Tà Y Độc Phi

Chương 122: Ba đội trưởng gặp nhau




Tuyết Phương viện. Quần áo Dạ Nhiễm dính đầy máu tanh, đứng ở trong sân, nhìn những học viên trước mặt , lộ ra một chút tươi cười, nhìn về phía bên người Phi Tiếu, nói: ” kết quả ra sao?”

Liễu Phi Tiếu gật gật đầu, từ trong lòng lấy ra danh sách đưa cho Dạ Nhiễm.

Dạ Nhiễm tiếp nhận danh sách, nâng lên, cẩn thận nhìn một lần.

Đứng đầu bảng không ai khác chính là vô địch thần đội, mặt sau thống kê nhân số, đúng là lên tới hàng trăm vạn.

Sau đó nhìn xuống.

Tên thứ nhất, Linh Ngọc tiểu đội, bốn mươi vạn.

Tên thứ hai, Lạc Nhật tiểu đội, ba mươi bảy vạn.

Tên thứ ba, Quỷ U tiểu đội, ba mươi sáu vạn.

……

Tên thứ mười, Linh Mộc tiểu đội, mười chín vạn.

Sau đó là tên tám mươi chín tiểu đội, số lượng đều trên mười vạn dưới mười chín vạn, nhìn vào kết quả, tổng thể mà nói, Dạ Nhiễm vẫn rất hài lòng.

“Mười đội trưởng đứng đầu bước ra khỏi hàng!” Buông danh sách trong tay, Dạ Nhiễm biến sắc, giương giọng nói.

Lập tức, mười thiếu niên, thiếu nữ lập tức bước ra từ đội ngũ .

Dạ Nhiễm nheo lại ánh mắt, một phen đánh giá mười đội trưởng vừa bước ra, từ nhẫn trữ vật lấy ra mười bình đan dược, bay tới mười người.

Mười đội trưởng cùng lúc phi thân tiếp được bình đan dược, cho dù Linh Ngọc Nhi nhìn bình ngọc trong tay, cũng có chút chấn kinh, nghịch thiên đan, nói đưa liền đưa liền năm mươi viên, thậm chí ngay cả chân mày cũng không có nhíu chút nào.

Dạ Nhiễm……

Không thể không nói, Linh Ngọc Nhi suy nghĩ nhiều quá, hiệu quả của nghịch thiên đan tuy rằng nghịch thiên, nhưng chỉ cần có đủ vật liệu, Dạ Nhiễm chỉ dùng một canh giờ là có thể luyện chế một trăm viên, cho nên, luyện đan sư có đôi khi hào phóng, chẳng qua mấy thứ này bọn họ sẽ không để ở trong lòng.

Tổng kết chính là bốn chữ: tài đại khí thô ( Vy tỷ giúp đệ TT.TT) (Uy Nhi: ý chỉ người giầu có @@ Vy tỷ ơiiiii)

Mặt khác chín người khác nhận được bình ngọc, kích động tới nỗi chỉ kém chút nữa trực tiếp ôm chầm lấy Dạ Nhiễm.

“Trở về tiểu đội!” bàn tay Dạ Nhiễm vung lên, giương giọng nói.

“Vâng!” Mười đội trưởng thu hồi đan dược, lập tức xoay người về tiểu đội.

Dạ Nhiễm nhìn mọi người, sau khi chăm chú nhìn một phen, mới xuất ra danh sách nói: “Những tiểu đội ở phía sau mười đội ngũ đứng đầu, nói vậy mọi người đã rõ ràng, ta không chỉ đích danh, cũng không bảo mọi hàng bước ra khỏi hàng, ở chỗ này, ta – Dạ Nhiễm chỉ nói một câu, ngày mai, cho dù là dùng cách gì chỉ cần mọi người vượt lên trên mười đội ngũ kia, thì cũng sẽ được nhận năm viên nghịch thiên đan!”

Dạ Nhiễm vừa dứt lời, nhất thời khiến cho toàn bộ người phía dưới sôi trào mãnh liệt.

