Thái Sơ

Chương 37: Con Đường Tu Hành Nhiều Chông Gai (1)




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

---------------------

Nói đùa sao, Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng không chiếm được chỗ tốt trong tay hắn, đám lâu la này đi lên không phải là muốn ăn đòn thì là cái gì?

Thấy đám tiểu đệ của mình sợ hãi, Trương Cuồng tự biết không thể giả bộ kinh sợ được nữa, bằng không từ nay về sau làm sao có thể ngẩng đầu đối nhân xử thế, khoảng cách đến Tần Hạo Hiên chỉ có hai, ba bước khiến trong lòng hắn nổi lên dũng khí, lớn tiếng nói:

- Có gì mà phải sợ hắn! Đợi ta tu thành Vô Thượng đại đạo, chỉ một tên Tần Hạo Hiên này có tính là gì! Ngày hôm nay nếu hắn dám đả thương các ngươi, sau này ta nhất định sẽ bắt hắn trả giá gấp trăm lần nghìn lần!

Đối với Trương Cuồng lúc này chỉ dám hứa suông, Tần Hạo Hiên không thèm nhìn thẳng, vẻ mặt coi thường, vỗ vỗ mặt tên đệ tử ở trong tay, khiến cả khuôn mặt bỉ ổi của hắn đỏ bừng, lại nhìn bốn phía xung quanh một vòng, giễu cợt nói:

- Ngươi dù sao cũng là Tiên Miêu cảnh, nếu như bị một người còn chưa Xuất Miêu như ta phế đi, từ nay về sau sao còn có thể tiếp tục ngẩng đầu đối nhân xử thế?

Lời này bề ngoài là nói cho tên bị hắn bắt trong tay nghe, nhưng trên thực tế cũng là để cảnh cáo những người khác đừng nên động thủ.

"Bốp bốp" mấy tiếng đánh vào mặt vang lên, tuy là đánh vào mặt tên đệ tử bỉ ổi, nhưng chẳng khác nào đang đánh vào mặt Trương Cuồng!

Đổi thành bất kỳ một đệ tử mới nhập môn chỉ có bảy ngày nào khác, hoặc cho dù là Trương Cuồng hay Lý Tĩnh, trước mặt không ít người tu tiên Tiên Miêu cảnh nói ra những lời này, một khi khơi dậy sự phẫn nộ của mọi người, bị liên thủ vây công, kết quả nhất định là không chết cũng tàn phế. Nhưng từ lúc Tần Hạo Hiên đánh bại Tiên Miêu cảnh Tam diệp và Ngũ diệp, nói ra mấy lời này, phân lượng cũng không giống vậy nữa.

Năng lực chịu đòn biến thái của Tần Hạo Hiên trong Linh Điền cốc đã là chuyện không người nào không biết không người nào không hiểu. Nếu như bản thân không thể đả thương hắn, ngược lại còn bị hắn đả thương, chuyện truyền ra đúng là không có mặt mũi gặp ai nữa. Dù cho sau này tu vi cao tới đâu, nhưng vết nhơ bị một tên phàm phu tục tử đánh bại này mãi mãi cũng sẽ không mờ đi! Hơn nữa cho dù có thắng Tần Hạo Hiên thì đã sao, dùng thân phận của người tu tiên, đi ức hiếp một tên phàm phu tục tử mới nhập môn, truyền đi sẽ thành trò cười cho người khác.

Sau khi cân nhắc lợi hại, mấy người đang định ra tay đều dừng bước, cho dù mấy cường giả Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng hoàn toàn không có ý xuất thủ, đối với người có chút thân phận như bọn họ mà nói, danh tiếng vô cùng quan trọng, Tần Hạo Hiên này hết sức cổ quái, bọn họ cũng không muốn lật thuyền trong mương, vô duyên vô cớ phá hư anh danh một đời.

