Tạp Đồ

Chương 120: Quái … quái thai!




Mark Witt nhanh chóng đi tới phòng huấn luyện tổng hợp số 20 nhưng hắn thấy đối phương còn đến sớm hơn hắn.

“Xin chào.” Mark Witt bắt chuyện.

Trần Mộ đã chú ý tới hắn: “Xin chào, tiên sinh Mark Witt.”

“Chúng ta bắt đầu luôn đi.” Mark Witt không muốn lãng phí thời gian. Mỗi giờ 50 điểm cống hiến, nếu như bản thân cứ lề mề chậm chạp thì có thể sẽ không ăn được món thù lao này.

“Ngươi hãy biểu diễn qua một lần những kĩ năng liên quan tới tạp tu cận chiến mà ngươi đã học được đi.” Mark Witt nói tiếp.

Nhưng ngoài dự liệu của hắn, thiếu niên đó lắc đầu: “Rất xin lỗi, Mark Witt tiên sinh, ta chỉ là lính mới thôi.”

Mark Witt sửng sốt nhìn Trần Mộ, hơi bực bội nói: “Mong ngươi đừng đùa giỡn nữa, thời gian của chúng ta rất đáng quý đó.” Một giờ 50 điểm cống hiến, đương nhiên là rất đáng quý. Hắn cảm thấy gã thiếu niên này dường như đang trêu đùa mình. Lính mới? Trong cái trụ sở này có thể có lính mới được sao? Nơi cao thủ như mây thế này có thể có chỗ cho một tên lính mới sao?

“Ta không hề nói đùa, ta là một chế tạp sư.” Trần Mộ đứng trước mặt Mark Witt nhưng vẫn bình tĩnh: “Ta thấy có hứng thú với tạp tu cận chiến nên muốn học tập một chút.”

“Ngươi là chế tạp sư?” Mark Witt hơi nghi ngờ nhìn gã thiếu niên, lúc này hắn mới để ý thấy trên người thiếu niên này không có khí tức của một tạp tu. Đụng phải một tên lính mới khiến hắn không khỏi hơi nhíu mày. Mặc dù khi còn làm đoàn trưởng tạp tu đoàn hắn cũng từng chỉ bảo cho vài gã tạp tu cận chiến trong đoàn, nhưng dạy một kẻ hoàn toàn chưa biết gì thì chưa từng làm qua.

“Ta đề nghị ngươi hãy tìm một người chuyên hướng dẫn những tạp tu cận chiến sơ cấp. Mặc dù thực lực của bọn họ không mạnh nhưng về mặt dạy học thì bọn họ lại rất bài bản, rất chuyên nghiệp.” Mark Witt đưa ra một đề nghị.

Không bị tiền thù lao làm mờ mắt, trái lại còn đưa ra một đề nghị hết sức hợp lí khiến Trần Mộ rất thích người này. Hắn cắt lời Mark Witt: “Nơi này mà có người chuyên dạy tạp tu cận chiến sơ cấp sao, Mark Wirtt tiên sinh?”

Mark Witt sửng sốt rồi cười khổ. Đúng vậy, nơi đây có tạp tu cận chiến sơ cấp sao? Huống hồ là người dạy tạp tu cận chiến. Hắn nheo mắt nhìn Trần Mộ, cảm thấy kì quái. Một chế tạp sư lại có hứng thú với tạp tu cận chiến, chuyện này thật khó có thể giải thích. Hơn nữa lại đồng ý trả một cái giá cao như vậy lại càng khó hiểu. Tuy nhiên hắn cũng không hỏi nhiều, đây là tự do của người thuê, cho dù người thuê có muốn đem điểm cống hiến đi nấu cháo hắn cũng sẽ không hỏi.

Có phải dạy lính mới hay không hắn cũng không cần quan tâm, chỉ cần lợi nhuận không thay đổi là được.

“Được rồi.” Ánh mắt Mark Witt trở nên nghiêm túc: “Nếu đã như vậy, ta tiếp nhận uỷ thác này. Nhưng ta chỉ có thể căn cứ hiểu biết của ta về tạp tu cận chiến đê sắp xếp kế hoạch huấn luyện. Nếu hai bên chúng ta có một bên thấy không thích hợp thì có quyền giải trừ uỷ thác, ngài thấy thế nào?”

Ngụ ý của hắn chính là nếu Trần Mộ không phối hợp tốt thì hắn sẽ không làm nữa.

“Không thành vấn đề.” Trần Mộ đáp ứng ngay.

