Tạp Đồ

Chương 513: Túc hắc minh




“Các khán giả thân mến! Các khán giả thân mến! Xin công bố một tin tức kinh người!” Người chủ trì đài truyền hình ở khu Thiên Đông Lý dùng ngôn ngữ cực kỳ khoa trương nói: “Ngày hôm nay, chúng ta đã chứng thật rằng trước đây không lâu, lực lượng vương bài của Huyết Sắc tạp tu đoàn là Huyết Chùy Bộ đã hoàn toàn bị xóa sổ. Từ bộ trưởng Diêm trở xuống, không một ai sống sót. Chúng ta truyền xuống bên dưới chính là những hình ảnh mà nhà đài chúng ta đã mạo hiểm, bất chấp nguy hiểm tính mạng đi theo đội ngũ trinh sát của Huyết Sắc tạp tu đoàn tiến vào trong rừng sau đó chụp được.”

Hình ảnh vừa chuyển, những khán giả đang xem huyễn tạp truyền hình đồng thời thét lên một tiếng kinh hãi!

Tuyết khắp nơi, những cỗ thi thể nằm ngổn ngang chồng chất trên mặt đất, cảnh tượng cực kỳ khủng khiếp! Nhiệt độ lạnh băng làm cho những thi thể này đều được bảo tồn một cách cực kỳ hoàn hảo, có thể thấy được trên người bọn họ những vết thương toang hoác làm cho người xem kinh hãi.

“Tin rằng mọi người cũng không xa lạ gì với tạp tu đoàn đã đánh thắng Huyết Chùy Bộ. Đó chính là Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn mà một khoảng thời gian trước đã gây đồn đại ầm ĩ, có được tạp phiến mưa lửa, có số lượng lớn tạp tu bắn tỉa và còn sở hữu cả kỹ thuật tinh chế quặng tử huỳnh! Cũng không một ai biết về lai lịch của tạp tu đoàn này. Trước đây không lâu, bọn họ xuất hiện tại thành phố Sắc Lặc ở gần sơn cốc Tuyết Ty Trùng, vì vậy bọn họ có cái tên gọi này. Sơn cốc Tuyết Ty Trùng là nơi sản sinh ra quặng tử huỳnh, còn Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn lại có được kỹ thuật tinh chế quặng tử huỳnh, sau khi chiếm lĩnh được chỗ này, nhờ việc bán ra dung dịch chiết xuất từ quặng tử huỳnh mà nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Vào một tháng trước, Huyết Sắc tạp tu đoàn và Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn phát sinh xung đột về quyền sở hữu sơn cốc Tuyết Ty Trùng, song phương liền nổ ra chiến tranh! Huyết Sắc tạp tu đoàn ngang nhiên phái ra lực lượng cường đại nhất của bọn họ là Huyết Chùy Bộ, bởi vậy có thể thấy rằng bọn họ tin tưởng nhất định thắng lợi!”

Người chủ trì nói một hơi không ngừng, rồi lại vô cùng nhanh chóng tiếp tục: “Là một trong những tạp tu đoàn có sức chiến đấu cường đại nhất của khu Thiên Đông Lý, Huyết Sắc tạp tu đoàn đã được mọi người nhất trí coi trọng. Song không nghĩ rằng Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn lại thâm sâu không lường được. Ngay trong giai đoạn bắt đầu chiến đấu, bọn họ đã thể hiện ra sức chiến đấu vô cùng cường đại, một lần đối mặt liền trực tiếp tiêu diệt tám trăm người của Đạt Úy tạp tu đoàn, làm người khác phải nhìn họ bằng con mắt khác. Trong trận chiến đấu đó, tạp phiến và tạp tu bắn tỉa mà Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn thể hiện ra đã khiến cho tất cả mọi người phải chú ý. Sau đó hai bên triển khai chiến đấu truy kích trong rừng, trận chiến đấu này cụ thể thế nào thì không rõ, nhưng đến bây giờ, chúng ta còn không phát hiện một ai trong Huyết Chùy Bộ còn sống!”

Người chủ trì tỏ vẻ phấn chấn: “Mà ngay đêm qua, Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn đã rời khỏi rừng cây, phá hủy phân đàn của Huyết Sắc tạp tu đoàn tại thành phố Lý Giang. Đã kiểm chứng là bọn họ không hề lưu lại một tù binh nào. Song điều khiến mọi người kinh dị hơn là bọn họ lại được cư dân thành phố Lý Giang nhất trí chấp nhận. Mà hôm nay, bọn họ thậm chí còn triển khai hoạt động chiêu mộ ở thành phố Lý Giang để bổ sung sức chiến đấu.”

