Thái Cổ Thần Vương

Chương 155: Hạng chín trong chiến thú phổ




Mái tóc dài đen nhánh của Tần Vấn Thiên tung bay. Hắn nhìn về phía Thiên Mộng Ngữ hỏi:

- Vừa rồi có phải ngươi sử dụng Sinh Tức Cửu Kiếm không?

Thiên Mộng Ngữ khá là kinh ngạc, nhìn Tần Vấn Thiên:

- Làm sao ngươi biết?

Tần Vấn Thiên nói hắn tới từ nước nhỏ thì tại sao lại biết bí tịch Sinh Tức Cửu Kiếm của Thanh Vân các của cô chứ.

- Ta từng nhìn thấy có người sử dụng Sinh Tức Cửu Kiếm.

Tần Vấn Thiên nói. Bộ kiếm pháp này chính là thần thông ẩn chứa trong thần văn của một trong bốn bức tranh thần văn ngày trước của Công Dương Hoằng. Hắn và Công Dương Hoằng từng phỏng đoán ra, dường như là công pháp mà nữ tử Công Dương Hoành yêu đã tu hành, nhưng tình huống cụ thể như thế nào Tần Vấn Thiên cũng không rõ lắm.

- Ban nãy cảm ơn cô nhiều nhé.

Tần Vấn Thiên nói lời cảm ơn với Thiên Mộng Ngữ.

- Trước tiên ngươi hãy nghĩ kỹ xem mình nên làm gì đi!

Thiên Mộng Ngữ dời bước. Tuy Tần Vấn Thiên nhận ra Sinh Tức Cửu Kiếm nhưng cô cũng không đến mức sẽ đi giúp đỡ Tần Vấn Thiên. Khó khăn lắm cô mới được tiến vào sân thí luyện thú linh một lần, đương nhiên không muốn chết ở chỗ này, loại cơ hội thí luyện này cũng chẳng có nhiều.

Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua thế cục xung quanh, quả thực là rất khó xử lý.

- Oong!

Bỗng nhiên thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, cánh chim Côn Bằng hư ảo như ẩn như hiện, toàn thân lao vùn vụt về phía lỗ hổng.

Chỉ thấy hai người xẹt ngang qua chặn ngay lối ra của hắn. Tốc độ Tần Vấn Thiên không ngừng lại chút nào, Khai Sơn thức bừng bừng đánh ra, lao thẳng tới một người trong số đó.

- Phập!

Một âm thanh nhẹ vang lên, thân thể người kia trở nên hư ảo. Phương Thiên Họa Kích trực tiếp đâm vào đầu của hắn, đồng thời Tần Vấn Thiên cũng đánh ra một chưởng ấn về phía bên trái.

- Đùng!

Lực lớn cường thịnh truyền tới lòng bàn tay, thân thể Tần Vấn Thiên mượn luồng lực lượng này bay vút lên trời cao, tựa như Côn Bằng lao lên. Lúc rơi xuống đất đã nằm ngoài phạm vi vây quét, điên cuồng bay đi.

- Cửu Thiên Côn Bằng quyết này đúng là tinh diệu, tuyệt đối là cấp bậc hoàn mỹ trong quyển Luân Mạch.

Cường giả Thương Vương cung nhìn thấy một màn này vẻ mặt hơi đổi, ngay sau đó bọn họ cũng bước ra theo, tựa như Côn Bằng lao đi.

Còn đám thanh niên tuấn dị kia thì tới từ Thiên Yêu tông, lúc này dường như trên người bọn họ đều xuất hiện cánh yêu thú, lúc giẫm chân như có tiếng gió thổi rít gào, tốc độ vậy mà cực kỳ nhanh.

“Lá gan thật không nhỏ, người Thiên Yêu tông cũng không dễ chọc đâu.”

Thiên Mộng Ngữ thấy tình hình như thế cũng đuổi theo.

Tần Vấn Thiên hiểu rất rõ người trong này cũng không phải là cường giả Luân Mạch cảnh của nước Sở. Đối với nhân vật Luân Mạch đỉnh phong bình thường của nước Sở hắn có thể giết chết dễ dàng, nhưng bất cứ ai trong sân thí luyện thú linh này mà đặt ở nước Sở thì đều là tinh anh tuyệt đỉnh, nhất là thanh niên yêu dị kia, từng đối kháng với hắn một lần nên Tần Vấn Thiên cảm giác được thực lực đối phương không thể coi thường.

