Tận Thế Song Sủng

Chương 258: Chính là cô ấy




Số lượng Zombie triều lần này quả thật quá nhiều…

Một vài người có dị năng ở trên tường thành, nhìn số lượng Zombie dày đặc bên dưới, đen nghìn nghịt gần như đã lấp đầy tất cả các kẽ hở, thậm chí còn cảm giác được bản thân mình có chứng sợ hãi dày đặc.

Có một số cô gái nhát gan, mặc dù đã chuẩn bị xong tâm lý từ trước, không ngờ vẫn bị hù dọa đến tay chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống mặt đất trên tường thành.

Cấu tạo kiến trúc của tường thành cùng với Vạn Lý Trường Thành đều có điểm giống nhau.

Trên mặt tường thành đều có con đường khá rộng, mặt đường rộng khoảng 3 mét, cứ 5 mét lại có pháo đài hình tứ phương, là nơi dùng để phát khói báo động cùng với bắn xạ kích.

Vì vậy mà tại đường lớn trên tường thành lúc này, toàn bộ đều là những người có dị năng đứng dày đặc.

Một cơn gió thổi qua, lạnh lẽo mà khô khan, mặt trời lúc hoàng hôn đã rơi xuống hơn nửa.

Khó khăn trước tiên là hướng cửa phải nghênh đón lượng lớn Zombie, tiếp theo là cửa Đông, sau nữa là cửa Tây, cuối cùng, ngay cả người bình thường chưa từng điều động cũng phải đến cửa Bắc, nghênh đón từng đợt Zoombie không ngừng ùn ùn kéo đến…

Nếu không phải là trụ sở đã sớm có phán đoán về vấn đề này, thì sợ rằng Zombie thủy triều đột kích lần này sẽ gây ra tổn thất nghiêm trọng hơn.

Cùng với tiếng hiệu lệnh ‘Nổ súng’ của sĩ quan quân đội.

Tất cả mọi người ở trên tường thành, đều bắt đầu dùng súng bắn phá.

Rầm rầm!

Ngay lập tức, tiếng súng nổ rung trời!

Lần đầu tiên được sờ đến những cây súng khổng lồ này, những đại hán kia đều cảm thấy đặc biệt hưng phấn, trai trẻ nhiệt huyết mà, ai lại không thích những thứ súng tiểu liên này chứ.

Nhưng mà mới qua được nửa giờ, những người đó liền phát hiện đạn của mình đã hết hơn phân nửa rồi, đây còn là dưới tình huống mọi người sử dụng súng không được thành thạo, rốt cuộc bắn chậm lại.

Cầm súng quẳng đi, người có dị năng đánh xa được bắt đầu phóng ra dị năng của mình.

Những người có dị năng tốc độ, còn cả người có dị năng không gian kia, giờ đây ở trên tường thành cao cao này cũng không có đất dụng võ.

Đành phải làm tiếp viện ở hậu cần, hoặc là nhường đạn cho thành viên trong đoàn đội của họ, để bọn họ cầm súng tham gia chiến đấu.

Các loại dị năng bay múa trên không trung, như đủ loại màu sắc của pháo hoa vậy, rực rỡ mà chói mắt.

Dù sao thì một giờ là được luân phiên nghỉ ngơi, nên những người có dị năng có khả năng đánh xa cũng không giữ lại chút dị năng nào, đồng loạt xuất ra hết bản lĩnh, dùng toàn lực mạnh nhất của mình phóng ra.

Ở bên dưới thành, trước đó đã bố trí một loạt dãy cơ quan: mâu, đinh bản, đá, lưới lớn…, giờ phút này cũng bao trùm lên đám Zoombie mà đập.

Mặc dù tác dụng không được lớn lắm, nhưng cũng có thể ngăn cản bước chân của bọn nó chậm đi một chút.

Băng đao trong tay Bạch Thất bay ra, hàn quang vô cùng chuẩn xác đâm vào đầu của một con Zombie dưới đất. Sau đó, hàn quang trong nháy mắt lại bay về phía một con Zombie khác, một đám Zombie nơi đó, đầu lâu vì phải chịu sức nén nhanh chóng trong thời gian ngắn, vậy mà còn có thể phun ra một ngụm máu tưới, rồi sau đó chậm rãi ngã xuống đất.

Anh có thể khống chế dị năng trong vùng giới hạn, Zoombie không ngừng ngã xuống, giống như nhiều mét thẻ xương chồng lên một chỗ vậy.

Có thể thấy được anh đã vận dụng khéo léo dị năng này, dày công tôi luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.

Tinh thần lực cấp ba của Đường Nhược, dùng bóng nước để bao bọc lại vẫn có thể dồn Zombie vào chỗ chết.

Bóng nước của cô đánh lên đỉnh đầu con Zombie, thực thể trong tinh thần lực lại xuyên ra lần nữa, một chiêu là có thể khiến cho Zombie bị mất mạng.

Bóng nước trong tay Đường Nhược không ngừng bay ra, mười ngón tay lay động liên tục, bóng nước như ánh sáng xanh lấp lánh, khi ánh sáng xanh đó tới trước mặt Zombie thì chợt nổ tung, ngoài dự đoán lại có thể khiến cho Zombie ngã xuống.

Đối với việc đánh Zoombie, mỗi một người trong đoàn đội Tùy Tiện, kinh nghiệm đều luyện được khi ở trong khu chính phủ bên kia, ngay cả Phan Hiểu Huyên cũng có thể chỉ một súng bắn vỡ tung đầu lâu Zoombie.

Cửa Tây nơi bọn họ phòng thủ, tốc độ di chuyển của Zoombie ở phía trước mặt so với những phạm vi khác, rõ ràng đã trống đi rất nhiều.

