Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Chương 43: Ôn nhu




Anh xoay người bước đi, nhưng chân lại không thể bước tiếp. Anh dừng lại, xoay người nhìn nàng. Anh chưa từng nghĩ sẽ quan tâm đến nàng, dù nàng có ngủ đâu cũng không liên quan đến anh. Thế nhưng, trong thoáng chốc anh lại không thể lý giải được cảm xúc của mình. Anh cúi xuống bế nàng lên, mới phát hiện nàng so với anh tưởng tượng, gầy và nhẹ hơn rất nhiều.

Từng bước anh bề nàng lên lầu, mở cửa phòng và bế nàng vào trong. Căn phòng của nàng nhìn hết sức đơn giản, rất ít đồ dùng, trừ một cái giường nhỏ và một cái tủ quần áo, thậm chí ngay cả sô pha cũng không có, cửa sổ có một tấm rèm màu xanh nhạt, căn phòng được quét dọn sạch sẽ, cho người ta cái cảm giác hết sức thanh nhã, điềm đạm.

Anh đăt nàng lên giường một cách nhẹ nhàng đến mức ngay cả anh cũng không để ý. Anh lặng lẽ ngắm nhìn nàng. Diệp An An, vợ của anh, người vợ đã yêu anh bằng môt tình yêu vô cùng thuần khiết, cũng là người luôn bị anh đối xử lạnh nhạt. Anh chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày người con gái ấy sẽ trở nên vô cùng quan trọng đối với anh. Có lẽ bởi quá vô tâm, quá kiêu ngạo mà anh đã bỏ qua không ít chuyện quan trọng.

Anh xoay người bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Anh bước về phía thư phòng. Dù chỉ mới đây thôi anh còn cùng môt cô gái giải quyết vấn đề sinh lý của mình, nhưng đối với anh tình yêu là thứ tuyệt đối không hề tồn tại. Anh không tin vào phụ nữ, lai càng không tin vào tình yêu, thứ anh cần chỉ là thể xác của họ mà thôi. Tất cả là do người con gái mà anh yêu đã phản bội anh, bỏ rơi anh.

Anh không hề biết rằng, khi anh vừa bước ra thì đôi mắt Diệp An An hé mở. Nàng ngồi dậy, ngón tay víu chặt vào tấm chăn, cúi đầu, hàng nước mắt cũng theo đó mà chảy dài. Lại mỉm cười, nàng không thể ngờ có thể nhìn thấy biểu hiện này của anh. Cảm giác hạnh phúc cứ vấn vít lấy nàng. Trái tim tưởng như vừa muốn chết đi lại dần sống lại, chậm rãi, chậm rãi...ấm áp. Thế đấy, với nàng chỉ một cử chỉ đơn giản, chỉ một chút quan tâm đơn giản của anh cũng có thể khiến nàng bình tâm, khiến nàng thỏa mãn.

Xuống dưới giường, tay nàng đặt trên bức tường ngăn cách, không biết, anh đang ở đâu, không biết có cùng với người phụ nữ kia triền miên hay không. Đấy là những điều nàng muốn nhưng dù thế nào cũng không thể đạt được, nàng thầm nghĩ, đơn giản anh chỉ cần một người để ôm mà thôi.

Nghĩ tới đây, trái tim nàng lại đau nhói.

Chồng ơi, em biết anh không phải là người vô tình, lạnh lung. Chồng, em biết, em biết sau cái vẻ bề ngoài lãnh đạm của anh là môt trái tim ôn nhu, chỉ là em không biết khi nào thì mất đi. Chồng ơi, em biết anh đã thật lòng yêu một cô gái. Cô gái được anh yêu nhất định sẽ rất hanh phúc, chỉ tiếc rằng người ấy không phải là em.