Tạm Biệt Versailles

Chương 59




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bụi tường vi phủ kín con ngõ nhỏ lát gạch men bên hông quảng trường Thánh Michelle, Paris. Cơn mưa lạnh ngày xuân trút xuống, dù chưa tới mùa hoa tường vi, nhưng từng búp xanh non đã vươn mình giống hệt lỗ tai tí hon.

“Ở đây.” Cô gái khoác áo choàng dài màu bạc vẫy tay với mấy người phía sau, dẫn bọn họ vào con ngõ nhỏ lát gạch men.

“Mời các ngài cư xử bình thường.” Thiếu nữ quay đầu, bực bội mắng: “Đừng làm như gián điệp trà trộn vào doanh trại quân địch được không? Nếu gián điệp giống các ngài, bọn họ đã sớm mất mạng.”

Cô gái tóc vàng theo sau thiếu nữ quay đầu, ra lệnh: “Alessandro Volta, phiền ngài cất ngay cuốn bút ký đi. Ngài cảm thấy người bình thường sẽ mang bút ký tới nơi này ghi chép?”

“Còn cả André, phiền ngài bỏ kính lúp xuống.”

“Được rồi, miễn cưỡng thông qua.” Thiếu nữ dẫn đầu nhún vai, nói với cô gái đứng sau.

Mọi người đứng trước cửa hàng dựng mái hiên thấp bé, tên “Nhà nhỏ của Mary Law.”

Cửa hàng này thoạt nhìn khá giống quán coffe, ánh sáng mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ. Bởi vì lò sưởi ngay dưới cửa sổ, vậy nên cánh cửa càng thêm mông lung. Trong cửa hàng tỏa mùi hương kỳ lạ, giống như hỗn hợp rượu và coffe.

Chính là nơi này.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Manon Lescaut quay đầu, gật đầu với mấy người phía sau, sau đó mở cửa.

“Ôi chao, hoan nghênh các quý ông, quý bà tới thăm!”

Khí nóng ấm ấp phả vào mặt, người phụ nữ béo mở cửa, đon đả hỏi thăm: “Không biết có thể giúp các vị chuyện gì? Cửa hàng chúng tôi chuyên môn cung cấp dòng điện bảo vệ sức khỏe do nhà giả kim thuật sư Nikola Tesla tạo ra!”

Thiếu niên cao kều đi vào sau cùng, lảo đảo suýt ngã.

Antonia cố gắng nhịn cười.

Cô nghiêm giọng hỏi: “Bà có thể giới thiệu đôi chút được không? Cảm ơn.”

“A, đương nhiên không thành vấn đề! Chúng tôi chuyên môn cung cấp điện, thanh lọc máu và độc tố trong cơ thể các vị. Thanh tẩy một lần, các vị sẽ khoan khoái. Thanh tẩy năm lần, các vị sẽ cải lão hoàn đồng!”

“Cửa hàng chúng tôi chuyên tuyển những nữ chuyên viên trẻ tuổi xinh đẹp phục vụ các vị.” Bà ta liếc hai thiếu nữ, nháy mắt với các cô, “Đương nhiên cũng có chuyên viên nam sinh lực uy mãnh.”

Manon lùi bước về sau, tức tối quay đầu.

Antonia bình tĩnh hỏi: “Ồ, còn có chuyên viên nam. Không biết trị liệu điện như thế nào?”

“Ôi chao.” Người phụ nữ béo mỉm cười, “Đây là bí mật. Tôi chỉ có thể nói dòng điện chảy dọc quanh chậu rửa chân, còn có mát xa điện toàn thân. Nó sẽ giúp trái tim các vị nảy lên!”

“Nảy đến khi đình chỉ.” Nikola thuận miệng lẩm bẩm.

“Ngài nói gì?” Người phụ nữ béo mỉm cười quay đầu.

“Không có gì.” Nikola nở nụ cười vô hại, “Tôi nói thật thần kỳ.”

“Đúng vậy! Khách tới đây đều sử dụng!” Người phụ nữ béo đắc ý, “Ôi chao! Chàng trai, dáng người ngài tốt như vậy, mặt mũi cũng sáng sủa, ngài có thể thử thanh kiếm Tesla và thắt lưng Tesla của cửa hàng chúng tôi!”

“Rất có ích cho phương diện đó.” Bà ta nháy mắt “hàm ý”.

“…” Nikola dừng một chút, “Thắt lưng Tesla?”

“Đúng vậy! Đây là món hàng đắt nhất cửa hàng chúng tôi, do đích thân ngài Tesla chỉ đạo thiết kế! Nếu không phải thấy ngài vừa trẻ vừa đẹp trai, còn lâu tôi mới bán cho người bình thường!”

Cậu nhóc nhỏ nhất trong số mấy người tò mò kéo bộ quần áo bên cạnh cửa gỗ.

