Thần Ấn Vương Tọa

Chương 103: Lục Đạo Luân Hồi




Ác Ma lĩnh chủ không có sốt ruột truy kích, trong miệng không ngừng dùng ngôn ngữ Ác Ma ngâm xướng chú ngữ. Bỗng nhiên bao vút, bỗng nhiên trầm thấp, nhưng tràn ngập tà dị. Ánh sáng đỏ sậm trên người nó cũng biến ngày càng nồng, xung quanh dưới chân kỵ binh Đại Ác Ma quang hoàn đỏ ngày càng cường liệt. Trường mâu trong tay chúng chỉ hướng phía trước, đồng dạng phát ra ngâm xương trầm thấp. Dưới thân Ma Mã Mộng Yểm cũng tản ra từng tầng sáng đỏ tăng cường đến trên người đám kỵ binh Đại Ác Ma.

Có thể nói vừa nãy hai đội Săn Ma Đoàn công kích thành quả chủ yếu ở chỗ đánh lén. Thải Nhi và Hàn Đạo có lợi kiềm chế, lại nhờ địa hình, mới tạo thành chiến quả tốt như vậy.

Đồng dạng là kỵ binh Đại Ác Ma, thống soái khác, thực lực cũng khác. Tuyệt đối đừng tưởng rằng lần trước họ dễ dàng thắng năm mươi kỵ binh Đại Ác Ma thì cho rằng cường giả Ác Ma tộc dễ đối phó. Lần trước có thể toàn bộ tiêu diệt kẻ địch, chủ yếu là nhờ hỗn loạn nguyên tố bác ly của Hạo Nguyệt. Ba hệ ma pháp hỗn hợp cường đại uy lực ít nhất suy yếu kỵ binh Đại Ác Ma gấp đôi. Hơn nữa khi đó có Long Hạo Thần trụ cột vững vàng tồn tại.

Mà lần này tuy số lượng kỵ binh Đại Ác Ma chỉ có ba mươi, nhưng lại có một cấp bảy và hai cấp sáu, chỉ riêng chúng thôi đã làm hai đội Săn Ma Đoàn khó đối phó. Bởi vậy chiến đấu chân chính hiện tại mới bắt đầu. Tựa như lúc trước Lục Hi định ra chiến thuật, cố thủ mới là an bài chiến thuật thật sự.

"Grao ư ô!" Ác Ma lĩnh chủ hét lớn một tiếng, đám kỵ binh Đại Ác Ma đồng loạt hành động. Lấy Ác Ma thống lĩnh làm mũi nhọn, tổ thành trận hình trùy trùng kích thẳng đến hang động hai đội Săn Ma Đoàn đứng.

Ác Ma lĩnh chủ ngược lại không gia nhập trận hình mà ở phía sau, khiêng trọng kiếm huyết sắc của mình, cưỡi Ma Mã Mộng Yểm to bự theo sau. Nhìn qua tựa như độc chiến, thực tế nó là đoạn hậu. Trong trực giác của nó, chân chính có thể uy hiếp nó chỉ có mình Thải Nhi mà thôi.

Đại Cầm Ma bị thương chui vào động, đi thẳng tới bên cạnh Trần Anh Nhi, ô ô hừ hai tiếng, trong mắt có mấy phần đáng thương.

Nhìn vết thương trên người nó, Trần Anh Nhi cũng thật đau lòng. Nhưng hiện tại không thể để Lục Hi trị liệu cho nó. Bởi vì trên người nó có thuộc tính hắc ám và tia chớp, một khi quang thuộc tính trị liệu thì sẽ bị phản hiệu quả.

Không cần nghi ngờ, Đại Cầm Ma lập công này chính là Kính Tượng Bảo Thần Trư Mạch Đâu. Đầu tiên nó biến hóa thành bộ dạng Ác Ma lĩnh chủ mê hoặc kẻ địch, sau đó nuốt vào ma tinh Đại Cầm Ma, mới ra tình hình này. Tuy rằng tiêu hao một ma tinh cấp sáu, nhưng không cần nói, chém giết một cường địch cho hai đội Săn Ma Đoàn giảm bớt cực lớn áp lực.

Đại Cầm Ma hừ hừ hai tiếng sau, chạy nhanh tới cửa động. linh lực tia chớp đậm đặc ngưng tụ trên người nó, hai tay làm trạng thái ôm ngực, một viên điện quang cầu màu vàng có khí lưu điện ngưng kết thành.

Chưa tới mười phút, nó còn có không ít linh lực đến từ ma tinh, đương nhiên không thể lãng phí.

Công kích của kỵ binh Đại Ác Ma rốt cuộc bắt đầu. Dưới sự dẫn dắt của Ác Ma thống lĩnh, trường mâu trong tay chúng phát ra ánh sáng đỏ sậm, xung phong, trường mâu chỉ phía trước. Khoảnh khắc chú ngữ tạm dừng, từng luồng sáng đỏ máu bay thẳng tới cửa động. Đáng sợ là ánh sáng đỏ sậm này dưới công kích của Ác Ma thống lĩnh hợp thành một thể, ngưng kết thành một đạo cường quang oanh kích cửa động. Uy lực cường đại đến có thể làm săn ma giả trong động sắc mặt biến đổi. Giờ khắc này họ mới biết kỵ binh Đại Ác Ma một khi phát huy sức chiến đấu chân chính thì mạnh cỡ nào.

