Tặc Đảm

Chương 307: Tam Liên Kích




Lôi Minh Bão Táp và Lôi Minh Bạo Đạn cùng thuộc về lôi hệ ma pháp cao cấp, những kỹ năng này có thể là chỉ có bản thân Vân Nghĩa mới có.

Bởi vì tính cách bất đồng, nên sử dụng ma pháp cùng Vân Thiên có khác biệt rất lớn, Vân Thiên thích sử dụng những ma pháp thời gian đóng băng ngắn, thời gian ngâm xướng ma pháp ngắn hơn. Vân Nghĩa thì ưa ma pháp cao cấp thương tổn công kích cao.

Vân Thiên thích kéo dài cho đến khi đem đối phương giết chết, mà Vân Nghĩa thì theo đuổi thương tổn cao, chỉ cần hắn phóng ra 1 cái ma pháp cao cấp là có thể đem đối phương giết chết.

Mà bây giờ, Vân Nghĩa cũng đã học được chiến thuật của Vân Thiên, đem Lôi Thuật vận dụng xuất thần nhập hóa, mặc dù không có biến thái như Vân Thiên, nhưng cũng coi như tương đối lợi hại. Kỹ năng cấp thấp để khống chế và kỹ năng cao cấp để thương tổn phối hợp, Vân Nghĩa có 1 bộ chiến thuật hoàn toàn mới.

Không biết Vân Nghĩa đã phát triển đến cái trình độ gì, nhìn hắn vừa rồi đối phó Thú nhân Chiến sĩ kia, bộ dáng vẫn còn dư sức.

Đem Thú nhân Chiến sĩ tiêu diệt, Vân Nghĩa hướng về Thú nhân Chiến sĩ bên kia đi tới, khom lưng nhặt trang bị trên mặt đất.

Nếu như đổi lại là games thủ khác, gặp phải loại games thủ kỹ thuật mạnh như Vân Nghĩa này, có lẽ e sợ tránh còn không kịp, nào còn có tâm tư đến gần. Nhưng mà Tiêu Ngự lại không biết tại sao cứ gặp phải cao thủ lại có 1 loại cảm giác máu nóng sôi trào, muốn đi lên cùng đối phương so tài.

Tiêu Ngự lạnh nhạt yên lặng bề ngoài, nhưng bên trong tính cách lại rất hiếu thắng, vĩnh không chịu thua.

Loại ý chí bất khuất này giúp cho Tiêu Ngự ở trong xóm nghèo vùng vẫy sống tới bây giờ, loại tính cách hiếu thắng này đã thâm nhập đến xương tủy của Tiêu Ngự.

Nhìn về phía Vân Nghĩa, ánh mắt Tiêu Ngự càng kiên định, thân hình chậm rãi tan biến, tiến vào trạng thái tiềm hành.

Tiêu Ngự chậm rãi hướng về phía Vân Nghĩa đi qua.

Vân Nghĩa đem trang bị của Thú nhân Chiến sĩ bỏ vào trong hành trang. Nhìn lướt qua lân cận. 1 loại cảm giác nguy cơ dâng lên. Tít. 1 tiếng vang nhỏ từ bên hông Vân Nghĩa vang lên. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Vân Nghĩa hơi biến sắc. Có Đạo tặc!

Bên hông đeo La Bàn Lôi Châm có thể cảm giác được có sinh mệnh đến gần. Mặc dù không có cách nào khẳng định được Tiêu Ngự ở đâu. Nhưng Vân Nghĩa trên cơ bản đã khẳng định được có 1 Đạo tặc đang đến gần.

Ân Trạch Tư đại lục có rất nhiều vật phẩm hiếm lạ cổ quái. Có hiệu lực và tác dụng rất đặc biệt. Vân Nghĩa thu được cái La Bàn Lôi Châm này là nhờ trong khi vô ý tiêu diệt 1 games thủ thu hoạch được. Là vật phẩm tuyệt hảo khắc tinh của Đạo tặc.

"Đạo tặc sao." Vân Nghĩa mỉm cười. Pháp trượng ngọc bích trong tay tụ lên từng đường điện quang màu lam. Làm ra tư thế cảnh giác. Đem cảm giác bản thân tăng lên mức lớn nhất.

Vân Nghĩa vung tay lên, ở trên mặt đất lân cận chôn 1 cái cạm bẫy lôi hệ.

