Tạo Thần

Chương 514: Rời đi




Ba ngày, trong suốt ba ngày, Lang Vương khí linh đều thở một cách siêng năng.

Có điều, tuy nó không phải là sinh vật thật sự, nhưng sau khi kiên trì như thế, lại mệt chẳng khác gì một con chó thật sự.

Đầu lưỡi lè ra thật dài, toàn bộ thân hình của Lang Vương khí linh đều tê liệt trên mặt đất, màu sắc trên người theo xu hướng ảm đạm, quả thật nó không chịu đựng được bằng Quỷ Binh của Hắc Thiết Cảnh.

Nhưng, e là đến bước này, nó cũng chưa bao giờ có ý định buông tha.

Từ trên người nó, luôn luôn dập dờn một tia lực lượng từ tính lờ mờ, luồng lực lượng này tuy mỏng, nhưng uy năng của nó lại rõ ràng đang không ngừng tăng lên.

Đan Lô khí linh tuy không yên lòng nhưng nó không đặt chuyện, chính là Lang Vương khí linh kiên trì càng lâu, thì lợi ích mà nó đạt được sẽ càng nhiều.

Ba ngày trước, Lang Vương khí linh đang lúc cường thịnh, lực lượng trên người mãnh liệt mênh mông, lực từ tính cũng chỉ đến thế mà thôi. Thế mà hôm nay, tình trạng kiệt sức, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hôn mê tiêu tan nhưng, lực lượng từ tính trên người nó lại vẫn hùng mạnh như ba ngày trước.

Trong sự hô ứng lẫn nhau với Định Vị Thạch, lực từ tính mà Lang Vương khí linh đạt được tăng cường đến mức độ không gì so sánh nổi. Một khi khí lực của nó hồi phục tới trạng thái đỉnh cao, vậy thì lúc đó lực từ trên người nó e là sẽ đột nhiên tăng lên mấy cấp số.

Doanh Thừa Phong yên lặng nhìn nó, trong ba ngày này, hắn cũng không lãng phí thời gian.

Dưới sự chỉ điểm của Đan Lô khí linh, hắn lại tự khắc cho mình một con rối thế thân và một linh khí Cửu Mệnh Miêu.

Có hai bảo vật hộ thân này, trong lòng hắn cũng kiên định rất nhiều.

Mà lúc này, ở phía sau hắn, Đan Lô khí linh chậm rãi gật đầu, nói:
- Tên tiểu tử này, có tiền đồ.
Nó thở một hơi dài, nói:
- Nhìn nó, ta cũng nhớ đến ta năm đó nhiệt huyết kích động mà còn non nớt, thời gian, trôi qua thật nhanh.

Doanh Thừa Phong tức giận trừng mắt nhìn nó, nói:
- Khí linh huynh, Lang Vương đã kiệt lực, chúng ta có nên để nó dừng lại không, nếu không lỡ bị thương phần căn bản thì chẳng phải chuyện tốt gì.

Đan Lô khí linh lặng lẽ cười, nói:
- Yên tâm đi, linh khí đó của ngươi rất cứng rắn, tuyệt đối sẽ không bị thương tới cấp căn bản đâu. Khà khà, tiểu tử này còn rất non, sau khi nếm chút khổ sở sẽ thông minh lên một chút.

Khoé miệng Doanh Thừa Phong hơi co giật một chút, trong lòng thầm nghĩ, còn nói không có tâm tư báo thù, ngươi đang lừa quỷ à.

Đột nhiên, thân thể của Lang Vương khí linh run rẩy kịch liệt, phảng phất như phát điên lên, theo sau là một tiếng ầm ầm, nổ tung triệt để.

Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, đang muốn tiến lên, lại nghe Đan Lô khí linh cao giọng nói:
- Không được hành động thiếu suy nghĩ.

Bước chân Doanh Thừa Phong lập tức dừng lại, hắn quay người nhìn Đan Lô khí linh, chỉ thấy trên mặt nó hiện lên vẻ kinh ngạc cực độ, nói:
- Thật không ngờ, vận khí của tiểu tử này lại tốt như vậy, chậc chậc chậc…

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, ngưng mắt nhìn, lập tức phát hiện một nơi dị thường.

Lang Vương khí linh toàn thân đã nổ tung, nhưng luồng lực lượng thì lại không khuếch tán đi khắp nơi, mà vẫn bị trói buộc trong luồng ánh sáng như trước. Hơn nữa, mơ hồ, còn có thể từ xung quanh luồng ánh sáng nhìn thấy từng đợt đợt lực lượng kỳ dị đang dao động, những lực lượng này dường như đang trong quá trình ngưng tụ thành hình.

Doanh Thừa Phong kinh ngạc nói:
- Khí linh huynh, đây là chuyện gì?