“Chúng ta hãy bắt đầu từ né tránh trong phạm vi nhỏ.” Mark Witt là một người rất có tinh thần nghề nghiệp, nhanh chóng bắt đầu: “Có lẽ ngươi cũng không hiểu tại sao, nhưng từ kinh nghiệm thực tiễn của ta thì đây là một điểm rất trọng yếu. Nó giúp ngươi né tránh công kích và thu hẹp khoảng cách với kẻ địch. Nếu như ngươi có một tấm tạp phiến phòng ngự mạnh mẽ thì có thể chọn cách trực tiếp áp sát. So đấy chỉ là bia thịt, không phải tạp tu cận chiến.

Hắn hoàn toàn xuất phát từ việc thực chiến, mà vị chế tạp sư trẻ tuổi này cũng không phải đến vì những thứ mơ mộng nhất thời. So sánh cận chiến và viễn chiến như so sánh một gã nông dân với một quý tộc. Tạp tu viễn chiến chiến đấu sẽ tạo ra một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, những tiếng rít kinh tâm động phách, tư thế phiêu dật tiêu sái của bọn họ giữa không trung khiến người ta mê mẩn. Còn tạp tu cận chiến thì sao, bọn họ có thói quen ẩn nấp, né tránh giữa cơn mưa công kích, quyết định thắng bại chỉ trong một tích tắc, luôn làm người khác khó phát hiện.

Thời gian này Trữ gia bận đến bù cả đầu, ví dụ như Trữ Bằng, hắn phải làm việc cực kì bận rộn, tối mắt tối mũi, cái đầu trọc lị càng thêm bóng. Tả gia đối với Trữ gia mà nói cũng là một đối thủ ngang hàng, tựa như một con dã thú nuốt vào một con dã thú cũng lớn như mình, cần có thời gian dài để tiêu hoá. Trữ gia lúc này đang trong thời gian tiêu hoá, mà những lực lượng nòng cốt như Trữ Bằng và những người đồng lứa đương nhiên là làm không hết việc.

Bá Vấn nhàn nhã đi dạo trong căn cứ, trong đầu lại cứ nghĩ mãi về tình cảnh lúc Will biểu diễn tạp phiến.

Bách Nhận, tên cũng hay mà tạp phiến cũng tốt.

Hắn không biết nhiều về tạp tu cận chiến nên cũng không hiểu tạp phiến cận chiến. Hắn xuất thân từ Đông Hành Trữ gia, đã thấy qua vô số tạp phiến, ngay cả tạp phiến cấp 5 cũng đã từng thấy. Theo lý thuyết mà nói, loại tạp phiến như vậy hắn không cần để vào trong mắt. Nhưng điều kì quái là từ sau khi thấy Will biểu diễn {Bách Nhận} tạp thì hắn cứ nhớ mãi không quên.

Cho dù đang mải mê suy nghĩ nhưng nụ cười trên mặt Bá Vấn vẫn thân thiết, ôn hoà.

Hôm nay hắn đã xem kĩ quá trình biểu diễn {Bách Nhận} tạp của Will. Dưới ánh mắt của hắn thì trình độ biểu diễn đó cũng chẳng phải là đặc sắc, nhưng hắn vẫn cảm thấy được tiềm lực của {Bách Nhận} tạp.

Nếu như người sử dụng {Bách Nhận} tạp là một cận chiến tạp tu có năng lực khống chế cảm giác rất mạnh thì uy lực có nó có lẽ cũng chẳng kém {Thu Nguyệt Hiệp Đao} tạp nổi tiếng là mấy. Hắn chưa từng thấy {Thu Nguyệt Hiệp Đao} tạp nhưng những ghi chép về tấm tạp phiến này thì hắn cũng có biết.

Mà mấu chốt chính là nó chỉ là tạp cấp ba.

Khoan đã…

Trong một khoảnh khắc, Bá Vấn cảm thấy như bắt được một chút gì đó trong ý thức.

Cấp ba!

Chỉ là cấp ba!

Những tính năng của {Vũ Toa} tạp đáng lẽ chỉ xuất hiện ở tạp phiến cao cấp, thế nhưng lại được chế thành tạp cấp ba.

{Vũ Toa} tạp như vậy, {Bách Nhận} tạp cũng vậy.

