Tận Thế Song Sủng

Chương 226: Showroom nội thất




Thực lực của đoàn đội bọn họ mạnh hơn những đội khác, vậy nên đánh Zombie cách xa căn cứ một chút cũng được.

Đem mấy cái ở gần căn cứ ‘An toàn mà’ nhượng lại cho những người khác.

Trước khi đi ra ngoài đánh Zombie, Bạch Thất đã kiểm tra lại bản đồ một lần.

Mọi người nghĩ nghĩ, chính đoàn đội mình cũng cần vật tư, cảm thấy đi ra ngoài vừa đánh Zombie vừa thuận tiện tìm kiếm một chút vật tư chính là lựa chọn tốt nhất.

Những thành thị đã từng là phồn hoa đô hội hiện tại không nên đi.

Vì vậy, xác định xong địa phương hôm nay đoàn đội mình sẽ đánh Zombie, trước tiên Bạch Thất mang theo Đường Nhược và mọi người tới showroom nội thất.

Nơi này cách căn cứ khoảng 7 km, ngoại trừ các căn hộ, chung quanh đa phần là thùng sơn cỡ lớn, tường giấy có các thiết bị lắp đặt hỗ trợ...

Bên kia là một sân bãi lớn hơn, dân cư thưa thớt, Zombie cũng sẽ ít đi một chút.

Mọi người vẫn cần phải thu thập một chút thiết bị để lắp đặt cho cửa hàng.

Trước đó, lúc mọi người nhiệt tình lắp đặt thiết bị, Chu Minh Hiền ở trong biệt thự cũng sửa sang lại ô tô một chút.

Chưa chắc sửa được tới mức đạn pháo bất khả xâm phạm, nhưng độ bền và cứng rắn cũng không khác xe tăng nhiều.

Đặc biệt ở chỗ, xe tăng ở đâu có thể chạy trên nơi cao như vậy, xe tăng ở đâu có tốc độ nhanh như vậy!

Một đường đi không dừng lại.

Có thể tránh thu hút sự chú ý của Zombie thì tránh đi, thật sự tránh không khỏi thì dùng thực lực đánh bay chúng, rất nhanh đoàn đội bọn họ đã tới được khu vực cần đến.

Tìm một địa phương tốt giấu xe đi, lại để cho dị năng giả hệ Mộc trùm lên một tầng dây leo mới đi vào showroom nội thất

Showroom nội thất này rất rộng lớn, cộng tất cả lại cũng phải chiếm khoảng 3 vạn mét vuông diện tích.

Cách bài trí bên trong lại khiến cho người khác thấy ngạc nhiên.

Có vẻ như từng có một vài đoàn đội khác trong căn cứ tới đây, tầng 1 có rất nhiều đồ bị đổ nghiêng ngả, một số thứ còn bị rách tung tóe, ghế sô pha bằng da đều trực tiếp bị đâm thủng nha.

Nhưng đoán chừng cũng không có nhiều đoàn đội tới, bởi vì cửa lớn của nhà này không bị hao tổn gì, vách tường cũng không bị nứt vỡ, những kiến trúc phụ cận cùng đều hoàn hảo, không sứt mẻ gì đấy.

Bạch Thất tiện tay giải quyết một con Zombie đang lao về phía đoàn đội mình, đào tinh hạch ra, nhìn nhìn nói: “Xem ra Zombie ở đây đều thăng lên cấp hai rồi.”

Đường Nhược dùng tinh thần lực cảm nhận một chút, gật đầu: “Xung quanh khu vực này số lượng Zombie vượt quá năm trăm, đều là cấp hai.”

Bạch Thất đứng ở cửa ra vào, cầm kính viễn vọng nhìn quanh một lần, “Anh muốn tìm một chỗ, cửa vào nhỏ, diện tích bên trong lại rộng lớn, có thể dễ thủ khó công đấy.”

Đường Nhược đem tinh thần lực ngưng tụ, tìm địa phương mà Bạch Thất cần, tuy nói tử vật ( vật chết) ở trong mắt cô đều giống nhau nhưng các khe hở giữa các tường thì vẫn cảm nhận được.

Rất nhanh, cô nói: “Tầng hai có rất nhiều nơi như vậy.”

“Vậy thì lên trên tầng 2, tìm một chỗ phù hợp.”

Mắt thấy Zombie đã phát hiện đoàn đội mình, mọi người cũng không dám dừng lại, nhao nhao vừa đánh vừa chạy lên trên tầng 2.

Không kịp đào tinh hạch cũng không có sao, dù gì nơi này cũng được đoàn đội mình bao hết rồi đấy.

Đánh xong rồi tới đào cũng không muộn.

Giết Zombie cấp hai mọi người cũng đã có kinh nghiệm.

Nếu như đánh Zombie cấp một dễ dàng như thái thịt thì Zombie cấp hai giống như là cắt gà vậy.

Đối với việc cắt gà, mọi người đều không có vấn đề gì nha.

Mùi thịt người lại để cho đám Zombie bên ngoài tràn vào tầng một, vào không được cũng chưa từ bỏ ý định, đứng bao vây ngoài cửa hàng.

Sau khi lên tầng hai, mùi thịt người giảm nhẹ đi một ít, Zombie mới tản ra bốn phía rời đi.

Tầng 2 chủ yếu là nơi trưng bày nội thất, mọi thứ ở đây đều là vật dụng gia đình, trông giống như một cái quán.