Hình ảnh lại thay đổi, chỉ thấy vô số đầu người chuyển động, mơ hồ có thể thấy được một nửa bức tường.

“Nơi này là phân đàn của Huyết Sắc tạp tu đoàn ở thành phố Lý Giang, vào đêm hôm qua đã bị một trận tấn công hủy diệt! Theo lời cư dân địa phương thì lúc đó mưa lửa đầy trời, sáng đỏ màn đêm. Những tạp tu này đến đây ứng tuyển, rất hiển nhiên là tạp tu của Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn đã chinh phục được tấm lòng của dân bản xứ. Chúng ta không thể giải thích rõ ràng về nội dung, nhưng điều làm chúng ta cảm thấy kinh dị chính là tiêu chuẩn chiêu mộ của Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn hết sức thấp, bọn họ tựa hồ cũng không quá để ý đến tố chất cá nhân của tạp tu. Chúng ta không thể xác định hàm ý đằng sau loại hành vi này. Đó là lực lượng của bọn họ sau khi bị tổn thương quá nặng phải vơ bèo vọt tép, hay là bọn họ còn có chỗ dựa khác? Tất cả đều khiến cho chúng ta phải rửa mắt đợi xem!”

Giọng nói của người chủ trì chợt trở nên khẳng định khác thường: “Nhưng trải qua trận chiến này, cũng không còn ai dám xem thường tạp tu đoàn không có danh tiếng gì này! Mọi người cần phải một lần nữa đánh giá lại lực lượng của bọn họ! Sự diệt vong của Huyết Chùy Bộ là một đòn đả kích cực kỳ trầm trọng đối với Huyết Sắc tạp tu đoàn! Nhưng đến tột cùng thì Huyết Sắc tạp tu đoàn vẫn là một thế lực cực lớn, bọn họ tuyệt đối sẽ không lựa chọn từ bỏ ý đồ. Theo đó, bọn họ đã bắt đầu điều động tất cả lực lượng ở vùng phụ cận thành phố Lý Giang, chuẩn bị tiến hành bao vây Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn! Chiến cuộc đến tột cùng sẽ phát triển theo phương hướng nào? Còn Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn sẽ ứng phó ra sao? Bọn họ còn có thể sáng tạo được kỳ tích không?”

Trước màn hình, một đại hán vóc dáng hùng vĩ đứng im lặng quan sát. Hắn cao ước chừng khoảng một mét chín lăm, da dẻ màu đồng hơi có vẻ đen đen, cơ bắp nổi múi rõ ràng, cường tráng khỏe mạnh. Mũi chim ưng, mắt sâu, môi mỏng tái nhợt, con ngươi màu nâu sẫm, từ đầu đến chân khiến cho người khác có một loại cảm giác lạnh lẽo đến quỷ quái. Hắn chính là Túc Hắc Minh, con thứ của tổng huấn luyện viên đương nhiệm của Mạc Doanh là Túc Hàn Hạo.

“Liên bang bây giờ càng ngày càng thú vị.” Giọng nói của của hắn phiêu hốt, mang theo vài phần sắc bén: “Dĩ nhiên là có người có thể tiêu diệt Huyết Chùy Bộ, thật sự khiến cho người ta phải giật mình. Họ Diêm là một nhân vật, ngoại trừ năm đó một lần thua dưới tay Hoa Phù Dung Đen tạp tu đoàn, cho tới bây giờ chưa từng chiến bại. Không ngờ lần này lại toàn quân bị diệt.”

“Ta cũng nghe nói qua về việc này.” Một đại hán khác đứng phía sau hắn trầm giọng nói: “Lần đó họ Diêm bại hoàn toàn. Không chỉ bại trong tỉ thí cá nhân dưới tay Bạt Đao, mà còn bị Ba Tư Ni Á Lang truy kích ba nghìn dặm, toàn quân chỉ còn lại có chín người.”

Gã đại hán này có đôi mắt híp, thân hình cường tráng hơn cả Túc Hắc Minh, đứng đó trông như một quả núi, khiến cho người khác có cảm giác bị áp chế mãnh liệt. Hắn là Chư Hoành, thiếp thân hộ vệ, thủ lĩnh thiết vệ của Túc Hắc Minh, một cao thủ vô tạp lưu!

“Liên bang tàng long ngọa hổ, nhân tài không biết bao nhiêu! Nói đến loạn thế hiện giờ, các anh hào làm sao nhẫn nại được? Đây cũng là một người nối tiếp một người trồi lên mặt nước.” Khóe miệng của Túc Hắc Minh xuất hiện ý cười làm cho gương mặt hắn trông có vẻ vô cùng quỷ dị. Hắn khe khẽ thốt lên: “Loạn thế a loạn thế! Thật tốt biết bao nhiêu!”

