Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 9: Yêu mộc




Thương Hà cũng sớm tỉnh dậy sau đó, sắc mặc hơi chút ngại ngùng rồi biến mất.

Sở Hàn gọi tới Thương Đông, ném cho hắn hỏa hệ tinh hạch cấp 2 ngày hôm qua.

"Nuốt nó đi, sau đó cả hai chuẩn bị theo ta ra ngoài"

Thương Đông có hơi bất ngờ, hắn cũng biết đây là thứ tốt, thực lực của con mèo ngày hôm qua còn rõ ràng trong đầu hắn. Tuy nhiên tốt là tốt, hắn cũng không an tâm lắm, Sở Hàn đã nói cho hắn về độ nguy hiểm của việc nuốt tinh hạch, hắn cũng không dám liều.

"Chủ..chủ nhân, thật sự nuốt được sao?"

Tiếng chủ nhân này hắn nói có chút gượng, nhưng hắn biết bản thân đã không còn là tiểu gia chủ của Thương gia nữa, chỉ là một cái lưu lạc bên ngoài, là thủ hạ của Sở Hàn thôi.

"Không cần gọi ta chủ nhân, ta tên Sở Hàn, cứ gọi thiếu chủ là được. Còn ngươi đã nuốt một viên tinh hạch hỏa hệ cấp 1, nuốt tiếp viên cấp 2 không có vấn đề"

"Cảm ơn thiếu chủ"

Sở Hàn muốn cảm giác thượng vị, nhưng không phải thứ hình thức như danh xưng, nó không có ý nghĩa nào ngoài việc làm mối quan hệ thêm xa cách.

Sở Hàn điểm vào trán Thương Đông một cái, trong đầu hắn lúc này nhiều hơn một chút thông tin.

Thương Đông lập tức ngay ra, tâm thần suy xét một lúc, gật đầu cảm tạ Sở Hàn rồi xếp bằng tiêu hóa tinh hạch. Thứ Sở Hàn đưa cho hắn là một bộ cao cấp pháp quyết, bổ trợ cho việc tiêu hóa tinh hạch. Không phải Sở Hàn hào phóng, bộ pháp quyết này chẳng là gì cả, so với con đường ma pháp chính thống còn thua xa.

Thương Đông với sự hỗ trợ của Sở Hàn, nhanh chóng tiêu hóa hoàn toàn.

Cả ba người dưới sự dẫn đầu của Sở Hàn nhanh chóng tới trước một khu kí túc xá nhỏ, không chỗ nào khác chính là kí túc xá cũ của hắn.

Sở Hàn giải thích cho cả hai về tình hình cùng kế hoạch, nơi này là địa bàn của một đầu mộc yêu, là yêu mộc cấp 2. Đời trước Sở Hàn trốn ở chỗ này một thời gian ngắn nhưng nhanh chóng bị một đầu yêu mộc chiếm giữ, buộc Sở Hàn phải rời đi, lưu lạc khắp nơi, cuối cùng ma xui quỷ khiến chạy tới Không Đỉnh sơn.

Thương Đông cùng Thương Hà lúc này cũng nhìn lấy tòa kí túc xá trước mắt, không quá lớn, cao 5 tầng. Toàn bộ kí túc xá bị rễ cây chằng chịt bao trùm, nhiều chỗ bị rễ cây xiết chặt, xi măng nứt từng mảng lớn, cả tòa kí túc xá không biết lúc nào sẽ đổ xuống.

Cả hai người cực kì choáng ngợp, Thương Hà thắc mắc hỏi

"To thế này làm sao xử lí?"

Thương Đông thì nhạy bén hơn nhiều, nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết, trên tay hắn lúc này sáng lên một chùm hỏa diễm, cực kì chờ đợi thử nghiệm năng lực cấp 2 của mình.

"Thông minh" Sở Hàn tán thưởng hắn một câu.

"Đem nó đốt sao, đúng là với cái thứ không di động được như nó thì hiệu quả thật"

Thương Hà cũng nhanh chóng hiểu được.

Sở Hàn nhận hai người làm thuộc hạ, tất nhiên hắn cũng không tiết thời gian đào tạo hai người. Bóc lột mọi giá trị đối với hai người này thì quá lãng phí, thứ hắn thấy là tiềm năng của cả hai, đó mới là lợi ích lớn nhất với hắn. Tất nhiên nếu cả hai không thể hiện được giá trị thì hắn cũng không ngại ngần gì mà đem cả hai loại bỏ.

"Nếu ngươi đốt nó lên thì sao?"

Thương Đông lại tiếp tục suy nghĩ, Thương Hà sau một hồi trầm tư, như nghĩ ra cái gì thốt lên

"Vậy nó sẽ trở thành một ngọn đuốc sống rất lớn"

"Không sai, nó sẽ thu hút rất nhiều hỏa hệ yêu thú đến đây, các ngươi làm sao giải quyết". Hai người tuy rất thông minh nhưng so với con cáo già sống 400 năm trong tận thế thì còn kém xa. Dù vậy, chỉ điểm cho kẻ thông minh vẫn dễ dàng hơn nhiều.

Thương Hà còn đang nghĩ cách giải quyết thì thấy Thương Đông chợt nở một nụ cười cực kì nham hiểm, không hiểu sao tên này rất nhanh nhiễm lấy điệu cười này của Sở Hàn.

"Đặt một cái bẫy thật lớn, xử lí toàn bộ".

Đúng là đại gia tộc, tham vọng không bao giờ là nhỏ.

Sở Hàn cũng tán thành vỗ tay, hắn tin chắc hai người sớm muộn sẽ là cánh tay đắc lực của hắn.

"Giao cho hai ngươi giải quyết, nếu thành công, mộc hệ tinh hạch cấp 2 cho các ngươi, còn lại thuộc về ta, ta có thể ra tay hai lần"

Thương Đông vui mừng quá đỗi, hắn có thể không cần mộc hệ tinh hạch nhưng Thương Hà cần, hắn biết Sở Hàn cho hắn cơ hội, nhưng sẽ không thể cho không tất cả. Sở Hàn chỉ cho cần câu, còn cá thì phải tự mình câu lấy.

Sau đó Sở Hàn cung cấp cho hai người về năng lực của Huyễn Đạo cùng Hồn Đạo, kế hoạch của Thương Đông được Sở Hàn thông qua sau đó.

Ba người bắt tay vào hành động.

Đầu tiên, có thể thấy mộc yêu là bất động, đồng thời không có khả năng tấn công nên dễ dàng sắp xếp.

Thứ hai, mộc yêu cực kì to lớn, một ngọn lửa nhỏ không thể đốt cháy nó được, nếu không nó đã làm mồi cho hỏa thú từ lâu.

Thứ ba, nó là cây tươi, mang trong người rất nhiều nước, không dễ dàng bắt lửa.