Ưu thế lớn nhất của kỵ binh là cùng xung phong. Mặc dù trước mắt là vùng núi, nhưng Ma Mã Mộng Yểm năng lực leo lên khiến thế xung phong của kỵ binh không hạ thấp.

Đối diện ánh sáng đỏ lãnh liệt kia, Hàn Vũ không chút do dự chặn trước mặt. tấm thuẫn trong tay giơ ngang trước người. Thánh Quang Tráo tích tụ đã lâu cùng với Thánh Quang Thấm tấm thuẫn chớp mắt phóng thích.

Liên tiếp hai hỏa nguyên tố lá chắn rơi trên người y, đồng thời một luồng sáng ngân bạch dẫn đầu đánh vào ánh sáng đỏ sậm, suy yếu lực công kích của nó.

*Oành!*

Lực công kích mạnh mẽ gần như là nháy mắt xé nát hai tầng hỏa nguyên tố lá chắn và Thánh Quang Tráo, sau đó mạnh đụng vào tấm thuẫn kèm theo Thánh Quang Thấm tấm thuẫn.

Tấm thuẫn Hàn Khiếm cho cháu mình tấm thuẫn không phải vũ khí mạnh gì, chẳng qua là tấm thuẫn cấp ma pháp mà thôi.

Trong tiếng đụng kịch liệt, trên người Hàn Vũ lấp lóe ánh sáng vàng, đích thị là Thần Ngự Thuẫn. Đây là sau khi y truyền thừa Hàn Khiếm thì học kỹ năng này. Chỉ bởi vì trong đội có Long Hạo Thần, chính y rất ít sử dụng mà thôi.

Trong mắt mọi người, có Thần Ngự Thuẫn, Hàn Vũ hẳn là có thể nhẹ nhàng chặn một kích kia mới đúng. Nhưng sự thật là dưới một kích kia, Hàn Vũ kêu rên một tiếng, tấm thuẫn mạnh đập vào ngực, lùi ba bước mới đứng vững thân hình. Đồng thời trên người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đều lóe vầng sáng, Linh Hồn Xiềng Xích phóng thích tác dụng sinh mệnh cùng chung, chia sẻ Hàn Vũ chịu thương tổn.

"Phụt…" Hàn Vũ phun ra một búng máu, luồng sáng vàng lúc này ở trong động khuếch tán rơi vào người tất cả.

Lục Hi nắm chắc thời cơ phóng trị liệu quần thể cực đúng lúc. Không chỉ trị thương cho Hàn Vũ, hơn nữa cũng ở ngay trước đó, Mạch Đâu Đại Cầm Ma đẩy ra thiểm điện cầu xong biến trở về bộ dáng Kính Tượng Bảo Thần Trư, Lục Hi trị liệu vừa lúc tác dụng trên mình mỗi người.

Hàn Vũ chỉ cảm thấy ngực khó chịu, đồng thời âm thầm thở dài. Cho đến nay đều là Long Hạo Thần đứng phía trước, hôm nay đổi thành y, mới thật sự hiểu rõ áp lực Long Hạo Thần chịu có bao nhiêu to lớn. Hơn nữa Long Hạo Thần bình thường dựa vào Thánh Dẫn Linh Lô hấp dẫn cường địch về phía mình.

Hàn Vũ bỉ đẩy lui, Điển Yên thay thế vị trí y, tính cả tác dụng một kích của Kính Tượng Bảo Thần Trư. Trong tiếng gầm rú kịch liệt, lại là hai kỵ binh Đại Ác Ma bị nổ bay. Tốc độ thiểm điện quá nhanh, ngay cả Ác Ma lĩnh chủ cũng không kịp cứu viện.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đại cục, công kích thứ hai lại tới nữa rồi.

Như cũ là thế công xung phong trọng điệp. Sau lần công kích này, kỵ binh Đại Ác Ma đã tới trước cửa động.

Tình huống của Điển Yên xa không bằng Hàn Vũ. Tu vi của gã thấp hơn Hàn Vũ nhiều. Tuy có Lâm Hâm hai hỏa nguyên tố lá chắn phụ trợ, mới chịu được một kích kia. Thân thể gã chẳng những bay ngược ra sau, hơn nữa tấm thuẫn hóa thành bột phấn, máu tươi phun ào ạt, đã là trọng thương nặng.

Đám săn ma giả Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ không có đồng bạn vì họ chia sẻ vết thương, nếu không có Lục Hi đúng lúc trị liệu, chỉ riêng lần này đủ khiến Điển Yên mất mạng. Cho dù là trị liệu, trong thời gian ngắn gã không có lực chiến đấu. Hai tay cầm tấm thuẫn đã gãy xương.