Loại games thủ học tập ma pháp cạm bẫy lôi hệ thật là hiếm thấy, loại cạm bẫy ma pháp này quá zỏm, mỗi lôi hệ Pháp sư chỉ có thể bố trí 2 cái cạm bẫy, nếu như đối thủ không giẫm phải cạm bẫy, thì cạm bẫy ma pháp không có chút tác dụng nào, cho nên lôi hệ Pháp sư cũng không quá quan tâm học tập cạm bẫy lôi hệ ma pháp.

Vân Nghĩa là 1 ngoại lệ, sự thật chứng minh, Vân Nghĩa sử dụng ma pháp cạm bẫy lôi hệ không tệ lắm.

Tiêu Ngự biết Vân Nghĩa bố trí cạm bẫy lôi hệ ma pháp, nhìn lướt qua mặt đất lân cận, trên mặt đất nhìn không ra bất luận cái gì khác thường, cạm bẫy lôi hệ ma pháp là 1 trong nhiều loại cạm bẫy, so với cạm bẫy của Thợ săn khác nhau rất lớn. Tuy nhiên cạm bẫy lôi hệ khu vực tác dụng tương đối nhỏ, phạm vi công kích cũng tương đối thấp, căn bản không so được với ma pháp cạm bẫy của Thợ săn.

Thấy được động tác của Vân Nghĩa, Tiêu Ngự trong lòng thất kinh, không nghĩ được nhanh như vậy đã bị phát hiện. Lôi Pháp Sư không có kỹ năng thăm dò ẩn hình, nói không chừng hắn có đạo cụ gì đó dò xét ẩn hình a, bởi vì trong Ân Trạch Tư đại lục thì thứ này quả thực nhiều lắm, nhìn vào vẻ mặt của Vân Nghĩa, Tiêu Ngự cảm giác được Vân Nghĩa cũng không có phát hiện được vị trí của mình, xem ra món đồ kia chỉ có thể cảnh báo mà không thể thăm dò vị trí cụ thể.

Không biết Vân Nghĩa đem cạm bẫy bố trí ở đâu, trên mặt đất có cạm bẫy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tính linh hoạt trong chiến đấu, nếu như không cẩn thận va chạm vào lồng giam tia chớp kia thì phiền toái to.

"Cạm bẫy lôi hệ ma pháp có thể hay không bị kỹ năng loại trừ cạm bẫy xử lí?" Tiêu Ngự không nén nổi thầm nghĩ, nhìn lướt qua mặt đất, rất nhanh khẳng định mấy cái vị trí có khả năng Vân Nghĩa đặt cạm bẫy, hướng phía trước dùng skill Loại Trừ Cạm Bẫy.

Hệ thống: phát hiện cạm bẫy, loại trừ thành công.

1 đòn trúng đích, trái lại làm cho Tiêu Ngự khá bất ngờ, Tiêu Ngự cho rằng muốn loại trừ cạm bẫy cần phải sử dụng rất nhiều lần mới có thể phát hiện ra, nơi Tiêu Ngự thi triển kỹ năng loại trừ cạm bẫy đầu tiên là nơi Vân Nghĩa có khả năng đặt cạm bẫy nhất.

Vân Nghĩa cầm pháp trượng bỗng giật mình, hơi cảm thấy kinh ngạc, Đạo tặc kia không ngờ lại có thể để loại trừ cạm bẫy chính xác như vậy, xem ra người này không đơn giản a, đối phương nhất định là 1 cao thủ đầu óc không tệ, Vân Nghĩa vẻ mặt càng thêm trịnh trọng. (Bộ truyện này được dịch bởi ♥ wind ♥ - truyenfull.vn - wind… )

Tiêu Ngự dần dần đến gần Vân Nghĩa, đem Vân Nghĩa bao phủ ở bên trong phạm vi công kích của Long Tường Thuật, 2 chân lần lượt dồn nén, chứa đầy lực lượng, chuẩn bị phát động bất cứ lúc nào.

Thời gian dài như vậy từ kinh nghiệm đúc kết của Tiêu Ngự biết được đối phó với cao thủ như Vân Nghĩa công kích lâu la là không có hiệu quả, chỉ có thể sử dụng 1 đòn sấm sét triệt để đánh chết đối thủ.

Kỹ năng của Tiêu Ngự khá nhiều, nếu như 1 đòn không được, còn có thể chạy trốn, nhưng mà bản thân Vân Nghĩa là Pháp sư thì lại bất đồng, nếu như hắn bị Tiêu Ngự 1 đòn trúng đích mà nói chắc chắn là sống không được.

