Tại Sao Loli Lại Thành Nữ Vương

Chương 32: Biểu Lộ






Trong phòng làm việc tổng giám đốc Tây Sơn, Thẩm Nhan Trì lại một lần nữa dùng tay xoa xoa lông mày, "lai giả bất thiện", chính mình lại muốn nhắm mắt tiếp chiêu, bên cạnh Thẩm cô cô lời nói ý vị sâu xa, lại mang điểm không kiên nhẫn nói: "Hợp đồng của Thiên Hoàng phi thường trọng yếu, đối với phát triển Tây Sơn chúng ta sau này rất có lợi, ta nghĩ không thông ngươi tại sao lại muốn cự tuyệt."
Chính Thẩm Nhan Trì cũng biết lần hợp tác này trăm lợi mà không một hại, người vì tình cảm riêng tư của chính mình liền trở ngại tiền đồ phát triển của công ty xác thực không tốt lắm, nàng trầm mặc rất lâu mới đáp: "Ta sẽ đi cùng Lãnh tổng đàm luận chuyện hợp tác."
Thẩm phó tổng còn nói chú ý hạng mục mới liền vội vã rời đi, Thẩm Nhan Trì ngồi trên ghế sô pha nhìn ngoài cửa sổ đờ ra, lại một hồi, Kỷ Sơ lại đây gõ cửa.

Kỷ Sơ sau khi đi vào, Thẩm Nhan Trì lập tức lộ ra một nụ cười ôn hòa, cùng ánh mắt Kỷ Sơ đụng nhau sau, nàng không tự nhiên nghiêng đầu.

Thẩm Nhan Trì biết mục đích vụ giao dịch này là hướng về phía Kỷ Sơ đến, nhưng nàng lại không thể cự tuyệt, thật giống như chính mình đang lợi dụng Kỷ Sơ vậy, đến cùng có nên cùng nàng nói chuyện này hay không a, Thẩm Nhan Trì xoắn xuýt cau mày.

Kỷ Sơ không có phát hiện biểu hiện kỳ quái của Thẩm Nhan Trì, tự nhiên thu dọn văn kiện.

"Kỷ Sơ, công ty của chúng ta muốn có một dự án lớn." Sắc mặt Thẩm Nhan Trì khôi phục lại yên lặng "Là cùng công ty Thiên Hoàng hợp tác, Lãnh tổng Lãnh Hoài An sẽ đến cùng chúng ta bàn bạc."
Kỷ Sơ rõ ràng sửng sốt một chút "Vậy ta có yêu cầu gì cần chuẩn bị sao?" Sẽ có chuyện trùng hợp như thế sao, chính mình mới vừa cùng Thẩm lão bản về nước, Thiên Hoàng liền tìm tới các nàng, Lãnh Hoài An là đang hết sức tiếp cận nàng à.

Lập tức, Kỷ Sơ lắc lắc đầu, Lãnh Hoài An là loại người đi một bước tính ba bước a, làm sao có khả năng vì nàng liền liều lĩnh tổn thất lợi ích nguy hiểm tiến hành hợp tác, nàng nhất định là vừa ý một vài thứ của Tây Sơn đi.


Ngón tay Thẩm Nhan Trì vô ý thức ngắt lấy một cái tay khác "Ngươi đi tìm hiểu tình huống công ty Thiên Hoàng còn có hứng thú ham muốn của Lãnh Hoài An."
Kỷ Sơ đáp một tiếng, buông xuống ánh mắt lui ra văn phòng.

Tư liệu công ty Thiên Hoàng còn có hứng thú ham muốn của Lãnh Hoài An, Kỷ Sơ nghĩ lão bản bàn giao nhiệm vụ, tự ngu tự nhạc nghĩ: Đúng là bớt đi nàng không ít công phu, không cần phí tâm đi điều tra, những thứ đó nàng đều rất rõ ràng.

Đến ngày hẹn ước cùng công ty Thiên Hoàng gặp mặt, Kỷ Sơ dùng thời gian chuẩn bị tâm lý rất lâu, không ngừng mà đối với mình nói thầm: Nàng đã đem ngươi là người giữa đường, ngươi cũng coi nàng là người xa lạ.

Thời điểm đàm luận hiệp ước, người của công ty Thiên Hoàng phi thường thoải mái, điều kiện cho đến mức rất hậu đãi, Thẩm Nhan Trì đều hoài nghi nếu mình giở công phu sư tử ngoạm, Thiên Hoàng chắc cũng sẽ vô điều kiện đáp ứng đi.

