Tà Thiếu Dược Vương

Chương 81: Huyết chiến thể xác




Nhìn thấy vẻ mặt của Cao Phi lúc Lý Thiên Thành rời đi, Thường lão tứ cũng âm thầm thở phào một hơi, vị tiểu tổ tông này rốt cục cũng đi rồi. Đồng thời trong lòng cũng âm thầm may mắn, thầm nghĩ sư phụ rốt cuộc dùng biện pháp gì, không ngờ chỉ nói mấy câu đã đuổi được tên kia đi, đúng là thần kỳ.

Người khác lại đâu biết, Nhậm Kiệt dùng chuyện Thành vương gia sợ nhất mới ép hắn rời đi được. Đương nhiên, Nhậm Kiệt giờ phút này cũng thầm cười trộm, Lý Thiên Thành không phải quần áo lụa là chân chính, chỉ là hắn tuổi còn nhỏ, nếu không cũng không dễ dàng lừa như vậy, mà không đuổi được hắn đi, xem ra Cao Phi rất có thể làm lớn chuyện, như vậy có chút phiền phức.

Tuy nhiên Cao Phi hôm nay lại có chỗ thần kỳ, hắn bất cứ giá nào liều mạng với mình cũng không phải kỳ quái, bất quá hắn một ít hành động và lời nói của hắn hôm nay có chút kỳ quái.

- Hừ, thì ra các ngươi mở sòng bạc, hôm nay xem như kiến thức, chỉ với các ngươi mà đòi đánh thắng, cho dù hôm nay không phải đóng cửa ngày sau cũng phải đóng...

Lý Thiên Thành rời đi khiến cho Cao Phi trợn tròn mắt, tiếp đó trong lòng giật mình, dù tính hắn ôm tâm lý liều mạng với Nhậm Kiệt, nhưng cũng phải có vốn liếng mới được. Hiện tại Lý Thiên Thành rời đi, hắn ngay cả vốn liếng liều mạng cũng không có, mà lúc này bên canh Nhậm Kiệt còn có một tên đồ đệ Thần Thông Cảnh tầng thứ chín. Mình ngay cả cơ hội liều mạng với hắn cũng không có, lúc này Cao Phi lập tức lựa chọn rời đi.

Nói xong hắn đưa tay vơ lấy linh ngọc trên chiếu bạc, những linh ngọc này là hắn trộm trong nhà ra, lần này vốn định kéo theo Nhậm Kiệt, nếu như mình xui xẻo bị gia tộc trách phạt, Nhậm Kiệt cũng bị liên lụy theo.

Nhưng giờ phút này, kế hoạch xảy ra biến cố mà thất bại, hắn lập tức mang linh ngọc đi, đây chính là 100 vạn tiền ngọc a!

- Thình thịch! Không đợi tay Cao Phi chạm tới, Thường lão tứ vươn tay cách không hút lấy trường đao của một tên hộ vệ Trường Nhạc Bang, phát sau mà đến trước, trực tiếp bổ xuống trước tay Cao Phi, Cao Phi lập tức dừng tay.

Cao Phi lòng run lên, vừa rồi bất luận phát sinh điều gì hắn cũng có thể bình tĩnh được, bởi vì hắn có ý định liều mạng, liều mạng để Nhậm Kiệt xui xẻo với mình, báo thù cho Phương Kỳ, cho ca ca, nhưng bây giờ ngay cả cơ hội liều mạng cũng không có, tiền ngọc lại không lấy được thì phiền to. Hơn nữa bây giờ đâu chỉ là tiền ngọc không lấy được, mà mình muốn ra ngoài cũng khó.

- Đầu bé chậm động, ngươi có khi nào nghe qua ăn gian ở sòng bạc còn có thể cầm tiền đi? Ngươi coi đây là đâu, ngươi coi bản gia chủ là ai? Bản gia chủ không phải là lão tử ngươi, không phải con trai ngươi, tự nhiên không tha cho ngươi.

Con bà nó, tên này nếu không phải người Cao gia lợi dụng thì rất có thể chính là do nữ nhân Phương Kỳ kia lợi dụng.

Mặc kệ hắn bị ai lợi dụng, Nhậm Kiệt đã quyết định hôm nay thu thập hắn, đỡ cho về sau khỏi làm ruồi nhặng vo vo bên tai, đáng ghét!

- Ngươi... Muốn thế nào?

Cao Phi lúc đầu muốn đồng quy vu tận cùng Nhậm Kiệt, vì báo thù cho nữ thân Phương Kỳ trong lòng mình, báo thù cho ca ca hắn sùng bái nhất, cho dù mình bị thế nào đi nữa cũng đáng giá. Chỉ là lúc này đã không còn cơ hội rồi, hắn cũng ý thức được tình huống không thích hợp, lòng chợt trầm xuống.