Không thể buông tha người dũng cảm mới có thể thắng, Tiêu Ngự hít sâu 1 hơi, nhìn vào Vân Nghĩa đang cảnh giác, thân thể động 1 cái.

Long Tường Thuật!

Tiêu Ngự 1 cái Long Tường Thuật hướng về Vân Nghĩa đá ra, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Vân Nghĩa, giơ lên 1 cước, sức mạnh của đôi bàn chân Tiêu Ngự đá ra khiến cho phong thanh gào thét.

"Rất nhanh." Vân Nghĩa con ngươi bỗng nhiên co rút lại, Giương pháp trượng trong tay lên, gia trì cho mình 1 cái Lôi Quang Thuẫn, từng đường điện quang bay xung quanh thân Vân Nghĩa xoay múa.

Ầm, Long Tường Thuật của Tiêu Ngự chuẩn xác trúng bụng của Vân Nghĩa.

1 cỗ lực lượng mạnh mẽ từ bụng truyền đến, thân thể Vân Nghĩa bị đẩy lùi lại phía sau lảo đảo vài bước, thật vất vả mới đứng vững lại được, 1 cái hơn 80 giá trị thương tổn từ trên đầu Vân Nghĩa bay lên, bởi vì Lôi Quang Thuẫn có tác dụng ngăn cản 1 phần, Vân Nghĩa cũng không có bị thương tổn trí mạng, nhanh chóng lùi về sau.

Dưới 1 đòn cường lực của Tiêu Ngự Lôi Quang Thuẫn lung lay muốn vỡ tan.

Sau khi Tiêu Ngự đá trúng Vân Nghĩa, 1 luồng lực phản chấn mạnh mẽ nói từ trên chân truyền đến đem Tiêu Ngự hất văng ra, lực phản chấn này đối với Tiêu Ngự tạo thành hơn 130 giá trị thương tổn.

Lôi Quang Thuẫn này phản đòn vật lý thật lợi hại, Tiêu Ngự không nén nổi thầm nghĩ, hắn bị đàn hồi giá trị thương tổn lại có thể so với công kích của hắn với Vân Nghĩa tạo thành thương tổn cao hơn, tuy nhiên đổi lại cũng đáng, dù sao Vân Nghĩa huyết lượng chỉ có 568, Tiêu Ngự đã có hơn 1.200.

Chỉ có một điều Tiêu Ngự không biết là, thương tổn đàn hồi của Lôi Quang Thuẫn tỉ lệ thuận với tốc độ của đối thủ, Long Tường Thuật của Tiêu Ngự tốc độ lại rất cao, cho nên Tiêu Ngự nhận phải lực bắn ngược ra càng mạnh, cho nên mới có thể tạo thành hơn 130 đàn hồi thương tổn ( phản đòn đó ).

Thấy Vân Nghĩa đang nhanh chóng lùi về sau, Tiêu Ngự tự nhiên không thể cứ như vậy buông tha cho Vân Nghĩa, chủy thủ trong tay vẽ ra 1 đường cong đẹp mắt, 1 chiêu Đột Thứ đâm tới Vân Nghĩa.

" Cừ thật." Vân Nghĩa bị kinh hãi, không nghĩ tới Tiêu Ngự lại có thể liên tục Đột Tiến, những kỹ năng này rất hiếm, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua, xem ra Tiêu Ngự so với Đạo tặc bình thường không giống nhau, Đạo tặc bình thường năng lực khống chế và năng lực cận chiến rất mạnh, nhưng như Tiêu Ngự có thể liên tục đột kích như vậy, cũng rất ít thấy, lại giống như thích khách hơn.

Vân Nghĩa cước bộ đảo qua, pháp trượng trong tay vung lên, 1 đạo Lôi Thuật xuất ra.

Lôi Thuật là kỹ năng đánh quái, PK cơ bản nhất của Lôi Pháp Sư, nhưng mà bởi vì này kỹ năng cộng thêm hiệu quả tê liệt thời gian cực kì ngắn, cùng với ma pháp tiêu hao cực kì ít, nên cũng là kỹ năng thông dụng nhất của Lôi Pháp Sư.

