Tam Thái Tử

Chương 248: Bị bắt




- Ngươi là người nào?

Vẻ mặt Lý Lân đại biến. Trên người thiếu niên tỏa ra một cỗ khí thế khủng bố mơ hồ, loại áp lực này không kém chút nào Dư Thương Hải cấp Cửu phẩm đỉnh Vương tọa của Hắc Thủy vương thành, thậm chí sự cảm ứng còn mạnh hơn nữa. Hơn nữa tại trong rừng thần bí xuất hiện một nhân vật như vậy, thực dễ dàng làm cho Lý Lân liên tưởng đến linh thú cấp Thú Hoàng hóa thành hình người.

- Ngươi đem bảo vật giấu chỗ nào rồi? Nhanh giao ra đây, bản tọa có thể tha cho ngươi một mạng!

Đôi mắt thiếu niên tràn đầy vẻ kinh ngạc. Không ngờ Lý Lân vậy mà có bản lĩnh như thế, có thể đem cả gốc cây linh dược, tính cả linh dược phía dưới ao đá, đồng thời lấy đi. Mặc dù thiếu niên chỉ nhìn thoáng qua, nhưng Thần Long quả kia có thể khiến huyết mạch linh thú dao động, mùi thuốc đã khiến thiếu niên thèm nhỏ dãi. Huống chi căn cứ hiểu biết của thiếu niên, linh dược có thể sinh trưởng trên tảng đá tất nhiên không phải vật phàm, hai món đồ này đối với yêu mị thiếu niên cũng là tình thế bất đắc dĩ.

- Nếu ta nhìn không lầm, ngươi không phải người đi!

Vẻ mặt Lý Lân càng thêm khó coi, có thể nhanh chóng xuất hiện như vậy, chứng tỏ người này lúc trước khẳng định đã ở nơi nào đó quan sát mình. Nghĩ đến mình có thể bị một tên linh thú Hoàng cấp vụng trộm quan sát, Lý Lân liền cảm thấy không rét mà run.

- Bản tọa quả thực không phải loại sinh linh nhân loại đê tiện. Nếu không phải xem ngươi cùng Đại Địa Bạo Long Vương có chút quan hệ, bản tọa há có thể cho phép ngươi ở Hắc Thủy Lâm kiêu ngạo như thế!

Thiếu niên bĩu môi một cái, trong giọng nói tràn đầy khinh thường đối với nhân loại, cùng kiêu ngạo của Thú Vương.

- Có thể hóa thành hình người, xem ra ngươi là cao giai Thú Vương trong Hắc Thủy Lâm. Ta rất hiếu kỳ, loại như ngươi tại sao lại xuất hiện bên ngoài Hắc Thủy Lâm này.

Đáy lòng Lý Lân chậm rãi bình tĩnh. Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không được. Nếu đối phương trước tiên không động thủ, chứng tỏ tình huống còn đường cứu vãn. Huống chi Lý Lân cũng dần dần hiểu rõ lực lượng Lục Mang Tinh, cũng chưa chắc sợ hắn.

- Hành động bản tọa há có thể để loại như ngươi có thể đoán. Tiểu tử nhân loại, xem ra trên người ngươi có bí mật rất sâu a!

Vẻ mặt yêu mị thiếu niên vừa động, một cỗ uy áp kinh khủng nháy mắt bao phủ Lý Lân, nháy mắt không gian chung quanh ngưng lại giống như sắt thép cứng rắn, kiềm chế Lý Lân không thể động, ngay cả chân khí Tiên Thiên thuần dương ào ào trong cơ thể cũng có dấu hiệu ứ đọng.

- Vù Vù!!!!

Lục Mang Tinh rung động, nháy mắt phá vỡ ảnh hưởng của uy áp linh thú trong cơ thể Lý Lân, chân khí khôi phục lưu loát, chân khí trong một trăm lẻ tám huyệt đạo bắt đầu xoáy tụ điên cuồng xoay tròn, một cỗ khí thế ngưng thực từ trong cơ thể Lý Lân tỏa ra, tuy rằng không thể đối kháng uy áp của yêu mị thiếu niên, nhưng cũng có thể bảo tồn bản thân.