- Đến sòng bạc gian dối, lừa bịp tống tiền, ngươi còn hỏi bản gia chủ muốn thế nào, bản gia chủ tự nhiên phải chiếu theo quy củ mà làm.

Nghe Nhậm Kiệt nhắc tới làm theo quy củ, Cao Phi khẽ run lên, bởi vì có vết xe đổ của ca ca và Phương Viêm, hắn tin Nhậm Kiệt hoàn toàn làm được như thế, xong rồi, xong rồi...

- Bản gia chủ thân là gia chủ đại gia tộc Nhậm gia, mặc dù lúc trước ngươi phá hư quy củ, với thân phận và địa vị của bản gia chủ bây giờ, so đo với tên ngốc ngươi thật mất mặt. Như vậy đi, cho ngươi hai con đường, thứ nhất chính là bồi thường 3600 vạn tiền ngọc, bản gia chủ mở lòng từ bi thả ngươi đi.

Vừa nghe Nhậm Kiệt lời này, sắc mặt Cao Phi đã trở nên vô cùng khó coi, 3600 vạn tiền ngọc, căn bản không có khả năng.

- Con đường... thứ hai thì sao? Cao Phi cắn răng, nhìn Nhậm Kiệt, không kìm nổi hỏi.

Nhậm Kiệt cười nói: - Con đường thứ hai thì đơn giản hơn nhiều, dù sao mọi người đều là đồng học Ngọc Hoàng Học Viện, ngươi lại nhớ mãi không quên muốn cùng ta đấu một trận, vậy chúng ta dùng phương thức đơn giản nhất, huyết chiến thể xác, mỗi người chịu một quyền cho tới chết.

Cái... Cái gì?

Huyết chiến thể xác!

Nghe những lời này, Cao Phi thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi, nói đùa sao, mình không nghe lầm chứ.

Nếu muốn mình bồi thường 3600 vạn tiền ngọc, cho dù đánh chết mình mình cũng không có, nhưng con đường thứ hai lại đúng tâm nguyện của mình, cùng mình tỷ thí, hơn nữa còn là huyết chiến thể mỗi người một quyền đánh cho tới chết. Huyết chiến thể xác mỗi người một quyền là một cách nói ở Ngọc Kinh Thành. Vẽ một vòng trọn, hai người tại trong vòng tròn này, không được dùng vũ khí, có thể mặc hộ giáp, cùng nhau giáp chiến.

Đây là một loại so đấu được Minh Ngọc Hoàng Triều tôn trọng, thậm chí là so đấu dưới Thần Thông Cảnh, bởi vì không có chiêu thức gì, đối phương đánh ngươi một quyền, ngươi đánh đối phương một quyền, cho tới khi một người ngã xuống. Loại công kích cận chiến này thường xuyên đánh cho máu thịt bầy nhầy, cho nên gọi là huyết chiến, hơn nữa đây cũng là một loại chiến đấu sinh tử, một khi tiến vào thì không màng sinh tử.

Đây chẳng phải là chuyện mình tha thiết ước mơ sao?

- Thật chứ? Cao Phi không thể tin được đây là thật, mình tốn nhiều công sức như vậy, vì tính kế Nhậm Kiệt mà không tiếc giá nào khiến cho Thành vương gia trọng thương, bởi vì chuyện lần trước cho nên hắn không cho rằng Nhậm Kiệt dám cùng mình so đấu, cho nên mới làm như thế. Kết quả lại không nghĩ tới, vòng vo một hồi lại chính miệng Nhậm Kiệt nói muốn huyết chiến, điều này khiến hắn khó có thể tin được.

Tuy nhiên huyết chiến thể xác chịu từng quyền một khi bắt đầu, không ai có thể nhúng tay vào, tất cả do mình, sinh tử do trời, ít nhất không cần lo giống như lần trước mình bị Nhậm Kiệt lừa đi lên, bị người ta ném ghế thiết mộc.

- Tiểu tử này tới sòng bạc ăn gian bắt hắn phải bồi thường cũng có thể lý giải, nhưng điều kiện thứ hai...

- Ừ, rất không đáng tin, thật không biết tên Nhậm gia chủ này nghĩ cái gì nữa...

- Nếu bên cạnh hắn không có đồ đệ Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, lại có nhiều thủ hạ như vậy, đoán chừng đã sớm bị người đánh chết rồi, hắn còn muốn huyết chiến thể xác chịu từng quyền, đùa gì thế?

- Chuyện hôm nay thật quái dị, không có cái nào bình thường.

- Hắn không phải hư đầu chứ, một tên Luyện Thể Cảnh tầng thứ bảy còn chưa tới mà đám huyết chiến với Chân Khí Cảnh, chán sống rồi sao? ...