Hắn còn không tự tin mù quáng đến nỗi cho rằng Luân Mạch cảnh tầng tám như thế có thể ứng phó trước sự bao vây của đối phương, bởi vậy chỉ có thể dùng Cửu Thiên Côn Bằng quyết chạy trốn.

Cửu Thiên Côn Bằng quyết quyển Luân Mạch tu hành đến đại thừa, ở phương diện tốc độ hắn tuyệt đối không thua kém bất luận kẻ nào.

Người có thể đuổi theo phía sau Tần Vấn Thiên càng ngày càng ít, thanh niên yêu dị của Thiên Yêu tông, Nhạc Thanh Phong của Thương Vương cung, Thiên Mộng Ngữ của Thanh Vân các là ba người trong số đó.

Dọc theo đường đi bọn họ còn gặp một nhóm cường giả khác. Nhóm người kia thấy tình hình như thế dường như cũng ngửi được gì đó mà cùng đuổi theo Tần Vấn Thiên.

Phía trước có một con sông, thân thể Tần Vấn Thiên nhảy lên, tựa như đại bằng vút lên trời cao rồi trực tiếp đáp xuống bờ bên kia.

Những người khác nhao nhao đuổi theo, dốc hết đủ loại thần thông vượt qua dòng sông.

Rất nhanh, Tần Vấn Thiên chạy vào trong một khu rừng. Điều này khiến vẻ mặt của những người đuổi theo khá là khó coi, bọn họ có nhiều cường giả như vậy thế mà lại không cách nào đuổi kịp Tần Vấn Thiên.

Bấy nhiêu thời gian đã đủ để săn giết mấy con chiến thú rồi.

Lại không biết lúc này trong lòng Tần Vấn Thiên cũng đang nổi điên. Chẳng qua là cắn nuốt một thú linh mà thôi, sân thí luyện này có rất nhiều thú linh, thú linh xếp phía trên thú linh hắn cắn nuốt cũng không ít thế mà những người này lại chạy đến gây sự.

Phần cuối rừng rậm là một ngọn núi đá có thác nước đổ nghiêng xuống, hai bên trái phải đều là hồ nước, vậy mà lại là một mảnh tuyệt địa không có đường lui.

Bước chân Tần Vấn Thiên hơi ngừng lại, phía sau có tiếng rít lọt vào tai, thanh niên yêu dị của Thiên Yêu tông là người đầu tiên đuổi kịp, dừng lại phía sau hắn không xa.

Lưng Yêu Sênh hiện ra hư ảnh cánh đại bằng, ánh mắt hắn cực kỳ yêu dị và lạnh lẽo, bước chân nhẹ nhàng chuyển động đi về phía trước, chưởng lực mềm mại lần thứ hai đánh ra.

- Oong!

Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên thẳng tiến không lùi, đánh ra tựa như tia chớp.

Thủ chưởng của Yêu Sênh run lên, yêu khí điên cuồng bạo phát. Bàn tay hắn tựa như hóa thành một bàn tay gấu to lớn vỗ ra thật mạnh làm chấn động Phương Thiên Họa Kích. Thân thể hắn nhẹ nhàng không gì sánh được, trong nháy mắt khi tấn công liền ép người mà tới, lướt qua Phương Thiên Họa Kích áp sát về phía thân thể Tần Vấn Thiên. Yêu quang bùng ra bao phủ cơ thể Tần Vấn Thiên, chưởng lực của hắn thoạt nhìn vẫn không có lực như trước.

Tần Vấn Thiên không lùi lại, khí thế huyết mạch quân lâm thiên hạ điên cuồng bạo phát, bàn tay hắn vỗ về phía trước tựa như một ngọn núi thật sự đang ầm ầm đập xuống vậy.

- Rầm!

Cơn lốc kinh khủng càn quét trong hư không, thân thể hai người đồng thời lui về phía sau. Luân Mạch của Tần Vấn Thiên rung động, tim đập loạn, thần thông của đối phương quả nhiên cường đại mà quỷ dị.

Yêu Sênh cũng lui về sau một bước, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị, ngay sau đó hàn quang lại càng mạnh.

