Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất




Thế nhưng Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi lại đã nhìn ra, dù sao lúc đầu các nàng cũng là như vậy.

- Nếu các nàng đã quyết định, vậy ta liền không phản đối.

Dạ Tần nói như thế quả thật khiến người ta câm nín, nếu Tần ca ngươi phản đối, chúng ta liền lập tức đi đớp phân để bày tỏ kính ý.

- Phu quân không tức giận là tốt.

Chỉ thấy Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên hơi hơi hướng về Dạ Tần nghiêng thân, để bày tỏ phụ đạo.

Dạ Côn nhìn một chút, quay đầu nhìn về phía thê tử của mình, phảng phất đang nói, các ngươi học một ít, cái gì gọi là phụ đạo.

Chớ học mẫu thân, nhanh nhanh trả hai mươi vạn kim tệ lại cho ta.

Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi cũng cho Dạ Côn một cái ánh mắt, được, có bản lĩnh ngươi liền làm chuyện nam nhân nên làm, cũng học đệ đệ ngươi một ít.

Nhìn ánh mắt của thê tử, Dạ Côn lựa chọn bỏ qua, cười to nói:

- Hôm nay thật đáng chúc mừng, đệ đệ, ngươi xem khi nào tổ chức hôn lễ, đại ca tổ chức cho ngươi, bây giờ chúng ta đang ở An Khang châu cũng xem như có chút tiếng tăm, mời một vài người vẫn có thể.

- Đại ca, giản lược là được, ta không thích người xa lạ.

Dạ Tần cười nói.

Dạ Côn cũng biết tính cách đệ đệ, không thích liên hệ với người xa lạ, chỉ thích liên hệ cùng nữ nhân xa lạ.

- Giản lược à...

Dạ Côn thì thào nói ra.

Dạ Tần vịn bả vai đại ca nói:

- Liền tùy tiện bố trí, sau đó kéo vào động phòng là được.

Dạ Côn sững sờ.

Nguyên Chẩn và Phong Điền không chịu được Tần ca, nhanh như vậy liền muốn vào động phòng.

Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi lần nữa biểu thị, nếu ngươi tích cực bằng một nửa đệ đệ ngươi thì tốt rồi.

Nghe Dạ Tần, Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị có chút ngượng ngùng, Tử Yên còn tốt, dù sao đêm qua vẫn rất đẹp, nếu Trưởng Tôn Nhị tới, liền phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng dù sao cũng là nữ hài tử, vẫn sẽ có chút thẹn thùng.

- Nếu đệ đệ đã nói thế, hiện tại đại ca liền chuẩn bị giúp ngươi, Đông Tứ Đát Từ, nhanh đi chuẩn bị vật dụng hôn lễ, tìm phu nhân đòi tiền.

Đông Tứ cùng Đát Từ ngoài cổng cung kính hô:

- Vâng!

Hai người lập tức đi đến trước mặt Diệp Ly, Dạ Côn giả vờ nhìn về phía khác, bất quá dư quang đang liếc, đã nói không học cha, thế nhưng hiện tại cực kỳ giống cha.

Loại bệnh này xem ra sẽ truyền nhiễm, hiện tại Tần ca cũng là mặt ngoài phong quang, nói không chừng qua một khoảng thời gian sẽ còn thảm hơn Côn ca.

Nhìn Đông Tứ cùng Đát Từ nhận kim phiếu ra ngoài, Dạ Côn chân thành nói:

- Ly Nhi, Mộ Nhi, còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh đi chuẩn bị.

Làm nam nhân, liền nên như thế, phải bá khí.

- Được rồi phu quân.

Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi ôn nhu kêu, chẳng qua là ánh mắt kia phảng phất đang nói, muốn kim phiếu, không có cửa.

- Chúng ta cũng đến giúp đỡ.

Tử Yên chủ động nói ra, Trưởng Tôn Nhị thong dong nhẹ gật đầu, bốn cô gái cùng đi bận rộn, lưu lại bốn tên đại lão gia.

- Tần ca, chúc mừng, không nói cưới công chúa, còn cưới một người xinh đẹp như vậy, quá hâm mộ.

- Làm ta ganh tị muốn chết.

Dạ Côn cùng Dạ Tần thở thật dài, mang theo ngữ khí trầm giọng nói ra:

- Các ngươi không thể nào hiểu được nổi ưu thương của chúng ta.

Phong Điền cùng Nguyên Chẩn đột nhiên rất muốn đấm tới, cho các ngươi trang bức.

- Không trang bức, chúng ta còn là bằng hữu.

- Không tồn tại, trang bức khiến cho ta vui sướng, trang bức khiến cho ta trưởng thành.

Nhìn Nguyên Chẩn và Phong Điền bị tức giận bỏ đi, Dạ Côn cùng Dạ Tần nhìn nhau cười một tiếng.

- Đệ đệ, thấy ngươi thành hôn, đại ca cảm thấy rất cao hứng.

