Tạo Thần

Chương 731: Tái tạo Rìu lớn




.


Tuy chuyện của Hắc Mân Côi nhìn qua cũng không đơn giản, dường như ẩn chứa âm mưu quỷ kế gì đó mà hắn không biết.

Nhưng dù sao đó cũng là chuyện trong tương lai, mà chuyện trọng yếu nhất hiện giờ của Doanh Thừa Phong chính là rèn một Thánh khí mới cho Bá Vương.

Hắc lắc lắc đầu, dứt bỏ hết mọi tạp niệm.

Khẽ đưa tay lấy ra một bình ngọc.

Nhẹ nhàng mở nắp bình, lập tức một mùi thuốc nồng đậm tới cực điểm tràn ngập ra ngoài. Thân ở trong một mảnh hương khí này, ngay cả tinh thần cũng khẽ chấn động.

Mỗi một lần mở nắp bình ra, Doanh Thừa Phong đều không tự chủ mà ngạc nhiên thán phục một câu.

Quang Minh thánh giáo thật sự là vô cùng mạnh bạo.

Bình ngọc này chính là một trong những thứ mà tất cả Đại sư có được hàng tháng.

Đại sư ở trong Thánh giáo có được vinh dự tối cao kèm theo rất nhiều phúc lợi. Tuy nhiên, ở bên trong tất cả phúc lợi, bình đan dược này chính là thứ trân quý nhất.

Đại Quang Minh thánh dược.

Đây là tên của viên thuốc này, cũng là một trong những đan dược trên quý nhất của Quang Minh thánh giáo.

Trong truyền thuyết, loại đan dược này chính là thần đan do Quang Minh Thần truyền xuống.

Thần đan, đây chính là đan dược chỉ có thần linh mới có thể luyện chế ra được. Nhưng Quang Minh Thần đã đơn giản hóa thần đan đi, luyện thành Đại Quang Minh thánh dược và trao cho tín đồ thành kính hắn nhất.

Tuy rằng viên thuốc này không có được sức lực không thể tin được của Thần dược kia, nhưng cũng tuyệt đối là số một số hai trong số dược của thánh giáo.

Sau khi dùng viên thuốc này, thậm chí còn có thể kéo dài tuổi thọ, cứu sống, nâng cao sức lực, đuổi đi cảm xúc tiêu cực cùng với đủ loại công năng thần kỳ.

Có thể nói, viên thuốc này chính là một Vạn Năng đan. Chỉ cần nuốt vào là có thể làm thể chất con người không ngừng tăng trưởng, và có thể sống lâu hơn người bình thường rất nhiều.

Điểm này mới chính là điểm của Đại Quang Minh thánh dược mà mọi người tôn sùng.

Hít mùi thuốc thật sâu, Doanh Thừa Phong do dự một lát, cũng không nuốt viên thuốc này vào mà cẩn thận cất lại.

Có thể trở thành Đại sư đại đa số đều là những lão già đã đắm chìm vào nghiên cứu nhiều năm.

Cho dù không phải là lão nhân tóc bạc thì cũng là người trung niên.

Đại Quang Minh thánh dược trong mắt bọn họ hiển nhiên là vật vô cùng trân quý. Bởi vì vật ấy có thể trì hoãn tuổi già của bọn họ, có thể khiến bọn họ sống lâu hơn một chút.

Nhưng vào lúc này, năng lực lớn nhất của viên đan dược kia trong mắt Doanh Thừa Phong lại không có một chút tác dụng.

Thay vì nuốt viên thuốc này thì đem cất nó lại còn hơn. Ngày sau sẽ có ích với cha mẹ và một đám thân hữu của hắn.

Sau đó hắn rời khỏi phòng, sau khi khai báo một tiếng liền một mình tiến vào phòng rèn.

Đây là phòng rèn chuyên thuộc về hắn, chỉ cần hắn không đồng ý, cho dù là Nặc Y Nhĩ Đại sư cũng đừng mơ có thể bước vào một bước.

Đây là quy củ mà các Đại sư rèn đã ngầm thỏa thuận, bởi lúc mỗi người rèn đều sẽ có kỹ xảo độc môn thuộc về mình, không muốn để người khác biết được.

Nếu như là bình thường, Doanh Thừa Phong cũng không ngại để Đồ Kiến Vĩ tiến vào xem. Nhưng lúc này lại khác, bởi vì hắn phải rèn đồ vật khiến người khác kinh ngạc.

Lấy lò luyện đan ra, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Khí linh huynh, có thể di ra.

- Hô…

Một hồi sương mù lay động, Đan Lô Khí Linh lập tức hiện thân ra ngoài.

Nó vừa ra liền dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Doanh Thừa Phong, nói:
- Ngươi thật sự quyết định rồi sao?

Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, cổ tay run lên lấy Rìu lớn hung hãn của Bá Vương ra, mà cùng lúc đó, trên tay của hắn lại xuất hiện một viên cầu thủy tinh gần như trong suốt.

Bên trong viên cầu thủy tinh này phong ấn làn gió vô hình hùng mạnh.

