Tạp Đồ

Chương 339: Đánh chết




Lô Tiểu Như toàn thân đều vùi trong tuyết, không khí bên ngoài lạnh đến mức hơi thở thoát ra liền lập tức đóng thành băng. Nhưng lúc này giá rét dường như không ảnh hưởng đến nàng, nàng hé mắt, chăm chú nhìn những kẻ đang bay đến

Nàng và tất cả mọi người lúc này không sử dụng cảm giác. Bí quyết này mọi người học được nơi ông chủ và Duy A. Không dùng cảm giác sẽ khiến cho đối phương không phát hiện ra họ dễ dàng, trừ phi trong đối phương cũng có kẻ có cảm giác gần bằng ông chủ.

Bất quá điều này không thể xảy ra.

Tầm nhìn của nàng cũng không qua xuất sắc. Trong bóng đêm, dựa vào ánh sáng phát ra từ trận chiến phía bên kia núi cũng chỉ có thể nhìn thấy những bóng dáng mờ nhạt. Những người khác cũng không ngoại lệ, trừ bỏ Duy A và ông chủ. Duy A giễu cợt lý giải hắn vốn là cao thủ vô tạp lưu còn ông chủ thì sao? Cũng là tạp tu tại sao thị lực lại lợi hại như vậy?

Nàng lắc đầu, đem ý nghĩ không hợp lúc bỏ đi. Trên người ông chủ bí ẩn sao dễ giải thích? Dù sao cũng là thói quen của nàng. Dù ông chủ làm ra chuyện gì ngoài dự đoán nàng cũng không hề kinh ngạc

Bọn họ hành động lần này có mười một người, nhưng Hách Tháp phải ở lại Hải Tinh bảo, hắn không am hiểu chiến đấu. Nhưng không xa đó, Nhất Tự Mi ẩn nấp vô cùng tốt, hai người cách nhau chỉ khoảng hai thước nhưng nàng không cảm nhận được bất cứ hơi thở nào của gã, quả nhiên không hổ trước kia là hành gia tại thành La Dữu.

Tốc độ đối phương cực nhanh, lặng yên như những bóng ma.

Thật là những nhân vật lợi hại! Lô Tiểu Như thầm run sợ. Đối phương bám sát nhau phi hành trên mặt đất tựa như đang trượt băng. Phi hành sát mặt đất có lợi thế che dấu thân ảnh. Hơn nữa dù đang phi hành nhưng đội hình mấy chục người được bảo trì rất tốt.

Thầm tính toán khoảng cách hai bên, nàng không khỏi cảm thấy đáng tiếc. phạm vi đội hình của họ khá lớn, sóng âm của mình không cách nào gom họ vào phạm vi công kích.

Bất quá......

Nhìn về hướng Duy A và ông chủ đang mai phục, nàng không hề lo lắng.

La Bá Đặc dẫn đầu mọi người bay nhanh dọc theo ngọn núi về phía trước. Anh mắt hắn khá đắc ý. Trận chiến phía trước đánh nhau kịch liệt, đang lâm vào trạng thái nước sôi lửa bỏng. Bọn họ nhận trách nhiệm này, có thể nói thành bại đều là lúc này.

Điểm này, hắn khá hài lòng. Bọn họ đều là tinh nhuệ, làm sao có thể so với một đám tạp tu hỗn tạp? Nhớ tới biểu hiện của đám tạp tu kia, hắn càng thêm quyết định lần này phải biểu hiện thật tốt.

Hắn muốn cho ông chủ biết, ai là người đáng tin cậy! Nếu như biểu hiện tốt thì sau này tiền lương và thù lao của họ khẳng định sẽ tăng lên rất nhiều.

“Mọi người phấn khởi tinh thần a! Lần này nhất định phải làm thật tốt. Tiền lương có tăng hay không là do chuyện này đây nga!

- Ha ha! Tất cả vì tiền lương! La Bá Đặc, ngươi cũng không nên để rơi mất vòng vàng trang sức tại lúc mấu chốt a!

Ngôn ngữ của bọn họ lúc này cực kì ung dung. Phía trước đánh nhau mãnh liệt như vậy không người nào tin tưởng đối phương vẫn còn lực lượng dự trữ. Bất quá bọn họ kinh nghiệm phong phú vô cùng, mặc dù không lo lắng nhưng vẫn cảnh giác.

Không ai muốn lật thuyền trong mương.

Ngẩng đầu nhìn đỉnh núi cách bọn họ chừng không tới một km. Mọi người cảm thấy tinh thần rung lên, bay qua đỉnh núi là có thể tiến vào sơn cốc. Chờ đợi bọn họ phía trước là vô tận công lao, sác diện mỗi người đều nóng nảy.