- Dám đơn độc tiến vào Hắc Thủy Lâm, tiểu tử nhân loại thật có chút bản lãnh.

Yêu mị thiếu niên nghiêm sắc mặt, một đạo chân khí kim sắc từ trong tay chém ra, nháy mắt đem Lý Lân trấn áp, thân thể vốn được Lục Mang Tinh kích khởi sinh sôi cũng bị ép vào trong cơ thể.

- Chỉ là Tiên Thiên nhất phẩm cũng dám kiêu ngạo trước mặt bản tọa, nhân loại thật quá mức cuồng vọng!

Thiếu niên đi đến trước người Lý Lân. Xòe bàn tay ấn vào mi tâm Lý Lân. Một cỗ tinh thần lực cường hãn xông vào biển tâm thức của Lý Lân.

Ông!!!!!

Ánh huỳnh quang màu lam chớp động, thiếu niên hạ thủ vốn không hề nương tay, Lý Lân lại đột nhiên biến mất. Thiếu niên phát ra thần niệm ngưng lại thực chất, nháy mắt nhìn xuyên thấu Lý Lân phía sau vách đá.

- Hả? Không gian thần thông?

Trên mặt thiếu niên lộ ra chút kinh ngạc. Ngay sau đó chậm rãi xoay người nhìn về phía Lý Lân xuất hiện ở cửa động thở dốc.

- Nguy hiểm thật, kém chút nữa bị ngươi dùng thần niệm phá tan thức hải! Bản đại gia không cùng ngươi chơi, chúng ta hẹn gặp lại!

Trên mặt Lý Lân còn tràn đầy vẻ sợ hãi. Nếu thời điểm cuối cùng không điều động lực lượng Lục Mang Tinh phá vỡ không gian, chỉ sợ hiện tại hắn đã bị thần lực của thiếu niên đánh thành ngu ngốc rồi.

- Ở trong tay bản tọa còn muốn chạy, nhân loại không phải là quá ngây thơ rồi sao?

Trên mặt thiếu niên lộ ra chút thần sắc khinh thường.

- Ta thừa nhận, ngươi rất lợi hại, nếu ở thế giới của chúng ta đủ thành một cao thủ khó lường. Nhưng mà từ tiếp xúc vừa rồi, ta cũng phát hiện thực lực của ngươi cao lắm cũng tương đương với Đại Địa Bạo Long Vương, còn chưa bước vào Hoàng cấp, thực lực như vậy, muốn lưu bản đại gia lại trình độ còn kém chút.

Vừa rồi tiếp xúc nguy hiểm nhưng làm cho Lý Lân nhìn thấu thực lực thiếu niên. Không tính hiểu rõ thực lực bản thể linh thú, riêng cảnh giới này thiếu niên cũng chỉ là Cửu phẩm đỉnh, thậm chí không bằng Vũ Vương Đại Đường cảnh giới cao thâm, dù sao Vũ Vương đã là nửa bước vào cao thủ Hoàng caaos, so với Cửu phẩm đỉnh Vương tọa muốn lợi hại hơn nhiều. Đương nhiên nếu hai người giao chiến, thiếu niên thân là linh thú biến hóa, khẳng định không thua Vũ Vương, dù sao cảnh giới thấp cũng không có nghĩa là thực lực thấp, linh thú dựa vào thân thể cường hãn, nhiều khi thực lực đều là vượt xa cảnh giới.

- Hừ! Cuồng vọng!

Thân thể thiếu niên vừa động, giống như ảo ảnh tử kim sắc xuất hiện trước mặt Lý Lân, cánh tay lần thứ hai chộp tới Lý Lân.

Ánh huỳnh quanh lóe lên, Lý Lân lần nữa biến mất, lần này đã xuất hiện dưới chân núi, trên đỉnh đầu Mãng Hùng Vương. Sắc mặt Lý Lân hơi có chút tái nhợt.

Rống!!!!!

- Tiểu tử nhân loại, đem bảo bối lưu lại!

Mãng Hùng Vương đột nhiên mở miệng to như chậu máu, một viên yêu đan màu tím trực tiếp đánh tới Lý Lân.

- Hừ! Vốn định tha cho ngươi một mạng, ngươi cũng cần gì phải vậy!

