Tà Vương Phù Thượng Tháp: Nông Nữ Hữu Điểm Điền

Chương 104: Sự Kiện Hương Quả (2)




Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
Vương thẩm thấy nàng vẻ mặt ngây thơ, cằm khẽ nâng, làm tư thế cao cao tại thượng nhìn nàng, "Hương quả, chắc hẳn là ngươi không biết đi. Ta thấy các ngươi đừng nói là gặp qua, phỏng chừng nghe cũng chưa nghe qua. Thứ này nhưng quý giá, nhà ngươi kia ngốc tử muội muội cũng dám trộm nhị oa hương quả, chuyện này ngươi nhất định phải cho ta một công đạo."
Vương thẩm vú lấp miệng em nói xong, đôi tay khoanh ở trước ngực lép, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Diệp Nhi.
Trước không nói hương quả là cái giống gì, chỉ cần hiểu biết của nàng với Tiểu Đoàn Đoàn, tuyệt đối không có khả năng làm ra loại chuyện này. Trong đó tất nhiên có hiểu lầm gì đó.
Lâm Diệp Nhi thanh lãnh ánh mắt nhìn Vương thẩm, "Vương thẩm, Tiểu Đoàn Đoàn không phải ngốc tử, nếu ngươi không giữ miệng như thế, nhà của chúng ta không chào đón ngươi." Tiểu hài tử nói như thế, nàng không thể đối phó tiểu hài tử như thế, nhưng là người lớn, nàng tuyệt đối không cho phép người khác tùy ý nhục mạ người nhà của mình.
"Sao hả, là ngốc tử còn không cho người ta nói."
Hai đứa trẻ đứng sau Vương thẩm, đi theo kêu la nói: "Ngốc tử, ngốc tử, tiểu ngốc tử."
Lâm Diệp Nhi ánh mắt càng ngày càng lạnh, "Vương thẩm, cơm có thể ăn nhiều, nhưng lời không thể gáy loạn. Đạo lý này không cần ta thân là vãn bối phải dạy ngươi đi. Rốt cuộc, dò hỏi chuyện của trưởng bối, dù sao cũng không tốt. Làm trưởng bối, phải có bộ dáng trưởng bối, nói chuyện làm việc, tích đức nhiều một chút, miễn cho liên lụy đến tương lai sau này của tiểu hài tử."
Vương thẩm vừa mới bắt đầu còn chưa kịp phản ứng, chờ tiêu hóa xong, tức giận đến sắc mặt đỏ hồng.
Hảo cho cái nha đầu chết tiệt này, cũng dám nguyền rủa con nàng về sau sẽ trở thành ngốc tử.
Vương thẩm đương nhiên không có bản lĩnh chửi lộn văn mình được như Lâm Diệp Nhi, trực tiếp chửi ầm lên nói: "Ngươi nói ai sẽ trở thành ngốc tử, các ngươi cả nhà mới là ngốc tử."
Lâm Diệp Nhi sắc mặt bình tĩnh nhìn Vương thẩm tức giận đến dậm chân, "Ta đương nhiên ngốc, cùng ngươi dây dưa ở chỗ này, ta có thể không ngốc sao."
"Ngươi...... Ngươi......" Vương thẩm khí sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.
Lâm Diệp Nhi vẫn ôm Tiểu Đoàn Đoàn, ở một bên nhìn, vui vẻ nhìn bộ dáng tức dậm chân của đổi phương.
Hòa hoãn một hồi, Vương thẩm rốt cuộc phun ra một câu tàn nhẫn, "Ngươi chờ đó cho ta, ta hôm nay phải gọi người tới đây phân xử tốt chuyện này."
Lâm Diệp Nhi nhún nhún vai, hoàn toàn không thèm để ý.
Vương thẩm thấy thái độ kia của nàng, càng nổi trận lôi đình, quay người lại thấy khuê nữ chắn đường đi của mình, hỏa khí trực tiếp phát trên người nữ oa, một cái tát đánh trên mặt nàng, mắng một tiếng.
"Đồ vô dụng, cút đi."
Nữ oa bị ăn một cái tát, tức khắc oa oa khóc lớn, nhưng dưới cái trừng mắt của Vương thẩm, tức khắc câm miệng, anh anh ô ô không dám khóc thành tiếng.
Vương thẩm đi tới cửa, bắt đầu như xé giọng mà gào lên, ma âm kia quả thực có thể đâm thủng màng nhĩ của nhân loại.
Hiện tại là sau giờ ngọ, là thời điểm mọi người vừa ăn cơm xong, đang không có việc gì để làm. Không ít người nghe được động tĩnh, đều đi ra khỏi phòng, đi về phía bên này.
Ngưu đại thẩm người , "Nhị oa nương,xảy ra chuyện gì?" Tại sao lại đứng trước cửa nhà người ta gào thét thể kia.
Vương thẩm thấy người tới không nhiều lắm, tiếp tục gân cổ lên gào.
Người tới dần dần nhiều, Vương thẩm càng ngày hăng say, nàng cũng không tin lần này không giáo huấn nha đầu kia một chút nào.
Lúc Vương thẩm đang tru hăng say, Lâm Diệp Nhi sờ sờ đầu Tiểu Đoàn Đoàn, hỏi: "Đoàn Đoàn, nói cho tỷ tỷ, muội cùng Nhị Oa Tử là làm sao vậy?"
"Ta đến nhà An Tử chơi, đi ngang qua cửa nhà Nhị Oa Tử. Nhị Oa Tử lao tới, đoạt quả hồng trong tay muội, còn la hét muội trộm hương quả của hắn, muốn đem ta bán cho người ta để đổi lấy hương quả. Tỷ tỷ, muội thật sự không trộm." Tiểu Đoàn Đoàn có sinh khí, nhưng là nàng người nhỏ tuổi, đánh không lại Nhị Oa Tử, quả hồng bị người đoạt đi rồi.