Lão già thủ vệ nhà kho kia đã nói, trước kia trong Thánh giáo cũng có vô số Linh Sư Rèn có ý nghĩ này. Nhưng đáng tiếc chính là, cho đến hôm nay, cho dù là Nặc Y Nhĩ Đại sư cũng không biết phải làm thế nào.

Nếu Doanh Thừa Phong chỉ có một người, hắn cũng không dám động đến thứ này. Nhưng bên cạnh hắn lại có hai sự trợ giúp lớn, Trí Linh và Đan Lô Khí Linh, hai người này hợp lại là có thể thử một chút.

- Khí linh huynh, chỉ cần ngươi truyền thụ phương pháp cho chính xác là được rồi.
Doanh Thừa Phong thản nhiên nói.

Đan Lô Khí Linh hất ngực một cái, nói:
- Phương pháp ta truyền thụ đương nhiên là chính xác. Nhưng vấn đề là, ngươi căn bản không thể làm được.

- Ô, ngươi vẫn xem thường ta như thế sao?
Doanh Thừa Phong tựa tiếu phi tiếu nói.

- Hừ.
Đan Lô Khí Linh thoáng bất mãn, nói:
- Muốn không chế làn gió vô hình, với sức lực tinh thần Tử Kim Cảnh của ngươi thì miễn cưỡng cũng có thể đạt tới. Nhưng muốn khắc làn gió vô hình trên Thiên Kỵ Thánh Binh thì rất là khó khăn, cho dù có sự hỗ trợ của ta cũng chỉ có thể giúp ngươi trấn áp một chút sức gió, nhưng quá trình khắc chữ vào đồ vật cần tự ngươi nắm giữ.

Tươi cười trên mặt Doanh Thừa Phong không thay đổi, nói:
- Vậy là được rồi, chúng ta bắt đầu đi.

Đan Lô Khí Linh mặt nhăn mày nhó, nói:
- Ngươi chắc là không nghe hiểu lời của ta.
Hắn nghiêm túc nói:
- Ngươi cũng không phải là khắc Đạo Linh vân lên trên đồ vật lần đầu, mà là khắc đè lên chữ vốn có của nó, khó khăn không gì so sánh nổi, chỉ cần có một chút sai lầm thì chuôi Thánh Binh này sẽ bị ngươi phá hủy.

Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, cười híp mắt nói:
- Khí linh huynh, không phải ngươi đã nói, ngay cả Thánh Binh tam chuyển ngươi đã từng rèn qua, vì sao hôm nay khi rèn Thánh Binh nhị chuyển lại lo lắng như thế chứ?

Đan Lô Khí Linh tức giận:
- Lúc ta rèn Thánh Binh tam chuyển là thời điểm đỉnh cao, trên người vẫn chưa bị thương tổn. Nhưng hiện tại đã khác, hừ hừ, ta có thể vận dụng đủ ba thành sức lực cũng đã rất giỏi rồi.

Con ngươi Doanh Thừa Phong đảo một vòng, hắn vụn vặt lẻ tẻ từ trong miệng của Đan Lô Khí Linh đã nghe được không ít tin tức. Nhưng một khi hắn hỏi rõ ràng, người này lại nói đông nói tây, thủy chung vẫn không cho hắn biết chi tiết.

Chỉ có điều, lúc rèn và luyện đan Đan Lô Khí Linh cũng không nói dối, nếu nó nói bất lực, như vậy lúc rèn Thánh khí nhị chuyển hắn thật sự bất lực.

Nhẹ nhàng vỗ ngực một cái, Doanh Thừa Phong tin tưởng mười phần mà nói:
- Yên tâm đi, hết thảy đã có ta.

Đan Lô Khí Linh nhìn hắn thật sâu, thở dài một tiếng nói:
- Thôi, ta sẽ làm hết sức, ngươi cũng tự giải quyết cho tốt đi.

Bên trong ánh mắt hư ảo của nó có một tia tiếc hẹn, tuy nói nó đã nói rõ phương pháp rèn Thánh khí nhị chuyển cho Doanh Thừa Phong. Nhưng trong lòng của nó lại không nghĩ đến Doanh Thừa Phong có thể thành công.

Thánh Binh nhị chuyển, hơn nữa vòng Thánh Binh này còn là một vật Thiên Kỵ.

Với thiên phú của Doanh Thừa Phong, chỉ cần cố gắng học tập, có lẽ mười năm sau có thể rèn thành công. Nhưng hiện tại thì không thể nào.

Lúc này Đan Lô Khí Linh đã cho rằng, liên tục thành công đã mang đến cho Doanh Thừa Phong lòng tự tin quá mức.

Có lẽ lúc này rèn thất bại, có thể khiến hắn tỉnh lại từ trong kiêu ngạo.

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vô lò luyện đan, Đan Lô Khí Linh lập tức hóa thành một làn khói nhẹ chui vào trong bản thể.

Nếu khuyên không được Doanh Thừa Phong thì cũng chỉ có thể dùng việc làm để nói chuyện.

