Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 123




“Thật ngại quá, thương hiệu của chúng tôi đã xác định được người phát ngôn rồi, mong chờ lần sau hợp tác với các bạn.”

“Thế nào?” Triệu Thời Kiệt vội hỏi.

Người đại diện lắc đầu, “Bọn họ đã xác định người phát ngôn rồi, chúng ta không có cơ hội.”

Triệu Thời Kiệt có phần không từ bỏ, “Không phải trước đó bọn họ đã nói, tôi rất phù hợp với thương hiệu mới của bọn họ, sao đột nhiên lại lật lọng vậy? Người phát ngôn mới là ai?”

“Anh ta không nói.” Người đại diện nói, “Đây là một thương hiệu lớn, nếu có thể giành được sẽ giúp ích rất nhiều đối với sự nghiệp và sự phát triển của cậu.”

Vốn dĩ thương hiệu DOO lúc đầu định ngày hẹn chụp hình thử với bọn họ, sau khi kết thúc, còn tỏ ra hài lòng, sau đó bảo bọn họ quay về chờ tin tức.

Chờ đợi 3 ngày, kết quả đợi được là thương hiệu DOO đã ký hợp đồng với nghệ sĩ khác.

Tràn đầy niềm vui và sự mong đợi tất cả đều tan thành mây khói trong một tích tắc, chuyện này đặt trên người ai, ai cũng không vui vẻ.

Triệu Thời Kiệt đã cố gắng rất nhiều để trở thành người phát ngôn của thương hiệu DOO, chính là vì giành được thân phận của người phát ngôn, nhưng đột nhiên một người ép hắn ta xuống, hắn ta làm sao có thể cam lòng.

“Có thể tìm ra là ai cướp đại ngôn của tôi không, nếu không có anh ta,đại ngôn này nhất định là của tôi.”

Người đại diện nghe những lời quả quyết trong giọng điệu của hắn ta, biểu đạt ý tứ của mình một cách khéo léo, “Thái độ của thương hiệu DOO rất tốt, bọn họ đều sẽ nói như vậy đối với mỗi một nghệ sĩ chụp hình thử, nhưng chính thức quyết định cần ai làm người phát ngôn, quyền quyết định nằm ở trong tay thương hiệu DOO.”

Vậy nên không hẳn là người khác cướp đại ngôn của cậu, mà cậu chỉ là một trong những sự lựa chọn mà thương hiệu DOO cân nhắc thế thôi.

Nếu gần ký hợp đồng mà đối phương lật lọng, đó mới gọi là cướp.

Triệu Thời Kiệt cầm điện thoại, “Mặc kệ thế nào tôi cũng phải giành được thân phận người đại ngôn của thương hiệu DOO.”

Thực ra khỏi phải tìm, hôm sau Weibo chính thức của thương hiệu DOO đã thông báo tin tức Tô Quân Bạch sẽ trở thành người phát ngôn thương hiệu của năm mới, tháng sau sẽ gặp mặt với mọi người.

“Hoá ra là Tô Quân Bạch.”

Đương nhiên Triệu Thời Kiệt nhận ra anh, ngôi sao nam có nhan sắc siêu nổi tiếng của giới giải trí, fan hâm mộ trên nghìn vạn, mỗi lần có chút chuyện vặt vãnh đều có thể lên hot search Weibo, bản thân hắn ta không thích kiểu ngôi sao này.

Phải nói rằng có một loại tâm lý thù địch đối với diễn viên nam ưu tú hơn hắn ta trong giới giải trí, hắn ta tốt nghiệp trường đại học có tiếng, hắn ta xuất sắc hơn rất nhiều người.

Người đại diện nói, “Là anh ta thì không có gì quá kỳ lạ, bộ phim mà anh ta diễn vừa đại bạo, khi mức độ nổi tiếng đúng là tăng cao, thương hiệu DOO chọn anh ta ít nhiều có sự cân nhắc về yếu tố này.”

Mức độ nổi tiếng của Tô Quân Bạch trong giới giải trí, ngoại trừ Lục Úc và Triệu Thời Kiệt, những sao nam khác đều kém xa, vốn dĩ không thể đuổi kịp bọn họ, có đại ngôn thương hiệu tốt gì, đương nhiên Tô Quân Bạch bọn họ có cơ hội nhiều hơn những người này.

Triệu Thời Kiệt nói, “Mới ký hợp đồng mà thôi, cuối cùng không phải rất nhiều người phá vỡ hợp đồng, tôi vẫn còn cơ hội.”

Hắn ta đã nỗ lực nhiều như vậy đối với thương hiệu DOO, làm sao hắn ta cam lòng từ bỏ vào giây phút cuối cùng, cho dù là ai đừng nghĩ ngăn cản cơ hội hắn ta trở thành người phát ngôn của thương hiệu DOO.