Tên đệ tử bỉ ổi bị Tần Hạo Hiên túm trong tay, sắc mặt tím bầm, hít vào thì ít thở ra thì nhiều, bị coi như chó chết vứt trên mặt đất, bụi đất tung lên. Tần Hạo Hiên lại một chân đạp trên mặt hắn, ánh mắt lạnh lùng, trừng Trương Cuồng chẳng qua chỉ cách có ba bước, nói:

- Trước khi ngươi có năng lực đánh bại ta, tốt nhất đừng có kiêu ngạo ở trước mặt ta! Ta giết chết ngươi chỉ dễ như trở bàn tay, không tin ngươi có thể thử xem!

Lúc này, Trương Cuồng đã bị dọa đến toát mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, mười mấy năm qua uy vọng của Tần Hạo Hiên lên hắn quá nặng, ngày hôm nay lại còn lộ ra khí phách cường giả Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng dám coi thường, đừng nói đến Trương Cuồng bây giờ còn không có thực lực gì, ngay cả mấy cường giả Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!

Tần Hạo Hiên một lần hành động nhiếp phục chúng nhân, thể hiện ra khí phách khiến ngay cả Lý Tĩnh đứng nhìn từ xa cũng thấy mặc cảm, trong lòng thầm than cũng may Tần Hạo Hiên chỉ là một đệ tử Nhược chủng, nếu như hắn chính là Tử chủng, nhất định sẽ là địch nhân lớn nhất trên đường đến bảo tọa của Vô Thượng chưởng giáo, hiện giờ cũng không cần phải quá để tâm đến hắn, đợi một thời gian nữa là hắn có thể bỏ xa Tần Hạo Hiên rồi.

Chỉ có điều ngày hôm nay Tần Hạo Hiên xông vào trận doanh của Trương Cuồng, nhất cử đánh tan dũng khí của Trương Cuồng, khiến bộ mặt miệng hùm gan sứa của hắn đều phô bày ra hết, điều này làm cho Lý Tĩnh vô cùng thích thú, chỉ là một tên Nhược chủng, Trương Cuồng cũng không đối phó được, mấy tên Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp thu nạp dưới trướng cũng đều là phế vật nhát gan sợ phiền phức, nếu như hắn tiếp tục phát triển như vậy, chỉ cần mình có thể lôi kéo được Từ Vũ, hắn cũng chẳng làm được trò trống gì nữa! Đến lúc đó, lại tính cách giết chết tên Tần Hạo Hiên không biết phải trái này là được.

Tần Hạo Hiên, sau khi đại náo một phen trong trận doanh của Trương Cuồng, cũng tiện tay thu được không ít chỗ tốt, mục đích ban đầu hắn là đè sự kiêu căng phách lối của Trương Cuồng xuống, cũng không phải là thật sự muốn cùng hắn liều cho cá chết lưới rách, trong trận doanh Trương Cuồng có mấy cường giả Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp, nếu thật sự động thủ, bản thân chưa chắc có thể chiếm được gì tốt.

Khi xoay người đi đúng lúc đụng phải ánh mắt của Lý Tĩnh, thấy trong mắt hắn tràn ngập cảnh giác với mình, trong lòng không khỏi cười khổ, hai Vô Thượng Tử chủng của Thái Sơ giáo sao đều không làm việc đàng hoàng, đi chăm chỉ tu luyện, mà lại đi dây dưa với một tên Nhược chủng như hắn là có ý gì!

Tần Hạo Hiên gây náo động xong trở lại trong túc xá, nhưng còn chưa ngồi hết thời gian nửa nén hương, Từ Vũ đã tự mình đi tới, đưa hắn đến phòng xem ghi chép mấy ngày nay của lớp học.

Gian phòng của nàng trong khu túc xá của nữ đệ tử, trong ánh mắt ám muội của vô số người, Tần Hạo Hiên đi vào, đóng cửa lại.

Đi vào trong phòng của Từ Vũ, hương thơm thoang thoảng đặc biệt mà chỉ khuê phòng các cô gái mới có tràn vào chóp mũi. Trong phòng không có nhiều đồ vật lắm, một cái giường, một cái bàn, một cái ghế, được bày biện chỉnh tề, ngay ngắn có thứ tự, trên bệ cửa sổ còn trồng vài cọng hoa cỏ, có một đóa hoa nhỏ đang hướng về phía ánh nắng nở ra, ở trong góc phòng trồng chừng mười cây thuốc nhỏ, làm cho gian phòng không lớn này tăng thêm vài phần sinh cơ.