Một luồng yêu khí ngút trời bộc phát ra, cánh tay hắn đột nhiên mọc ra lân giáp, trong con ngươi lóe ra ánh sáng yêu dị, hào quang cánh chim sao lưng càng cường thịnh hơn, lúc này hắn giống như một yêu nhân khủng bố.

Cuồng phong xẹt qua, Yêu Sênh đánh về phía Tần Vấn Thiên lần thứ hai.

- Vẫn Tinh thức!

Phương Thiên Họa Kích trong tay Tần Vấn Thiên bộc phát ra uy lực kinh người, phía trước hắn tựa như xuất hiện vòng xoáy đáng sợ.

Thủ chưởng của Yêu Sênh chụp về phía trước, âm thanh đùng đoàng khủng bố chấn động không gian. Bóng dáng hắn xẹt qua, lại tránh được công kích mạnh nhất của Vẫn Tinh thức, toàn thân đều hóa thành một tàn ảnh.

- Giết!

Phun ra một tiếng quát chói tai, cánh tay Yêu Sênh dường như dài ra, bàn tay hóa thành móng nhọn sắc bén cắm thẳng về phía đầu Tần Vấn Thiên.

Phương Thiên Họa Kích trong tay Tần Vấn Thiên lay động, hé miệng phun ra kiếm quang. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, tay trái đánh ra Lạc Sơn chưởng, công kích của hai người điên cuồng va chạm vào nhau, thân thể Tần Vấn Thiên bị đẩy lùi dữ dội.

Mặc dù vận dụng sức mạnh huyết mạch hắn vẫn phải thối lui, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng người phía trước. Tần Vấn Thiên cảm giác trên người Yêu Sênh có một luồng huyết mạch đang sôi trào, đó là thú huyết.

Người phía sau nhao nhao theo sau, nhìn thấy Yêu Sênh còn chưa giết chết Tần Vấn Thiên thì tất cả đều lộ ra sắc mặt khác thường. Thực lực người thanh niên tự dưng bước vào sân thí luyện thú linh này có phần khiến người ta giật mình.

- Đùng!

Đúng lúc này mặt đất tựa như chấn động, tim đám người cũng run lên theo, mắt bọn họ nhìn về phía trước, chỉ cảm thấy ngọn núi kia đang chuyển động.

Âm thanh ầm ầm truyền ra, đá lớn trên núi tựa như thác nước lăn xuống dưới, tiếng chấn động thùng thùng càng ngày càng đáng sợ, một luồng yêu khí khủng bố lan tràn đến.

- Grào!

Một tiếng gầm dữ dội truyền đến, mặt đất nứt toác ra, hai bên hồ nước quay cuồng. Dưới thác nước có một con yêu thú khủng bố phóng lên trời cao, bắn ra một con sóng lớn đáng sợ.

Thân thể yêu thú tựa như mãng xà xoay quanh dưới thác nước, không biết nó dài bao nhiêu, trên người nó mọc lân giáp, trên lân giáp có từng cây gai nhọn sắc bén, hai cánh tay vô cùng tráng kiện, bàn tay có năm móng vuốt cong như lưỡi câu, lạnh lẽo mà sắc nhọn.

Lúc này râu dài của con yêu thú kia dựng đứng. Nó mở cái miệng khổng lồ ra rống giận, răng nanh sắc bén khiến người ta cảm thấy hoảng hốt, đáng sợ hơn mãng xà nhiều.

- Thanh Diện Giao Vương, đứng hạng thứ chín trong Chiến Thú phổ.

Nhìn thấy con yêu thú đáng sợ này trong lòng mọi người đều xao động, bọn họ đi tới sân thí luyện thú linh này, thứ họ muốn có được nhất chính là thú linh nằm trong mười hạng đầu của Chiến Thú phổ.

Nhưng mà sức chiến đấu của yêu thú đứng hạng trước mười trong Chiến Thú Phổ đều rất đáng sợ, tựa như sự tồn tại vô địch trong Luân Mạch cảnh vậy.

“Nhiều yêu thú lợi hại quá, nếu ta lại nuốt thú linh của nó, cộng thêm lực cảm giác mạnh mẽ của ta thì có thể cảm nhận được trên tầng trời thứ năm hay không? Tinh Hồn của Thanh Diện Giao Vương ở nơi nào?” Trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra một con sóng lớn, nếu như suy đoán của hắn chính xác, như vậy hắn đã quyết định được Tinh Hồn thứ ba nên lựa chọn là Tinh Hồn gì.