Người phụ nữ béo tinh mắt phát hiện, nhiệt tình mời chào, “Đó là áo của ngài Lagrange, bình khí thể của ngài Lavoisier và tất của ngài Volta.”

Volta nhảy dựng, “Vì sao Volta lại là tất?”

“Hả?” Người phụ nữ béo khó hiểu, “Đều là vật phẩm bảo vệ sức khỏe, các món khác nhau sử dụng cho những bộ phận khác nhau. Ngài không phải ngài Volta, lớn tiếng mắng tôi làm gì?”

Volta nhụt chí.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Anh ta thở phì phì chỉ quanh phòng, “Chỉ có kẻ lừa đảo mới bán mấy thứ này!”

Vừa rồi người phụ nữ béo còn cười tươi như hoa cúc, nháy mắt đã trở mặt.

Bà ta cầm chiếc baguette trong giỏ, vỗ chan chát, “Mấy người tới đây làm gì?”

Người phụ nữ béo quơ baguette về phía mọi người, Volta hoảng sợ tránh xa.

“Cút! Cút ngay! Nếu không tao gọi người tới đánh chết chúng mày!”

Mọi người bị đuổi ra khỏi cửa hàng, không thể không xông vào màn mưa lạnh như băng.

Bọn họ vội vàng tránh dưới mái hiên bên ngõ nhỏ.

Tuy bọn họ bị đuổi ra ngoài, nhưng thực hiển nhiên cửa hàng kia vẫn buôn may bán đắt. Vài phút sau lại có vài người đẩy cửa đi vào “Nhà nhỏ của Marie Law.”

“…” Lagrange vỗ vai Volta, “Alessandro Volta, vừa rồi ngài có phần kích động.”

Volta tủi thân quệt miệng, “Nhưng lũ lừa đảo thật quá đáng. Chúng ta nghiên cứu nhiều như vậy, bọn họ lại lừa người dân!”

Vài ngày trước, quý cô Manon Lescaut báo cáo với viện hàn lâm Paris cung điện Louvre, nói phát hiện một số người mượn thành quả nghiên cứu của viện hàn lâm để lừa đảo, thậm chí trở nên vô cùng nổi tiếng.

“Nhà nhỏ của Marie Law” chỉ là cửa hàng nổi tiếng nhất trong số chúng.

Ban đầu nghe tin, các học giả chỉ cảm thấy vừa buồn cười vừa mới lạ, ngỏ ý muốn tham gia đội điều tra, vậy mới nên cơ sự ngày hôm nay.

Nhưng sau khi chứng kiến trò hề vớ vẩn, bọn họ cảm thấy chuyện này không thể đùa.

“Chúa ơi! Điện vô cùng nguy hiểm, nếu cứ để bọn họ dùng, ai biết ngày nào đó sẽ xảy ra mạng người.” Volta tức giận quơ chân.

“Chúng ta phải mau phái người điều tra, niêm phong cửa hàng này.” Coulomb bình tĩnh tiếp lời.

“Nhưng nếu tự ý niêm phong sẽ khiến người dân bất mãn.” Antonia nói: “Nói đi cũng phải nói lại, bởi vì rất nhiều người tin tưởng sự thần kỳ của ‘dòng điện’, bọn họ mới có cớ lừa đảo.”

Nhớ tới đám đông điên cuồng vì Werther, mọi người im lặng.

“Tôi có một đề nghị.” Nikola nói: “Nguyên nhân đều do thành quả nghiên cứu của chúng ta không đủ thông dụng. Mọi người chỉ biết điện và dưỡng khí, lại không rõ nó là gì, chuyện này mới xảy ra.”

“Vậy nên…” Anh khẳng định, “Cần phổ cập khoa học.”

“Phổ cập khoa học?” Mọi người chưa bao giờ nghe cụm từ này, khó hiểu lẩm bẩm.

Trước khi bọn họ kịp phản ứng, Antonia nói: “Đúng vậy. Tôi nghĩ ‘Rheinische Zeitung’ là lựa chọn không tồi. Quyết định vậy đi.”

Ngay lúc mọi người không hiểu ra sao, cô trộm lườm Nikola.

. . .

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Sau một thời gian thảo luận, rất nhiều người đồng ý thông qua báo chí phổ cập khoa học, giúp mọi người hiểu rõ thành quả nghiên cứu. Nhưng hiện tại ‘Rheinische Zeitung’ là báo không chính thống, nếu ký tên không chừng sẽ bị bắt, mọi người có chút sợ hãi.”

“Sau khi thảo luận xong, những người tham gia quyết định sẽ dùng tên giả viết bài.”

“Dùng tên giả?”

Antonia nhìn bức thư trong tay, lại nhìn tờ “Rheinische Zeitung” hôm nay Henriette trộm mang vào cung điện Versailles cho cô.