Năm viên nghịch thiên đan! Mọi người đều kích động ! Vốn bọn họ nghĩ về sau khẳng định không còn hi vọng lấy nghịch thiên đan, mà Dạ Nhiễm nói mấy câu, đã khiến cho bọn họ thấy được hi vọng!

Ánh mắt Dạ Nhiễm nhẹ nhàng nheo lại, nhìn về phía các đội ngũ khác: “Mà những người xếp sau mười tiểu đội, thế thì liền trực tiếp ngủ ở bên ngoài đi, buổi tối không được bước vào Tuyết Phương viện!”

Yên tĩnh.

Đều có thể nghe rõ ràng tiếng hít thở .

“Ngày mai bắt đầu, đội ngũ nhận được nghịch thiên đan, loại bỏ khỏi danh sách. Thưởng cho mỗi đội đều giống nhau.” Dạ Nhiễm không để ý đến vì một câu nói của nàng mà mọi người đều yên tĩnh, vẫn là giương giọng nói.

“Vâng!” Phấn khởi mà trả lời, có lẽ bọn họ cũng không tin Dạ Nhiễm sẽ ném bọn họ ra ngoài kết giới Tuyết Phương viện này.

“Ngày mai theo ta vào thành trì kế tiếp, giải tán.” Dạ Nhiễm nói xong, khoát tay áo, ôm Tạp Tạp xoay người rời đi.

Mọi người cũng dần dần rời đi, đều trở lại gian phòng của mình, cả ngày giết chóc thật sự là mệt mỏi

Dạ Nhiễm trở lại phòng, nhìn chưởng ấn kia, khóe miệng xả ra một chút cười lạnh, xoa xoa đầu Tạp Tạp “Tạp Tạp, đợi ở trong này, ta muốn đi xem phía bên kia.”

Tạp Tạp gật gật đầu, nó biết bây giờ, nếu Dạ Nhiễm rời đi, nó tất nhiên phải ở lại.

Phòng Liễu Phi Tiếu.

Liễu Phi Tiếu khoanh chân tu luyện để hồi phục thể lực, nghe được tiếng đập cửa, nghi hoặc mở mắt, đi ra mở cửa, nhìn ngoài cửa là Dạ Nhiễm và Tạp Tạp, kinh ngạc chợt lóe rồi biến mất: “Đội trưởng, có chuyện gì sao?”

Dạ Nhiễm cười tủm tỉm nháy mắt, nói, “Ta đi một chuyến đến Học viện Hắc Trạch, sáng mai trở về, buổi tối nơi này liền giao cho huynh và Tạp Tạp.”

“Quá nguy hiểm.” Liễu Phi Tiếu không đồng ý nhíu nhíu mày.

“Không cần lo lắng, ta và Thanh Việt Nam còn có Bắc Thần Linh lúc trước có biết được một chút bí pháp, có thể truyền tống.” Dạ Nhiễm biết Liễu Phi Tiếu lo lắng, chỉ có điều tự nhiên nàng cũng sẽ không ngốc đến nỗi dùng khinh công để đi từ nơi này .

“Đội trưởng cẩn thận. Nơi này liền giao cho ta và Tạp Tạp đi.” Liễu Phi Tiếu nhìn Tạp Tạp đã ngồi xổm trên bả vai hắn, chỉ có thể gật đầu nói.

Lại dặn dò một đống việc vặt, Dạ Nhiễm liền rời đi.

Trong phòng, Tạp Tạp nhìn thần sắc lo lắng của Liễu Phi Tiếu, vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Không cần lo lắng, có lẽ bây giờ Nhiễm Nhiễm đã đến nơi rồi đi.”

Liễu Phi Tiếu ngạc nhiên nhìn Tạp Tạp, thế nhưng còn có chuyện thần kỳ như thế?

“Tiểu tử, trên đời này có rất nhiều chuyện thần kỳ khác, Thú Tộc và Ma tộc đều có bí pháp.” Tạp Tạp làm ra vẻ như ông cụ vươn móng vuốt vỗ vỗ bả vai Liễu Phi Tiếu nói.

Liễu Phi Tiếu xuất hiện mấy đường hắc tuyến, nhịn xuống ý nghĩ muốn bóp chết tên tiểu tử này!

