Tặc Đảm

Chương 87: Tình huống ngoài ý muốn(*)




Mau thu lại trang bị của Hắc Vu! - Nhìn thấy hắc vu ngã xuống, ám vu quát.

- Lấy không được! - Đạo tặc gấp giọng hô, khoảng cách giữa hắn và hắc vu có một mét, nhưng là chung quanh quá nhiều quái, hắn căn bản không có cơ hội đem trang bị thu hồi, lại giơ tay chém xuống, chủy thủ trên tay phải lại vừa giết chết một con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Vô số nhện Lãng Mỗ loại nhỏ hướng bọn họ vọt tới, khiến cho khoảng cách giữa bọn họ và trang bị của hắc vu càng ngày càng xa.

- Rơi ra ngoài hình như là một kiện hộ thủ!. - Đạo tặc thấy rõ ràng hình dáng trang bị của hắc vu rơi xuống nói.

- Là hộ thủ, bỏ đi, chỉ là một kiện trang bị bạch trang! - Vận khí cũng không phải quá kém, hắc vu rơi ra chỉ là một trong những kiện bạch trang trên người hắn, ám vu không chút do dự mang theo ba người thối lui về cạnh cây đại thụ phía sau.

Chiến đấu ngày càng trở lên tàn khốc, mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ đem bốn người chơi còn lại vây quanh đến nỗi nước cũng không chảy lọt, bọn họ khó có khả năng lao ra, bất quá bọn họ cũng không phải mặc cho người khác chém giết, chiến sĩ, tử vong kỵ sĩ cùng với đạo tặc nhanh chóng thu nhỏ phòng tuyến, đem ám vu vây lại, làm phòng tuyến chống cự cuối cùng.

- Chỉ có thể ngạnh đỡ.

- Không có biện pháp khác! - Bọn họ rất nhanh cùng có chung nhận thức, dưới sự vây đánh của các con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này, bọn họ nửa bước cũng khó đi, chỉ có thể đem mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ bên ngoài toàn bộ giết chết, mới có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng hy vọng sinh tồn phi thường mờ mịt, nhưng ít ra còn có một đường sinh cơ.

Bốn người dựa vào một gốc cây to lớn, phản kích lại công kích mãnh liệt như nước của đám nhện Lãng Mỗ, dưới chân bốn người đã có hơn năm sáu mươi cái thi thể của nhện Lãng Mỗ, số lượng còn đang không ngừng gia tăng.

Chiến đấu cuối cùng chỉ có hai kết quả, một là bốn người kia huyết lượng toàn bộ đều hao hết, hai là bọn hắn đem toàn bộ nhện Lãng Mỗ loại nhỏ giết chết, trong chiến đấu đạt được thắng lợi, bất quá điều thứ hai có thể xảy ra cơ hồ rất nhỏ.

Bốn người chơi bọn họ thế bại đã định, đã vô lực xoay chuyển, đối với Tiêu Ngự ẩn nấp ở trong góc mà nói, mặc dù không thể động tới con nhện Lãng Mỗ to lớn, ít nhất còn có thể thu hoạch được một vài kiện trang bị không thiệt thòi lắm.

Tiêu Ngự hướng con nhện Lãng Mỗ to lớn nhìn lại, nhìn thấy động tác của con nhện Lãng Mỗ to lớn, hơi hơi biến sắc.

Con nhện Lãng Mỗ to lớn bụng không ngừng nhúc nhích, từng con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ từ dưới bụng con nhện Lãng Mỗ to lớn sinh ra, chẳng mấy chốc, dưới bụng con nhện Lãng Mỗ to lớn này đã tụ tập năm sáu chục con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ.

Loại tình huống này Tiêu Ngự không có đoán đến, không nghĩ tới con nhện Lãng Mỗ to lớn này còn có thể sinh đẻ.

- Chi chi! - con nhện Lãng Mỗ to lớn lại vừa kêu lên một tiếng bén nhọn, năm sáu mươi con Lãng Mỗ tri thù loại nhỏ mới vừa sinh ra đều hướng bốn người chơi kia vây quanh.

Tiêu Ngự không khỏi vì bốn người kia cảm thấy thương xót, con nhện Lãng Mỗ to lớn này cũng không biết là loại quái vật gì, thật biến thái, năm người bọn họ từ đầu chính là đi tìm cái chết.

Trong rừng lại vừa truyền đến một ít thanh âm.

"Chẳng lẽ lại có người đến?" Tiêu Ngự hướng đến nơi phát ra âm thanh nhìn lại, lại có một tiểu đội năm người hướng bên này nhanh chóng di động, Tiêu Ngự thấy rõ ràng, tiểu đội đánh thuê có đạo tặc, chiến sĩ, ám vu, hai người pháp sư.

"Hôm nay thật đúng là náo nhiệt, tất cả mọi người đều cùng nhau đến đây." Tiêu Ngự không khỏi mỉm cười, nghĩ lại cũng khó trách, phụ cận này có rất nhiều dong binh tổ đội hoạt động, con nhện Lãng Mỗ to lớn mỗi lần đều kêu lớn tiếng như vậy, không đưa bọn họ tới mới là lạ.