Người vây xem nhao nhao nghị luận điều kiện thứ hai của Nhậm Kiệt.

- Ngươi cho rằng bản gia chủ có tâm tình giỡn mặt với ngươi sao, tuy nhiên, cho dù nể mặt ngươi là đồng học cho ngươi một lần cơ hội, nhưng chỉ sợ bây giờ ngươi không có tư cách làm chủ, lập tức kêu người gọi lão tử Cao Chiến Uyên của ngươi qua đây, nếu hắn đồng ý chúng ta có thể bắt đầu.

Nhậm Kiệt lòng thầm tính kế.

Vừa nghe phải gọi Cao Chiến Uyên tới, ý nghĩ đầu tiên của Cao Phi chính là cự tuyệt.

- Bất luận ngươi chọn con đường nào ngươi cũng không thể tự giải quyết được, ngươi, còn chưa đủ tư cách.

Nhậm Kiệt giơ tay lên lắc lắc, không có ý thương lượng.

Cao Phi lòng muôn vàn không muốn, thậm chí có chút run sợ, nhưng vẫn bảo một tên thủ hạ về gọi Cao Chiến Uyên.

Cao Chiến Uyên từ Hộ Bộ chạy tới, đọc dường đã biết tình huống, hắn tức giận đập phá không ít đồ đạc trên tọa giá, vốn sách lược của Cao gia gần đây có điều chỉnh, bắt Cao Phi luôn bế quan tu luyện, không nghĩ tới hắn vừa đi ra đã gây chuyện lớn như vậy.

Để cho Cao Chiến Uyên tức giận là trong tay hắn còn có khối linh ngọc ghi hình, bên trong có ghi lại tình huống của sòng bạc lúc ấy. Điều này làm cho Cao Chiến Uyên như rơi vào hầm băng. Nhậm Kiệt kêu người đưa cái này cho hắn, ý tứ rất rõ ràng, không thể thương lượng.

Cao Chiến Uyên lòng giận dữ, giận Cao Phi dám lôi kéo Lý Thiên Thành, chuyện này nếu để cho mẫu thân Lý Thiên Thành biết được, vậy còn rắc rối hơn. Cho dù Hoàng biết cũng không dễ dàng tha thứ, nếu quả thật thành sự thật, Lý Thiên Thành đi theo Cao Phi cùng nhau gây sự với Nhậm Kiệt, vậy cũng đỡ, nhưng bây giờ Lý Thiên Thành đi rồi, nhưng lại lưu lại chứng cớ.

Nếu chuyện này truyền ra, nói rằng Cao Phi thậm chí Cao gia tính kế hoàng thất, lợi dụng Lý Thiên Thành có bối cảnh cường đại rơi vào nguy hiểm để lợi dụng hắn, như vậy phiền to rồi.

Chỉ là khiến Cao Chiến Uyên không hiểu là, Nhậm Kiệt tại sao lại đưa ra hai điều kiện, bồi thường 3600 vạn tiền ngọc, Cao Chiến Uyên nghe xong còn sợ hãi. Mình nhất thời lấy cũng không ra, gia tộc càng không có khả năng vì tên nghịch tử này mà lấy ra nhiều tiền ngọc như vậy, vậy cũng chỉ có thể lựa chọn con đường thứ hai, nhưng con đường thứ hai này...

- Nhậm gia chủ, chuyện hôm nay là tiểu nhi sai, có chuyện gì chúng ta từ từ nói... Cho nên Cao Chiến Uyên vừa đến, lập tức điệu thấp.

- Hai con đường, bồi thường 3600 vạn tiền ngọc, nếu không thì huyết chiến thể xác chịu từng quyền, không cần nhiều lời vô nghĩa.

Nhậm Kiệt căn bản không muốn nhiều lời với Cao Chiến Uyên, cho dù hắn hạ thấp tư thái cũng không. Muốn lấy ra 3600 vạn tiền ngọc cũng không có khả năng, hôm nay Nhậm Kiệt muốn không bị bại lộ thực lực mà vẫn giết người được.

- Đề là ta sai, trở về ngài phạt ta thế nào cũng được. Nhưng mà bây giờ để ta đấu với hắn, chỉ bằng hắn... Cao Phi nhìn Cao Chiến Uyên mà chột dạ, nhưng lại có 100% nắm chắc phần thắng huyết chiến với Nhậm Kiệt. Giờ phút này Cao Phi nhiệt huyết dâng trào, mặc kệ như thế nào, bất luận là mối nhục lần đó bị ném ghế, hay là vì Phương Kỳ, ca ca bị sỉ nhục, hôm nay hắn nhất định phải đòi trở về.

Cao Chiến Uyên tuy rằng cũng khó hiểu, nhưng chuyện đã tới nước này hắn vô phương cứu chữa, đành phải gật đầu.