- Nghị lực của tiểu tử này không hề tầm thường, không ngờ lại có thể kiên trì đến bây giờ, từ đó mà gây ra lực không gian trong Định Vị Thạch. Khà khà, lực lượng từ tính và lực lượng không gian kỳ thực lại có tác dụng tương thông và bù lại, cho nên kết cấu lực lượng của thân hình đã được tổ chức lại, đây có thể là một cơ duyên lớn.
Dừng lại một chút, nó cười nói:
- Doanh huynh đệ, ta thấy trong tay ngươi có nhiều siêu phẩm linh khí như vậy, có hy vọng nhất đột phá Tử Kim cấp, sau này ngoài tiểu tử này ra không còn có thể là ai khác rồi.

Doanh Thừa Phong dùng ánh mắt quỷ dị nhìn nó.

Tên nhãi đó, quả nhiên là một con cáo già, sau nhiều ngày ở chung, không ngờ lại được thể lấn tới, xưng huynh đệ với mình.

Có điều, những lời của tên nhãi đó khiến Doanh Thừa Phong có chút kinh ngạc.

Trong ba siêu phẩm khí linh mà hắn sở hữu, cho đến nay hùng mạnh nhất, nhìn qua cũng có tiền đồ nhất, chính là Bá Vương Thương khí linh.

Không những nó thuận lợi thăng tiến lên Tử Kim cấp linh khí, mà còn sở hữu đặc tính thần kỳ nhất, đó chính là năng lực hấp thu máu để chữa trị và thăng tiến.

Có ao máu kinh khủng trong di tích, cùng với máu tươi vô cùng vô hạn trong đó, đường thăng tiến của nó bừng sáng.

Nhưng, Đan Lô khí linh bây giờ lại nói Lang Vương Thuẫn khí linh có tiềm lực thăng tiến mà ngay cả Bá Vương Thương khí linh cũng chưa từng có được, tự nhiên khiến Doanh Thừa Phong khó có thể tin được.

- Vù…

Đột nhiên, sau lưng Doanh Thừa Phong phát ra một âm thanh rung động nhẹ nhàng.

Đó là tiếng kêu của Hàn Băng trường kiếm, dường như nó đang có một cảm xúc bất mãn đối với Doanh Thừa Phong.

Doanh Thừa Phong khẽ vuốt trán, những người khác sở hữu một siêu phẩm khí linh thì đã mừng rỡ như điên, cảm giác mình đã sở hữu cả thiên hạ.

Nhưng, khi mà số siêu phẩm khí linh quá nhiều, thì không hẳn đã là một chuyện tốt.

Hiện giờ Lang Vương Thuẫn đột phá tới Hoàng Kim cấp, Bá Vương Thương khí linh càng không cần phải nói, thần khí Tử Kim cấp, đến cả Doanh Thừa Phong cũng không thể sử dụng toàn bộ uy năng của nó.

Nhưng, Hàn Băng trường kiếm vẫn chỉ vẻn vẹn ở Bạch Ngân cấp mà thôi.

Khi nhìn thấy hai đồng bọn liên tiếp thăng tiến, nó cũng bắt đầu bất mãn và cầu khẩn.

- Ha ha, ha ha ha…
Đan Lô khí linh tự nhiên nghe rất rõ, nó ôm bụng, cười vang rất lớn.

Trên mặt Doanh Thừa Phong mơ hồ hiện ra một tia giận dữ, nói:
- Có gì đáng cười?

Dường như cảm nhận được sự tức giận thật sự của Doanh Thừa Phong, Đan Lô khí linh lập tức thu vẻ tươi cười lại, nó ngượng ngịu, mắt nhìn Doanh Thừa Phong vẫn chưa nguôi giận, vội vàng nói:
- Doanh huynh đệ, ta vừa nhớ ra một phương pháp để luyện đan dược, không biết ngươi có hứng thú không?

Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đan dược gì?

- Hoàng Kim phá cảnh đan.
Đan Lô khí linh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ nói.

Doanh Thừa Phong ngẩn ra một lúc, nói:
- Đây là đan dược gì?

- Đây là một viên phá cảnh đan, là đan dược tốt nhất được chuẩn bị cho Linh Sư đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh.

Trong lòng Doanh Thừa Phong đột nhiên nhảy dựng lên, hắn trầm giọng nói:
- Là đan dược được chuẩn bị cho Linh Sư phá cảnh đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh sao?

- Không sai, một khi ăn đan này vào, rất có ích đối với sự phá cảnh của Linh Sư đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh, có thể nâng cao tỷ lệ thành công phá cảnh lên năm thành (50%).

Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, hắn chỉ cảm thấy tim đập như sấm.

Hắn trầm giọng nói:
- Khí linh huynh, loại đan này nếu đã có hiệu quả thần kỳ như thế, tại sao trước đây ngươi không báo cho biết.

Đan Lô khí linh đứng thẳng hai vai, nói:
- Trên người ta bị trọng thương, mất đi rất nhiều trí nhớ. Tuy nhiên sau khi hấp thu chút lực lượng tinh thần, trí nhớ có chút hồi phục, cho nên mới đột nhiên nhớ ra.

Doanh Thừa Phong hồ nghi, không biết đây là thật hay giả.

Một lúc lâu sau, hắn chậm rãi gật đầu, nói:
- Được rồi, ngươi nói, cần tài liệu gì?

Đan Lô khí linh mở to miệng, kể ra một đống tài liệu.