Lúc này, giống như lời Tạp Tạp nói, Dạ Nhiễm thông qua bí pháp đã đến nơi, trực tiếp truyền tống đến phòng của Thanh Việt Nam.

Đồng thời, một phút sau Bắc Thần Linh cũng đã đến nơi.

Ba đại nhân vật của ba học viện, tại Tuyết Quốc xác chết chất thành đống này, lần đầu tiên tụ họp!

“Hai người giải quyết xong một thành trì kia chưa?” Thanh Việt Nam xoa xoa mi tâm, thần sắc cần bao nhiêu bất đắc dĩ liền có bấy nhiêu bất đắc dĩ.

Bắc Thần Linh lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu: “Xem như đã giải quyết xong, lại xem như không giải quyết.”

Dạ Nhiễm cũng đồng dạng vuốt tay: “Không sai biệt lắm, rất thần bí, cho dù giết sạch đám quái vật, trong thành cũng không sạch sẽ hơn chút nào.”

“Xem ra tình huống của chúng ta đều giống nhau, nơi này làm sao có thể xuất hiện loại khủng bố gì đó? Tam tộc cũng không phải.” lúc Thanh Việt Nam vừa mới đến nơi đây, thiếu chút nữa đã trực tiếp chạy về nhà.

Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh cùng lúc nhìn Thanh Việt Nam mà bật cười, tiểu tử Thanh Việt Nam này ghét nhất chính là máu, cho nên hắn giết người cũng không bao giờ dính máu.

Hiện giờ lại đi vào cái địa phương khắp nơi đều là máu tanh này, lại còn chém giết đám quái vật kia, Thanh Việt Nam có thể nhẫn nhịn, đã thật sự là kỳ tích.

Thanh Việt Nam liếc mắt nhìn hai người một cái, lúc này hai người bạn chẳng phải là nên tiến lên an ủi hắn một phen mới đúng sao?! Thế nhưng không có lại còn chê cười hắn.

Dạ Nhiễm cười khẽ, tiến lên vỗ vỗ bả vai Thanh Việt Nam, thấp giọng cười nói: “Vừa vặn rèn luyện một chút nhược điểm của huynh.”

“Thanh Việt Nam, phải mau thích ứng với nhược điểm này ” Bắc Thần Linh nháy mắt trêu chọc, thưởng thức chén trà cười tủm tỉm nhìn Thanh Việt Nam.

“Hai người bớt chèn ép ta đi, nói chính sự, ta cảm thấy được đám quái vật đang bị cái gì đó khống chế” Thanh Việt Nam tiếp tục mắt trợn trắng, sau đó nhanh chóng nói sang đề tài khác.

Nghe được lời nói của Thanh Việt Nam, ánh mắt Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh đồng thời đều ngưng trọng lên.

“Ta cũng cảm thấy như thế, nhưng là hoàn toàn không có cảm giác được.” Bắc Thần Linh lắc lắc đầu, lúc này đây chính là diễn tập, quả thật là ngay từ đầu bọn họ liền biết nơi này rất thần bí khiến cho bọn họ cái gì cũng đều phỏng đoán, hiện giờ chân chính bắt đầu diễn tập, cảm giác như cũ tất cả đều mờ mịt, cái gì cũng không rõ ràng.

“Tuyết Quốc có một ngọn núi, hai người đã biết chưa?” Dạ Nhiễm nghĩ đến ngọn núi kia, một cỗ lực lượng thần bí kia khiến cho Tạp Tạp đột nhiên biến sắc, thần sắc nàng càng thêm ngưng trọng.

“Ở đó có cái gì?” Bắc Thần Linh nheo lại mắt vàng, xem thần sắc Dạ Nhiễm, sợ là rất khó đối phó

Thanh Việt Nam cũng nhìn về phía Dạ Nhiễm, vật gì mà có thể khiến cho Dạ Nhiễm biến sắc?

“Không biết, ta hoàn toàn không cảm giác được, vừa mới đi vào núi, Tạp Tạp liền lôi kéo ta rời đi. Tạp Tạp nói có một cổ lực lượng thần bí cảnh cáo, hơn nữa Tạp Tạp nói nếu như ta không có thực lực của cửu giai mộng cấp võ giả, không thể trở lại ngọn núi kia.” Dạ Nhiễm đều ghi nhớ trong lòng lời nói của Tạp Tạp , đối với cổ lực lượng thần bí này, Dạ Nhiễm cũng không biết đến tột cùng nên làm gì bây giờ.