Người đại diện nhìn chằm chằm hắn ta hỏi, “Cậu muốn làm cái gì?”

Anh ta chỉ giữa chừng dẫn dắt Triệu Thời kiệt, mối quan hệ với hắn ta không hẳn là đặc biệt tốt, hơn nữa chủ ý của hắn ta cũng rất lớn, hắn ta cho rằng người đại diện có lúc cũng khó quản hắn ta.

Triệu Thời Kiệt ra ngoài gọi điện thoại.

“Rất nhanh anh sẽ biết thôi.”

*

#Tô Quân Bạch bắt nạt học sinh cấp ba#

Bên dưới là mấy bức ảnh, trong ảnh có thể nhìn thấy rõ người cầm đầu bắt nạt học sinh cấp ba chính là Tô Quân Bạch.

Khi đó anh mới 17 tuổi, nét mặt trông rất non nớt, cả người tràn đầy cảm giác tuổi trẻ, lúc ấy có thể nhận thấy khuôn mặt của anh rất đẹp.

Anh mặc đồng phục học sinh, nắm lấy cổ áo của người con trai trước mặt với vẻ mặt rất hung dữ, giơ tay lên giống như muốn đánh cậu ta.

Phía sau anh có mấy học sinh đi theo, đều là một tư thế muốn ức hiếp người ta.

Weibo này vừa đăng lên đã thu hút sự chú ý của cư dân mạng khắp nơi, mọi người chén ghét nhất đới với từ bắt nạt này.

Cho nên rất nhiều cư dân mạng nhìn thấy Weibo, sau khi nhìn thấy bức ảnh bên dưới Weibo, chưa làm rõ tình hình đã bắt đầu chỉ trích.

“Gây sốc thế giới quan của tôi, thời cấp ba Tô Quân Bạch vậy mà lại là người như vậy, cầm đầu bắt nạt học sinh, có vẻ còn muốn đánh người, có phải không?”

“Hình tượng của Tô Quân Bạch trong lòng tôi đã vỡ tan tành, còn nghĩ rằng ngoại trừ cái miệng không biết cách ăn nói của anh ấy ra, sẽ không có vấn đề khác, nhưng hiện thực đã đánh cho tôi một đòn.”

“Tô Quân Bạch vốn không phải là người tốt gì, đối xử với fan cũng không tốt, còn mắng chửi fan ở nơi công cộng, thường tỏ ra kênh kiệu ở nơi làm việc, làm khó nhân viên công tác, thật không biết người như vậy tại sao vẫn có nhiều người thích?”

“Tô Quân Bạch đánh người, Tô Quân Bạch đánh người, Tô Quân Bạch đánh người, truyền đạt tiếp đi.”

“Tô Quân Bạch là một người rác rưởi, vậy mà còn bắt nạt học sinh tiểu học, loại người này sao xứng làm thần tượng, dạy hư học sinh tiểu học.”

Các fan hâm mộ nghe tin mà đến, kết cục khống chế bình luận, đáp trả anti fan tới tấp.

“Một số an-ti nào đó có thể câm miệng hay không! Trong tình huống chưa làm rõ sự việc đã buộc tội người khác như thế, sẽ chỉ tỏ ra bạn rất ngu ngốc.”

“Mặc dù ông xã của chúng tôi bình thường có chút độc mồm độc miệng, nhưng tấm lòng của anh rất tốt, cách đây không lâu còn giúp một chàng trai viết thư muốn cô gái trở lại, người có lòng quan tâm như vậy, không thể nào bắt nạt người khác được.”

“Hoa trắng nhỏ cũng thảm quá đi, quanh năm suốt tháng vẫn bị mắng chửi, hoa trắng nhỏ không cần lo lắng, em sẽ mãi mãi ủng hộ anh.”

“Tôi tin ông xã sẽ không làm chuyện như vậy, anh ấy chắc chắn là bị người cùng ngành đặt điều rồi.”

“Ông xã tôi chính là xuất sắc như vậy, Weibo này không biết chừng là người khác lập ra để bôi nhọ anh, một số người nào đó chỉ dám trốn trong góc tối hại người, giống như con chuột thối vậy.”



Trên Weibo, fan hâm mộ và an-ti fan trực tiếp cãi nhau, độ hot liên tục tăng cao, rất nhanh đã lọt hot search đầu tiên, thu hút càng nhiều cư dân mạng vào chiến cuộc.

Nhất thời cảnh cãi nhau túi bụi, có người tin Tô quân Bạch, có người không tin anh, mỗi người đứng một bên tranh cãi không ngừng.

Weibo này nửa đêm phát ra ngoài, đến khi bọn họ phát hiện, độ hot đã tăng lên đầu tiên.

Liên Phương cũng cạn lời, “Là ai lại làm chuyện này ở sau lưng, cậu mới ký hợp đồng với thương hiệu quần áo nam DOO, lỡ như chịu ảnh hưởng không tốt, bọn họ sẽ huỷ hợp đồng.”