Doanh Thừa Phong lẳng lặng nghe, nhưng trong lòng có chút kinh ngạc.

Thứ mà Đan Lô khí linh biết được thực sự rất nhiều, có thể nói là uyên bác cực kỳ, nhưng trước đây khi nó này luyện chế bất cứ đan dược nào, tài liệu kể ra đều là cổ quái hiếm gặp, căn bản không phải là một Linh Vực có thể sưu tập đầy đủ hết được.

Nhưng lần này thì khác, tài liệu mà nó báo ra đều là những thứ bình thường, dù là Khí Đạo Tông cũng có thể gom góp được.

- Khí linh huynh, chính là những thứ này, thì có thể luyện ra Hoàng Kim phá cảnh đan sao?

- Khà khà.
Đan Lô khí linh cười một cách kỳ dị, nói:
- Đương nhiên là không thể rồi.

Doanh Thừa Phong lật mắt lên nhìn, nói:
- Ngươi đang trêu ta sao?

- Không dám, không dám.
Đan Lô khí linh liên tiếp xua tay, nói:
- Ta đâu dám to gan như thế, những thứ này tuy không thể luyện ra Hoàng Kim phá cảnh đan, nhưng nếu như thêm vào một vật thì có thể.

- Thêm cái gì nữa vậy?

- Một Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh.
Đan Lô khí linh thản nhiên nói.

Doanh Thừa Phong rùng mình, nói:
- Lấy Quỷ Binh làm thuốc?

- Không sai.
Đan Lô khí nói như là chuyện hiển nhiên phải thế:
- Ở thời thượng cổ, đừng nói là Quỷ Binh, dù là cường nhân Nhân tộc cũng có lúc bị dị tộc bắt giữ làm thuốc.

Doanh Thừa Phong hơi nhíu mày, trầm ngâm nửa ngày nói:
- Quỷ Binh trong di tích thì không được, nhưng chúng ta có thể đến di tích khác để bắt Quỷ Binh.

Ở trong di tích này, tất cả Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh đều trở thành thủ hạ của Doanh Thừa Phong, hắn đương nhiên không nỡ dùng rồi.

Nhưng trong chiến trường cổ, di tích Âm Phong Quỷ Vực lại không ít, muốn bắt một vài Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh, cơ bản sẽ không có bất kỳ khó khăn nào.

- Khà khà, chỉ cần ngươi tìm đủ tài liệu, bất cứ lúc nào ta cũng có thể mở lò luyện đan.
Đan Lô khí linh không sao cả mà nói:
- Có điều, luyện chế loại đan này rất tiêu hao tinh lực, một tháng ta chỉ có thể luyện cho ngươi tối đa là một viên.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, loại đan dược này cực kỳ quý hiếm, dù chỉ là một tháng một viên cũng đủ mang lại cho hắn thu hoạch phong phú không gì sánh nổi.

- Đương nhiên, nếu như ngươi có thể cung cấp cho ta đủ lực lượng tinh thần, vậy thì ta có thể tăng số lượng chế luyện lên.
Đan Lô khí linh đột nhiên cười bí hiểm, chậm rãi nói.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hắn mơ hồ hiểu ra một chút, viên đan dược mà tên nhãi này nói, chỉ e ý đồ chính là muốn hấp thu càng nhiều lực lượng tinh thần.

- Hừm.

Đột nhiên, trong hư không truyền đến một tiếng gầm gừ hung bạo.

Lang Vương khí linh sau khi tự nổ cuối cùng đã hoàn thành việc tổ chức lại, một Lang Vương lớn mạnh hơn so với ban đầu hiện ra trước mắt bọn họ, mà ở quanh người Lang Vương này, lại có một lực từ mà mắt thường không thể nhìn thấy đang quanh quẩn.

Lang Vương nhìn Doanh Thừa Phong và Đan Lô khí linh gật đầu, oạch một tiếng trốn vào trong tấm thuẫn.

Tuy nó đã hoàn thành việc tổ chức lại thân thể, nhưng muốn hoàn toàn củng cố cảnh giới như hiện giờ, thì lại vẫn cần khổ tu cả chục ngày mới được.

Doanh Thừa Phong vui mừng cười lên, rồi hỏi:
- Khí linh huynh, Song Đầu sao vẫn chưa tỉnh?

Đan Lô khí linh cười nói:
- Tên đó vốn dĩ đã có thể tỉnh lại rồi, nhưng chịu ảnh hưởng của lực từ, khớp với Định Vị Thạch sâu hơn một bậc, cho nên lại lần nữa mê man, phỏng chừng nó còn phải ngủ say thêm một thời gian ngắn nữa.

Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, gượng cười.

Có điều bây giờ hắn đã hơn trước rất nhiều rồi, ngay cả tạm thiếu đi Quỷ Binh Tử Kim Cảnh, hắn vẫn nắm chắc khả năng tự bảo vệ mình trên chiến trường cổ không phải lo lắng.

Phất qua Hắc Chướng Kỳ, rồi thu nó lại, Doanh Thừa Phong bước từng bước dài rời khỏi nơi di tích thần bí đã giúp hắn thoát thai đổi cốt.