Tận Thế Song Sủng

Chương 188: Đi cửa Tây




Đến phạm vi thành phố A thì đường trở về căn cứ quả nhiên khó đi hơn trước kia.

Rác rưởi trên đường không cần phải nói.

Giấy đóng gói cái gì cũng có, mặt khác còn có ghế hỏng, săm lốp, máy tính, xe ngã nghiêng lệch.

Một đường đi giống như đi trên bãi rác.

Trước Phan Hiểu Huyên học đại học tại thành phố A, thấy hình ảnh hiện tại thì hít một tiếng: “Từng là thành thị gương mẫu, nhưng bây giờ rác rưởi đầy đất rồi.”

Đường Nhược chưa thấy thành phố A trước tận thế, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy diện mạo này: “Về sau khống chế được cục diện rồi, có lẽ quốc gia sẽ thanh lý đấy.”

Bạch Thất nghe được lời nói của Đường Nhược, cũng không có đả kích cô, chỉ thò tay vỗ vỗ tay cô.

Còn anh biết rõ sự thật về sau những vật này sẽ bị thanh lý, không phải được chính phủ quốc gia làm, mà là bị cát vàng chôn mất.

Sau đó, rất nhiều người sẽ ở trong cát vàng trở thành rác rưởi.

Trên đường, zombie cản đường trở nên nhiều hơn rất nhiều, nhưng mà cũng may tiểu đội dị năng đi ra ngoài cũng nhiều.

Zombie nhiều, người cũng nhiều, một đường đầy trời dị năng bay múa, đẹp mắt đồng thời, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.

Đánh zombie dấy, đào tinh hạch đấy, nhặt vật tư đấy…

Chỉ cần nhìn những hình ảnh này, liền nghĩ đến hình ảnh trong trò chơi: tại cửa ra vào Tân thủ thôn, mọi người đánh quái thu thập vật tư trang bị cái gì.

Đội Tùy Tiện không có dừng lại, bọn hắn không có hứng thú cùng đối phương đoạt zombie cũng không cần những vật tư này.

Một đường chậm rãi lái xe đi qua, đến khoảng 2 giờ trưa, rốt cục đi đến cửa Bắc thành phố A.

Thời điểm nhanh đến cửa Đông, xe trên đường chắn chết rồi.

Hồ Hạo Thiên nhìn đoàn xe vô tận phía trước nhíu mày: “Tiếp tục như vậy, lúc nào mới có thể thông qua kiểm tra đi vào?”

Khoảng cách tại đây cách cửa khoảng 1000m ngay cả cửa cũng không thấy, chỉ cần nhìn thấy tường thành cao hơn rất nhiều mà thôi.

Độ cao cái tường này chỉ sợ cao hơn căn cứ thành phố H.

Chu Mình Hiền lần đầu nhìn thấy căn cứ thành phố A, cầm kính viễn vọng nhìn tường thành phía trước thở dài: “Tường thành thật cao ah, cao hơn 10 tầng lầu.”

“Đúng vậy, tôi cũng thấy rất cao ah, rõ ràng lúc đi mới cao ba tầng lầu như vậy, làm sao lại cao hơn 4 lần rồi.” cùng ngồi chung một xe Lưu Binh cảm thán một câu.

Nhiều người chắn ở chỗ này như vậy, làm cho zombie cũng một đám một đám vây tới.

Cơ hồ sở hữu tất cả mọi người trên xe xuống, xếp hàng bên cạnh phóng dị năng, có vì đào tinh hạch mà xuống đi bên cạnh xe.

“Đi cửa Nam nhìn xem?” Lưu Bình đề nghị.

Tại cửa Bắc đối diện là giải đất trung tâm thành phố mà bị trực tiếp phong kín, của Tây là lối đi nhỏ của quân đội, cửa Nam cùng Đông là cửa vào của dị năng giả người bình thường.

Phan Đại Vĩ nói: “Đoán chừng cũng chẳng khác, mọi người xa cũng không dám đi, tất cả hoạt động ở địa phương gần, hai cái cửa có lẽ đều nhiều như vậy.”

Bạch Thất hướng phía cách đó không xa Zombie ném đi hai thanh băng đao, nói: “Theo của Tây tiến vào.”

Hồ Hạo Thiên nói: “Cửa Tây là lối đi nhỏ quân đội rồi, có thể hay không một súng trực tiếp đập chết chúng ta?”

Không quy củ sẽ không thành vuông tròn, quân lệnh như núi, nếu như mỗi ngày dàn xếp thoáng một phát, quân đội cũng không lập uy được, cho nên chắc chắn sẽ không để cho người dễ dàng tiến vào.

“Sẽ không, bởi vì chúng ta có việc quân cần giải quyết, thông tri quân đội.” Bạch Thất nói, “Cấp tốc, đang mang nhân loại lần nữa tai nạn, bất đắc dĩ muốn theo cửa Tây vào.”

Hồ Hạo Thiên cũng là tâm hữu linh tê, một điểm thì thông thấu rồi, nói với Bạch Thất: “Ý là đem sự tình Zombie cấp 3 nói cho quân đội?”

“Ừ, đem tinh hạch cấp 3 đưa trước đi.”

Loại chuyện này khẳng định càng sớm nói cho quân đội càng tốt.