Dạ Côn cho đệ đệ một cái ôm to lớn.

- Đại ca, hiện tại ngươi có thể yên tâm.

Dạ Côn buông đệ đệ ra, trầm giọng nói ra:

- Đệ đệ, lần này công chúa chủ động tới cửa, có mục đích gì, trong lòng đệ đệ hẳn là nắm chắc, mẫu thân nói, bảo ngươi lừa gạt công chúa thật tốt, biến nàng thành người của chúng ta, mà không phải quân cờ hoàng thất cắm ở nhà chúng ta.

- Đại ca, vậy ngươi có biện pháp gì không? Công chúa có thể làm ra chuyện như vậy, cũng không phải dễ lừa như thế.

- Mẫu thân nói, ngươi làm công chúa mang thai là được, sinh bảy tám hài tử, công chúa cân nhắc vấn đề cũng sẽ cố kỵ đến an nguy hài tử, đương nhiên sẽ không bất chấp mọi thứ, cộng thêm ngươi đối tốt với nàng một chút, nữ nhân rất dễ mềm lòng.

Côn ca nói năng hùng hồn, nhưng nếu bảo hắn đi làm, hắn liền sợ a.

Cho nên Côn ca chỉ là loại nói năng tàn nhẫn mà thôi, bảo đi làm liền sợ teo vòi.

- Đại ca.

Dạ Tần trầm giọng kêu.

- Đệ đệ, ủy khuất ngươi.

- Vì nhà chúng ta, vì cha ta cùng mẫu thân, ta chỉ có thể nỗ lực sinh con với các nàng.

- Ài, nhất định phải cố gắng lên.

- Ừm, ta sẽ không khiến cho cha cùng mẫu thân thất vọng.

- Không hổ là đệ đệ của ta, phần dũng khí này, đại ca bội phục!

- Đại ca.

- Đệ đệ.

Phi Tuyết trốn ở bên ngoài nghe thấy, kém chút phun máu, hai huynh đệ nhà này nói chuyện gợi đòn như thế!!!

Ủy khuất như vậy, để cho Phi Tuyết ta tới đánh có được hay không.

Một ngày này, tất cả mọi người đều bận việc, treo lụa đỏ, đèn lồng đỏ, còn muốn bố trí gian phòng cho Dạ Tần một phen, Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi đều rất mệt mỏi.

Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị làm tân nương cũng rất mệt mỏi.

Đến ban đêm, mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất, chỉ thấy ngực Tần ca mang hoa hồng lớn, một thân hỉ bào, miệng đều cười không khép lại được.

- Đại ca, thật khẩn trương, không biết có người đến cướp tân nương hay không.

Dạ Tần lo lắng hỏi.

- Yên tâm đi, tại Thái Kinh, không ai dám đối nghịch với Thánh Nhân, ngoại trừ cha.

- Vậy cũng phải.

Mặc dù trêu đùa một thoáng, nhưng Dạ Tần vẫn có chút khẩn trương, dù sao cũng là lần thứ nhất cưới vợ.

- Tân nương tới rồi ~

Phong Điền đứng ở bên ngoài hô to một tiếng.

Chỉ thấy Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị mang theo khăn đỏ cô dâu, dưới sự dẫn dắt của Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi đi vào đại sảnh.

Dạ Côn là huynh trưởng, ngồi tại chủ vị, cha không tại, huynh trưởng như cha, cho nên đệ muội phải hướng mình kính trà.

- Đại ca, mời uống trà.

- Đại ca, mời uống trà.

Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên quỳ trên mặt đất, hai tay kính trà, Dạ Côn vui thích uống xong, cảm giác mình giống như phụ thân vậy.

Kính xong Dạ Côn, còn có Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi.

- Tẩu tẩu, mời uống trà.

- Tẩu tẩu, mời uống trà.

Hoàn thành khâu kính trà, tiếp theo là khâu bái thiên địa, sau đó đưa vào động phòng.

Được rồi, tất cả nam nhân trên cơ bản đều đang đợi giờ khắc này, động phòng, đúng là hai từ thú vị.

Đương nhiên, vì náo nhiệt, vẫn phải đi nháo động phòng, như thế mới vui.

Nguyên Chẩn và Phong Điền cũng thoải mái, dù sao công chúa động phòng, đời này chỉ náo một lần như vậy, phải nắm tốt.

Dạ Côn tương đối xứng chức, đủ loại trêu chọc, làm tân nương tử thay đổi cách nhìn đối với Côn ca.

Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi biết, tiểu trọc đầu rõ ràng cái gì cũng hiểu, chỉ là đang giả vờ không hiểu.

Dưới sự uy hiếp của thê tử, Dạ Côn cảm thấy không sai biệt lắm, chuyện còn lại giao cho đệ đệ đi.

- Tần ca, đừng quá khi dễ công chúa.

Lúc Nguyên Chẩn và Phong Điền đi, vẫn không quên trêu chọc một thoáng.