Chư Hoành không lên tiếng, đứng trang nghiêm như cũ.

“Bọn họ huấn luyện thế nào rồi?” Túc Hắc Minh đột nhiên hỏi.

“Tiến triển rất thuận lợi, xét theo giai đoạn trước mắt thì hiệu quả cực kỳ xuất sắc. Thủ đoạn của Ma Cáp Địch Vực quả nhiên không thể tưởng tượng nổi.” Rốt cuộc, trên vẻ mặt Chư Hoành cũng có biến động.

Túc Hắc Minh cười quái dị, điềm nhiên nói: “Thế giới này, nhưng không phải chỉ liên bang mới có thiên tài! Chỗ thần bí của Ma Cáp Địch Vực, trong liên bang cũng rất ít người biết. Hiện tại ngươi có thể sử dụng không khí kỹ rồi chứ?”

Chư Hoành đáp: “Có thể!” Nói xong dùng tay phải chém nhẹ một cái, một đạo không khí trảm vô hình rời khỏi tay, trên mặt đất liền lưu lại một dấu vết thật sâu.

“Không tồi! Không tồi!” Túc Hắc Minh vỗ tay cười: “Trước đây chứng kiến Kiều Nguyên dùng không khí kỹ đã khiến ta kinh hãi không ít, hiện giờ xem ra thì chẳng lẽ môn này cũng xuất phát từ Ma Cáp Địch Vực?”

“Rất khó nói. Tuy nhiên, nếu chỉ về lực lượng đơn thuần, thì nó thật sự đáng sợ.” Chư Hoành nói với sắc mặt phức tạp. Khi chứng kiến không khí kỹ lần đầu tiên, hắn như bị sét đánh. Hắn tuyệt đối không phải là tạp tu, mà là một người tu luyện vô tạp lưu chân chính. Hắn từ nhỏ đã vô cùng khỏe mạnh, thủ đoạn vô tạp lưu trên tay hắn có uy lực vô cùng lớn. Điều này không chỉ làm cho hắn trở thành thiếp thân hộ vệ, thủ lĩnh thiết vệ của Túc Hắc Minh, mà còn làm cho hắn trở thành huấn luyện viên dạy vô tạp lưu cho những tạp tu khác.

Cho tới nay, hắn vẫn tự đánh giá mình rất cao. Hắn cho rằng bản thân mình có thể không phải là người lợi hại nhất thế giới này, nhưng trên lĩnh vực vô tạp lưu thì tuyệt đối không một ai có thể vượt trên hắn! Nhưng làm cho hắn hoàn toàn bất ngờ là hắn lại chứng kiến có người sử dụng không khí kỹ!

Không khí kỹ là một trong những kỹ xảo cao cấp nhất của vô tạp lưu, là kỹ năng mà hắn mong cầu!

Mà làm cho hắn càng không ngờ tới là thiếu chủ đột nhiên lấy được kỹ thuật kinh người này. Hiện tại, bất kể lực lượng hay năng lực khống chế cơ bắp, hắn đều đạt tới tình trạng trước đây không dám tưởng tượng đến.

“Ừm, đi điều tra một chút về cái Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn này. Đoàn trưởng của đoàn này là một nhân tài!” Túc Hắc Minh suy nghĩ một chút, hạ mệnh lệnh.

“Vâng!” Chư Hoành nghiêm túc nhận mệnh lệnh rồi cáo lui.

Sau khi Chư Hoành đi ra ngoài, Túc Hắc Minh cúi đầu, thần sắc biến ảo, không biết đang suy nghĩ cái gì. Qua một lúc lâu, hắn mới ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn độc ác, bấm một cái mã số thông tin.

* * *

Mỗi lần hô hấp, Trần Mộ đều có thể cảm nhận thấy cảm giác của mình được rèn luyện từng chút một.

Hắn đã hoàn toàn thuần thục Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp. Mỗi một bước, hắn đã có thể dễ dàng dung nhập đầy đủ vào trong nhịp hô hấp. Cảm giác của hắn tăng lên với tốc độ kinh người, loại tốc độ tăng trưởng này vượt xa sự tưởng tượng của hắn, cơ hồ mỗi ngày đều có thể nhận thấy được sự tiến bộ của mình một cách rõ ràng. Loại tăng trưởng này cũng không chỉ là về phương diện cường độ, mà là về tất cả các phương diện. Mỗi lần hô hấp tựa như một lần rèn giũa, cảm giác trở nên càng thêm kiên cường dẻo dai, càng thêm linh mẫn.