“Điều chú trọng nhất của thương hiệu DOO chính là phẩm chất và đạo đức tốt của người phát ngôn. Những người này còn cố ý nói cậu cầm đầu bắt nạt học sinh cấp ba, đúng là nực cười.”

“Làm sao cậu có thể bắt nạt người ta.”

Tô Quân Bạch cũng nhìn thấy bức ảnh, còn có những lời mà Weibo đăng tải, anh không nói nên lời, chuyện lâu đời như vậy cũng có thể bị đào ra, anh cũng sắp quên mất chuyện này rồi.

“Bức ảnh là thật, sau đó tôi thực sự đã đánh cậu ta.” Dưới sự kinh ngạc của Liên Phương, Tô Quân Bạch trực tiếp nói, “Cậu ta đáng bị đánh.”

Liên Phương, “???”

Anh hai à, cậu vậy mà lại thực sự đánh người ư, thật không ngờ thời cấp ba cậu ngang tàng như vậy?!

Liên Phương kinh hãi, “Rốt cuộc thế này là thế nào? Đây là sự thật, cậu bảo tôi làm sao xử lý?”

*

Người đại diện hỏi, “Weibo đã đăng rồi, cậu chắc chắn làm như vậy có thể hạ gục Tô Quân Bạch?”

Triệu Thời Kiệt lướt Weibo vừa nói, “Thương hiệu DOO coi trọng thanh danh của diễn viên nhất, chuyện này chắc chắn có thể ảnh hưởng đến anh ta, có cơ hội kéo Tô Quân Bạch xuống.”

Người đại diện nói, “Như thế là tốt nhất, nhưng nếu không có, đại ngôn thương hiệu DOO không có duyên với cậu.”

Sắc mặt của Triệu Thời Kiệt rất xấu, hắn ta bỏ ra sự cố gắng nhiều như vậy vì thương hiệu DOO, nếu không trở thành người phát ngôn, những nỗ lực mà hắn đã bỏ ra đều vô ích.

Cho dù Tô Quân Bạch là nghệ sĩ hàng đầu của giới giải trí, cũng không thể ngăn cản lòng hắn ta muốn trở thành người phát ngôn.

“Tin tức này của của cậu có phải sự thật không?” Người đại diện hỏi hắn ta.

Triệu Thời Kiệt gật đầu, “Sự thật, Tô Quân Bạch thực sự đã đánh người ta, cho dù anh vì tình huống gì đánh người khác là không đúng.”

Đây là tư liệu mà hắn ta tìm người thật vất vả mới tra ra được, cầm lấy tài liệu này tất nhiên phải công bố ngay lập tức.

Người đại diện hỏi hắn ta, “Cậu có từng nghĩ hay không, cho dù Tô Quân Bạch bị kéo xuống, lỡ như chủ thương hiệu DOO lại tìm người khác hợp tác thì sao?”

“Cậu vẫn muốn dùng cách này tiếp tục kéo người khác xuống sao?”

Sự im lặng của Triệu Thời Kiệt đã thể hiện quan điểm của mình, người đại diện thấy anh ta có thể không phù hợp để dẫn dắt Triệu Thời Kiệt, hắn ta quá tham vọng, anh ta không thể quản lý được.

Kết cục sau này của ngôi sao đâm sau lưng người khác giống như anh ta sẽ không tốt đẹp.

Anh ta đang suy nghĩ vấn đề có nên tiếp tục dẫn dắt Triệu Thời Kiệt hay không.

*

Liên Phương vội vàng hỏi, “Rốt cuộc là chuyện gì? Cậu mau nói rõ ràng đi.”

“Chuyện đã lâu như vậy, anh để tôi nhớ lại chút.” Sau khi Tô Quân Bạch nhớ lại chuyện năm đó mới nói.

Lúc đó anh học lớp 11, người mà anh đánh là tên côn đồ của trường bên cạnh, tên đó suốt ngày dẫn người chặn người ta đòi tiền ở trong hẻm.

Hôm đó người bị bọn lưu mạnh chặn đường vừa hay là học sinh trong lớp của anh, anh không thể chịu đựng được nữa dĩ nhiên đi tới trước ngăn chặn, giá trị vũ lực của anh thực sự không cao, bên kia lại dẫn theo rất nhiều người.

Kết quả cuối cùng là anh đánh người ta, nhưng cũng bị đánh lại, vết thương còn rất nghiêm trọng.

Nếu không phải Tô Cảnh Chu đến kịp thời, Tô Quân Bạch còn bị đánh nặng hơn.

Trải nghiệm này đối với Tô Quân Bạch mà nói cực kỳ mất mặt.

Anh vốn giúp người khác đánh đuổi lưu manh, kết quả trở thành người bị đánh.