Cách bài trí cũng giống như trong một căn nhà bình thường, cho nên nơi này phù hợp với địa phương mà Bạch Thất yêu cầu, cửa vào nhỏ, nội bộ rộng lớn tiện nghi.

“Bên này có một nơi rất tốt!” Lưu Binh là dị năng giả tốc độ, nhanh chóng đem phía bên phải lầu hai xem qua một lần, chạy về chỉ vào địa phương phía trước, nói, “Bên kia có các nội thất mình cần đó, xem, trên tường có tổng cộng ba cái cửa sổ có gắn cả song sắt phòng hộ, bên cạnh còn có một cái cửa lớn.”

Mọi người cũng thống nhất rằng chỗ này rất được.

Bạch Thất nói: “Dị năng hệ Thổ đem tường ngoài bao lại một lượt, có thể chống đỡ thêm một chút.”

Hồ Hạo Thiên gật đầu: “Vậy thì mọi người sẽ ở lại chỗ này đánh Zombie a!”

Đi ra ngoài đánh Zombie, tinh thần và thể lực là hai thứ quan trọng nhất, vì vậy nên phương pháp đánh đúng đắn rất cần thiết, cho dù là người có dị năng cũng không thể đánh liên tục một ngày một đêm được.

Vẫn như trước, có 24 người chia làm 4 tổ đội, mỗi một tổ canh giữ một cái cửa sổ.

Những người không sở hữu dị năng như vệ sĩ Hà, Chu Minh Hiền coi như ‘ trước sân khấu’.

‘Trước sân khấu’ chính là, bọn họ phải đi ra ngoài chém giết, bởi vì dị năng giả có thể tấn công từ xa, bọn họ lại không thể, chỉ có thể cận chiến. Vì vậy, Bạch Thất để bọn họ canh giữ cửa chính.

“Hồ đội, ở đây có 3 cái cửa sổ, mà chúng ta có tới bốn đội ngũ...” Tiểu Vân nhìn xem cách phân tổ kỳ quái, hỏi “Như vậy làm sao chia?”

“Có một tổ thay phiên, thay phiên để tổ đội khác nghỉ ngơi.” một người đàn ông khác trong đoàn đội Thiên Nhai nói, “Như vậy mọi người mới có thể đánh Zombie thật tốt.”

Tiểu Vân cảm thấy lời người này cũng có lý: “Đúng vậy, tại sao tôi không có nghĩ đến.”

Nhưng Phan Đại Vĩ lại chỉ bên kia nói: “Không phải, chúng tôi để một tổ sang bên kia đánh Zombie, chỗ này quá nhỏ chúng tôi đánh không được nhiều.”

“Chỗ này quá nhỏ?” Nhìn theo hướng Phan Đại Vĩ chỉ, bọn họ thấy được sảnh lớn của tầng 2.

Sảnh lớn hình tròn, hai bên trái phải thông nhau.

Người của đoàn đội Thiên Nhai chứng kiến cách phân bố kia, tất cả trừng mắt nhìn .

Chú thật hài hước, chú Phan.

Chính là, cái cách bố trí kia của đoàn đội các chú.

Người già, trẻ nhỏ, còn có hai cô gái kia.

Hai bên thông nhau, không phải là tự đưa mình vào thế gọng kìm rồi hay sao?

Đây không phải đi làm bánh bao kẹp thịt không nhân à?!

“Không có việc gì, chúng ta làm nhiệm vụ của chúng ta, bọn hắn một đám biến thái, không cần phải để ý bọn hắn sống chết ra sao.” Hồ Hạo Thiên khoát khoát tay, nói một tiếng để cho mọi người trở về đúng vị trí của mình, “Các đồng chí, hiện tại không thể lười biếng, mau xuất phát thôi!”

“Được!”

Mọi người đồng thanh lên tiếng.

Cũng chính là một tiếng này về sau, tất cả Zombie điên cuồng xông vào đại sảnh.

Zombie tràn vào, đồng thời bên kia sảnh lớn, Lưu Binh lại xông ra ngoài.

Nhìn Lưu Binh lao ra, đoàn đội Thiên Nhai từng người từng người trợn tròn con mắt.

Tình huống gì thế này?

Không phải nên che lấp mình một chút sao, lao tới như vậy không phải là đi tìm chết ư!

Đoàn đội Thiên Nhai cảm thấy thằng ngốc Lưu Binh này khẳng định là lâm vào tuyệt cảnh.

Ngay sau đó lại nhìn thấy chân Lưu Binh khẽ chuyển động một chút, vẽ ra một đường hình chữ S hoàn mỹ vượt qua một con lại một con Zombie, rất nhanh lại từ một cửa khác chạy về.

“Mau mau giải quyết hết, đằng sau có tổng cộng 25 con!”

Phan Đại Vĩ trực tiếp ném ra ba hạt giống, cách nhóm người mình một chút làm ra một cái cửa nhỏ.

Điền Hải kéo lôi cầu thành lôi võng, ném ra phía sau Lưu Binh.

Đường Nhược có thể đồng thời phóng ra một lúc mười viên nước.

Mười ngón cô động liên tục, bọt nước giống y hệt ngôi sao xanh phóng ra, nhanh như tia chớp.

Băng đao của Bạch Thất không cần phải nói, chỉ dùng băng đao cũng làm giảm đi sự hiện hữu của hắn rồi.

Anh tới tôi đi, một đội phối hợp chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

Nhưng mà, kịch liệt này là từ một phía mà thôi, bởi vì nói trắng ra thì chỉ có đoàn đội của Bạch Thất đơn phương áp chế Zombie!