Kỳ mới nhất có tên “Vì sao điện cứu trái tim con người, lại giết chết lòng người?”. Tác giả là “Vương Tử X”, còn đặc biệt nhấn mạnh mình là học giả giấu tên của viện hàn lâm Paris.

Antonia vừa nghĩ đã hiểu, đây chắc chắn là Volta. V, Vương tử, hai ký hiệu đều liên quan tới Volta. Anh ấy thực sự tự hào về tổ tiên của mình.

Trang sau ghi “Trăng tròn không có nghĩa nguyền rủa và người sói ập tới”, tác giả là “luật sư phá sản”.

Ừm… Lagrange?

“So với trị liệu bằng điện, tôi đề nghị bạn nên chữa trị đầu óc”, tác giả “người sao hỏa”.

Antonia phì cười. Đây là Nikola đúng không?

“Xin tha, tôi không thể đốt cháy tất cả oxy trong không khí”, tác giả là “động cơ vĩnh cửu biến mất” và “bánh sừng bò”. Đây là ai với ai?

“Điện là gì”, tác giả “ma rau cần”…. Người này là ai?

Lòng hiếu kỳ thôi thúc mãnh liệt.

Một ngày nọ, sau khi trộm xử lý xong công việc ở Paris, Antonia không nhịn được thỉnh người lái xe tới cung điện Louvre.

Không biết Nikola bị chuyện gì trì hoãn, hồi lâu sau mới ra.

Trong lúc chờ anh, Antonia uống cốc chocolate chuẩn bị sẵn trước khi lên xe ngựa. Bởi vì để lâu, cốc chocolate đã lạnh.

Lúc Nikola đi ra, Antonia đã uống được một nửa, đặt ở một bên.

Anh nhíu mày nhìn chiếc cốc, sờ thử, “Lạnh quá. Sao không uống chocolate nóng?”

“Tôi đâu thể mang lò sưởi lên xe ngựa.” Antonia nhún vai.

“…Chờ một lúc.” Nikola cầm cốc, xoay người rời đi.

“Khoan đã.” Antonia gọi, “Tôi uống non nửa rồi, mang tới phòng hâm nóng cũng mất thời gian. Tôi có thể dùng tay làm ấm.”

…Hơn nữa cô chỉ muốn hỏi ma rau cần là ai.

“Vài phút thôi.” Nikola không quay đầu.

Vài phút? Antonia bất đắc dĩ nhìn anh đi xa.

Chẳng lẽ anh định dùng động cơ đốt trong đun nóng chocolate cho cô? Hay trực tiếp ném chocolate vào máy hơi nước?

Đúng lúc này, thiếu niên thấp bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi mặc đồng phục trường quân đội đi vào phòng gặp mặt, ngồi cách Antonia không xa.

Antonia liếc thiếu niên, sau đó… không thể rời mắt.

Thiếu niên này rất quen.

Nhân viên tiếp tân hỏi: “Vẫn giống ngày hôm qua, hẹn gặp ngài Coulomb đúng không ạ?”

“Vâng.” Thiếu niên gật đầu, “Mời ngài nói với ngài ấy, tôi đã giải xong đề mục ngài ấy đưa ra.”

“Vâng.” Nhân viên tiếp tân mỉm cười, quay về bàn tiếp khách.

Antonia ngẫm nghĩ, đứng dậy lại gần. Cô nghiêng người che tầm mắt thiếu niên, hỏi nhân viên tiếp tân: “Xin hỏi đứa bé này là…”

“À.” Nhân viên tiếp tân giở sổ đăng ký, “Là học sinh trường quân đội École. Ngài Coulomb từng giảng vài tiết ở trường họ, mấy ngày nay cậu ấy tới hỏi bài ngài ấy.”

“Cậu ấy là người Pháp?”

“Vâng, thưa tiểu thư.”

“Cậu ấy tên gì?”

“Để tôi xem… Napoléon Bonaparte [1].”

_____

Một số bình luận của cư dân mạng Trung:

– Ha ha, người sao hỏa.

– Ma rau cần, ha ha ha.

– Bệ hạ!

– Chậc! Hồi phu nhân Curie phát hiện ra Radium, nước Mỹ xuất hiện vô số chế phẩm từ Radium, hầu hết đều là vật dụng hàng ngày.

_____

[1] Napoleon tên đầy đủ là Napoléon Bonaparte. Ông là một chính khách và nhà lãnh đạo quân sự người Pháp. Ông được xem là một trong những nhà lãnh đạo quân sự vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới. Bên cạnh đó, ông còn được xem là một nhà cai trị xuất chúng với rất nhiều cải cách đã làm thay đổi nước Pháp, và thậm chí một số định chế do ông đưa ra vẫn được vận dụng ở nước Pháp cho đến ngày nay.