Chuyện này sau này truyền ra ngoài, nói Tô Quân Bạch đánh nhau, anh cũng không muốn giải thích trải nghiệm mình bị người ta đánh, bèn không quan tâm những tin nhảm đó.

“Cậu được lắm.”

Liên Phương giật khóe miệng một cái, biết rõ Tiểu Bạch đánh nhau không được, sức lực cũng tệ, nhưng thật không ngờ anh vậy mà còn dám xông lên chạy ra cho đối phương đánh.

Kết quả thực sự của chuyện này không tốt như những gì hôm nay Weibo đó nói, nếu Tiểu Bạch vì cứu người mà bị đánh, vậy sự đảo ngược này nhất định sẽ khiến cư dân mạng ngỡ ngàng.

Tô Quân Bạch tranh đấu một chút thể diện cuối cùng vì bản thân, “Tôi được nhiên được, nếu không phải hôm đó không ăn no, tôi cũng không đến mức thua thảm hại như vậy.”

Liên Phương, “…”

Cậu không cần giải thích, anh ta cũng hiểu.

“Tôi đi xử lý chuyện này trước, nam sinh năm đó được cậu cứu còn nhớ là ai không?”

Tô Quân Bạch có chút không nhớ nổi tên, “Tôi xem lưu bút thử.”

Tốt nghiệp nhiều năm như vậy, anh đã quên mất tên của bạn cùng lớp rồi.

Liên Phương vừa nhìn thấy tin tức, “Không cần tìm nữa, trên mạng đã có người đăng làm rõ, giúp em giải thích rồi.”

Có người vừa đăng Weibo giải thích đã thu hút sự chú ý của rất nhiều cư dân mạng.

“Tôi là Phương Giản, vừa nãy lướt Weibo mới biết bản thân lên hot search, tình hình thực sự trong bức ảnh vốn dĩ không phải như vậy.”

“Tôi bị lưu manh trường bên cạnh chặn đường đòi tiền, Tô Quân Bạch ra tay giúp đỡ tôi, những người ở phía sau cậu ấy là lưu manh, không phải người đi cùng với cậu ấy.”

“Cậu ấy không chủ động đánh người, cũng không bắt nạt học sinh, cậu ấy là người bị đánh.”



Ngày thường Phương Giản thích lên mạng, đăng một số bức ảnh du lịch các kiểu, cũng có rất nhiều fan, anh ta đăng Weibo chưa được bao lâu, người theo dõi của anh ta đã đến.

Mọi người đọc xong lời giải thích của anh ta, không thể nói chính xác cảm giác đối với Tô Quân Bạch trong một thời gian ngắn, nhưng cảm thấy anh xui xẻo là thật.

Cũng có fan của Tô Quân Bạch nhìn thấy Weibo này, sôi nổi chia sẻ bài đăng Weibo, muốn để nhiều người nhìn thấy quá trình của chuyện này.

Về độ hot chuyện của Tô Quân Bạch vốn đã cao, cho nên lời giải thích này rất nhanh cũng đứng đầu hot search.

Vẫn còn rất nhiều cư dân mạng hoài nghi tính thực tế của chuyện này, cảm thấy bọn họ bịa đặt những lời bừa bãi.

Đến khi Tô Quân Bạch kết thúc, “Đúng, anh ta nói đúng.”

Chính chủ cũng đã lên tiếng, fan hâm mộ đương nhiên là những người phấn khởi nhất.

“Tôi biết Hoa Trắng Nhỏ không phải là loại người đó, cho dù anh ấy đã làm, cũng nhất định có nỗi khổ tâm của mình.”

“Ông xã tôi cũng giỏi quá, tràn đầy tinh thần trọng nghĩa.”

“Ha ha ha, tôi muốn biết tiếp sau của chuyện này như thế nào.”



Chuyện tiếp theo Tô Quân Bạch mới không muốn giải thích rõ ràng như vậy, việc anh bị người ta đánh càng ít người biết càng tốt.

Ban đầu là hắc Weibo của Tô Quân Bạch, tiếp sau diễn biến thành anh hùng Tô Quân Bạch cứu người ở trong nước sôi lửa bỏng.

Chuyện Tô Quân Bạch cứu người cũng lên hot search, cũng bởi vì chuyện này, Tô Quân Bạch lại có rất nhiều fan hâm mộ.

Lúc ban đầu xuất hiện ở Weibo này, chủ thương hiệu DOO từng nghĩ muốn thay thế Tô Quân Bạch, bọn họ không muốn hợp tác với nghệ sĩ phẩm chất không tốt.

Cũng may đối phương đã kịp thời giải thích, nếu không bọn họ sẽ bỏ lỡ một người đại ngôn anh hùng.

Triệu Thời Kiệt thấy độ nổi tiếng của hot search cao như vậy, còn nghĩ rằng nhất định có thể kéo Tô Quân Bạch xuống, chưa đầy một ngày, mọi chuyện đã xuất hiện sự đảo ngược.