Yêu thú trong Chiến Thú phổ có rất nhiều. Thú linh của những yêu thú này đều có thể giúp người ta cảm ứng được tồn tại của Tinh Hồn yêu thú, từ đó ngưng tụ Tinh Hồn bạo phát ra sức chiến đấu đáng sợ.

Nhưng mà bất luận là Tinh Hồn loại yêu thú nào đi chăng nữa, ai có thể so với Tinh Hồn triệu hoán chứ?

Chỉ là Tần Vấn Thiên hiểu rõ tu sĩ Võ Mệnh loại triệu hoán này có phần hiếm thấy, bởi vì khó khăn kia cực lớn. Nếu không có đủ thiên phú thì ngược lại sẽ khiến Tinh Hồn triệu hoán trở thành gân gà.

Đối với rất nhiều người mà nói, Tinh Hồn triệu hoán là Tinh Hồn phế thải.

Nhưng đại lục có một vài triệu hoán sư thiên tài, năng lượng bọn họ đúng là siêu cấp đáng sợ.

Lúc này Tần Vấn Thiên có suy nghĩ muốn trở thành tu sĩ Võ Mệnh loại triệu hoán, hơn nữa ý nghĩ này rất dữ dội.

Ngày nào đó hắn vừa triệu hoán ra, đủ loại chiến thú từ trên trời giáng xuống, gào thét giữa đất trời, bảo vệ bên người hắn thì sẽ oách đến cỡ nào đây.

Đương nhiên loại ý niệm này cũng chỉ là thầm nghĩ trong lòng. Lúc này hắn còn phải đối mặt với cục diện trước mắt nhiều hơn.

Thanh Diện Giao Vương xếp hạng thứ chín trong Chiến Thú phổ này không phải Ngân Bằng đứng hạng ngoài chín mươi có thể so được.

Thanh Diện Giao Vương nghễnh đầu cao ngạo quan sát nhân loại trước mắt, đôi mắt yêu dị sắc bén kia lộ ra sát khí cực kỳ dữ dội.

- Oong!

Đột nhiên thân thể Thanh Diện Giao Vương chuyển động, thân hình cao lớn vọt tới trước người Tần Vấn Thiên trong nháy mắt. Cánh tay tráng kiện của nó vỗ ra, vuốt nhọn to lớn đáng sợ có thể làm nứt cả núi non lúc này lại đánh về phía cơ thể bằng xương bằng thịt của Tần Vấn Thiên.

Huyết mạch Tần Vấn Thiên điên cuồng bạo phát, Vẫn Tinh thức được đánh ra, Phương Thiên Họa Kích kêu vang, giận dữ tấn công tới chỗ đối phương.

- Bùm!

Thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp bị đánh bay, khí huyết quay cuồng khiến hắn không cách nào kiềm lại phun ra một ngụm máu tươi, cánh tay nắm Phương Thiên Họa Kích khẽ run.

“Mạnh quá.” Nội tâm Tần Vấn Thiên chấn động, rõ ràng cũng là phạm trù yêu thú cấp sáu nhưng vì sao có thể mạnh đến mức này chứ.

Đây chính là chiến thú ngang tàng xếp hạng trước mười trong Chiến Thú phổ sao? Xem ra độ khó khi muốn bước vào tầng thứ tám của Thiên Tinh các không hề nhỏ chút nào, chí ít hiện tại hắn rất khó làm được.

Đế Thương yêu cầu muốn bước vào tầng thứ tám Thiên TinhcCác của học viện Đế Tinh thì cần cướp đoạt thú linh của yêu thú xếp hạng trước mười trong Chiến Thú phổ. Độ khó khảo nghiệm này càng lớn hơn nhiều so với đứng đầu Quân Lâm yến nữa.

Hắn có thể thu được vị trí hạng nhất trên Quân Lâm yến, nhưng cho dù hắn lại mạnh hơn một chút nữa thì cũng khó mà giết chết chiến thú xếp hạng trước mười trong Chiến Thú phổ được.

Có thể thấy được độ khó của loại khảo nghiệm này cao đến đâu. Vậy rốt cuộc Đế Thương đã để lại cái gì ở tầng thứ tám của Thiên Tinh các đây!