Kỷ Sơ ở bên cạnh vẫn bưng trà rót nước, Lãnh Hoài An nhưng là một tay nâng cằm, không nói một lời ngồi ở ghế, từ đầu tới đuôi đều không cùng Kỷ Sơ nói chuyện nhiều, cũng không nhìn Kỷ Sơ.

Chỉ có ở Kỷ Sơ đem nước trà đặt tới trên bàn Lãnh Hoài An thì, Lãnh Hoài An hơi nghiêng người cầm lấy một bên văn kiện, khóe môi hầu như sát qua bên tai Kỷ Sơ, lúc đó một bên lỗ tai nàng liền hồng lên, nàng liếc Lãnh Hoài An một cái, vẻ mặt người kia cũng không có gì thay đổi, nói nàng là cố ý cũng có vẻ như mình tưởng bở.

Nội tâm Kỷ Sơ có chút giận đùng đùng, biểu hiện còn phải ôn hòa cười, tiếp tục về phòng giải khát pha trà.

Kỷ Sơ đi rồi, đôi môi đẹp đẽ của Lãnh Hoài An hơi nhếch lên, ngoắc ngoắc tay để thư ký của nàng lại đây, nói mấy câu sau lại hồi phục sắc mặt bình tĩnh, chỉ là trong ánh mắt luôn mang theo ba quang liễm diễm.

Kỷ Sơ đang trong phòng giải khát nghiền nát cà phê, người của công ty Thiên Hoàng đột nhiên đi vào, nàng nghi ngờ nói: "Ngoại trừ trà cùng cà phê, còn muốn đồ uống khác sao?"
Vị thư ký kia vẻ mặt tươi cười nói: "Những việc này để cho ta tới làm là tốt rồi, Kỷ tiểu thư ngươi qua một bên nghỉ ngơi đi thôi."
Kỷ Sơ vẻ mặt không tên nói: "Nhưng đây là công tác của ta a."
Thư ký: "Ta so với ngươi càng rõ ràng khẩu vị của lão tổng chúng ta mà, Thiên Hoàng đến quý công ty là thực lòng thực tâm tìm kiếm hợp tác, Kỷ tiểu thư không nên làm khó ta a."
Được được, ngươi muốn kiếm cảm giác tồn tại, thì ngươi đi đi, ta cũng không muốn lại đi vào, Kỷ Sơ đi tới một bên, vừa vặn có quản lí nhìn thấy nàng liền gọi nàng đi đóng dấu một phần văn kiện, Kỷ Sơ vừa mới chuẩn bị đi, lại bị vị thư ký kia kéo lấy.

Thư ký cười đến có chút lúng túng nói: "Kỷ tiểu thư hay là đi phòng họp ngồi đi, nghe một chút kế hoạch hợp tác của hai nhà công ty, sau này cũng có thể trợ giúp, đóng dấu văn kiện ta đến giúp ngươi đi."
Kỷ Sơ không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt liếc nhìn thư ký, phảng phất như đã nhìn thấu tất cả.

Trên đầu thư ký đều sắp đổ mồ hôi rồi a, boss bàn giao nhiệm vụ có thể không làm sao.

"Ngươi không phải là~..." Kỷ Sơ kéo dài thanh âm nói "Thầm mến ta nha.

Ngươi là người tốt, nhưng ta không thể tiếp thu ngươi."
Kỷ Sơ thở dài một hơi, lời nói ý vị sâu xa vỗ bả vai thư ký nói: "Tiểu tử không cần lại lấy lòng ta, còn có những cô nương tốt khác chờ ngươi đấy."

Thư ký thở ra một hơi, cũng may Kỷ tiểu thư không nhìn ra ý đồ của boss, công tác của mình cuối cùng cũng coi như là có thể bảo vệ, đột nhiên lại cảm thấy sống lưng lạnh cả người, dư quang lén lút nhìn về phía sau.

