Tạm Biệt, Cô Nàng Lạnh Lùng

Chương 66




Sun và Rick được giao cho 1 nhiệm vụ vô cùng cao cả, đưa đồ giùm GVCN

Đã tới cổng nhà Gin.

- Nhàm ! Về đây ! – Rick đột ngột bỏ về

- Ơ…Rick – Sun

Giờ chỉ còn lại mình Sun đứng trước cánh cổng to lớn

May mắn thay, bà giúp việc vừa đi chợ về. Nên Sun cũng được quá giang 1 tí.

Bước vào bên trong, là 1 căn biệt thự to lớn được khoác trên mình chiếc áo màu trắng đơn điệu. Xung quanh lại không hề có bất cứ 1 loài hoa nào. Nói chung lại là chỉ có căn biệt thự thì đẹp.

- Sao dạo này Gin không đi học ạ ? – Sun hỏi bà giúp việc

- Tôi cũng không biết. Dạo này cậu ấy không ra khỏi phòng, người hầu chỉ đưa đồ ăn tới trước cửa phòng cậu ấy lát sau trở lại thấy khay đồ ăn không còn nữa. Chắc là cậu ấy đã đem đồ ăn vào phòng và ăn rồi – Bà giúp việc

- Mọi người cũng không thấy cậu ấy ạ ? – Sun

- Ừ…thì…đúng vậy – Bà quản gia

Loáng cái đã tới phòng Gin…

- Vậy cô đưa gì thì đưa đi ! Tôi đi làm việc của mình đây ! – Bà quản gia

- Dạ cám ơn bà ! – Sun cúi gập người thành 1 góc 90 độ

Cốc…Cốc…

Sun đã gõ tới mấy lần nhưng lại chẳng có ai ra mở của hay là thưa lấy 1 câu nào.

Đành tự mở cửa bước vào.

Trong phòng, Gin đang nằm co rúm trên chiếc giường lớn. Căn phòng vô cũng lộn xộn. Quần áo thì chất thành đống, mấy khay thức ăn để chồng chất trên nền nhà.

Sun lại gần chiếc giường trắng…1 hình nhân nhỏ bé đang nằm bất tỉnh, người nóng ran. Miệng không ngừng mấp máy

- Hân…Hân – Gin nói trong vô thức

Sun đau lắm, nhưng biết làm sao bây giờ, người trong tim anh không phải là cô mà là Rick.

Nhưng ít ra lúc này…Sun cũng muốn giúp Gin…

Sun ôm chặt lấy Gin vào lòng..

- “ Ấm quá ! ” – Gin

Lúc này, tâm trí còn chưa đủ tỉnh táo, nhưng Gin vẫn có thể ngửi thấy được mùi hoa oải hương thơm nhè nhẹ.

Khẽ mở đôi mi nặng trịch, người con gái với mái tóc màu nâu óng ả đang ôm chặt lấy anh.

Thình…thịch…thịch…

- “ Đây không phải là Hân ? ” – Gin

Nhưng rồi, Gin tiếp tục chìm trong giấc ngủ sâu.

- Cậu ta sốt cao thật ! – Sun bấy giờ mới thả Gin ra

Sun tìm 1 chiếc khăn lạnh đắp lên trán Gin sau đó dọn dẹp căn phòng, mượn tạm nhà bếp nấu cháo.

Sun vừa bưng cháo lên thì cũng là lúc Gin tỉnh.

- Cậu tỉnh rồi à ? – Sun

- Nước ! – Gin

Sun lại đi lấy giùm Gin cốc nước…

Sau khi uống xong cốc nước, Gin lạnh nhạt quay ra hỏi Sun

- Sao cô ở đây ? -Gin

- Tại thấy cậu sốt nên tôi chăm sóc thôi ! – Sun

- Vậy cám ơn ! – Gin

- Tôi nghĩ chắc cậu vẫn buồn chuyện của Hân, nhưng tôi chắc cậu sẽ vượt qua được, vẫn có thể làm bạn mà. Cậu cũng nên tìm 1 người khác mà cậu dành cả con tim để yêu như Hân vậy đó ! – Sun

- Ừm – Gin

- Thôi cũng muộn rồi ! Tôi về đây. Cháo tôi mới nấu lần đầu, nên ngon hay không ngon tôi cũng không biết đâu. Nhớ nghỉ ngơi đầy đủ đó – Sun chầm chầm đi ra khỏi phòng.