Bá Vấn hơi híp mắt lại, trong đó hiện lên một tia sáng, nét cười trên mặt lại càng đậm. Hắn ý thức được mình trong lúc vô ý đã nhận ra được giá trị đích thực của Trần Mộ. Đúng, đây mới là giá trị đích thực của Trần Mộ, nó không chỉ giới hạn trong {Vũ Toa} tạp. Ánh mắt của Ami Trữ gia chỉ nhìn thấy {Vũ Toa} tạp mà đã bỏ qua giá trị đích thực của hắn. Điều này đối với Đông hành Trữ gia là một cơ hội cực lớn. {Vũ Toa} tạp dù quý giá nhưng nếu Đông hành Trữ gia đưa ra những điều kiện thật hấp dẫn thì Bá Vấn dám khẳng định Ami Trữ gia sẽ không từ chối.

Chỉ cần có được người này, Bá Vấn biết rõ Đông Hành Trữ gia sẽ thu được những lợi ích như thế nào.

Bất quá đây chỉ là suy đoán của hắn. Hai tấm tạp phiến chưa thể nói rõ được vấn đề. Hắn muốn chứng minh Trần Mộ thực sự có bản lĩnh này.

Mark Witt vốn trầm ổn đang ngơ ngác nhìn màn sáng, khó tin hỏi: “ Ngươi có đúng là lính mới không vậy?”

“Chắc chắn là vậy mà.” Trần Mộ vừa thở dốc vừa trả lời. Từ khi bắt đầu buổi tập, hắn đã hoàn thành liền một hơi 5 lần huấn luyện né tránh trong phạm vi nhỏ.

Chẳng lẽ Mark Witt am hiểu nhất kiểu huấn luyện địa ngục sao? Phương pháp huấn luyện cường độ cao như vậy thực sự Trần Mộ nuốt không trôi. Hắn cảm thấy ở bài huấn luyện cuối cùng bản thân đã phạm phải những lỗi chết người. Bình thường những lỗi này hắn sẽ không bao giờ gặp phải, chỉ có điều thể lực của hắn đã bị tiêu hao quá lớn, việc khống chế thân thể có chút lực bất tòng tâm nên mới gặp phải những lỗi đó.

Ây, có lẽ đối với tạp tu cận chiến thì khả năng chịu đựng là rất quan trọng. Trần Mộ vừa thở vừa nghĩ thầm. Bộ dạng hiện tại của hắn trông rất chật vật, mồ hôi đầm đìa, trên mặt còn có mấy chỗ bầm tím. Các dụng cụ trong phòng huấn luyện đều đảm bảo an toàn cho người dùng nhưng mấy vết thương nhỏ cũng là khó tránh khỏi. Những vết bầm tím đó là do thể lực Trần Mộ đã bị tiêu hao quá nhiều, không tránh được chướng ngại vật mà va phải.

“Có tên lính mới nào mà ngay lần đầu huấn luyện né tránh trong phạm vi nhỏ độ khó 80 có thể đạt trên 70 điểm chứ?”

Mark Witt liếc nhìn Trần Mộ đang ngồi thở dốc, giọng điệu hơi có chút mỉa mai. Hắn cảm thấy như mình bị lừa, người này mới ở chỗ nào chứ, dù tự mình thực hiện thì thành tích cũng chẳng tốt hơn Trần Mộ là bao.

Lúc đầu hắn cho Trần Mộ tham gia huấn luyện với độ khó 40, không ngờ gã thiếu niên bình thường này lại hoàn thành xuất sắc. Hắn lập tức tăng độ khó thêm 10, nhưng thiếu niên này vẫn hoàn thành trọn vẹn. Tiếp đó hắn không ngừng tăng độ khó cho đến tận 80 nhưng điểm cũng không thấp hơn 70, đó là Trần Mộ trước đó còn hoàn thành liên tục 4 bộ huấn luyện. Mark Wirtt thầm tính, nếu ngay từ đầu đã tập với độ khó 80 thì điểm của Trần Mộ chắc chắn phải hơn 80.

Trong cả trụ sở, người có thành tích như vậy cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Người thế này mà là lính mới sao?

Nghỉ ngơi một lát, hơi thở của Trần Mộ cũng đã bình thường trở lại. Nhờ kiên trì luyện tập thể thao mà tất cả cơ năng sinh lý của hắn đều rất tốt, khả năng chịu đựng cũng hơn xa người thường.

“Huấn luyện né tránh trong phạm vi nhỏ không phải là một phần của huấn luyện phi hành bằng khí lưu tạp sao?” Trần Mộ hơi kinh ngạc hỏi ngược lại.

Mark Witt nhìn mặt Trần Mộ chằm chằm, thấy vẻ mặt hắn không giống như đang giả vờ.