Ánh mắt quét một vòng trong phòng, cuối cùng Tần Hạo Hiên đưa mắt đặt ở trên Từ Vũ, lúc này mới nhìn thấy người vẻ mặt ửng đỏ, sau khi sửng sốt mới chợt tỉnh ngộ, nữ hài tử da mặt mỏng, ngay cả hắn khi nhìn đến mấy nơi ám muội này cũng thấy ngại ngùng, huống chi là Từ Vũ.

Bầu không khí hơi có chút xấu hổ, vẫn là chủ nhân chủ động phá vỡ sự trầm mặc, nói:

- Xin lỗi, Hạo Hiên ca ca, mấy ngày nay Sở trưởng lão sắp xếp quá nhiều chương trình học, muội thực sự không tách ra để đưa ghi chép cho huynh được.

Nhìn dáng vẻ cúi đầu nói áy náy này của Từ Vũ, Tần Hạo Hiên vừa buồn cười lại vừa cảm động, không ngờ nha đầu ngốc này lại coi chuyện đi đưa ghi chép thành chuyện quan trọng như vậy, vội vàng vừa cười vừa nói:

- Ngươi chính là đệ tử Tử chủng, Sở trưởng lão đương nhiên cần chiếu cố trọng điểm, vừa lúc để ta xem ghi chép mấy ngày nay liền một lượt cho thoải mái.

Tần Hạo Hiên nói, một tay cầm ghi chép trên bàn của Từ Vũ lên, đang định lật xem, bỗng nhiên lại cảm giác thấy bầu không khí có chút không đúng, lại nhìn Từ Vũ, phát hiện khóe mắt nàng có chút đỏ lên, vẻ mặt ủy khuất:

- Hạo Hiên ca ca, muội không có ý khinh thường huynh, huynh không phải Tử chủng cũng không sao, muội tin sau này thành tựu của huynh chắc chắn sẽ không kém gì mấy người như Trương Cuồng!

Từ Vũ khóc nức nở nhất thời làm cho Tần Hạo Hiên hoảng hồn, mặc dù là chính diện nghênh chiến Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp cũng không khiến hắn hoảng như thế, trong chốc lát chân tay luống cuống, không biết như thế nào cho phải.

Cử động này của Tần Hạo Hiên lại chọc cho Từ Vũ phì cười, nói:

- Được rồi, Hạo Hiên ca ca, huynh xem ghi chép đi! Có gì không hiểu cứ hỏi muội.

Tần Hạo Hiên như trút được gánh nặng liên tục gật đầu, hận không thể vùi đầu vào trong bản ghi chép.

Lật xem một lúc, hắn thấy giới thiệu về linh pháp của Quán Linh thuật.

Quán Linh thuật, ngưng tụ linh lực phụ cận, quán chú vào trong thực vật đang trưởng thành, có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển, thôi thúc sinh trưởng, cũng có thể đề thăng dược lực! Sau Xuất Miêu có thể tu luyện.

Thấy Tần Hạo Hiên lật tới Quán Linh thuật, Từ Vũ giải thích thêm:

- Nửa năm sau, tông môn sẽ không tiếp tục cấp khẩu phần lương thực cho chúng ta nữa, chúng ta đều phải tự trồng, Quán Linh thuật có thể đề cao tốc độ sinh trưởng của linh dược chúng ta trồng. Chúng ta bây giờ luyện tập Quán Linh thuật thuần thục, đến lúc đó có thể trực tiếp phát huy được tác dụng rồi. Đúng rồi, khi luyện đan, Quán Linh thuật còn có thể giúp đem linh khí rót vào trong dược liệu, đề thăng phẩm chất của thành đan, chỉ có điều chuyện này đòi hỏi cảnh giới tu luyện rất cao, lúc này chúng ta không làm được.

Từ Vũ dứt lời, liền bắt đầu dạy Tần Hạo Hiên linh quyết.