Hắn ta nhìn thấy hot search Weibo Tô Quân Bạch cứu người trở thành anh hùng, hoàn toàn không thể kìm chế được.

Hắn ta chuyển sang nick phụ và bình luận bên dưới Weibo, “Tô Quân Bạch đã đánh người, các bạn không nhìn thấy sao? Tô Quân Bạch đánh người, ngôi sao đánh người, nhân phẩm xấu xa!”

Trả lời bình luận của anh ta toàn là, “Người ta không động tôi, tôi không động người ta, Tô Quân Bạch lại không sai, anh ấy vì cứu người người mới động tay.”

Phần lớn cư dân mạng đều tin chuyện này, thế nên Liên Phương bọn họ vẫn chưa động tay, chuyện này đã giải quyết xong rồi.

Triệu Thời Kiệt muốn giành cơ hội người phát ngôn của thương hiệu DOO hoàn toàn không còn nữa, bởi vì chuyện mà hắn ta làm ra đã bị người đại diện bỏ rơi rồi.

Cuối cùng không biết chuyện này đã truyền ra ngoài, Triệu Thời Kiệt kiếm chuyện Tô Quân Bạch ở trên mạng đã bị rất nhiều cư dân mạng biết, cuối cùng tất cả đều tập trung vào bên dưới Weibo của Triệu Thời Kiệt lướt bình luận xấu và mắng chửi nhân phẩm của hắn ta không tốt.

*

Chủ thương hiệu DOO còn đặc biệt gọi điện thoại hỏi thăm Tô Quân Bạch, bảo anh yên tâm chờ buổi chụp hình tháng sau, mong được hợp tác với anh.

Tô Quân Bạch ngược lại không có cảm giác gì, chuyện này đột nhiên nổi lên, còn không đợi bọn họ bắt tay vào làm đã giải quyết rồi, giảm bớt cho bọn họ rất nhiều chuyện.

Chuyện này không ồn ào quá lâu đã tan biến, bởi vì từ hot mới trên mạng là sinh nhật của Tô Quân Bạch.

Đúng vậy, sinh nhật Tết Nguyên Tiêu của Tô Quân Bạch, fan hâm mộ của anh đang thảo luận ở trên mạng muốn tặng quà cho thần tượng.

Cuối cùng quyết định mua một biển quảng cáo và đặt những bức ảnh của thần tượng luân phiên phát hình, còn có máy bay không người lái hợp thành lời chúng mừng “Tô Quân Bạch sinh nhật vui vẻ”.

Tô Quân Bạch không phải mong chờ nhất về quà của fan hâm mộ, điều anh mong đợi nhất chính là món quà mà em gái tặng.

Lúc đầu Tô Chi nói muốn tặng cho anh hai một món quà lớn, thực ra chưa chuẩn bị xong, cô vẫn chưa nghĩ ra nên tặng gì.

“Anh hai, anh thích thứ gì nhất?”

“Anh thích rất nhiều thứ, thứ mà anh thích nhất chắc là sưu tập quần áo.”

Tô Quân Bạch có một tủ chỉ sưu tập quần áo, bên trong đựng toàn là quần áo kiểu anh thích, có khoảng hai ba trăm bộ.

“Trừ quần áo ra thì sao?” Tô Chi chuẩn bị tặng cho anh hơn mấy món quà.

Tô Quân Bạch nghĩ một chút, nói, “Đĩa phiên bản giới hạn, bài hát, múa…”

Anh nói đều là một số chuyện về lĩnh vực âm nhạc, Tô Chi không hiểu lắm, ghi lại ở trong lòng, chuẩn bị tìm thời gian để hỏi Lục Úc thử.

Anh và anh hai đều chơi nhạc, có lẽ sẽ biết những cái này.

Buổi tối cô gọi video cho Lục Úc để nói chuyện này, “Lục Úc, anh biết tìm những thứ này ở đâu không?”

Những thứ mà anh hai nói đều là đồ phiên bản giới hạn, cô lên mạng xem nhưng không bán loại này.

Lục Úc thấy tên đĩa nhạc mà cô gửi qua, “Đây là bài hát của bậc thầy sáng tác, trên thị trường đã không bán nữa rồi.”

“Không bán nữa, vậy được thôi.” Tô Chi nói, “Vậy những thứ khác thì sao?”

Thứ mà anh hai thích là khác biệt, thích loại không thể tìm ra được.

“Cũng giống như vậy.” Lục Úc hỏi cô, “Em thích những thứ này?”

Tô Chi, “Là anh hai tôi, mấy ngày nữa không phải là sinh nhật của anh ấy sao, tôi muốn tặng một món quà cho anh ấy.”