Ác Ma thống lĩnh cấp sáu đã xông tới trước mặt, trận hình kỵ binh Đại Ác Ma chợt phát sinh biến hóa. Nguyên bản trận hình trùy biến thành vạch ngang, Ác Ma lĩnh chủ ở đằng trước, kỵ binh Đại Ác Ma thì ở phía sau dàn hàng dọc. Mỗi kỵ binh Đại Ác Ma trường mâu chỉ phía trước, linh lực đỏ sậm lại liên tiếp thành thành một sợi dây rót vào cơ thể Ác Ma thống lĩnh.

Lúc này nếu chú ý sẽ phát hiện, mười tên Đại Ác Ma làm vậy sẽ có ba Đại Ác Ma phía sau ngừng. Hiển nhiên thân thể Ác Ma thống lĩnh thừa nhận có hạn.

Linh lực cấp sáu tiêu chuẩn là trên bốn ngàn. Loại linh lực liên thể của Ác Ma tộc nhiều nhất là đem linh lực kẻ thừa nhận tăng lên đến đỉnh cấp bậc, không thể sản sinh hiệu quả đột phá.

Chính là nói, linh lực Ác Ma thống lĩnh chỉ có thể tăng tới một vạn, không thể đột phá một vạn. Cho dù là vậy, đối với hai đội Săn Ma Đoàn đã có thể là tai nạn. Trừ Long Hạo Thần chưa trở về, trong bọn họ không có một đột phá ba ngàn, làm sao ngăn cản được Ác Ma thống lĩnh có linh lực liên thể tăng phúc?

"Tôi thứ nhất, Vương Nguyên Nguyên thứ hai, Tư Mã Tiên thứ ba!" Hàn Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng nhảy ra ngoài, khí thế trên người y đột nhiên tăng gấp mấy lần. tấm thuẫn vung lên, ánh sáng vàng nồng đậm tựa như đóa hoa nở rộ, quang minh linh lực gần như thực chất ngang nhiên đụng vào Ác Ma thống lĩnh xông tới.

Trong tiếng nổ, khiến người rung động là lần này Hàn Vũ không lùi nửa bước. Quang Báo Thù chợt lóe, ngược lại còn đâm một kiếm, cứ như vậy cứng đối cứng với Ác Ma thống lĩnh.

Lạ thường là Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên không tiến lên hỗ trợ, ngược lại lui ra sau nửa bước bảo vệ cửa động.

Lâm Hâm không ngừng phóng ra từng cái hỏa nguyên tố lá chắn hỗ trợ Hàn Vũ. Dịch Quân cũng không ngừng phóng Không gian ma pháp phát động công kích. Lục Hi không ngừng phát ra thuật trị liệu, các loại tăng phúc kéo dài. Thế mà lại kỳ tích hỗ trợ Hàn Vũ ngăn chặn công kích của Ác Ma thống lĩnh. Bạch Hiểu Mạc triệu hoán thực vật lúc này không có tác dụng lớn. Trên người đám kỵ binh Đại Ác Ma đều thiêu đốt hỏa diễm đỏ sậm, còn có Ác Ma lĩnh chủ phía sau như hổ rình môi. Lúc trước cô phóng ra triệu hoán ma pháp đã toàn bộ biến mất, muốn ra ngoài bổ sung lại thì dĩ nhiên là không thể được.

Đây không thật sự là kỳ tích, cũng không phải Hàn Vũ có đột phá. Y đột nhiên biến cường ngăn cản công kích của Ác Ma thống lĩnh, nguyên nhân chỉ có một, uống thuốc.

Bạo Linh Đan và Thị Huyết Đan hiệu quả giao nhau khiến thực lực y nháy mắt thăng một cấp. Tuy tiêu hao cực lớn, nhưng không cần nói, tác dụng đủ mạnh. Có đồng bạn trợ giúp, thế này mới miễn cưỡng ngăn cản công kích của kẻ địch.

Hàn Vũ rất rõ ràng, dù Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên cũng nuốt vào đan dược thì không thể nào giống như mình, chính diện ngăn cản công kích của Ác Ma thống lĩnh. Bởi vì bọn họ không có kỹ năng Thần Ngự Thuẫn tăng cường phòng ngự. Cho nên y quyết định, mặc kệ ra sao cũng phải chống đỡ lâu chút.

Vương Nguyên Nguyên đã chuẩn bị tốt tùy thời thay thế, nhưng lúc này thanh âm của Tư Mã Tiên lại vang lên.

"Nguyên Nguyên, lát nữa tôi sẽ là người thứ hai."

Vương Nguyên Nguyên ngẩn ra, bản năng nhìn gã. Tư Mã Tiên sắc mặt trầm trọng đầy kiên quyết, cùng Vương Nguyên Nguyên nhìn nhau một cái.

"Tôi là đàn ông."

Vương Nguyên Nguyên không nói gì nhiều, chỉ là hướng gã giơ ngón cái.