Lúc đi ra, thật sự không còn khuôn mặt tươi cười như lúc nãy nữa mà là 1 khuôn mặt ưu sầu, trên khóe mắt còn đọng lại 1 giọt nước long lanh, sắp rơi xuống nền đất lạnh. Chẳng lẽ, người Gin yêu sẽ không bao giờ là Sun…

Lúc này, cô chỉ biết khóc, khóc để vơi bớt được nỗi buồn.

Hai con tim đã rạn nứt

Liệu có thể lành lặn trở lại ?

Ngày hôm sau, Gin đã trở lại với trường học

Vừa mới tới, đã đụng ngay cái người không muốn đụng, đó là Rick

- Xin lỗi ! Chắc hơi thật thà quá ! – Rick

- Không sao đâu mà. Hì ! – Gin cười nhẹ

- Đi học lại rùi à ? – Sun

- Yo ! Khỏe không ? – Kin

Không hiểu sao, trong lòng Gin bây giờ thật sự không còn hình bóng nào của Hân nữa. Chẳng lẽ, thật sự đã có người thay thế.

Giờ ăn trưa…

Vẫn túm túm tụm lại với nhau, cùng nói chuyện trên chiếc bàn đó.

- À mà nè ! Hai người sống với ai vậy, thấy cuộc sống của 2 người buông thả lắm à nha !! – Kin

- Thì trẻ mồ côi mà, sống buông thả là đúng mà – Sun thản nhiên trả lời trong khi cái miệng còn đang đầy ụ thức ăn.

- Vậy là vô gia cư á ? – Gin

- Điên à ! Chúng tôi có nhà đàng hoàng đó nha !! – Sun

- Vậy cho chúng tôi đến ở cùng nha !! – Gin

- Hở ? – Sun

- Đi mà ! – Gin mắt long lanh

- Ừm, vậy đi. Nhà có 2 người thôi cũng chán – Sun

- Sun ! – Rick lườm Sun

- Mà thôi…ơ…. – Sun

- Hai tên đó sướng quá chạy mất dạng rùi - Rick

- Chắc là thoát được ba mẹ. Thôi ! Đành vậy – Sun

- Tùy ! – Rick

Tại nhà Rick. Gin và Kin hiện tại đang cầm mấy cái vali to đùng, mắt chữ A mồm chữ O

- Nhà…Nhà to dữ à nha !! – Gin

- Công nhận ! – Kin

- Mấy cậu chỉ được ở đây…1 tuần – Rick

- 1 tháng đi….đi – Kin năn nỉ, sử dụng đôi mắt cún con.

Thình…thịch…

- Ừ thì 1 tháng – Mặt Rick đỏ bừng lên

Kin vội chạy đi nghe điện thoại.

- Phòng tụi tôi ở đâu ? – Gin

- Tầng 3, 2 phòng cuối hành lang – Sun

- Mà lần trước..cám ơn…- Mặt Gin đỏ bừng như trái cà chua

- Không có gì ! Việc nên làm mà – Sun

- Ê ! Gin ! Lại đây tôi bảo !! – Kin

- Sao vậy ? – Gin

- Kiều Dung về rồi !! Giờ sao ? – Kin

- Cái gì ? Kiều Dung về !! – Gin hét lớn lên

Kết quả là, từ chuyện bí mật trở thành 1 chuyện mà hầu như ai cũng biết

( T/g :Cái hầu như ai ở đây là Sun và Rick ấy ạ )