Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 422: Tình thương yên hà (8)




"Tuyền Cơ không dám, mời mẫu phi nói." Tuyền Cơ rùng mình, có chút kỳ quái.

Như Phi mỉm cười, Tuyền Cơ có loại cảm giác, nàng như có mắt, lúc này nhất định sẽ chăm chú nhìn chính mình - - loại cảm giác này rất cổ quái.

"Niên Phi, ai gia muốn chỉ hôn Như Ý cho Hoàng Thượng làm trắc phi, ngươi thấy thế nào?"

Tuyền Cơ hiểu mình là thất thố, nàng "Hoắc" một tiếng đứng lên, tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, Long Tử Cẩm càng biểu hiện quá mức.

Như Phi cười hơ hớ nói, còn nàng sợ hãi tới cực điểm!

Như Phi mất thị giác, nhĩ lực lại bén nhạy gấp đôi, nghe được âm thanh dị thường từ Tuyền Cơ, thanh âm khẽ không vui, "Niên Phi nói gì?"

Gia yến, đây là mục đích hôm nay mọi người tham gia yến tiệc đi - - Long Phi Ly cũng đúng lúc không có ở đây, Như Phi vừa vặn thăm dò phong miệng nàng lại. Có phi tần nào trước mặt nhiều người như vậy cự tuyệt đây!

Không được! Cho dù Như Ý trước kia cũng không được, huống chi thân thể Như Ý hiện tại chính là Truy Truy - một trong những bằng hữu tốt nhất của nàng, hai người có thể nào gả cùng một nam nhân? Không phải Truy Truy nhất định cũng phản đối sao?

Nàng run rẩy nhìn hướng Truy Truy, đột nhiên trong lòng trầm xuống - - Truy Truy liên tục trầm mặc lúc này cũng đang nhíu mày nhìn qua nàng.

Bằng hữu nhiều năm!!

Trừ phi đối phương tận lực tránh né, nếu không, sắc mặt hai bên thật là rõ ràng.

Trong mắt Truy Truy thống khổ, nhưng chờ đợi cùng khát vọng cũng thật sâu.

Lòng của nàng trong nháy mắt nguội lạnh.

Cô ta là bằng hữu tốt nhất của nàng a, cô ta lại yêu trượng phu của nàng? Thời đại của các nàng đều chỉ muốn có một người yêu duy nhất. Nàng làm sao sẽ?

Tim liền giống như bị vật gì đó hung ác gặm cắn, xé rách làm nàng đau đớn rồi lại mờ mịt không biết phải làm sao.

Nàng thậm chí quên mất dùng kính từ, quên mất phải có lễ nghĩa, quên phải tôn xưng Như Phi một tiếng mẫu phi, chỉ chậm rãi phun ra hai chữ:

"Không được."

Có lẽ, giọng nói của nàng xác thực đủ quyết tuyệt, nàng nhìn thấy sắc mặt của mọi người biến thành ngưng trọng lại cổ quái.

Truy Truy cười nụ, nhắm mắt lại.

Như Phi cũng không nghĩ tới Tuyền Cơ sẽ kiên quyết như thế, không lưu nửa điểm tình cảm, khóe môi trầm xuống, "Niên Phi a, ai gia từng nghe Từ Hi nói, ngày đó lúc Ôn Như Bích còn cầm quyền, ngươi phạm kiêng kị của nàng, nàng nhiều lần muốn hại ngươi, đều là Như Ý xuất thủ tương trợ, về sau, ngươi bị cho vào đại lao, Hình Cát Tường muốn giết ngươi, cũng là Như Ý bất chấp tính mạng cứu ngươi, xem hai người các ngươi chung đụng lui tới, cũng tình đồng tỷ muội..."

"Mẫu phi, Tuyền Cơ không thể đáp ứng." Tuyền Cơ khổ sở cười một tiếng, rời ghế đi đến trước mặt Như Phi, chậm rãi quỳ xuống.

Truy Truy được cung tỳ hỗ trợ, đem thân thể Như Phi nhẹ nhàng chuyển qua, Như Phi dưới thân ngồi chính là ghế quý phi bỏ thêm nhiều tầng nệm dày, lại trải qua Long Phi Ly sai người cố ý chế tạo, trên ghế có nhiều cơ quan, thuận tiện cho hoạt động của thân thể.

Như Phi nghe thanh định vị, đôi mắt trống rỗng hướng thẳng phía Tuyền Cơ.