Lãnh Hoài An đang ôm tay tựa ở cạnh cửa, tầm mắt ác liệt nhìn chăm chú tay Kỷ Sơ đang khoát lên trên bả vai chính mình, lúc này đây nội tâm thư ký muốn tan vỡ, hắn vẻ mặt khóc tang lấy ra tay Kỷ Sơ: Xong đời, ta nhất định sẽ bị xào, thế nhưng vì cứu lấy chức vị của chính mình, hắn chỉ còn có thể dùng phương pháp cuối cùng bổ cứu!
Thư ký một mặt thấy chết không sờn: "Kỷ tiểu thư, kỳ thực, ta là gay."
Kỷ Sơ há to miệng, có chút kinh ngạc đánh giá thư ký rất lâu, cuối cùng gật gật đầu nói: "Chúc ngươi hạnh phúc, bảo vệ cúc hoa cẩn thận."
Thư ký mang vẻ mặt sinh không thể luyến quay đầu lại vô cùng đáng thương nhìn lão bản của chính mình, lão bản hài lòng ói ra vài chữ, thư ký đứng sững sờ đã lâu mới nhận ra là ba chữ về công ty, nhất thời mãn huyết tại chỗ phục sinh mang theo văn kiện đi đóng dấu.

Hợp đồng ký kết xong sau, theo thường lệ đoàn người đi đính khách sạn ăn cơm, ngồi ở trên xe con, Thẩm Nhan Trì đều là vô ý thức nhìn Kỷ Sơ, ánh mắt mang theo chính mình không phát hiện nhàn nhạt tiếc nuối.

Kỷ Sơ: "Lão bản có chuyện gì không?"
Thẩm Nhan Trì: "Lát nữa tiệc rượu, nhất định sẽ ăn rất muộn, cũng sẽ uống rất nhiều rượu, nếu bọn họ chuốc rượu ngươi, không cần coi là thật, không uống cũng không thành vấn đề."
Kỷ Sơ: "Vì lão bản chặn rượu là chức trách của ta, lão bản ngươi không cần uống say là tốt rồi, nhớ sau đó đưa ta về nhà nha~."
Thẩm Nhan Trì hối hận rồi, nàng thật sự hối hận rồi, Kỷ Sơ người này cũng không có gì đặc biệt, nhưng loại cảm giác bình thản ấm áp sống chung một chỗ với nàng thật khiến người ta không nỡ buông tay.

Gặp Lãnh Hoài An sau, Thẩm Nhan Trì luôn luôn tự nhận là đi khắp thế giới, nhìn quen cảnh tượng hoành tráng, nhưng ở trước mặt Lãnh Hoài An lại có một loại cảm giác bị áp chế, tựa hồ không quản Lãnh Hoài An xuất phát từ vị trí nào, tất cả những thứ này đều là do nàng khống chế.

Nhớ tới lão thái thái ở Phúc Mãn Lâu, Thẩm Nhan Trì tự giễu nở nụ cười, ngay cả hoàng thành quý tộc cũng như vậy, thì mình tính là gì, nhưng Lãnh Hoài An mạnh mẽ đến đâu nàng không để ý, then chốt là lúc Kỷ Sơ không chú ý thì Lãnh Hoài An lại liếc nhìn ánh mắt Kỷ Sơ.

Ánh mắt kia, cùng ánh mắt Kỷ Sơ xem Lãnh Hoài An hoàn toàn giống nhau như đúc, chỉ có điều Kỷ Sơ không phát hiện thôi.

Nàng còn có lý do gì, năng lực gì đi cắm ở trung gian các nàng đây.

Kỷ Sơ theo Thẩm Nhan Trì vào quán rượu, tiệc rượu bắt đầu quả nhiên như Thẩm lão bản nói, những quản lý kia không dám chuốc say Thẩm Nhan Trì, dồn dập hướng về nàng nâng chén, cái này lại tiếp theo cái kia, thật là làm cho nàng âm thầm kêu khổ.

Cũng may Lãnh Hoài An không có chuốc rượu nàng, bằng không chính mình thật muốn chết say luôn trong quán, có người phục vụ bưng cho Kỷ Sơ một bát sữa bò tuyết, Kỷ Sơ nghe mùi vị rất thơm, cái miệng nhỏ liền khởi động lên.

Bí thư bên cạnh nói: "Ai, này là giải cứu dưỡng vị a, tại sao ta không có a."
Kỷ Sơ "Không biết, người phục vụ vừa cho ta cái này."
Thư ký vẫn còn muốn tìm người phục vụ lý luận, khẳng định là nhầm thức ăn, lơ đãng đụng phải tầm mắt lạnh lẽo của lão boss nhà mình, trong nháy mắt đó hắn đã rõ ràng cái gì, yên lặng cúi đầu bắt đầu dùng bữa.