“Ngươi luyện tập phi hành như thế nào?” Suy nghĩ một chút, Mark Witt hỏi.

Trần Mộ chỉ vào màn sáng trước mặt Mark Witt, thản nhiên nói: “ Tập theo các bài tập trên đó.”

“”Nó sao?” Mark Witt chỉ vào màn sáng, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ ngươi tự tập theo các bài huấn luyện đó?” Thấy Trần Mộ gật đầu, hắn đột nhiên không nói được gì nữa.

Năm nay lại có thứ quái thai này sao? Đây là lần đầu tiên hắn gặp người tự tập mà né tránh trong phạm vi nhỏ có thể đạt tới trình độ này.

“Các phần khác ngươi tập thường được bao nhiêu điểm?” Mark Witt dò hỏi.

“Phi hành đường dài tốc độ cao độ khó 80 được khảng 80 điểm. Giữ vị trí chính xác trên không độ khó 80 được khoảng 75 điểm.” Trần Mộ nhẩm đếm ngón tay: “ Các động tác chiến thuật trên không ta chỉ thực hiện được với độ khó 70, còn đa cấp chiến thuật thì chỉ làm được tam liên, nếu là tứ liên thì tỉ lệ thành công chỉ khoảng 50%.”

Mark Witt hơi trầm mặc, nếu nhìn kĩ sẽ thấy ánh mắt của hắn thoáng ảm đạm.

Hắn như đang mơ.

Phi hành đường dài tốc độ cao thì hầu như tạp tu nào cũng phải luyện tập. Nội dung của kĩ thuật này cũng chẳng có gì, đại khái là chỉ cần cường độ cảm giác đủ cao thì kết quả cũng không thấp. Phi hành là kỹ thuật mà tạp tu cận chiến hay viễn chiến đều cần. Tạp tu viễn chiến cần nó để truy đuổi, không cho kẻ địch thoát khỏi tầm hoả lực của mình, còn tạp tu cận chiến thì lại cần nó để thu hẹp khoảng cách của mình và kẻ địch.

Giữ vị trí chính xác trên không là kĩ năng mà tạp tu viễn chiến phải học, nó giúp tạp tu có thể giữ thân thể vững vàng trên không.

Các động tác chiến thuật trên không phần lớn đều là để tạp tu cận chiến học, dùng để mê hoặc và tránh né công kích của đối phương.

Còn về đa cấp chiến thuật thì chỉ có tạp tu cận chiến mới học. Nó gồm nhiều dộng tác chiến thuật trên không trung được tổ hợp sử dụng liên tục. Tam liên chính là ba động tác chiến thuật liên tục tạo thành động tác chiến thuật độ khó cao.

Người này đã học xong cả ba thứ! Mark Witt nhìn kĩ Trần Mộ khiến Trần Mộ hơi sợ hãi. Bá Thiên Bang - Tàng Thư Viện

Quái thai! Người này tuyệt đối là siêu cấp quái thai! Mark Witt bỗng nhiên thấy hưng phấn, một quái thai như vậy nếu được mình dạy dỗ cẩn thận thì sẽ tạo thành quái vật thế nào đây? Hắn càng nghĩ càng thấy hưng phấn, đã lâu lắm rồi không gặp được chuyện gì thú vị như thế này.

Hơn nữa hắn còn có một tầng ẩn ý. Năm nay hắn đã 42 tuổi, đã đạt tới trạng thái đỉnh cao nhất, nhưng sau đỉnh cao sẽ là gì? Hắn biết rất rõ, sau hai năm nữa thực lực sẽ giảm sút, bắt đầu vào thời kì suy thoái. Nếu như lúc đó có người tới khiêu chiến thì sao, đây là vấn đề hắn không thể không cân nhắc.

Vốn dĩ hắn cũng chẳng nghĩ tới vấn đề này, từ sau khi rời khỏi chức đoàn trưởng, hắn đã có giác ngộ về cái chết của người già. Nhưng không ngờ đột nhiên lại có một gã quái thai xuất hiện trước mặt, gây chấn động mạnh vào tâm tư của hắn, khiến nó linh hoạt hẳn lên.

Hắn ho nhẹ một tiếng: “Cũng không tệ, xem bộ dạng của ngươi khá thích hợp để làm tạp tu cận chiến đấy.” Vẻ mặt của hắn bình tĩnh trở lại, không hề lộ ra chút khác thường nào. Trần Mộ cũng không thấy được gì, trong lòng hắn lại còn thấy hơi may mắn, có lẽ thành tích này cũng không kém lắm.