Đột nhiên tạp tu đi tuốt đằng trước thần sắc biến đổi, thân hình chựng lại, kinh hô:

- Coi….

Chữ “chừng” còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng thì tắt lịm. Hắn ôm yết hầu, hai mắt mở to, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Phốc phốc phốc!

Âm thanh của vật thể bén nhọn đâm vào cơ thể người đồng loạt vang lên. Tiếng xương vỡ hỗn loạn. A, a,a! Vài tiếng kêu thảm thiết lan truyền trong gió lạnh, càng làm người nghe cảm thấy lạnh đến thấu xương.

Lúc này, tạp tu kia vẻ mặt ngưng đọng nặng nề té ngửa vào trong tuyết.

- Có mai phục!

Đầu óc của La Bá Đặc nổ tung! Làm sao lại như vậy? Đối phương làm sao còn sức để mai phục?

Đám tạp tu phản ứng cực nhanh, khi gặp phải tập kích việc đầu tiên phải làm là nhanh chóng lui lại. Cả đội hình đột nhiện tản ra chung quanh như một cây quạt. Một số tạp tu đã sớm chuẩn bị chiến đấu tạp đã phát khởi công kích đợt đầu.

Lúc này, mấy người phía trước chợt cảm thấy màng tai đau xót, bước chân bị kiềm hãm. Hình ảnh trước mắt đột nhiên rung lên, cảm giác thoáng phát sinh rối loạn. Mấy tạp tu đồng biến sắc. Sóng âm --- chấn động!

Lô Tiểu Như ra tay vùa đúng lúc, mạnh mẽ cắt đứt phản kích của đám tạp tu.

Ngay đồng thời trong bóng tôi hai chữ thập màu vàng chói mắt lặng yên khắc trên ngực hai gã tạp tu. Giống như trước ngực bọn họ được khác hai chữ thập óng ánh.

Hai chữ thập lặng yên xuất hiện không một tiếng động, không hề báo trước, giống như tự xuất hiện trong không khí. Mặt ngoài chữ thập ánh sáng chuyển động cực kì đẹp mắt, khắc vừa đúng vào vị trí trái tim của hai người.

Truyền thừa tuyệt kĩ ám sát của Thập dạ tự - Chữ Thập!

Thân thể hai người cứng đờ, trên mặt hiện ra vẻ thống khổ.Tay bọn họ tự hồ muốn sờ vào chữ thập vẫn sáng rực trên ngực, song động tác nhìn như đơn giản này, nhưng lại không sao làm được.

Ánh mắt nhanh chóng ám đạm trở nên trống rỗng. Bùm, hai người đồng thời ngã xuống đất,tắt hơi. Mà khó nói là trên thi thể chữ thập vẫn sáng rực, trong bóng đêm cực kì chói mắt.

Thực lực người này lại tăng a! Vừa ra tay liền nhanh chóng lui về phía sau, nhìn thấy màn này Lô Tiểu Như thầm nghĩ. Nhưng nàng cũng không ngạc nhiên nhiều lắm, không riêng gì Nhất Tự Mi, mọi người và cả nàng trình độ so với trước kia đã vượt lên một bậc.

Nàng còn nhớ rõ lần gặp phải Hi Điểu, phóng thích sóng âm liên tiếp cơ hồ khiến cho nàng tiêu hao toàn bộ cảm giác, nhưng hiện tai nàng lại tài giỏi có thừa.

Tạp tu bị nàng quấy nhiễu tổng cộng có năm người, năm người này không có ai sống sót. Đây là chiến thuật mà bọn họ đã định ra trước đó, trong huấn luyện thường ngày bọn họ đã ăn ý vô cùng. Ba Cách Nội Nhĩ hàng ngày yêu cầu cực kì nghiêm khắc chiến thuật phối hợp lúc này thể hiện không thể nghi ngờ.

Bất quá nàng cũng không dám so với hai người là ông chủ và Duy A. Hai người này giết người quả thực giống như cắt cỏ. Mới vừa rồi Duy A và ông chủ đã giết chết tám người, Duy A giết sáu người còn ông chủ giết hai người. Bọn họ sử dụng chẳng qua là vài cây chuỷ thủ, là thứ mà ông chủ tạm thời dùng những mãnh kim lại vứt đi chế tạo gấp gáp mà ra. Thật không ngờ vào tay bọn họ lại thành vũ khí lợi hại như thế!

Cao thủ vô tạp lưu thật sự là đáng sợ!

Chiến quả của bảy tên tạp tu kia cũng khá tốt, giết chết hai người, làm trọng thương hai người.

