Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi

Chương 68: Hôn lễ khác người




Cẩm Ngôn bị động đưa tay, dưới chân nhờ hỉ nương nâng lên, ngay lập tức cổ tay liền căng thẳng, một cỗ kình lực đánh úp lại, chờ nàng phản ứng kịp, cả người đã ngồi trên yên ngựa, nàng hoảng sợ bắt lấy vạt áo của Tần Phi Li, lại chỉ nghe hắn ho nhẹ hai tiếng, thanh âm tà tứ vang lên: “Nương tử, ngồi vững.”

Trong muôn ngàn tiếng hoan hô, con ngựa phi nhanh mà đi, Cẩm Ngôn hét lên một tiếng, mạnh mẽ ôm chặc cổ của hắn, phòng ngừa bản thân bị ngã xuống ngựa. Hai tay Tần Phi Li ôm nàng ở trước ngực, nghe tiếng thét chói tai của nàng, ngực rung động, sung sướng cười ha hả.

Chiêng, trống cùng với kèn, thanh âm thật dễ nghe. Đội ngũ đón dâu trải dài đi ở phía sau, rõ ràng có hỉ kiệu, Tần Phi Li lại cố chấp để nàng ngồi trên lưng ngựa cùng với hắn, bạch mã trắng như tuyết, giá y đỏ như lửa, càng làm nổi bật dung nhan tuấn mĩ như họa của Tần Phi Li, mặt dù khuôn mặt của Cẩm Ngôn bị hủy, nhưng giờ phút này khăn voan che mặt, vừa khéo che khuất dung nhan xấu xí kia, lộ ra dáng người thướt tha, eo thon mảnh mai như nước, mười ngón tay thon thon đang ôm chặc cổ của Tần Phi Li, tựa như búp măng, trắng nõn như bạch ngọc, là cho dân chúng vây xem tâm thần nhộn nhạo.

Cũng không biết như thế nào, bỗng nhiên còn có người bóp cổ tay thở dài: chao ôi, cho dù nàng đẹp hay xấu, này eo nhỏ tinh tế, dáng người thướt tha, làn da nõn nà giống như có thể bóp ra nước, cho dù diện mạo có xấu một chút, thân thể của đệ nhất mỹ nhân cũng đủ làm người ta bị mê hoặc, lúc trước tại sao ta lại không nghĩ đến vấn đề này a!

Người nọ vừa nói xong, mọi người bên cạnh nhìn về hướng kia, ánh mắt mọi người trở nên cực kỳ hâm mộ: Đúng vậy, cho dù diện mạo xấu như quỷ, che lại mặt, thì thân mình trắng nõn như ngọc...

Trong lúc nhất thời, ánh mắt tiếc hận hoặc cực kỳ hâm mộ ùn ùn kéo tới, tiếng nghị luận ồn ào nối tiếp, trong tiếng kèn tiếng trống, lúc này hôn lễ thật phi thường náo nhiệt .

Cẩm Ngôn ngồi trên ngựa, nghe thanh âm cao thấp nghị luận không dứt, trên mặt nóng lên, vả lại, hô hấp gần trong gang tấc của người bên cạnh, bên dưới lòng bàn tay cảm nhận được ấm áp trên người hắn, nàng cho tới bây giờ cũng không có cùng nam nhân nào tiếp xúc gần như vậy, cho dù lúc ở hiện đại, nàng cũng một lòng nghiêng cứu y thuật, chưa từng kết giao bạn trai, cho nên giờ phút này, trái tim dường như không còn là của mình, mỗi khi nghe được tiếng hô hấp của hắn, trái tim lại kịch liệt nhảy lên, khẩn trương làm cho nàng chân tay luống cuống, chỉ có thể cứng ngắt thân thể, theo bản năng gắt gao ôm chặt hắn, không để cho chính mình ngã xuống.

Khoảng cách từ tướng quân phủ đến Tần vương phủ cũng không gần. Tướng quân phủ ở vị trí trung tâm náo nhiệt, mà Tần vương phủ thì ở phía tây ngoại thành xa xôi, trung gian phải đi qua chợ phiên náo nhiệt, lại phải đi qua vịnh mỹ nhân có tiếng ở kinh thành, cuối cùng mới có thể tới Tần vương phủ.

Thanh âm vui mừng chung quanh cũng nhỏ dần, người đi theo xem náo nhiệt cũng càng ngày càng ít, khi đi tới vịnh mỹ nhân, trừ bỏ đội ngũ đón dâu, phía sau đã không còn dân chúng theo xem náo nhiệt. Cẩm Ngôn rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Không có nhiều người xem hôn lễ, nàng rốt cục có thể dễ chịu một chút.

Khẩn trương hoảng loạn lúc trước, sau khi trải qua thời gian dài xóc nảy trên lưng ngựa, nàng cuối cùng cũng bình tĩnh chút, mặc dù vẫn còn khẩn trương, nhưng cuối cùng cũng có thể thả lỏng thân thể, an tâm ngồi trên lưng ngựa. Bất quá không nghĩ tới, sau khi tới vịnh mỹ nhân, Tần Phi Li không tiếp tục cưỡi ngựa, hắn xuống ngựa, lập tức, Cẩm Ngôn liền bị hắn ôm xuống dưới, tiếp tục đi về phía trước, buông xuống khăn hỉ, nàng mới nhìn thấy, phương hướng bọn họ đưa nàng đi, là thuyền hoa trên vịnh mỹ nhân.

Sau khi cưỡi ngựa, lại đi đường thủy, quả nhiên là một hôn lễ khác người!