Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 143




Chương 143

Đưa tay lên, do dự mà gõ cửa.

Một lúc sau, cửa mở ra, vừa nhìn thấy người ở bên trong, Trương Thịnh Hải ngây ngẩn cả người: “Anh là…” Cậu nhớ rõ mình đã nhìn thấy người đàn ông này trong bệnh viện vào ngày sinh hoạt nhóm. Lúc đó anh mặc một chiếc áo choàng đen, ánh mắt sắc lạnh, khiến người khác đã nhìn thì thật khó để quên.

Thạch liếc nhìn người đang đứng phía đối diện, vô cảm nói: “Vào đi!”

“À..” Trương Thịnh Hải không rõ chị gái muốn làm gì, tại sao phải gọi cậu đến nơi này?

Phòng khách rất lớn, Trương Thịnh Hải tò mò bước vào, ánh mắt dò xét xung quanh. Lúc này, một người đàn ông đẹp trai tóc màu xanh lá từ trong phòng ngủ đi ra, tai trái đeo một chiếc bông tai hình vuông sáng rực rỡ. Anh ta duỗi eo và ngáp: “Thạch, cậu ấy đến rồi sao?”

“Ừ!” Thạch lên tiếng: “Giao cho anh đó.” Sau đó, quay người đi vào phòng.

Đinh Khiên đi tới, ngồi ở đối diện Trịnh Thịnh Hải, mắt mở to nhìn cậu ta, ánh mắt di chuyển từ trên xuống dưới. Trương Thịnh Hải ngồi trên ghế sopha vô cùng không tự nhiên, có cảm giác mình đã bị chị gái bán đi.

Cậu mỉm cười cứng ngắc và hỏi một cách lịch sự: “Xin hỏi, chị gái tôi đâu? À, chính là chị Bảo Ngọc, chị ấy kêu tôi đến đây!”

“Tôi biết, tôi biết.” Đinh Khiên vẫy vẫy tay, thuận miệng nói: “Cô ấy đem cậu giao cho chúng tôi.”

Nghe xong, Trương Thịnh Hải chợt tức giận, chị gái đã thực sự đem cậu bán đi?!

Nghĩ đến đó, cậu ngay lập tức nhảy lên ghế sopha, không suy nghĩ mà hét lên: “Mặc kệ chị ấy nhận bao nhiêu tiền, tôi không bán!”

Đinh Khiên triệt để sững sờ một lúc, sau đó phá lên cười: “Ha ha, cậu nghĩ chúng tôi là…haha…” Nhìn Đinh Khiên cười như thế, cậu thậm chí càng tức giận hơn.

Cười đã đủ rồi, Đinh Khiên đột nhiên nghiêm mặt nói: “Từ giờ trở đi, cậu sẽ đi theo chúng tôi, tuy là cậu đi đường tắt không phải là quy tắc của chúng tôi, nhưng mà coi như cậu may mắn, cậu Tiêu đã gật đầu đồng ý.” Đinh Khiên nói, khiến cho Trương Thịnh Hải ngây ngẩn cả người.

“Là có ý gì?”

Đinh Khiên cũng không giải thích, mà chậm rãi ung dung nói: “Nghe cho kỹ, cậu Tiêu chỉ cho cậu một nhiệm vụ, phải hoàn thành thật tốt, ngay cả khi cậu đã chính thức tham gia.”

Trương Thịnh Hải biết rõ “cậu Tiêu” trong miệng anh ta chính là cái tên Tiêu Mặc Ngôn, mơ hồ hỏi: “Cái gì?”

“Ở bên cạnh chị gái của cậu.”

“……”

Đinh Khiên nhíu mày, dường như có chút bất lực về nhiệm vụ này: “Chỉ cần bên cạnh chị của cậu có người đàn ông nào xuất hiện, chỉ cần bí mật báo lại ngay lập tức, mọi lúc, mọi nơi. Đây là nhiệm vụ của cậu, hiểu chưa?”

Đến khi Trương Thịnh Hải bị mời rời khỏi, cậu mới mơ màng kịp phản ứng, hóa ra Tiêu Mặc Ngôn sợ chị gái bị cướp mất! Cậu không thể không ngửa mặt lên trời mà cười to, giúp Tiêu Mặc Ngôn coi chừng chị gái để kiếm tiền, điều này quá dễ dàng rồi! Hóa ra người bị bán không phải mình, mà là Bảo Ngọc!

Sau khi Trương Thịnh Hải vừa rời đi, Thạch bước ra khỏi phòng, Đinh Khiên lập tức chạy nhào tới: “Thạch!”

Thạch duỗi tay ra, đẩy Đinh Khiên qua một bên, trầm giọng hỏi: “Cậu ấy thế nào?”

“Ha ha, đứa nhỏ này rất đơn giản, có thể cân nhắc.” Giọng điệu của Đinh Khiên giả vờ trưởng thành, mặc dù anh và Trương Thịnh Hải thực sự không khác nhau nhiều.

” Ngọc Diệp có tin tức gì không?”

Đinh Kiên lắc đầu: “Cũng không biết cô ta đã chạy đi đâu..”