Để cho quốc gia có đề phòng là thứ nhất, để cho tinh hạch cấp 3 không ở tại trên tay mình bị giảm giá trị là thứ hai, thứ ba thì coi đây là lấy cớ lại để cho nhóm người mình sớm chút tiến vào trong căn cứ.

Đường Nhược hỏi Bạch Thất: “Như nếu như đối phương hỏi chúng ta, tại sao chúng ta phải tiến vào nội thành, còn đi vào sâu như vậy gặp Zombie cấp 3, nếu như lại hỏi làm thế nào chúng ta hoàn hảo không tổn hao gì trốn tới thì chúng ta nên giải thích thế nào?”

Khi đó cô ở quán cà phê đối mặt tiến sĩ Tào liên tục truy vấn, cảm giác, cảm thấy có ảo giác nhanh bị vạch trần, cho nên đối với quân đội các loại thẩm vấn, sẽ liên tưởng đến khâu kịch truyền hình thẩm phạm nhân.

“Đúng vậy.” Đây cũng là Lưu Binh muốn hỏi đấy.

Bạch Thất nhìn ra ý nghĩ của cô, giải thích đối với Đường Nhược nói: “Yên tâm, chúng ta không phải phạm nhân, trước mắt phía quân đội muốn những dị năng giả này ”

Hồ Hạo Thiên cũng tán thành Bạch Thất thuyết pháp: “Dị năng giả hiện tại mới là quân chủ lực đối kháng Zombie, quân đội chỉ biết lôi kéo. Nhưng mà... Có lẽ cũng sẽ kiêng kị, dù sao dị năng giả quá cường đại về sau dùng chủ nghĩa anh hùng của mình thành lập một cái đội ngũ khổng lồ cùng quân đội chống lại mà nói thì quân đội sẽ chèn ép thực lực dị năng giả.”

Nếu thật uy hiếp được chính quyền thì chính phủ sẽ thực hành chính sách huyết tinh, người lãnh đạo cũng không phải chỉ ăn chay đâu đấy.

Phan Đại Vĩ nói: “Muốn chèn ép còn sớm, kẹo đường cũng còn chưa cho đâu, ở đâu liền trực tiếp cho một gậy, nếu quả thật như vậy, còn không phải quan bức dân phản, cho nên đội trưởng Hồ cậu cũng đừng có lo lắng.”

“Chú không cho phép người khác cân nhắc chu toàn chút sao?”

“Nghĩ quá nhiều, già nhanh.”

“...”

Đã như vậy, đoàn xe Tùy Tiện trực tiếp thay đổi đầu xe hướng cửa Tây mà đi.

Trên đường mọi người còn thảo luận một chút vì sao xâm nhập trung tâm thành phố H.

Loại chuyện này, bọn họ trải qua từ lâu cưỡi xe nhẹ đường quen.

Mấy cái đoàn đội phía trước trông thấy sáu chiếc xe này lại lái đi rồi thì rất kỳ quái.

“Sao bọn họ lại quay đầu rồi? Chẳng lẽ không tiến căn cứ  hả?”

“Ai biết được.”

“Xe tốt đấy, sao trong căn cứ chưa từng gặp qua đối phương?”

“Có lẽ những trụ sở khác tới.”

Cửa Tây bên kia thông một đường, thủ vệ binh sĩ đều một bộ dáng nghiêm chỉnh huấn luyện.

Xem ra, có thể ở cửa Nam cùng cửa Đông làm công tác nhân viên đăng ký đều được có chút phương pháp mới có thể đảm nhiệm. Bởi vì hai cái cửa này ra ra vào vào nhiều người như vậy, chất béo cũng khẳng định nhiều.

Mỗi người tiến căn cứ là quy định muốn giao bao nhiêu vật tư, nhưng là từ đó gian lận sự tình ai sẽ không biết rồi, tại thời điểm thu đến vật tư bên trong rút chút cho nhóm người mình, việc này cũng rất dễ dàng.

Trái lại binh sĩ cửa Tây, mỗi ngày gác đỉnh mặt trời, mới là cái sự tình khổ sai.

Bởi vì bọn họ không phải xe cho quân đội, nếu không có chút tiêu chí, sợ Súng Bắn Tỉa ở phía xa trên tường thành sẽ nổ xe của bọn họ, vì vậy tại bên trên mỗi chiếc xe đều cắm lên vải trắng.

Cờ trắng một đường đón gió phấp phới, đến trước cửaTây.

Quả nhiên, trông thấy một đội binh sĩ cầm súng máy trong tay tất cả đều nghiêm chỉnh mà đối đãi lấy.

“Người nào?” Có một người đồng dạng quan hàm cùng sĩ quan phụ tá của Vệ Lam theo một loạt binh sĩ chừa đường đi ra.

Hồ Hạo Thiên cầm trong tay khăn tay làm cờ trắng nhỏ duỗi đầu ra: “Đường cái số 1, khu biệt thự hộ gia đình tòa nhà số12 đến 14, đoàn đội chúng tôi mới từ nội thành thành phố H trở về, có chuyện trọng yếu hướng thượng cấp báo cáo.”

Người nọ tự nhiên hỏi: “Sự tình gì?”

Hồ Hạo Thiên lần lượt lấy ra thẻ căn cứ nhóm người mình: “Đang mang trọng đại, tôi yêu cầu gặp đại tướng Tiền Kim Hâm.”