Thế nhưng Đan Lô Khí Linh cũng sẽ không làm qua loa, nó vẫn toàn lực tương trợ như trước, cứ như vậy, sau khi rèn thất bại thì Doanh Thừa Phong mới có thể rút ra bài học kinh nghiệm, men theo con đường nó đặt ra, và rèn được một thứ tốt thật sự vào một ngày nào đó.

- Ba…

Trong lò đan, nhiệt đô nhanh chóng được nâng cao, đại lượng linh lực thiên địa chen chúc tới, cuồn cuộn không dứt trào vào trong lò luyện đan. Vào thời khắc này, lò luyện đan dường như biến thành một lốc xoáy vô cùng lớn, giống như không có bờ bến mà mãi hút vào sức lực đến từ hư không.

Một lát sau, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng đặt Rìu lớn vào trong lò luyện đan.

Phía trên Rìu lớn lập tức nổi lên một bóng dáng nho nhỏ, đây là Khí linh trong búa, có được sức lực cường đại.

Sau khi Khí linh nhận Bá Vương làm chủ liền biến thành bộ dáng một quái thú bát trảo. Tuy rằng quái thú bát trảo này chỉ có thể nói là bản thu nhỏ của bản cũ, nhưng khí tức trên thân lại không hề thua kém.

Tiểu quái bát trảo bay xung quanh Rìu lớn, dường như là vô cùng hưởng thụ nhiệt độ trong lò luyện đan.

Mặc dù người này là Thánh Binh của Bá Vương, nhưng vẫn là do Doanh Thừa Phong rèn tạo nên, với lại Khí linh này khác Khí linh bình thường rất nhiều.

Trí Linh trong đầu Doanh Thừa Phong có ảnh hưởng không gì so sánh nổi với nó.

Cho nên, khi Doanh Thừa Phong truyền đạt thần niệm xuống, không ngờ Khí linh này lại không chút lựa chọn liền hoàn toàn thi hành theo mệnh lệnh của hắn.

Phía trên lưỡi búa đột nhiên hiện lên một tia hàn quang.

Đây là kết quả do Khí linh đưa đại lượng linh lực thiên địa dung nhập tiến vào, cũng chỉ có khí trung chi linh không chế mới có thể phát huy uy năng của Thánh khí đến cực điểm.

Doanh Thừa Phong luôn chú ý sự biến hóa trong lò đan, hắn đột nhiên vươn tay ra, cong ngón tay búng ra, lập tức viên cầu thủy tiên liền bay vào trong đó.

Cầu thủy tinh kia không biết là do vật gì rèn thành lại có thể phong ấn làn gió vô hình, thật đúng là một chí bảo.

Nhưng khi cầu thủy tinh tiến vào trong lò luyện đan, Rìu lớn không hề lưu tình mà chém vào phía trên cầu thủy tinh.

- Ba…

Một tiếng vang nhẹ nhàng, cầu thủy tinh có thể vây khốn làn gió vô hình dưới sự bạo phát toàn lực của Thánh Binh Thiên Kỵ, không ngờ lại bị nứt ra một kẽ hở.

Khe hở này cũng không lớn, chỉ vẻn vẹn có một tia như vậy. Nhưng làn gió vô hình bị nhốt bên trong lại lập tức bạo phát.

Làn gió vô hình, đó chính là một loại sức lực được sinh ra khi phong lực ngưng tụ đến cực điểm.

Có thể nói, vật này là bản tiến hóa của gió đao, cũng là bản cao nhất.

Sau khi uy lực của gió đao đạt tới cực hạn, chính là làn gió vô hình.

Cũng bởi vì vậy cho nên sau khi Doanh Thừa Phong gặp được vật ấy, lập tức nhận lấy. Bởi vì nó chính là đồ vật thích hợp nhất với Bá Vương.

- Vù….

Tiếng vang quỷ dị đột ngột xuất hiện, cái khe trên cầu thủy tinh càng lúc càng lớn, một luồng sức lực thần kỳ tuôn ra mãnh liệt.

Nhưng luồng sức lực này vừa mới xuất hiện mạnh, nhiệt lượng trong lò luyện đan lại tuôn ra càng thêm mãnh liệt, vây khốn luồng sức lực này trong một không gian nhỏ.

Hai mắt Doanh Thừa Phong phát sáng, hắn biết đây là do Đan Lô Khí Linh động thủ.

Với thực lực hôm nay của Đan Lô Khí Linh, tối đa chỉ có thể làm tới nước này mà thôi.

Hắn không dám chậm trễ, hít sâu một hơi, Minh Linh châm đột nhiên xuất hiện trong lò đan, bắt đầu khắc chữ vào trên Rìu lớn.

Mà theo sự chuyển động của Minh Linh châm, sức lực của làn gió vô hình kia đã bị Đan Lô Khí Linh rút ra từng chút một, và theo Minh Linh châm hấp thụ ở trên mặt búa.

Thái độ của Doanh Thừa Phong chặt chẽ cẩn thận, hai mắt hắn càng ngày càng sáng, phóng thích ra hào quang làm lòng người kinh hãi.