ôm đầu, có vẻ đau đớn, nhưng không nói ra được cảm giác này.

Thái độ của bọn họ làm Nhậm Thiên Hành cũng xúc động, dù sao sinh linh của đại thế giới, sắp bị hủy diệt hoàn toàn, ngay cả hắn cũng không tiếp thụ được. Chỉ là hắn nói xong, hắn biết mình không thể nắm giữ được, không nhịn được nhìn sang Nhậm Kiệt.

- Bổn gia chủ không phải thánh hiền, tuy rằng nhiều lúc cũng sẽ không đành lòng, nhưng không thể chiếu cố được toàn bộ. Nói thật, ta cũng không đành lòng, nếu có thể ngăn cản thì ta sẽ ngăn cản, nhưng đầu tiên bổn gia chủ nói thẳng, ta làm mọi thứ chủ yếu là bảo vệ bản thân, sau đó là đối phó kẻ địch. Đương nhiên, bởi vì mục đích này, cũng có khả năng thuận tiện ngăn cản đại thế giới Táng Tiên bị hủy diệt, nhưng bổn gia chủ tuyệt đối không phải cố ý làm vậy. Đầu tiên ta phải bảo hộ người nhà, bạn bè, sau đó là những cái khác. Đây là mục đích ta đến đây, ta có thể nói rõ với các ngươi, ta đi đối phó bọn chúng, nhưng không dám cam đoan có thể ngăn cản được hay không. Rõ ràng, hiện tại ba vị Tiên Vương đang chìm trong đang đớn mê mang, bọn họ cần người chỉ dẫn, lãnh đạo.

Hiện tại Nhậm Kiệt hoàn toàn có thể hứa hẹn, mạnh miệng nói cho bọn họ đi theo, nhưng Nhậm Kiệt vẫn lựa chọn nói thật, về phần quyết định ra sao, là chuyện của bọn họ.