1 đạo tia chớp bổ thẳng xuống dưới, dừng ở phía trước người Tiêu Ngự, vừa vặn chặn đường Tiêu Ngự, nếu như Tiêu Ngự tiếp tục đột kích mà nói, chắc chắn sẽ bị Lôi Thuật đánh trúng. Nhưng mà Tiêu Ngự bây giờ không có lựa chọn nào khác, vượt qua sao? Đã không còn kịp nữa rồi! Ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Tiêu Ngự cũng không cách nào thay đổi hướng tấn công của bản thân, nếu không cái kỹ năng này cũng mất tác dụng.

Tiêu Ngự ngạnh kháng 1 cái Lôi Thuật, chủy thủ trong tay cũng không dừng lại, lướt thành 1 đạo vòng cung đâm tới Vân Nghĩa.

Ầm, chủy thủ của Tiêu Ngự đâm trúng Lôi Quang Thuẫn của Vân Nghĩa, Lôi Quang Thuẫn vốn đã lung lay sắp đổ bị chủy thủ tiếp tục công kích dễ dàng phá hủy. ( thuẫn -> khiên chắn )

Lôi Quang Thuẫn có hiệu quả phản đòn rất mạnh, nhưng đồng thời cũng là hộ thuẫn có khả năng hấp thu thương tổn ít nhất, so sánh với Thánh Quang Thuẫn của Mục sư, Băng Thuẫn của Băng Pháp sư, Hỏa Thuẫn của Hoả Pháp sư thì khả năng duy trì kém nhất, chỉ có thể hấp thu hơn 300 giá trị thương tổn, chỉ có thể duy trì 1 khoảng thời gian rất ngắn, tuy nhiên vẫn còn may mắn là cái kỹ năng này thời gian đóng băng so với thuẫn hệ ma pháp khác ngắn hơn nhiều.

Vân Nghĩa không nghĩ tới Tiêu Ngự lại có thể bưu hãn như vậy, ngạnh kháng công kích của hắn, huyết lượng của Vân Nghĩa vốn đã không nhiều, nên không thể chịu được công kích của Tiêu Ngự, 1 cái Lôi Thuấn Di lóe lên dịch chuyển ra ngoài.

Chủy thủ Tiêu Ngự mắt thấy đã gần đâm trúng Vân Nghĩa, không nghĩ đột nhiên thất bại, đành phải nhanh chóng thu chủy thủ về, quay đầu lại nhìn lướt qua Vân Nghĩa đã cách nơi này mấy mét.

Người này phản ứng và ý thức đều là loại nhất lưu, kỹ năng cũng không ít, Tiêu Ngự muốn thịt hắn thật đúng là không đơn giản, thấy được Vân Nghĩa tránh thoát, Tiêu Ngự 1 chiêu Đột Tiến lần thứ 2 hướng về Vân Nghĩa nhào tới, chủy thủ trong tay 1 chiêu Tấn Kích hướng về Vân Nghĩa đầu đâm đi.

Vân Nghĩa kinh hãi, hắn không nghĩ tới Tiêu Ngự lại có thể thi triển ra cái kỹ năng đột kích thứ 3 ( đột nhiên công kích ), công kích của Tiêu Ngự hệt như bão tố, nếu như đổi lại là games thủ bình thường phản ứng hoặc ý thức hơi kém 1 chút, sợ rằng đã sớm trở thành vong hồn dưới tay Tiêu Ngự.

Vân Nghĩa cũng không phải bị bộ dáng Tiêu Ngự công kích dọa khiếp, mà hắn giật mình là Tiêu Ngự lại có thể liên tục thi triển ra nhiều kỹ năng đột kích như vậy, chẳng lẽ Tiêu Ngự có rất nhiều loại kỹ năng đột kích, hay là kỹ năng đột kích của Tiêu Ngự thời gian đóng băng ngắn nên có thể liên tục thi triển?

Vậy cũng quá biến thái a, nếu như thật sự là như vậy, Tiêu Ngự chẳng phải là vô địch sao? Càng không ngừng thi triển đột kích đối với địch nhân, đối thủ lại càng phải kiêng dè!

" Kỹ năng đột kích của hắn tuyệt đối sẽ không thể có nhiều!" Vân Nghĩa lập tức làm ra phán đoán, nắm chặt pháp trượng trong tay, bình tĩnh đón đánh Tiêu Ngự. Phán đoán của hắn rất chính xác, Tiêu Ngự tổng cộng chỉ có 3 cái kỹ năng đột kích, đây là 1 đòn cuối cùng trong 3 liên kích!