Trên mặt Lý Lân hiện lên chút tàn nhẫn, Ma Đao từ khiếu huyệt dưới chân vô thanh vô tức nhập vào trong cơ thể Mãng Hùng Vương. Đồng thời tay trái Lý lân chém ra một đạo năng lượng Kim Long kim sắc, nháy mắt bay tới cắn nuốt linh đan.

- Vô liêm sỉ, nhân loại đáng chết!

Yêu mị thiếu niên từ trên trời giáng xuống, nhìn thấy Lý Lân vậy mà trong nháy mắt cắn nuốt sạch linh đan một tên linh thú tứ giai, nhất thời vẻ mặt phẫn nỗ. Tu vi linh thú có hơn nửa ở trên linh đan, mất đi linh đan, linh thú gần như khó mà tránh khỏi phát sinh hiện tượng thoái hóa. Cho nên nhiều khi, thủ đoạn công kích cường đại nhất của linh thú chính là linh đan, cũng là thủ đoạn nguy hiểm nhất. Cao giai linh thú trong Hắc Thủy Lâm tuy rằng đông đảo, nhưng mà linh thú đã ngoài tứ giai cũng là được coi trọng.

Ông!!!!!!!

Ánh huỳnh quang màu lam lóe lên, trên mặt Lý Lân lộ ra chút ý cười, sắc mặt tái nhợt cũng biến thành hồng nhuận, cả người lại giống như ảo ảnh, biến mất. Có Lục Mang Tinh, yêu thú thiếu niên tạm thời không có cách nào bắt hắn.

- Vùuuuu!!!

Thiếu niên xuất hiện trước người Mãng Hùng Vương, ngay sau đó sắc mặt đại biến.

- Lúc nào thì? Chết tiệt, loài người âm hiểm, nhanh như vậy đã chiếm mạng tên Mãng Hùng!

Cảm nhận được sinh cơ hoàn toàn không có, thân thể thú khổng lồ của Mãng Hùng Vương mềm nhũn nằm úp sấp, cho dù linh thú thiếu niên kiến thức rộng rãi, cũng không tự giác, cảm thấy lạnh cả người. Hắn là Thú Vương ngũ giai đỉnh, thế nhưng không có phát hiện một tiểu tử nhân loại vừa mới vào Tiên Thiên làm cách nào giết Thú Vương dưới trướng.

- Sẽ không để ngươi chạy trốn! Đừng tưởng rằng có không gian thần thông chính là vạn năng.

Sắc mặt thiếu niên tràn đầy khó coi. Nghĩ đến Thần Long quả chỉ được liếc mắt một cái, trong lòng lại càng kiên định quyết tâm bắt Lý Lân. Trên người thiếu niên hiện lên vảy màu tím, một đôi ngọc giác mọc dài trên đầu, phía sau cái mông xuất hiện một đuôi cá sấu phủ đầy vảy. Trừ bỏ khuôn mặt vẫn giữ hình nhân loại ra, những thứ kahcs đã hóa thành một linh thú thần long thần dị. Khác biệt duy nhất là, hắn làm Thú Vương ngũ giai, nhưng không có hình thể khổng lồ như Đại Địa Bạo Long Vương.

Hai con ngươi hóa thành màu tím kia chậm rãi nhắm lại, ngay sai đó trên khuôn mặt yêu mị lộ ra chút thần sắc thị huyết. Một lúc sau con ngươi đột nhiên mở, xác định một phương hướng, nhanh chóng truy đuổi trong không gian mờ ảo.

Cùng lúc đó, Lý Lân sử dụng Lục Mang Tinh mạnh mẽ lao ra ngoài mười dặm, giải trừ trạng thái xuyên qua không gian. Cuối cùng Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, sau đó thu lại hơi thở toàn thân ẩn nấp thân hình, đi về phía cảm ứng được Đại Địa Bạo Long Vương.

- Hy vọng tên Thú Vương kia đừng đuổi theo, mẹ nói, vận khí của lão tử thật đúng quá kém, mỗi lần được đến thứ tốt đều bị đuổi giết.

Lý Lân cảm thấy buồn bực không thôi.

Oán giận còn chưa nói hết, Lý Lân liền cảm thấy cả người sởn tóc gáy, thân thể đang vọt tới trước hơi ngừng lại.