Cảm giác biến hóa mang đến chỗ tốt rất rõ ràng!

Hiện tại, hắn đã có thể tự nhiên tiến vào trạng thái linh thức, hơn nữa dưới trạng thái linh thức, phản ứng của hắn nhanh hơn so với trước kia, nhanh hơn và cũng chuẩn xác hơn! Sự khống chế đối với tạp phiến, hỗ trợ đối với chế tạp đều được đề cao ở mức độ lớn.

Tuy nhiên, ngoài việc luyện tập Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp thì hắn còn có rất nhiều việc cần làm. Huấn luyện là do Tang Hàn Thủy và Tiếu Ba giám sát, còn hắn thì cần phải chế tạo tạp phiến.

Mười lăm vị tạp tu thất cấp, hắn cần phải chế tạo riêng cho mỗi người trong bọn họ một tấm tạp phiến bốn sao trở lên. Mà trừ điều đó ra, hắn còn phải chế tạo tạp phiến cho Thanh niên vệ.

Đội ngũ Thanh niên vệ có một trăm người, không thể nghi ngờ gì, thực lực của một trăm người này là yếu nhất trong toàn bộ đội ngũ. Nhưng những tạp tu khác cũng không dám có chút khinh thường những thiếu niên non nớt này, bởi những thiếu niên có thể tiến vào Thanh niên vệ đều có thiên phú cực kỳ xuất sắc. Những thiếu niên này chỉ cần mấy năm là đủ để vượt qua bọn họ.

Tạp phiến mà Trần Mộ chuẩn bị chế tạo cho những Thanh niên vệ này là tạp phiến cùng loại với Bạo Đạn. So với tấm Bạo Đạn trên tay Tang Hàn Thủy, loại tạp phiến này mệnh danh là Nhất Ba Đạn, uy lực càng thêm kinh người. Nhưng tần suất công kích của Nhất Ba Đạn cực thấp, về cơ bản, một phút đồng hồ chỉ có thể bắn ra năm phát. Nếu như tác chiến riêng lẻ thì cơ hồ Nhất Ba Đạn hoàn toàn không có tác dụng thực chiến.

Bọn họ còn chưa kịp bắt đầu công kích thì đã sớm bị bắn đến tan xương nát thịt rồi.

Nhưng trong chiến đấu đại quy mô thì Nhất Ba Đạn lại là một loại thủ đoạn công kích sắc bén!

Ý nghĩa của Nhất Ba Đạn là, khi chiến đấu có thể bắn ra một sóng công kích, mà một ý nghĩa khác là cũng chỉ cần bắn ra duy nhất một sóng công kích.

Một trăm Thanh niên vệ, tất cả đều trang bị Nhất Ba Đạn, trăm loạt đạn cùng bắn thì Trần Mộ dám khẳng định, tuyệt đối có thể so sánh thứ này với chiến tranh tạp phiến có uy lực kinh khủng!

Cấp bậc của Nhất Ba Đạn so với Bạo Đạn trên tay Tang Hàn Thủy thì thấp hơn, chỉ có ba cấp, nhưng đã trải qua tính toán tối ưu hóa của hộp tính toán. Hơn nữa hy sinh tần suất xạ kích để đề cao uy lực, do đó lực sát thương của nó đạt tới một mức độ kinh khủng.

Tạp phiến cấp tam tinh đối với Trần Mộ mà nói, có thể nói chế tạo hết sức đơn giản. Một trăm trương Nhất Ba Đạn, hắn chỉ tốn không tới hai ngày đã hoàn thành toàn bộ.

“Ông chủ, có một đám dơi Tuyết Ba đang bay về phía chúng ta! Mười lăm giây sau sẽ đến.” Một tạp tu điều khiển la bàn sắc mặt đại biến!

Dơi Tuyết Ba là loại sinh vật có tốc độ phi hành kinh khủng, không có ai thích chúng. Các tạp tu đều khẽ biến sắc mặt, hung danh của dơi Tuyết Ba như sấm bên tai! Đội ngũ chợt ngừng lại, mỗi người đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Kỳ thật một vấn đề mà những tạp tu này vẫn nghĩ mãi không ra là ông chủ dẫn bọn hắn vào rừng cây làm gì? Trong rừng cây, đội ngũ quy mô như thế này cực dễ kinh động những đàn thú hung mãnh.