Món quà này chứa đựng rất nhiều thứ, có người chúc mừng sinh nhật anh, có người chúc anh thoát khỏi thân phận nam phụ làm bia đỡ đạn, cũng có người chúc anh bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới.

Lục Úc biết, hoá ra là vì Tô Quân Bạch.

Lục Úc nói, “Mặc dù không còn bán nữa, nhưng cũng không phải tìm không được.”

Lời của Lục Úc khiến cho Tô Chi thắp sáng hy vọng, “Ý của anh là có thể tìm được.”

Lục Úc nói, “Tối mai Đông Thành có một buổi đấu giá, em có thể đến đó thử vận may.”

Cuộc đấu giá này chủ yếu tập trung vào bán đấu giá cổ vật, tức là loại vật phẩm khan hiếm, nhưng nâng giá cao.

Tô Chi hỏi, “Tối mai mấy giờ?”

Cô đã từng trải qua cảnh bán đấu giá một lần, đối với cược đấu giá này không phải không biết gì cả, tính đi qua đó xem thử.

Quy cho cùng món quà lớn cuộc đời cho anh hai, không thể qua loa được.

Lục Úc, “8 giờ, kiểu hội trường này cần thư mời mới có thể vào.”

Chung quy cũng là địa điểm quan trọng, quản lý nghiêm ngặt.

Vẻ mặt của Tô Chi có chút sốc, “Vậy làm sao lấy được thư mời? Cần mua sao?”

“Ừ, dựa vào mối quan hệ cũng có thể.” Lục Úc nói, “Nếu em muốn đi, tôi có thể đi cùng em một chuyến, tôi quen biết với người bên đó.”

Tô Chi đồng ý nhanh gọn, “Cảm ơn, có điều Lục Úc, lần sau anh nói chuyện có thể trực tiếp nói luôn không?”

Đừng chờ cô hỏi một câu rồi trả lời một câu.

Lục Úc cười khẽ một tiếng, “Ừ, anh sẽ cố gắng.”

Giọng của anh rất dễ nghe, trầm thấp lại mang theo một chút khàn, khi cười lên thế này, cả người đều sống động, giống như anh trai nhà hàng xóm.

Tô Chi thấy nụ cười của anh, cũng cười theo, cô vẫn luôn biết rằng Lục Úc trông rất đẹp, lúc cười lên như thế càng đẹp trai và cởi mở hơn.

Anh rất khác với anh trên trên sân khấu, nhưng cô thích ở chung với Lục Úc của trạng thái bây giờ hơn, cảm thấy rất thư giãn.

“Vậy tối mai 6 giờ gặp nhau bên cây hoa quế.”

“Được.”

*

Tô Chi không nói với anh hai chuyện chuẩn bị đi buổi đấu giá với Lục Úc, quan hệ của anh và Lục Úc vẫn chưa được hoà dịu, đỡ phải lại xuất hiện bất ngờ.

Gần đây Tô Quân Bạch cũng rất bận rộn, bởi vì doanh thu phòng vé của bộ phim do Lý Hoành Đạt chủ đạo đã vượt mốc 4 tỷ, trở thành doanh thu phòng vé hàng đầu trong mấy bộ phim lớn năm nay.

Tô Quân Bạch diễn với tư cách là vai nam chính thiếu niên đã thu hút rất nhiều sự chú ý của cư dân mạng và chủ thương hiệu, bọn họ chủ động đưa ra một vài lợi ích hậu hĩnh cho Tô Quân Bạch, muốn hợp tác với anh.

Gần đây Liên Phương chọn công việc cũng cảm thấy mệt mỏi, nhưng mệt đồng thời hạnh phúc, anh ta thích loại trạng thái này, nếu có thể luôn kéo dài thì càng tốt hơn, anh ta sẽ không cần lo lắng phát triển sự nghiệp của Tiểu Bạch sau này.

“Hôm đó sinh nhật cậu đã nghĩ xong phúc lợi gì gửi cho fan chưa?”

Mỗi năm sinh nhật, Tô Quân Bạch đều sẽ tặng phúc lợi cho fan, có lúc là rút thăm trúng thưởng, có lúc là phát chữ ký, còn có một lần trực tiếp tặng tiền.

Các fan hâm mộ nhận được quà reo hò phấn khích ở trong nhóm, vô cùng thích thú.

Tô Quân Bạch nói, “Tặng tạp chí.”

Năm nay anh đã chụp rất nhiều tạp chí, cũng có tạp chí bản giới hạn, không bán trên thị trường.

“Cũng được, hầu hết fan đều muốn tạp chí của cậu.”

Điều này là thật, nhiều năm Tô Quân Bạch bận rộn với công việc, đã lâu không chụp hình tạp chí, các fan đều suốt ngày khóc thét dưới Weibo để đòi phúc lợi.

Năm đó chỉ chụp một lần, vừa công chiếu đã bùng nổ, cho dù là như vậy vẫn có rất nhiều fan không săn được.