Trong lúc này, thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu không hẹn mà cùng nghĩ đến Long Hạo Thần. Nếu như có hắn, có lẽ mọi thứ sẽ biến khác đi. Hắn nhất định có thể không ăn dược ngăn chặn công kích của kẻ địch.

Đoàn đội mất đi trụ cột, thực lực tổng thể nhất định bị thương nặng.

Sát ý băng lãnh lần nữa xuất hiện, lần này thậm chí so với trước đó càng lãnh liệt. Trong bóng tối, Thải Nhi từ từ đi ra. Nàng không ẩn núp nữa mà từ bước một đi hướng Ác Ma lĩnh chủ.

Ác Ma thống lĩnh công kích, bên động huyệt tạm thời có thể cản. Nhưng Ác Ma lĩnh chủ mới là chân chính có nguy cơ đưa họ vào chỗ chết.

Thải Nhi đã không có lựa chọn nào khác.

Mỗi một bước tiến lên, khí lưu xám quanh thân Thải Nhi càng biến nồng mấy phần, sát thí tực như thực chất ở sau lưng nàng dần ngưng kết thành lưỡi dao. Tay phải Thải Nhi nắm dao găm ám kim chĩa xéo mặt đất, tay trái thì ấn ngược. Nàng đi rất chậm, nhưng Ác Ma lĩnh chủ lại biến khẩn trương, hai tay nắm lấy thanh trọng kiếm đỏ như máu, đạp đất đứng bất động, nhưng ánh sáng đỏ sậm xung quanh nó liên tục tăng cường.

Lần này, Thải Nhi động thật. Nếu không thể chắc chắn sát thương kẻ địch, như vậy, chỉ sợ hôm nay tất cả họ đều nằm xuống chỗ này. Long Hạo Thần khi nào thì trở về, nàng không biết, nhưng hiện tại nàng là đoàn trưởng tạm thời. Mỗi người đều vì Long Hạo Thần có thể bình an trở về, không sợ ở Sợ Hãi Bi Khiếu Động bị Ác Ma công kích, đã ở lại đây. Làm bạn gái của Long Hạo Thần, nàng không thể trốn tránh, phải dùng sức mạnh của mình để mọi người sống sót.

Thải Nhi hai mắt bất giác biến thành máu xám, sát khí sau lưng nàng ngưng thành lưỡi dao xung quanh hiện ra sáu đồ án khác nhau.

Những đồ án này rất đặc biệt, không thuộc về văn tự tộc nào. Nhưng khi chúng xuất hiện, Ác Ma lĩnh chủ lại lùi ra sau nửa bước. Ngay cả khi Hàn Đạo vòng qua phía sau công kích kỵ binh Đại Ác Ma nó đều không có phản ứng. Khuôn mặt dữ tợn của nó thậm chí xuất hiện kinh hoàng.

"Ta nhãn tức ngươi nhãn, Lục Đạo Luân Hồi thức thứ nhất, Luân Hồi Nhãn."

Thải Nhi động, tất cả sát khí lãnh liệt trong khoảnh khắc biến mất hết. Tay trái của nàng xuất hiện một đoản kiếm đen như mực lấp lánh ánh sáng ám tử. Sau lưng nàng, trong sáu ký hiệu, tựa như con ngươi đột nhiên phóng đại, quay quanh người nàng.

Giờ phút này Thải Nhi dường như không còn là nguyên bản nàng, trong mắt Ác Ma lĩnh chủ, nàng tựa như sát thần giáng xuống.

Huyết quang bạo bắn, cả người Ác Ma lĩnh chủ tựa như huyết sắc quang cầu khổng lồ, ngàn vạn huyết quang bỗng từ người nó bắn ra, định dốc sức ngăn cản công kích của Thải Nhi. Bởi vì khoảnh khắc Thải Nhi gia tốc, nó hoảng sợ phát hiện, sát khí khiến mình sởn tóc gáy đột nhiên biến mất cùng với tất cả cảm nhận về Thải Nhi.

Ánh sáng ám tử giao nhau, trong chớp mắt, Thải Nhi đã xuất hiện ở mười mét sau lưng Ác Ma lĩnh chủ.

Một tiếng kêu thê lương bỗng phát ra từ miệng Ác Ma lĩnh chủ, trọng kiếm đỏ trong tay nó gãy một phần ba. Quan trọng là, hai mắt nó tuôn trào máu đen, đã hoàn toàn mù. Bả vai trái cũng lưu lại miệng vết thương sâu thấy xương. Ma Mã Mộng Yểm dưới thân tứ chi vung đạp, gào thảm thiết quỳ rạp xuống đất.

Hai mắt Thải Nhi tựa như mắt nó mù, đồng thời mất đi tia sáng.

"Ta nhĩ tức ngươi nhĩ, Lục Đạo Luân Hồi thức thứ hai, Nhĩ Luân Hồi."

Thải Nhi không tạm dừng, đen như mực, cao quý như tím, Luân Hồi kiếm mang theo hào quang thê mỹ lần nữa xuất kích. Thân thể nàng lại biến mất trong hắc ám, không trung chỉ lưu lại ký hiệu kỳ quái thứ hai.

