Tà Y

Chương 31




“A!” Nàng không khỏi kêu thành tiếng, hốt hoảng mở mắt ra, lại thấy Trạm Ly Tiêu đang vùi mặt vào giữa hai chân nàng, miệng ngậm cánh hoa, bờ môi cọ sát, ngón tay dính hoa mật tiến vào hoa cốc, mỗi lần lại càng sâu.

“Ách a!” Thôi Bán Hạ không khỏi ưỡn người, thân thể hưng phấn run rẩy, phản ứng nhiệt tình câu động dục vọng nam nhân, ngón tay thon dài bị hoa thịt hút cắn thật chặt, hắn rút ra, lại lần nữa dò vào bằng hai ngón tay, đầu lưỡi hung hăng liếm hoa khẩu, hút hết mật hoa tràn ra vào trong miệng.

Trạm Ly Tiêu dùng tay môi không ngừng trêu đùa kiều hoa, nhìn Thôi Bán Hạ run rẩy, hoa vách nhanh chóng co rút, nhiệt dịch ngọt ngào chảy ra, lẫn vào nước miếng trong miệng hắn, nhụy hoa ẩm ướt lấp lánh.

Nhụy châu bị giấu trong miệng hắn, Thôi Bán Hạ nghe được thanh âm liếm mút, âm thanh xấu hổ này khiến cho cả người nàng nóng lên, rồi lại cảm thấy hưng phấn.

Ngón tay xâm nhập một lần lại một lần, liếm thành thịt mềm mại, hắn kích thích dục vọng trong người nàng, làm cho thân thể nàng giống như nước hồ xuân mềm mại, mùi thơm dâm mỹ này càng lúc càng nồng...

“A a...” Thân thể Thôi Bán Hạ chấn động, khóe mắt trượt xuống nước mắt kích động, dịch mật trào ra đầy hoa lộ, lần đầu đạt cao trào khiến thân thể mới nếm thử tình dục khẽ run, cả người kiều mỵ như lẳng lơ dâm đãng.

Nàng xinh đẹp vui sướng khiến Trạm Ly Tiêu điên cuồng, hắn thô bạo cởi xuống y phục trên người, sớm quên đi vết thương nơi bờ vai, vào giờ phút này, hắn chỉ muốn hung hăng tiến vào nàng!

Đôi tay giữ chặt hai chân của nàng, dục vọng phấn chấn chống đỡ cánh hoa đỏ tươi, Trạm Ly Tiêu nhìn chằm chằm ánh mắt nàng, mang theo thanh âm khàn khàn đầy dục vọng: “Hạ Hạ, nhìn ta.”

Thôi Bán Hạ vẫn đang đắm chìm trong cao triều hoảng hốt nhìn hắn, sau đó trợn to mắt: “A...” Thân thể trong nháy mắt bị xuyên qua, thành vách khít khao bị hung hăng tiến vào, nàng có thể cảm nhận được nhịp đập của hắn đang ở bên trong cơ thể nàng, sâu như vậy, khiến nàng gần như không cách nào hô hấp.

Trạm Ly Tiêu cũng phát ra tiếng rên, cảm giác dục vọng được thành vách vây quanh thật chặt vô cùng tuyệt vời, cơ thể căng cứng, dòng máu xử nữ lẫn cùng ái dịch chảy ra, còn dính lên dục vọng cứng rắn, đây tượng trưng cho việc nàng thuộc về hắn.

“Hạ Hạ, nàng là của ta.” Hắn cắn môi của nàng, ôm nàng càng chặt, để nàng khóa ngồi trên người hắn, lại lần nữa hung hăng xỏ xuyên, một lần lại thêm một lần, hận không thể chôn vào nơi sâu nhất của nàng.

“Ách a!” Hắn vào quá sâu, Thôi Bán Hạ có loại cảm giác đang bị cắn nuốt: “Khoan! Chậm một chút...”

Nàng theo bản năng muốn giữ lấy vai hắn, lại nhìn đến vết thương trên vai hắn bị nứt ra, vải mơ hồ phiếm tia máu.

“Thương thế của ngươi a...” Hắn đột nhiên dùng sức, thân thể nàng không khỏi căng thẳng, cũng khiến hoa vách gắt gao co rút.

Trạm Ly Tiêu căn bản không quan tâm vết thương trên vai, bả vai đang bị thương không sánh được việc làm cho nàng vui thích. Hơn nữa còn không đủ, hắn muốn nhiều hơn, hắn muốn tất cả của nàng.

Hắn điên cuồng liếm môi nàng, cắn mút bầu ngực đầy đặn, cánh tay săn chắc ôm nàng thật chặt, dục vọng dâng trào cuồng liệt ra vào, bức ra nước mắt cùng từng đợt sóng rên rỉ, còn có chỗ kia vì hắn mà chảy ra mật dịch.

Thôi Bán Hạ căn bản không còn sức lực kháng cự lại đòi hỏi của hắn, trên thân thể tất cả đều là dấu vết cùng mùi vị của hắn, chẳng những thế nàng còn giống như đứa trẻ bị hắn giày vò thành các loại tư thế.

Nàng quỳ sấp trên giường, đầu bị hắn đè quay lại, phấn lưỡi bị hắn dùng sức mút, nam căn lửa nóng từ sau người không ngừng tiến vào, hai mảnh múi thịt vừa đỏ vừa sưng, ái dịch ẩm ướt theo từng đợt trừu đưa không ngừng chảy ra.

Bàn tay hắn nắm một bên kiều nhũ bừa bãi xoa nắn, lôi kéo nụ hoa đỏ thẫm, cảm thụ hoa vách nhanh chóng co rút, bàn tay dùng sức siết chặt bầu ngực.

“Ách ừm!” Đau đớn khiến Thôi Bán Hạ cau mày, thân thể run rẩy, lại một đợt sóng cao triều cuốn lấy nàng, hốc mắt ửng hồng lần nữa tràn ra nước mắt.

Trạm Ly Tiêu liếm đi nước mắt, bàn tay hạ xuống vuốt ve cái bụng mềm mại, nơi đó khẽ phồng lên, hắn không biết ở trong cơ thể nàng bắn ra mấy lần, hoa huy*t vừa ướt vừa nóng, cơ hồ đều là chất dịch nóng bỏng của hắn.

“Hạ Hạ.” Hắn khẽ cắn vành tai nàng, nhẹ nhàng rút ra, lại dùng sức tiến vào.

“Ừ...” Thôi Bán Hạ bản năng buộc chặt bụng, hoa thịt khít khao xoắn chặt nam căn cứng rắn, ngay sau đó một cỗ nhiệt dịch quen thuộc bắn vào trong cơ thể nàng, bỏng đến khiến nàng khẽ run, quá nhiều vui thích làm cho nàng hư nhuyễn, không nhịn được toàn thân mềm đi.

Người phía sau lại vẫn chưa thoả mãn, lật người nàng lại, nam căn vẫn ở trong nơi nhục huyệt nhạy cảm đảo một vòng.

“A!” Thôi Bán Hạ kinh hoảng trợn to mắt, cảm thấy dục vọng trong cơ thể lại từ từ trở nên cứng rắn.

“Không được! Dừng ưm...” Môi nàng lần nữa bị lấp kín.

“Hạ Hạ, còn chưa đủ.” Trạm Ly Tiêu tham lam liếm môi nàng, bàn tay giữ chặt cái mông tròn trịa.

Cái hắn muốn… còn chưa đủ.