“Thầy Tô, đã sửa sang xong chưa? Có thể bắt đầu chụp hình rồi.”

“Đến đây.”

Nghỉ ngơi chưa được một lúc, Tô Quân Bạch lại phải làm việc, anh ước có thể ngủ một giấc vào ngày sinh nhật, anh đã cảm thấy thoả mãn rồi.

*

Anh hai không ở nhà, Tô Chi ra ngoài không cần giấu giếm, trong tay cô cầm một hộp quà.

Trước khi ra ngoài, cô nói với mẹ một tiếng, “Mẹ ơi, tối nay con có việc ra ngoài với bạn một chuyến, khoảng trước 11 giờ sẽ về, không cần lo lắng cho con.”

Hàn Huyên cười gật đầu, “Được, ra ngoài chú ý an toàn.”

Mặc dù con gái biết chút võ thuật, nhưng những việc bên ngoài nên chú ý vẫn cần phải chú ý.

“Yên tâm đi, mẹ, vậy con đi đây.” Tô Chi ra khỏi cửa.

Cô đi tới chỗ cây hoa quế, xe của Lục Úc đã đậu được một lúc, cô đi qua vẫy tay về phía anh.

“Lục Úc, anh đến quá sớm rồi.”

Dường như mỗi lần có hẹn, đều là Lục Úc đợi cô.

Lần này cô đã đến trước 5 phút rồi, Lục Úc vẫn ở đó, lần sau cô phải đến sớm hơn một chút mới được.

“Sớm hơn em một chút, lên xe đi.” Lục Úc mở cửa xe.

Anh không thích đến muộn để người khác chờ anh, thế nên mỗi lần đều sẽ đến trước 5 phút.

“Anh đã ăn chưa? Tôi có mang theo đồ cho anh, tối nay phải làm phiền anh rồi.” Tô Chi cầm chính là bánh ngọt mà buổi chiều cô và mẹ vừa mới cùng nhau làm.

Cô không phải lần đầu làm, rất có kinh nghiệm, bánh ngọt làm ra rất mềm, thơm và vừa miệng.

Mẹ cô cho rằng như vậy, cô tự mình nếm thử cũng được.

“Miếng bánh này tôi không thêm quá nhiều đường, sẽ không ngọt lắm, anh thử xem, nếu thấy không ngon thì không cần miễn cưỡng, để tôi giải quyết.”

Cô biết Lục Úc không thích ăn đồ ngọt cho lắm, cho nên đã làm một phần bánh ngọt cho riêng anh, phù hợp với khẩu vị của anh.

Lục Úc vẫn chưa ăn, anh làm việc xong liền chạy qua đây, buổi chiều chỉ ăn một ít đồ dinh dưỡng bổ sung thể lực.

Anh đã ăn đồ ăn và những thứ khác mà Tô Chi làm, mùi vị đều rất ngon, đối với tài năng nấu nướng của cô vô cùng rõ ràng.

Bánh ngọt vừa thơm vừa mềm, vào miệng thơm ngọt, có mùi thơm của sữa nhàn nhạt, nếm thử món ngon mà Tô Chi làm là một loại thưởng thức đầu lưỡi.

“Rất ngon.” Lục Úc nói, “Lần sau không cần khách sáo như vậy, mọi người đều là bạn bè, giúp đỡ lẫn nhau.”

Anh chăm sóc Tô Chi khi còn nhỏ, mặc dù quan hệ của anh và anh trai cô không tốt, nhưng không liên quan gì đến Tô Chi.

Hơn nữa, Tô Chi là một trong số rất ít con gái mà anh có thể nói chuyện, anh cũng thích ở chung với Tô Chi, rất thoải mái, sẽ không có áp lực.

“Nếu đã là bạn bè, vậy anh càng không cần khách sáo với tôi.” Tô Chi đưa hộp quà cho anh, “Sau này anh muốn ăn gì, có thể nói với tôi, tôi sẽ làm cho anh.”

Cô rất có lòng tin vào kỹ thuật nấu nướng của mình, hầu như người nào đã ăn món do cô nấu đều nói rất ngon.

Lục Úc mỉm cười, “Vậy tôi không khách sáo nữa.”

Anh ăn vài miếng bánh lót dạ, không còn đói nữa, mới xuất phát đến buổi đấu giá ở Đông Thành.

Lúc tới đó là khoảng 6 giờ 40 phút, ngoài bãi đã đậu rất nhiều xe, những người qua lại đều ăn mặc sang trọng.

Hôm qua Lục Úc đã liên lạc với người ở bên này, lúc bọn họ đi đến, người đó đã đợi sẵn ở ngoài cửa.

Nhìn thấy Lục Úc liền nở nụ cười đi tới, “Tiểu Úc đến rồi, gần đây không phải cậu rất bận sao? Lúc trước gọi điện thoại rủ cậu đi uống rượu thì không đi, sao có thời gian đến đây vậy?”