Từ khi tu thành Luân Hồi Linh Lô, đây là Thải Nhi lần đầu tiên toàn lực thi triển. Làm linh lô mạnh nhất hiện thời trong mắt nhân loại, uy lực của nó không có bất cứ linh lô nào sánh bằng.

Đương nhiên Ác Ma lĩnh chủ sẽ không bó tay chịu chết. Trong tiếng cuồng rống, thân thể nó đột nhiên biến thành màu đỏ sậm, ở trong người thậm chí vang tiếng bạo tạc. Lúc này nó tựa như nhân loại kỵ sĩ thi triển quang minh thể. Cầm trong tay thanh kiếm gãy, nó đột nhiên từ lưng Ma Mã Mộng Yểm nhảy lên, cứ như vậy ở trên không trung tựa con quay nhanh xoay tròn. Linh lực khủng bố dao động khiến xung quanh biến thành liệt diễm địa ngục. Nham thạch cứng rắn dưới đất bị hòa tan, lại mang theo nó lún xuống đất.

*Phập!*

Khi lần nữa xuất hiện, Thải Nhi đã đứng bên cạnh Ác Ma lĩnh chủ. Ác Ma lĩnh chủ cũng trong lúc này chợt ngừng xoay tròn. Nguyên cánh tay phải của nó hóa thành sương mù máu biến mất trong không trung. Đôi tai phun máu đen, giữa tiếng gào thê thảm, thân thể khổng lồ ngã lăn ra đất. Còn lại tay trái chỉ hướng Thải Nhi, điên cuồng đánh một quyền.

Một đoàn sáng đỏ sậm bỗng nhiên từ nắm tay nó bắn ra. Trong đoàn ánh sáng lại có tinh thể sáu góc cạnh màu đỏ.

Ma tinh. Ác Ma lĩnh chủ trong cực độ sợ hãi và thống khổ, không ngờ lấy ma tinh làm gốc của mình hướng Thải Nhi phát động một kích trí mệnh. Dù cho nó một kích kia thành công giết chết Thải Nhi, chỉ sợ tự thân nó cũng khó sống sót.

"Ta vị tức ngươi vị, Lục Đạo Luân Hồi thức thứ ba, Lưỡi Luân Hồi."

Ánh sáng đen lần này không ẩn giấu nữa, ánh sáng ám tử tựa như cầu vồng. Thải Nhi nhân kiếm hợp nhất tựa như tử thần kiếm xuyên thấu vách tường, trong nháy mắt, nàng lần nữa xuất hiện sau lưng Ác Ma lĩnh chủ.

Ma tinh trên không trung đông lại, trong nháy mắt hai tiếng *Đinh, đinh!* giòn vang. Khối ma tinh tâm hạch sát chiêu cuối cùng của Ác Ma lĩnh chủ lại bị chém làm hai, căn bản không hề phát huy uy lực đã rớt xuống đất.

Thân thể khổng lồ của Ác Ma lĩnh chủ đông lại, xung quanh liệt diễm như cũ thiêu đốt. Ma Mã Mộng Yểm dưới thân nó cũng cùng nó đông cứng, một vệt máu từ trên xuống dưới, từ đỉnh đầu Ác Ma lĩnh chủ kéo dài tới bụng Ma Mã Mộng Yểm.

*Rầm!*

Thi thể bị chia lìa ngã ra đất. Quái dị là không rơi ra một giọt máu tươi. Mặc kệ là thịt của Ma Mã Mộng Yểm hay Ác Ma lĩnh chủ, tất cả đều biến thành màu xám trắng.

Một đạo huyết quang từ thân thể Ác Ma lĩnh chủ phóng lên cao, trên không trung bộc phát từng tầng huyết sắc quang hoàn.

Gió đêm thổi, Thải Nhi đứng đó không động đậy, cả người tựa như pho tượng trong bóng đêm. Tất cả khí thế lãnh liệt trong chớp mắt này biến mất hết. Nàng cứ đứng đó, không động đậy. Nhưng không có một Đại Ác Ma nào dám công kích nàng.

Bên này Thải Nhi thi triển Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm, cục diện chiến đấu cũng phát sinh biến hóa.

Hàn Đạo tập kích sau lưng thành công, quan trọng là phía công kích trên đỉnh đầu kỵ binh Đại Ác Ma.

Lý Hinh luôn chờ đợi cơ hội, cô hiểu rõ đối diện Ác Ma thống lĩnh nếu mình tấn công qua loa thì rốt cuộc tự tìm đường chết. Khi Thải Nhi thành công kiềm chế Ác Ma lĩnh chủ, Lý Hinh rốt cuộc động.

Mai Khôi Độc Giác Thú hoàn mỹ kết hợp với linh lực của cô. Hàn Đạo từ đằng sau công kích, ánh sáng đỏ huyễn lệ từ trên trời giáng xuống.