Dơi Tuyết Ba là loại sinh vật lưu lại cho Trần Mộ ấn tượng khá sâu sắc nên hắn cũng không dám chậm trễ. Hắn còn chưa kịp hạ lệnh thì đã nghe thấy Tiếu Ba hét lớn: “Chuẩn bị chiến đấu!”

Xoạt! Đội hình Thanh niên vệ đột nhiên tản ra, độ nghi trên tay mỗi người đều sáng lên, một loạt quang đạn màu đỏ thẫm dần dần thành hình trên tay bọn họ. Mấy ngày gần đây chịu huấn luyện ma quỷ, khiến cho bọn họ cực kỳ mẫn cảm đối với mệnh lệnh, thần kinh phản xạ nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tự Ba Luân!

Ở sau lưng Tiếu Ba, Tự Ba Luân quang mang lưu chuyển, đảo qua với tốc độ kinh người.

Mặt nạ cúc hoa, cặp mắt lạnh lùng, Tiếu Ba điềm tĩnh hạ lệnh: “ Phương hướng chín giờ, góc ngắm ba mươi độ, tất cả chuẩn bị!”

Quang đạn trên tay Thanh niên vệ vừa rồi chỉ to bằng quả trứng gà, giờ đã lớn bằng trái bí ngô nhỏ.

Mười lăm vị tạp tu thất cấp, ai nấy đều mang vẻ mặt kinh dị nhìn Tiếu Ba, ánh mắt của tuyệt đại đa số người đều hướng vào Tự Ba Luân ở phía sau Tiếu Ba. Thủ hạ của Bạch tổng quản, mỗi người đều thần bí khác thường, cả ngày mang mặt nạ, chưa bao giờ thấy bọn họ tháo xuống. Những tạp tu thất cấp này đều là những nhân vật thành tinh, vẫn cẩn thận duy trì khoảng cách giữa hai bên, không có ai ngu xuẩn lại đi trêu chọc vào mấy kẻ thần bí này.

Bọn họ hiểu rõ rằng mấy người này mới là người chính thống của Bạch tổng quản. Nếu như bản thân mình phát sinh tranh chấp gì đó với bọn họ, Bạch tổng quản sẽ đứng về bên nào, chỉ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng ra.

Nhưng bọn họ cũng rất tò mò về thực lực của mấy thủ hạ này của Bạch tổng quản.

Chứng kiến tốc độ hình thành chậm chạp của Nhất Ba Đạn, một vài tạp tu lộ ra vẻ mặt xem thường. Bọn họ không cảm thấy Nhất Ba Đạn này có thể có tác dụng gì, tập hợp quang năng cần phải mất mười hai giây, cái thời gian dài dằng dặc này đủ để cho đối phương bắn giết đến mấy chục lần!

Nhưng một số người khác lại lộ ra vẻ mặt đăm chiêu, chuyển ánh mắt nhìn sang trên người Trần Mộ.

Mấy ngày này, bọn họ đã cảm nhận được sự thần kỳ của la bàn! Nhưng bọn họ tuyệt đối không nghĩ đến la bàn có thể phát hiện địch nhân từ xa như thế! Dơi Tuyết Ba có tốc độ như điện chớp, thời gian mười hai giây đủ để cho chúng nó bay một khoảng cách phi thường xa! Điều này cũng ý nghĩa rằng la bàn có được năng lực trinh sát cự ly siêu xa cực kỳ khủng bố!

Nghĩ đến đây, trong lòng những người này đều ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Trần Mộ trở nên cổ quái. Phát hiện địch nhân từ cự ly siêu xa, trong chiến đấu điều này có thể chiếm tiên cơ cực nhiều a! Thời gian mười hai giây, đủ cho một đội ngũ được huấn luyện có tổ chức tạm thời bố trí một trận mai phục tinh vi!

Ánh mắt Cầu San Ngọc lại càng chớp mạnh, trong lòng vô cùng kinh dị. Trong tay Trần Mộ, kỹ thuật tạp giới quả nhiên tiên tiến hơn nhiều so với Pháp Á!

Trần Mộ không chú ý tới những quay cuồng trong lòng bọn họ mà tập trung vào nhóm Thanh niên vệ do Tiếu Ba thống lĩnh. Hắn cũng rất chờ mong biểu hiện của bọn họ. Chỉ có trải qua thực chiến kiểm nghiệm, mới có thể nghiệm chứng ý tưởng của hắn đến tột cùng có khả năng thực hiện hay không.

Mười bốn giây sau, Tiếu Ba ánh mắt lạnh tanh, thét lên như sấm mùa xuân: “Bắn!”