Nàng nổi giận - - cô gái trước mắt thân thể không trong sạch, con trai của nàng lại đối với nàng ta yêu sủng cực kỳ, điều này cũng thôi đi, nàng ta lại không cách nào sinh hạ một đứa con cho hắn, còn dám kiêu căng như thế, ngăn cản hắn ta nạp phi! Chuyện thôi chọn tú nữ rõ ràng cũng do nàng ấy giở trò quỷ!

Trước đó nói chuyện với Hoàng Đế, hắn còn mỉm cười nói với nàng - - mẫu phi, ngài để nàng ở chỗ này qua lại nhiều ngày đi, chờ có một ngày ngài hiểu biết Niên Tuyền Cơ, nhất định ngài sẽ thích hắn.

Hiểu? Nàng hiện tại đã toàn bộ hiểu biết!

Hai người mặc dù có hiềm khích, nàng vì mặt mũi Long Phi Ly, chỉ trốn tránh không gặp, cũng không có trách Niên Phi cái gì, hiện tại - - nàng lạnh lùng cười một tiếng, hỏi ngược lại: "Nếu Hoàng Thượng đáp ứng, ngươi cũng không tán thành sao?"

Tuyền Cơ biết rõ, Long Phi Ly tuyệt sẽ không đáp ứng! Nếu hắn đáp ứng, cũng là lúc duyên phận hai người đến thời điểm tận cùng. Chỉ là - - nàng không muốn làm khó hắn, một câu "Hắn sẽ không đáp ứng" đến miệng nuốt xuống, nhỏ giọng: "Dạ!"

Như Phi giận dữ, "Vậy ngươi liền cút cho ai gia!"

Tuyền Cơ không biết mình đi ra Nghi Dĩnh cung như thế nào, thân thể run rẩy, tức giận, khuất nhục, hơn nữa đau lòng.

Bị mọi người chứng kiến nàng bị đuổi ra cung điện, lời nói của Như Phi, từng câu hung hăng đánh vào trong lòng nàng. Nhưng làm cho nàng nát tâm lại là Truy Truy.

Lúc rời đi, nàng nhìn Truy Truy, Truy Truy cũng không thèm nhìn nàng, chỉ cúi đầu vuốt sống lưng thuận khí cho Như Phi.

"Nương nương! Uổng công người tin nàng, uổng công người cứu nàng!"

Sau lưng, Điệp Phong cắn răng khóc sụt sùi, ôm chặt nàng.

Nàng cười cười, có chút choáng váng, suy nghĩ một chút, xoay người dặn dò Điệp Phong: "Điệp Phong, ngươi đến Trữ Tú Điện nhìn một chút, nếu Hoàng Thượng còn chưa qua Nghi Dĩnh cung, ngươi nói, thân thể ta khó chịu, trở về Phượng Thứu cung, không có dự tiệc."

Điệp Phong dậm chân, vội la lên: "Nương nương, rõ ràng là người bị ủy khuất ở chỗ thái hậu, người muốn mẹ con bọn họ tốt, vậy còn người?"

Nghi Dĩnh cung.

Lúc Long Phi Ly ngồi xuống, trong lòng rét lạnh. Bữa tiệc như không có gì bất thường, nhưng đáy mắt mỗi người đều mơ hồ lưu một chút nôn nóng, hắn bất động thanh sắc nhìn lướt mọi người một cái, nói: "Đoạn phu nhân, vừa rồi đại tỳ nữ của Niên Phi nói, thân thể nàng ấy có chút khó chịu, tuyên người của Thái Y Viện đến xem, y thuật của ngươi cao minh, lại cùng nàng giao hảo, lát nữa ngươi cũng qua nhìn nàng một chút đi."

Tinh Oánh đột nhiên rời ghế quỳ xuống, nói: "Tinh Oánh hiện tại liền qua trị liệu cho nương nương, thỉnh Hoàng Thượng ân chuẩn."

Đoạn Ngọc Hoàn khẽ nhíu mày, hắn hiểu được Tinh Oánh trong nội tâm đang tức giận, nhưng bây giờ tiệc rượu chưa mở, nàng giận dữ rời tiệc, lại nói rõ là xông tới Niên Phi!

Long Phi Ly sắc mặt trầm xuống, "Nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mà ngươi muốn đi xem ngay bây giờ?"

Tinh Oánh liếc Truy Truy một cái, đôi môi nhếch lên. Nàng lạnh lùng cười một tiếng, cung thanh "Bẩm Hoàng Thượng, chuyện tình nương nương không nhỏ, bởi vì... nàng bị đuổi ra khỏi tòa cung điện này!"