Nhưng Dạ Nhiễm dường như có thể xác định, muốn giải quyết hoàn toàn nguy cơ của Tuyết Quốc, nhất định phải giải quyết cổ lực lượng thần bí trên núi kia, Dạ Nhiễm vô cùng xác định.

Bắc Thần Linh và Thanh Việt Nam đồng thời lâm vào yên tĩnh.

Đối với thực lực của Tạp Tạp, hai người bọn họ đều đã biết được, Tạp Tạp bạo phát hai người bọn họ cùng hợp sức cũng không phải là đối thủ.

Một cảnh cáo có thể khiến cho Tạp Tạp kiêu ngạo lại trực tiếp chạy trốn, này đến tột cùng là thực lực gì?

Dạ Nhiễm thở dài, khóe miệng xả ra một nụ cười có chút bất đắc dĩ: “Bây giờ chỉ có thể giết sạch đám quái vật kia.”

“Đúng rồi! hai người xem!” Thanh Việt Nam vỗ đầu của mình, đột nhiên nhớ tới một chuyện trọng yếu bị mình quên đi, vội vàng vung tay lên, chỉ chỉ một chỗ.

Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh nhìn lại, lập tức khiếp sợ, mở to hai mắt!

Một cái dấu bàn tay màu máu!

“Giống nhau như đúc!” Dường như Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh trăm miệng một lời nói ra bốn chữ này.

Đúng vậy, giống nhau như đúc!

Dấu bàn tay này, cho dù là hình dạng hay độ lớn, đều giống nhau như đúc với dấu tay ở phòng Dạ Nhiễm .

“Xem ra tại phòng hai người cũng xuất hiện dấu bàn tay này.” Thanh Việt Nam lại vung tay lên, một cái mành rủ xuống che dấu bàn tay lại, nhìn Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh khiếp sợ, thở dài nói.

“Phải, đêm qua ta cảm giác được một cỗ hơi thở huyết tinh.” Dạ Nhiễm xoa xoa mi tâm, suy nghĩ lại chuyện tối qua.

Ngay sau đó Bắc Thần Linh nói: “Ta đi ra ngoài tra xét một phen, trở về liền thấy được dấu bàn tay này.”

Thanh Việt Nam nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Ta cũng như vậy.”

“Hơn nữa, chúng ta không thể ra khỏi Tuyết Quốc này được.” lúc trước Dạ Nhiễm đã tra xét một phen, bốn phía của Tuyết Quốc, toàn bộ đều bị một tầng kết giới vô hình vây quanh, bọn họ căn bản không thể rời đi Tuyết Quốc.

“Làm sao bây giờ?” Bắc Thần Linh nhìn về phía Dạ Nhiễm và Thanh Việt Nam, trầm giọng hỏi.

Bọn họ bây giờ thật giống như ruồi bọ mất đầu, tìm không thấy lối đi, tìm không thấy mục tiêu, tìm không thấy đối thủ, lưu lại cho bọn họ chỉ có một đám quái vật.

Làm sao bây giờ.

Không biết.

Thật sự không biết.

Các đội viên có thể dùng đám quái vật đó để rèn luyện, tăng lên thực lực, không ngừng giết chóc.

Nhưng mà làm trung đoàn trưởng như bọn họ, cũng không thể không biết bước tiếp theo nên làm gì.

“Chúng ta đi dò xét ngọn núi kia?” Thanh Việt Nam chính là vừa mới nói ra, đã bị chính hắn phủ nhận, “Hay là thôi đi, ba người chúng ta đi ra phía trước xem một chút đi.”

Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh gật gật đầu, ngồi ở chỗ này cũng không có suy nghĩ gì, còn không bằng đi ra ngoài nhìn xem toàn bộ tình hình hiện giờ của Tuyết Quốc .