- Hình như là Lãng Mỗ tri thù đầu lĩnh, có nhiều quái nhỏ hộ vệ! - Nói chuyện là vong linh chiến sĩ tầm 30 tuổi, quan sát bốn người chơi kia đang miệt mài chiến đấu, cùng với thi thể của Lãng Mỗ tri thù loại nhỏ đầy tràn trên đất, không khỏi thở ra từng hơi khí lạnh.

- Giáo Tử, hay là chúng ta quay trở lại vẫn hơn? - Vong linh đạo tặc hỏi, tình hình chiến đấu rất kịch liệt, hắn có vẻ tương đối cẩn thận.

Tiểu đội bốn người ám vu đang chiến đấu bên kia nhìn thấy có người đến, nhanh chóng hô lên:

- Huynh đệ mau tới giúp, nếu nhu có thể cứu chúng ta ra chúng ta nhất định sẽ đền đáp xứng đáng?

Vong linh chiến sĩ gọi là Giáo Tử kia cùng với bốn gã đội viên nhìn nhau, dường như đạt được một loại hiệp định, không có lên tiếng.

Bọn họ có hai lựa chọn, một là, mặc kệ nguy hiểm xông lên giải cứu bốn người kia, nhưng người ta cùng với chính mình bình thủy tương phùng, vô duyên vô cớ làm gì phải mặc kệ nguy hiểm tính mạng đi cứu? Hai là, để cho bốn người kia cùng với đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ kia lưỡng bại câu thương, rồi thu lấy trang bị của bọn họ, rồi mới nghĩ đến có hay không giết chết con nhện Lãng Mỗ to lớn. Hiển nhiên bon họ trọn cái sau.

Tiểu đội bốn người ám vu thật lâu không có nghe thấy mấy người kia trả lời, rất nhanh đoán được ý nghĩa trong lòng bọn họ,cười khổ một chút, xem ra lần này xác định gặp khó khăn rồi.

Cùng liên minh không thể pk, mỗi khi giết chết người chơi cùng liên minh, đều bị khấu trừ lượng lớn giá trị vinh quang, rất không có lợi, mượn quái vật ra tay giết chết người chơi cùng liên minh để thu lấy trang bị, cũng là một cái phương thức không tồi, ở cái thế giới cá lớn nuốt cá bé này, không có bất cứ cái gì gọi là thương xót.

- Giáo Tử, chúng ta có đối phó với con nhện Lãng Mỗ to lớn kia không? - Vong linh đạo tặc hỏi, con nhện Lãng Mỗ to lớn hiện tại bên người không có bất cứ cái gì thủ vệ, rất có thể một kích thành công.

- Bình thường loại quái đầu lĩnh có rất nhiều hộ vệ, thân mình đều rất yếu, so với quái bình thường cũng không mạnh hơn bao nhiêu, mấy chục giây là có thể đối phó được, nhưng là trang bị rơi ra! - Ám vu bên cạnh bổ sung nói, mấy người lo lằng nhìn về phía Vong linh chiến sĩ gọi là Giáo Tử kia.

Giáo Tử lắc đầu, thấp giọng nói:

- Chúng ta một khi đối phó với con nhện Lãng Mỗ to lớn kia, khẳng định hộ vệ của con nhện to lớn sẽ quay về, ngược lại sẽ giải vây cho bốn người chơi kia, đưa chính mình lâm vào khốn cảnh, để cho bọn họ ngồi hưởng lợi, chờ một chút, trước tiên chờ cho bọn họ chết, thu lấy trang bị của bọn họ rồi mới cân nhắc.

Giáo Tử rất có kiên nhẫn, ánh mắt quan sát trên những người chơi trong chốc lát, trên người bọn họ trang bị đều tốt lắm, trang bị rơi ra chưa chắc đã kém hơn so với trang bị trên thân con nhện Lãng Mỗ to lớn rơi ra.

Giáo Tử ánh mắt rơi vào một khu đất trong chiến trường, nơi đó một đống lớn thi thể của Lãng Mỗ tri thù loại nhỏ nằm ngổn ngang còn có một thi thể của người chơi hắc vu, phía dưới thi thể người chơi hắc vu còn có một loại đồ vật đang lóe sáng.

- Bọn họ mới vừa rồi đã chết một người! - Vong linh đạo tặc ánh mắt cũng rơi lên trên thi thể người chơi hắc vu kia, đôi mắt sáng ngời, cái kia là trang bị hắc vu rơi ra.

- Sấu tử, lên đi! - Giáo Tử cấp cho vong linh đạo tặc gọi là Sấu Tử kia một cái ánh mắt.

Vẻ mặt Sấu Tử lộ ra biểu hiện hiểu rõ, thân thể dần dần biến mất, tiến nhập trạng thái tiềm hành.

Tiêu Ngự ở trong góc nhìn thấy động tác của bọn họ, hiểu được tính toán của bọn họ, bọn họ là chuẩn bị cho đạo tặc lấy kiện trang bị kia.

" Tiện nghi cho các ngươi rồi." Tiêu Ngự đã sớm đem trang bị của mấy người chơi bị Lãng Mỗ tri thù loại nhỏ rơi ra trở thành vật trong bàn tay mình, nhìn thấy có người đến cướp lấy, khó tránh khỏi có chút khó chịu, nếu không phải mới vừa rồi nghe được ám vu nói,trang bị hắc vu rơi ra là kiện bạch trang, Tiêu Ngự sớm đã nhảy ra ngoài.