Lý Hinh tích súc một chiêu này, cô chỉ cách cấp năm một đường chỉ mỏng. Thông qua Súc Thế trợ giúp mới miễn cưỡng sử dụng được thánh kiếm. Huống chi còn có Mai Khôi Độc Giác Thú tăng phúc, có hai tăng phúc, Quang Trảm Kiếm giáng xuống. Quang Trảm Kiếm của cô và Long Hạo Thần không giống nhau, ngoại trừ quang nguyên tố ra, còn tràn ngập hỏa nguyên tố sắc bén. Cô lựa chọn vị trí công kích rất xảo diệu, là vị trí trung ương linh lực liên thể của kỵ binh Đại Ác Ma.

Nếu chếch ra sau, không đủ suy yếu Ác Ma thống lĩnh, nếu chếch ra trước, sẽ bị Ác Ma thống lĩnh tự ngăn cản.

*Oành!*

Hai kỵ binh Đại Ác Ma bị Lý Hinh toàn lực một kích bay thẳng ra ngoài. Có thể cho Ác Ma thống lĩnh tăng phúc linh lực liên thể chỉ còn lại năm kỵ binh Đại Ác Ma. Tiếp sau đó Hàn Đạo cũng ra tay, dao găm mạnh đâm vào sau gáy một kỵ binh Đại Ác Ma, triệt để cắt đứt trung khu thần kinh của nó.

Bọn họ hành động khiến áp lực phòng ngự cửa động giảm bớt. Cho dù là vậy, tình huống cửa động như cũ nguy hiểm vô cùng.

Hàn Vũ sau khi chống đỡ tròn ba phút đồng hồ, rốt cuộc không ngăn được nữa, tấm thuẫn và kiếm vỡ nát.

Cùng với Tư Mã Tiên chỉ ngăn cản ba đòn đã phun huyết bị đánh bay, pháp trượng trong tay cũng đứt thành hai.

Vương Nguyên Nguyên so với Tư Mã Tiên đỡ chút. Cô không giỏi phòng ngự, chỉ có thể dựa vào Cự Linh Thần tấm thuẫn cùng Ác Ma thống lĩnh lấy công đối công. Có Bạo Linh Đan và Thị Huyết Đan tăng phúc, so với Tư Mã Tiên kiên trì thời gian gấp hai. Khi cô bị bắn ra, linh lực liên thể phía sau Ác Ma lĩnh chủ đã xong, nhưng trong động không có đủ cận chiến phòng ngự. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Trong lúc nguy cấp, một Đại Cầm Ma toàn thân lấp lánh tia điện lần nữa xuất hiện trên chiến trường. Kính Tượng Bảo Thần Trư lại ra tay.

Nhưng cho dù linh lực liên thể duy trì yếu rất nhiều, như cũ thực lực vượt xa Đại Cầm Ma. Huống chi Kính Tượng Bảo Thần Trư chỉ là bắt chước năng lực Đại Cầm Ma, vận dụng năng lực không thể chính xác như Đại Cầm Ma chân chính. Nó lại không có Linh Hồn Xiềng Xích gánh vác thương tổn. Dưới sự công kích cường đại của Ác Ma thống lĩnh liên tiếp bại lui, đã lùi vào trong động.

Lúc này người trong động tình huống một cái so với một cái càng nguy. Bạch Hiểu Mạc và Dịch Quân đã hao hết linh lực. Trị liệu của Lục Hi không có tác dụng với Đại Cầm Ma. Mà dưới tác dụng của Linh Hồn Xiềng Xích, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên và Lâm Hâm bị thương không nhẹ. Trong đó Hàn Vũ và Tư Mã Tiên còn mất đi vũ khí.

Linh lực của Ác Ma thống lĩnh tuy không khủng bố cỡ một vạn, nhưng sáu, bảy ngàn thì vẫn có. Một khi phòng ngự phái trước tan vỡ, như vậy đem đến cho hai đội Săn Ma Đoàn là trận đồ sát.

Rốt cuộc, Đại Cầm Ma bị một kiếm đánh bay, mạnh va vào vách đa phía sau. Bị thương nặng khiến nó không thể duy trì hình tượng, Kính Tượng Bảo Thần Trư hiện ra bản thể.

Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên không hẹn mà cùng nhào lên. Nhưng Ác Ma thống lĩnh chỉ xoay người một cái đã bắn ba người bay ra. Tư Mã Tiên và Hàn Vũ trên người lưu lại vết thương.

Trong động còn có sức chiến đấu thì chỉ mình Lâm Hâm mà thôi.

Hỏa nguyên tố lá chắn, Phòng Ngự Hỏa Hoàn. Lâm Hâm nắm Hỏa Vân Tinh có chút run, theo cường độ linh lực thì trong đội thì y hàng đầu, nhưng y là ma pháp sư không biết công kích!

"A!!!!" Một tiếng thét bén nhọn bỗng vang lên từ sau lưng Lâm Hâm. Ngay sau đó, là thân thể ngã ngửa, một luồng sáng bạc bỗng bắn tới dưới chân Ác Ma thống lĩnh. Thân hình dữ tợn ngang ngược cứ như vậy bị nhốt chặt.