Lục Úc ho nhẹ, “Khụ, có chút chuyện phải làm.”

Người đàn ông thấy Tô Chi bên cạnh anh, vừa nhìn đã nhận ra là em gái của Tô Quân Bạch.

Hai anh me Tô quân Bạch và Tô Chi rất nổi tiếng ở trên mạng, cao thủ lướt web như anh đương nhiên biết.

Nhưng điều mà anh ta khá thắc mắc đó là sự bất hoà giữa Tiểu Úc và Tô Quân Bạch, là chuyện mà cả mạng đều biết, thế nên bây giờ anh và em gái Tô Quân Bạch đi cùng nhau, anh ta nên cho rằng là bọn họ tình cờ gặp nhau, hay là bọn họ không quen biết.

“Đây là Tô Chi đến cùng với tôi.”

Câu giới thiệu này của Lục Úc đã đập tan việc suy nghĩ nhiều của người đàn ông, anh ta ngạc nhiên qua đi, lại khôi phục nụ cười trước đó, nói với Tô Chi, “Xin chào, tôi tên Từ Thông, là bạn học cấp ba của Lục Úc.”

Tô Chi cũng cười đáp, “Xin chào, các canh là bạn học cấp ba?”

“Đúng vậy, tôi và Lục Úc chơi thân nhất thời cấp ba.” Từ Thông cười nói, “Sao thế? Có phải cảm thấy rất kinh ngạc không?”

Bạn bè từ nhỏ tới lớn của Lục Úc không có mấy người, không phải là không có ai muốn chơi với anh, mà là anh không muốn kết bạn với người khác.

Từ Thông và Lục Úc trở thành bạn bè là vì thời gian đó trường học đưa ra một quy định, học sinh xuất sắc học chung với học sinh kém, anh ta vừa khéo được phân đến trong tay Lục Úc.

Lúc đầu, anh ta chống đối với Lục Úc, bởi vì Lục Úc còn nghiêm khắc hơn thầy giáo, trông coi việc học rất kỹ.

Anh ta miễn cưỡng học một hồi, thành tích học tập vậy mà lại nâng cao, thành tích được nâng cao, địa vị của anh ta ở trong nhà đương nhiên cũng nước nổi bèo nổi, cần tiền tiêu vặt thì bố mẹ sẽ cho, cũng không đánh đòn anh ta nữa.

Từ đó về sau, anh ta coi Lục Úc như lão đại mà đối đãi, sự chân thành của anh ta đã làm Lục Úc cảm động và kết bạn với anh ta.

Tô Chi thực sự rất ngạc nhiên, bởi vì Từ Thông thoạt nhìn vốn không là người một thế giới với Lục Úc, hai người bọn họ có thể chơi được với nhau, vậy cũng rất kỳ diệu.

“Sắp đến giờ rồi, vào đi.”

Lục Úc lên tiếng nhắc nhở, lúc này người ở xung quanh còn rất nhiều, anh không muốn đứng đây bị người ta xúm lại nhìn.

Với sự dẫn dắt của Từ Thông, Tô Chi và Lục Lúc thuận lợi đi vào.

Sân bãi của buổi đấu giá này không nhỏ, trong khán phòng đã rất nhiều người ngồi rồi, chỗ ngồi của Tô Chi và Lục Úc được sắp xếp ở hàng thứ ba, một vị trí có tầm nhìn tốt.

Từ Thông rất tinh ý ngồi bên cạnh Lục Úc, để anh và Tô Chi ngồi cùng nhau.

Thấy Lúc Úc chăm sóc Tô Chi như thế, anh ta không tránh khỏi lại nghĩ nhiều, anh ta và Lục Úc học với nhau nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy anh tốt với anh ta thế này, mỗi lần kêu anh cũng không ra ngoài chơi, cứ dưới một câu là đang làm việc và làm việc, công việc sắp trở thành nửa kia của anh.

Anh ta vẫn luôn lo lắng Lục Úc sẽ sống độc thân hay không, hoặc là không thích con gái, bây giờ xem ra điều này có thể giảm bớt một nửa.

Lục Úc không phải là giỏi tán gái, xu hướng tính dục đúng đắn là được.

Anh ta nghiêng đầu nhìn hai người, càng nhìn càng cảm thấy rất hài hoà, Lục Úc đẹp trai, Tô Chi không giống với những cô gái khác, khí chất trên người của cả hai đặc biệt ăn khớp.

Ánh mắt của anh ta quá lộ liễu, đã thu hút hai người nhìn lại, “Làm sao vậy?”

Từ Thông nói ra tâm tư trong lòng, giọng của anh ta rất thành thật, “Tôi cảm thấy hai người có tướng vợ chồng.”

Tô Chi và Lục Úc, “…”