Vừa đối mặt, liền tử thương mười lăm người, bọn La Bá Đặc bị hù dọa phát khiếp!

Cảm giác không cần che dấu phát ra khiến cho bọn họ hết sức hoảng sợ.

Chín người!

Con số này khiến cho bọn họ an tâm một chút, khoảng cách hai bên giãn ra. Đối phương đánh lén thật sự quá lợi hại! Bằng vào chín người lại có được chiến quả như vậy, cho dù là đánh lén, cũng có thể nói là huy hoàng!

Nhưng hiện tại khoảng cách giữa hai bên đã tương đối an toàn, kế tiếp chiến đấu là lấy năng lực cứng chọi cứng. La Bá Đặc vẫn còn hoảng sợ, không ngờ đối phương lại đoán trước được hành động bọn họ rồi bố trí mai phục, thật là đáng sợ!

Hai bên lâm vào một thoáng giằng co.

Chỉ hai giây, chiến đấu thoáng chốc nổ ra. Đám người La Bá Đặc mắt đỏ rực. Vừa mới đối đã bị tổn thất một nửa lực lượng, trong lòng không ngập lửa thì mới là lạ.

Bọn họ hận không thể đem chín người này băm vằm. Về mặt lí trí mà nói, bọn họ phải chiến thắng những tạp tu trước mặt này mới có thể đạt được mục đích chiến dịch

Không cần thử dò xét, lần này ra tay phải là toàn lực!

Hai mươi tạp tu may mắn còn lại toàn bộ xuất ra sát chiêu. Chỉ thấy đầy trời tràn ngập năng lượng thể, ba nhận màu lam, sao chổi màu vàng kim, đỏ đậm hoả sa, rực rỡ màu hồng …….

Một cỗ uất khí hướng chín tên tạp tu phóng đi, hận không thể đem bọn họ đánh thành si tử. Mà chín tên tạp tu phân ra hai ba nhóm cùng bọn họ du đấu.

- Ngăn bọn chúng lại, đừng cho bọn chúng chạy thoát!

La Bá Đặc cao giọng nói. Hắn đang đứng ở vị trí Lô Tiểu Như mai phục vừa rồi.

Vài tên tạp tu đằng đằng sát khí từ các phía hướng tới gần Lô Tiểu Như, che kín toàn bộ lối thoát của nàng. Khóe miệng Lô Tiểu Như lộ ra vài tia máu, đây là mới vừa rồi bị nàng bị một tạp tu có năng lượng màu hồng đánh trúng. Nếu như nàng không kịp khởi động lồng năng lượng, lần này nàng đã mất mạng.

.

Nhưng mà cho dù như vậy thì nàng vẫn bị thương. Nàng lúc này giống như một con chim nhỏ đã bị đuổi đến đường cùng, không sao trốn được, chỉ còn một con đường chết. Không riêng gì nàng, tình trạng của những tạp tu khác cũng không tốt lắm. Nhân số ít hơn đối phương nhiều mà thực lực của các tạp tu đối phương lại cao hơn so với bọn họ. Chỉ trong chớp mắt liền có bốn tên tạp tu bị mất mạng, những người khác cũng chỉ là nhờ vào vị trí hiểm yếu mới tạm thời chống cự được.

Nhưng dù vậy, nàng vẫn bị thương. Lúc này nàng như một con chim nhỏ bị thương bị bức đến đường cùng, không đường trốn thoát, chỉ có một đường chết. Không riêng gì nàng, các tạp tu khác tình trạng cũng không tốt hơn. Nhân số yếu hơn, tạp tu đối phương mỗi người thực lực chỉ cao hơn chớ không thấp hơn. Ngắn ngủn trong chớp mắt, đã có bốn tạp tu mất mạng, những người khác cũng bị thua ngừng kháng cự.

khóe miệng Lô Tiểu Như đột nhiên cười quỉ dị, ánh mắt nhìn thẳng vào La Bá Đặc, thấy vậy trong lòng hắn chợt tê dại.

Nữ nhân này điên rồi?

Cái ý niệm này trong đầu vừa mới hiện lên, đột nhiên sắc mặt hắn chợt biến đổi!

Còn có mai phục!

Hắn vừa định phản ứng, đột nhiên đầu óc chấn động, màng tai chợt đau xót!

Trước ngực đau nhức, giống như bị một cái búa tạ đáh trúng, không đợi hắn nhìn rõ, hắn hoảng sợ phát hiện ý thức mình đã bắt đầu tan rã.

Không ----

Hắn muốn điên cuồng gào thét! Không để ý cảnh tượng chung quanh chợt xa dần, hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm mủi chuỷ thủ lộ ra trước ngực!