Lâm Hâm đột nhiên xoay đầu nhìn ra sau, chỉ thấy trên người Dịch Quân thiêu đốt hỏa nhiễm ngân bạch nồng đậm, vội vàng nói với y.

"Tấn công nó, tôi không chống được lâu!"

Sinh mệnh chi hỏa, là sinh mệnh chi hỏa! Dịch Quân làm như vậy là đang thiêu đốt sự sống của mình. Khi sinh mệnh gã tới cuối, ma pháp sẽ kết thúc.

Ác Ma thống lĩnh bất động, khuôn mặt dữ tợn cách Lâm Hâm không xa. Nhưng y không biết công kích!

Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung không thể giải trừ dược hiệu mang đến phản phệ. Khi hiệu quả Bạo Linh Đan và Thị Huyết Đan biến mất, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên đều mất đi sức chiến đấu. linh lực của họ hoàn toàn rút hết.

"Tôi, tôi không biết ma pháp công kích!" Lâm Hâm ngây ngốc nói.

Lục Hi dùng hết toàn lực phóng ra một chuỗi thánh quang đạn đập vào người Ác Ma thống lĩnh, giận dữ hét.

"Đồ khốn, chẳng lẽ một Hỏa Cầu Thuật đơn giản cũng không biết?"

Trong động, còn linh lực có thể công kích chỉ có Lâm Hâm. Nhưng lúc này sắc mặt y trắng bệch, pháp trượng trong tay phun ra nuốt vào hỏa quang, nhưng không cách nào phóng ra một ma pháp công kích.

"Tôi không giữ được nữa!" Dịch Quân hét lớn một tiếng, thất khiếu đổ máu.

"A!!!!" Lâm Hâm như phát điên lên gào thét một tiếng. Phòng Ngự Hỏa Hoàn nở rộ, trong tiếng nổ, Ác Ma thống lĩnh bị đánh bay ra động, cũng kết thúc ma pháp hạn chế của Dịch Quân.

"Cậu…" Dịch Quân không cam lòng liếc Lâm Hâm một cái, rơi vào hôn mê.

Ác Ma thống lĩnh bị đụng bay ra khỏi động, đang muốn lần nữa nhào tới triển khai tràng đồ sát thì đột nhiên, một luồng sáng vàng tựa như cầu vồng từ trên trời giáng xuống. Tiếng kêu to chói tai và khí thế mạnh mẽ không gì sánh kịp, mang theo lực công kích sắc bén giáng xuống.

Không khí đè ép, lại khiến Ác Ma thống lĩnh linh lực cao tới hơn sáu ngàn không cách nào né tránh. Cuối đời nó, nhìn đến chính là thân hình cưỡi ma thú ba đều từ trên trời giáng xuống, thân thể hoàn toàn là màu vàng.

*Phập!*

Kiếm gãy người gãy, một kiếm đứt thành hai.

Ác Ma thống lĩnh và Mộng Yểm cấp năm dưới thân, bị một kích kinh khủng này chém thành hai. Thi thể ngã ra hai bên.

Linh lực liên thể tùy theo phản phệ, sau lưng nó năm kỵ binh Đại Ác Ma đồng thơi phun ra búng máu đen.

"Grao!!!" Hạo Nguyệt ba đầu đồng thời phát ra tiếng rống gầm, ba cái miệng phun hơi thở, trực tiếp đánh bay kỵ binh Đại Ác Ma bị phản phệ.

Long Hạo Thần trên lưng nó thân hình chợt lóe, sau lưng Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình không ngừng dâng từng tầng sáng trắng. Tụ Linh quang hoàn lấy tốc độ kinh người hồi phục linh lực Long Hạo Thần tiêu hao.

Đúng vậy, trong lúc sinh tử tồn vong, Long Hạo Thần rốt cuộc kịp trở về. Lúc này hai tay hắn nắm Lam Vũ, Quang Phù Dung, luồng sáng vàng nồng đậm đến mức dính đặc hình thành màn hào quang sáng ngời vây quanh người hắn. Lại thêm Quang nguyên tố Nhã Đình tăng phúc, cho dù không có Hạo Nguyệt, hắn có tin tưởng cùng bất cứ cường giả cấp sáu nào đối kháng.

Không cần nói, một kích đánh chết Ác Ma thống lĩnh chính là Tu La trảm. Vốn Tu La trảm không có lực công kích lớn như vậy, nhưng nếu là Tu La trảm ở trạng thái Súc Thế thì sao?

Lúc ở trên lưng Hạo Nguyệt leo lên, Long Hạo Thần trong trạng thái lĩnh ngộ Tu La trảm. Hắn phát hiện chính mình có thể dùng kỹ năng Súc Thế phối hợp với Tu La trảm. Cứ như vậy, lực công kích của Tu La trảm càng biến khủng bố.