Nhìn từ trên không xuống toàn bộ Tuyết Quốc, Dạ Nhiễm và hai người đứng ở không trung, nhìn thấy chi chít điểm nhỏ, da đầu ba người run lên một hồi.

Mà mỗi một cái điểm nhỏ đại biểu cho một đám quái vật.

Mà tầm nhìn phía dưới, rậm rạp dường như chiếm toàn bộ quốc gia.

Chỉ có ba địa phương, là một mảnh trống trải, đó là ba thành trì mà ba học viện đã giải quyết xong đám quái vật.

Ba người chỉ cảm thấy da đầu của mình đều dựng thẳng lên, nhiệm vụ lần này cho bọn họ thời gian một tháng, nhưng nếu như dựa theo tốc độ hiện giờ, một tháng? Làm sao có thể giết hết!

“Bảy thành trì lớn, mười ba thành trì nhỏ, nếu như ngoài ý muốn, cơ bản trong vòng mười lăm ngày chúng ta có thể phân chia xong rồi, Linh Phong, Thanh Việt Nam, sau mười lăm ngày ba chúng ta gặp tại chân núi.” Dạ Nhiễm đại khái quên đi, bọn quái vật kia quá mức huyết tinh, bọn họ vẫn sớm nên chém giết toàn bộ.

“Không thành vấn đề.” Thanh Việt và Bắc Thần Linh thoáng tự hỏi một phen, gật đầu đáp ứng, quái vật thoạt nhìn hung hãn, nhưng bàn về phân chia thành trì, quả thực chỉ có hai mươi thành trì mà thôi.

Lúc sau, ba người cũng không có nói gì nữa, bí pháp lại xuất hiện, chỉ trong nháy mắt, ba người Dạ Nhiễm liền về tới chỗ ở của mình.

Dạ Nhiễm vừa mới trở lại Tuyết Phương viện, Liễu Phi Tiếu và Tạp Tạp liền nháy mắt xuất hiện trước mặt Dạ Nhiễm.

Liễu Phi Tiếu nhìn hơi thở bình thản của Dạ Nhiễm, cũng không có bị thương, lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, mở miệng hỏi: “Đội trưởng, thế nào?”

Thế nào nữa, tự nhiên là chỉ gặp mặt hai học viện kia.

Dạ Nhiễm nhẹ nhàng lắc đầu: “Cùng với tình hình của chúng ta giống nhau, cũng không có cách nào đối phó.”

Liễu Phi Tiếu muốn biết hai học viện kia đối mặt chiến đấu có phải giống đám quái vật mà bọn họ chiến đấu không, trong tiềm thức hắn hi vọng là không giống nhau như vậy! Hoặc là có thể nói trong tiềm thức hắn hi vọng quái vật kia căn bản không phải là thật.

Sắc mặt Liễu Phi Tiếu có chút tái nhợt, sau một lúc lâu mới cười khổ, thở dài nói: “Mục tiêu ngày mai là một thành nhỏ, nếu như quái vật cũng chỉ có thực lực như hôm nay, thời gian một ngày đủ để chúng ta chém giết đám quái vật ở hai thành nhỏ.”

“Tóm lại là không thể khinh thường, Phi Tiếu, huynh đi nghỉ ngơi đi, thành trì hiện giờ đã an toàn.” Dạ Nhiễm nhìn Liễu Phi Tiếu, cười nói, nói chung, hiện giờ bọn họ có thể đi lại.

Tự nhiên Liễu Phi Tiếu cũng hiểu được, cũng không có từ chối, gật gật đầu, xoay người rời đi.

Trong phòng.

Dạ Nhiễm nhìn chưởng ấn trên vách tường, đảo mắt đối Tạp Tạp hỏi “Tạp Tạp, buổi tối hôm nay có cảm giác gì hay không?”

Tạp Tạp lắc lắc đầu, vừa muốn nói gì, bỗng nhiên một trận cuồng phong nổi lên mở tung cửa sổ, xông vào mũi chính là mùi máu tanh!

Dạ Nhiễm và Tạp Tạp đồng thời đứng dậy, nháy mắt điều chỉnh trạng thái công kích, làm cuồng phong tán đi, ngoài cửa sổ đột nhiên một bàn tay đầy máu tiến vào!