Rất nhiều người có dị năng đang đánh Zoombie ở bên cạnh cũng nhìn thấy một màn này, đều giảm tốc độ phóng ra dị năng trong tay, khiếp sợ vạn phần!

Ngay cả một vài tay súng bắn tỉa cũng kinh hãi đến ngây ngốc.

Đoàn đội này thật là đáng sợ, nếu như tất cả đoàn đội trong trụ sở đều có năng lực như thế, thì Zombie triều còn có gì đáng sợ nữa?

Người trong đoàn đội này bọn họ đều không nhận ra ai cả, trừ một người khác…

” Là nữ thần vừa bay tường kìa!” Có người kêu lên.

Thật ra thì còn có cả người đàn ông áo đen đó.. Nhưng mà hắn không định nói ra!

Sau một tiếng này, người bên cạnh hắn hỏi thăm tới tấp.

” Chính là cô gái vừa rồi anh đã nói, cô gái anh tận mắt nhìn thấy bay lên cửa Nam?”

” Chính là cô ấy!”

” Tôi cũng nhìn thấy cô ấy bay tường!”

” Tôi cũng nghe được chuyện cô ấy có thể bay.”

” Thì ra nữ thần dùng dị năng đối kháng với Zombie cũng có thể lợi hại như vậy!”

” Đúng vậy, thật là lợi hại!”

Trong khoảng thời gian bốn giờ ngắn ngủi, chuyện Đường Nhược ‘ Bay lên tường ‘ đã trở thành chủ đề được bàn tán khắp mọi nơi trong trụ sở.

Người khi đó đó từng ở hiện trường trực tiếp chứng kiến, đều có vốn liếng để khoe khoang: Tôi thế mà được tận mắt nhìn thấy nữ thần kia bay thẳng lên đấy!

Đương nhiên cũng có người không tin đấy, nhưng người không tin còn có thể bị đồng đội kéo đến trước mặt một người khác cũng nhìn thấy tận mắt, lại nghe kể thêm một lần nữa.

Cho tới giờ, người có dị năng hệ Thủy trong trụ sở đối với nữ thần có thể bay đó cũng thật tò mò.

Lúc này, lại nghe thấy một số người nói, cô gái này có bản lĩnh chỉ dùng bóng nước mà lại giết chết được Zoombie cấp hai, thì càng ngạc nhiên hơn.

Cho đến khi giọng nói của Vệ Lam không mang theo một chút cảm xúc nào truyền tới: “Trụ sở đã đến thời điểm sinh tử then chốt, giờ các anh đang làm gì, thảo luận về vấn đề có thể giúp cho trụ sở vượt qua nguy cơ lần này?!”

Bọn họ lúc này mới như bừng tỉnh trong mộng.

Xem xem cô gái người ta kìa, tuổi còn trẻ, vừa xinh đẹp, vừa có dị năng cường đại, hơn nữa lại tự thân nỗ lực hết mình tham gia chiến đấu, nhóm người bọn họ quả thật là không nên cứ ở đó tiếp tục ngạc nhiên nữa.

Cũng phải cố gắng đánh Zombie để nâng cao thực lực bản thân, đuổi kịp bước chân của nữ thần!

Mọi người lập tức giống như đã có chủ định, chỉnh đốn lại tinh thần, một lần nữa tiếp tục chiến đấu.

Bên kia, biển đầu lâu đen nghìn nghịt bắt đầu tuôn trào tới.

Bên này, dị năng phóng ra càng thêm hoa mỹ.

Việc này bắt đầu trong một giờ, tất cả mọi người như quên đi ân oán cá nhân, vinh nhục được mất của chính mình, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trong trận chiến.

Chỉ mới qua một giờ, ở khe suối rộng hai mét trước mặt, không ngừng có thi thể của Zombie lấp đầy.

Cứ nối tiếp như vậy, có thể tạo điều kiện cho Zombie phía sau trực tiếp đạp lên thi thể phía trước mà lên.

Bất luận là xảy ra chuyện gì, biển Zombie mênh mông kia vẫn cứ gào thét để có thể chạm vào tường thành.

Điều này trước đó trong hội nghị cũng từng thảo luận qua, đã bổ trí xong xuôi.

Để người có dị năng hệ phong khống chế hướng gió, còn người có dị năng hệ hỏa thì thêm vào thùng dầu đổ lăn xuống, trực tiếp đốt cháy hết thi thể.

Động tác như vậy nhất định phải khống chế tốt hướng gió, để Zombie sống không bị đốt cháy.

Nếu không, vi khuẩn sẽ theo gió lan truyền ra ngoài không khí.

Từng đốm lửa bắn ra, khói của thuốc súng nổi lên bốn phía, sương mù cuồn cuộn nhưng lại hoàn toàn không thổi tới trong trụ sở.

Được một giờ, Vệ Lam chỉ huy binh sĩ trên tường thành, bắt đầu đổi ca.

Đổi ca không chỉ có đám người có dị năng, còn có cả binh sĩ của trụ sở.

Đoàn đội Tùy Tiện là nhóm nhân viên tham chiến đầu tiên trong lần này, sau một tiếng ra lệnh,bắt đầu giao lại vị trí, xuống dưới tường thành chờ.

Bạch Thất thu tay lại, quay đầu nhìn về phía Đường Nhược, đưa tay ra với cô, nói: ” Nhường vị trí lại cho người có dị năng bên dưới, chúng ta đi xuống nghỉ ngơi.” Với anh, khi không phải sử dụng dị năng hệ băng kích thước lớn, một giờ này cũng chỉ là vừa mới làm nóng người mà thôi, không có một chút mệt mỏi nào.

Đường Nhược gật đầu, đặt tay mình lên trên bàn tay của hắn, khuôn mặt lộ ra nét tươi cười nói: “Vâng.”