- Không tốt, tên Thú Vương kia đuổi tới! Làm sao lại nhanh như vậy!

Mặc dù không có cảm nhận được hơi thở của yêu mị thiếu niên kia, nhưng tiềm thức nói cho Lý Lân, hắn cách mình không còn xa

- Mẹ nó, liều mạng!

Lý Lân cắn răng một cái, lại điều động lực lượng Lục Mang Tinh chuẩn bị cắt đứt sự truy đuổi của yêu mị thiếu niên, hơn nữa lần này không chạy ra ngoài trăm dặm, Lý Lân tuyệt đối sẽ không giải trừ. Về phần vì sao Lý Lân không sử dụng lực lượng Lục Mang Tinh liên tục, bởi vì sử dụng Lục Mang Tinh xuyên qua không gian cần tiêu hao lượng lớn chân khí thuần dương. Nếu vừa mới rồi không dựa vào Ma Đao cắn nuốt tinh khí linh lực của Mãng Hùng Vương, hắn căn bản là không chạy được xa như vậy. Về phần cắn nuốt năng lượng kim long linh đan của Mãng Hùng Vương là do lực lượng Thú Đạo Thiên Thư.

Sau khi thực lực Lý Lân tiến giai Tiên Thiên, đối với năng lực những bảo bối trong thân thể có hiểu biết mới. Đến bây giờ Lý Lân cũng chỉ có thể vận dụng lực lượng của Lục Mang Tinh mà không thể tra xét trong đó. Nhưng mà Lý lân biết, thời điểm mình mở ra bí mật của Lục Mang Tinh không còn xa. Mà Thú Đạo Thiên Thư sau khi cắn nuốt một nửa hồn lực của Ma Hoàng, hơi thở cường hãn rất nhiều,. Hiện tại Lý Lân có thể vận dụng lực lượng này hóa thành một năng lượng kim long, mặc dù chỉ là thể năng lượng, nhưng cực kỳ cường hãn, không thua gì một kích toàn lực của Lục phẩm Vương tọa, đây cũng là nguyên nhân Lý Lân có gan sử dụng lực lượng này trực tiếp cắn nuốt linh đan Mãng Hùng Vương. Nhưng mà khuyết điểm cũng giống Lục Mang Tinh đó là tiêu hao rất nhiều chân khí. Ba bí bảo lớn bên trong chỉ có Ma Đao là không có cái giá phải trả, chỉ là biểu hiện tà dị khiến Lý Lân không dám sử dụng quá trớn.

Ánh huỳnh quang màu lam của Lục Mang Tinh vô thanh vô tức mở ra thông đạo không gian. Ngay tại thời điểm Lý Lân chuẩn bị đi xuyên quan, không gian đột nhiên ngưng kết lại, nửa người đi vào trong đó bị cưỡng ép đẩy ra ngoài.

- Đây là có chuyện gì?

Vẻ mặt Lý Lân đại biến! Không ngừng thúc giục lực lượng Lục Mang Tinh, muốn đem thông đạo không gian tái tạo lại.

- Vô dụng! Trong tay bản tọa có pháp bảo Thú Hoàng, đủ để giam cầm không gian, lần này xem ngươi chạy nơi nào!

Một thân ảnh màu tím từ trong rừng đi ra. Vươn tay vung ra một đại kỳ, đem Lý Lân và cả mảng không gian lớn đồng thời thu vào trong đại kỳ.

- May mắn mang theo cái linh bảo này của Vương tỷ, nếu không lần này nhất định để cho nhân loại đáng chết này chạy mất!

Thiếu niên lần nữa hóa thành hình người, không hề cố kỵ bộ dạng mình hoàn toàn trần truồng. Sau đó vác đại kỳ lên, cả người xông về chỗ sau trong rừng rậm.

Nếu có thể, hắn đương nhiên cũng muốn đem đại kỳ thu lại, chính là lo lắng Lý Lân nhân cơ hội đào tẩu, chỉ có thể trực tiếp khiêng đại kỳ hành tẩu như vậy. Dù sao nơi nãy cũng là Hắc Thủy Lâm lãnh địa của linh thú bọn hắn.