Kỷ Sơ đến cuối cùng cũng không có uống rượu say mèm, bí thư kia không biết nói cái gì, mấy vị lão già kia lại bắt đầu văn nghệ hề hề uống trà.


Dù là thần kinh thô như Kỷ Sơ cũng cảm giác được có chút không đúng, nàng nâng chung trà lên ngăn trở mặt, một đôi mắt không chớp đánh giá người trên bàn cơm, đến cùng là ai ở trong bóng tối giúp nàng đây, không quản bất kể là ai nhưng khẳng định không phải Lãnh Hoài An, điểm này Kỷ Sơ đúng là có thể khẳng định.

Nghĩ thế Kỷ Sơ liền hướng Lãnh Hoài An bên kia nhìn một chút, không nghĩ tới vẫn luôn không chú ý nàng, đem nàng làm không khí, Lãnh nữ vương lại khẽ cười lên, khóe mắt đuôi lông mày đều là phong tình, làm khẩu hình: Chính là ta.

Mặt Kỷ Sơ không chịu thua kém oành một cái hồng lên, tay lệch đi chén trà nóng không bị khống chế toàn bộ đổ vào trên người mình, khi nàng còn không có phản ứng lại, lập tức có người xông lại, kéo tay nàng, để nàng ôm lấy, ngữ khí mang theo điểm ảo não, "Không có sao chứ, có đau hay không, trước tiên đi toilet rửa một chút, ta lập tức dẫn ngươi đi bệnh viện."
Lãnh Hoài An lại quay đầu về thư ký nói: "Dùng tốc độ nhanh nhất đi mua thuốc cao."
Thư ký như một làn khói chạy mất tăm, Kỷ Sơ mới đau đớn gào lên "Đau, đau quá!"
Lãnh Hoài An bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhanh chóng chạy vào toilet, dùng nước lạnh đổ vào nơi bị nóng củ Kỷ Sơ.

Kỷ Sơ từ từ khôi phục lý trí, lúng túng tránh qua một bên "Chỗ bị nóng không nhiều, hiện tại đã tốt rồi, phiền phức tổng giám đốc Lãnh."
Lãnh Hoài An không nói lời nào đưa tay thăm dò qua, muốn quan sát nơi bị thương của Kỷ Sơ, nhưng là Kỷ Sơ mặc chính là váy, chỗ bị nóng chủ yếu là ở bắp đùi, nàng tự nhiên né tránh tay Lãnh Hoài An.

Lãnh Hoài An lông mày phong nhíu lại, không quá thừa nhận tâm có chút bị đâm đến "Ta không động vào ngươi, có điều ngươi phải đi với ta đến bệnh viện."
Kỷ Sơ suy nghĩ tỉ mỉ một hồi, bất đắc dĩ theo Lãnh Hoài An đi.

Thẩm Nhan Trì cũng muốn cùng nhau đi, Lãnh Hoài An cho phó tổng nháy mắt, dễ dàng đuổi đi Thẩm Nhan Trì, dọc theo đường đi không nhìn đèn giao thông chạy đến bệnh viện.

Kỷ Sơ ngồi ở trong xe sợ mất mật, chỉ lo xảy ra tai nạn xe cộ, nhìn thấy xe cảnh sát còn sợ người ta lại đây siêu tốc còng lại, Lãnh Hoài An giống như con giun trong lòng Kỷ Sơ biết tất cả mọi chuyện, nói "Không có chuyện gì, bộ giao thông sẽ không thành vấn đề, còn vấn đề tai nạn xe cộ càng không thể."
Kỷ Sơ cúi đầu, âm thầm mắng chửi mình, tại sao đi cùng với nàng lại căng thẳng như thế a, rõ ràng là Lãnh Hoài An vô tình trước, chính mình lại không phải là tra nam bỏ vợ bỏ con có được không.

Nghĩ như thế, Lãnh Hoài An còn mang theo điểm ý cười nói: "Ở nước ngoài chơi có được không, cũng không gọi điện một tiếng, vẫn là đối với ta yên tâm à."
Đều nói dáng vẻ kẻ vô tình mà động tình lên, so với người bình thường càng hấp dẫn, cái phần ôn nhu kia có vẻ đặc biệt quý giá, mà hiện tại Lãnh Hoài An, nữ hoàng Yến quốc, tổng giám đốc Thiên Hoàng tựa hồ đối với nàng mở ra hình thức sủng nịch ngọt đến cả người muốn bay.