Nếu chỉ là một mình hắn, đương nhiên không thể nào trong chiến đấu sử dụng Súc Thế! Đó là hành vi tìm cái chết. Nhưng vạn lần đừng quên, hắn còn có Hạo Nguyệt hỗ trợ! Đứng trên lưng Hạo Nguyệt, hắn hoàn toàn có thời gian hoàn thành Súc Thế. Mà Ác Ma thống lĩnh trở thành vật hy sinh thứ nhất dưới kiếm Tu La trảm.

Tu La trảm súc thế ba ngàn linh lực, lực công kích mạnh đến Long Hạo Thần tràn ngập cảm giác rung động. Chẳng qua lúc này hắn căn bản không có thời gian hưng phấn.

Nửa đường trở về, hắn cảm giác ra Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung đem đến thương tổn. Làm kỵ sĩ, đương nhiên hắn có thể cùng Hạo Nguyệt trị liệu trên người đau xót. Nhưng sao hắn lại đoán không ra đồng bạn gặp phải nguy hiểm gì? Hắn vội vàng cùng Hạo Nguyệt mau chóng vọt trở về. Trước khi ra động, hắn đã chuẩn bị Súc Thế Tu La trảm. Long Hạo Thần tin tưởng, kẻ địch nhất định có cường giả, trước trọng thương thủ lĩnh đối phương hiển nhiên quan trọng nhất.

Hơn nữa Giai Điệu Vĩnh Hằng xuất hiện, có thể nói để cho Long Hạo Thần có năng lực linh khiếu của kỵ sĩ cấp sáu. Thi triển bất cứ công kích nào, tốc độ hồi phục của linh lực đều gấp ba trước đây. Lại thêm có Nhã Đình hỗ trợ, ở trong chiến đấu, linh lực có thể hồi phục với tốc độ khủng bố mỗi giây hai mươi điểm. Long Hạo Thần có thể chắc chắn vòng cổ Giai Điệu Vĩnh Hằng ít nhất là trang bị cấp truyền kỳ. Đây chỉ là suy đoán bảo thủ mà thôi.

Chân đạp Cửu Long Bộ, Long Hạo Thần thân hình xuyên toa trong kỵ binh Đại Ác Ma. Hiện tại hắn rất nóng lòng, bởi vì trước khi lao ra động, hắn rõ ràng cảm giác cực kỳ bất an. Cảm giác lo lắng này khiến lòng hắn rối loạn.

Thiểm Điện Thứ mang theo ánh sáng hư ảo như hơi nước bỗng chốc khuếch tán. Đây không phải nguyên bản Thiểm Điện Thứ, mà là Thiểm Điện Thứ kèm Quang Chi Đãng Dạng. Lấy tu vi hiện giờ của Long Hạo Thần, đám kỵ binh Đại Ác Ma sao có khả năng ngăn cản.

Quang Diệu Thiên Địa lấp lánh sau lưng, linh lực Tiểu Quang nháy mắt rơi trên người Long Hạo Thần. Tiểu Hỏa và Tiểu Thanh thì cũng từng cái ma pháp cấp thấp tựa như gió bão bảo vệ hai bên hắn.

Không một trường mâu của kỵ binh Đại Ác Ma nào có thể chặn đứng Lam Vũ, Quang Phù Dung của Long Hạo Thần. Ánh sáng phun ra nuốt vào, chỉ có tiếng kiếm đâm vào thịt phát ra thanh âm *phập phập*.

Kỹ năng Thiểm Điện Thứ đối với Trừng Giới kỵ sĩ thì chỉ là kỹ năng cấp thấp mà thôi. Là loại cường giả cao cấp khi đối mặt đối thủ cấp thấp, còn có các kỹ năng khác. Bởi vì lực công kích của Thiểm Điện Thứ phân tán, hơn nữa không tiêu hao nhiều linh lực đã có thể huyễn hóa ra rất nhiều bóng kiếm. Bởi vậy kỵ sĩ cấp cao rất ít sử dụng nó.

Nhưng mà, kỹ năng này ở trong tay Long Hạo Thần lại hoàn toàn biến dạng. Khi hắn dùng đến Lam Vũ, Quang Phù Dung, uy lực của Thiểm Điện Thứ tăng vọt. từ kỹ năng thuần túy là quang hệ lóa mắt biến thành kỹ năng quang, thủy song hệ đâm xuyên. Lúc này thêm vào Quang Chi Đãng Dạng tăng phúc, lực công kích mỗi một kiếm hầu như được đến tăng cường cực lớn.

Long Hạo Thần mới lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng không bao lâu, còn chưa có thời gian chân chính cải thiện Thiểm Điện Thứ. Dù là như vậy, không phải đám kỵ binh Đại Ác Ma bình thường có thể ngăn cản.

Dưới sự phối hợp của Hàn Đạo và Lý Hinh, chiến đấu dần kết thúc. Tất cả kỵ binh Đại Ác Ma đều chết ở giữa sườn núi. Có vài cái muốn chạy, nhưng sao có thể vượt qua Mai Khôi Độc Giác Thú bay trên không trung? Bị Lý Hinh từng cái chém chết.

"Hạo Thần, rốt cuộc đệ cũng trở lại." Lý Hinh cưỡi Mai Khôi Độc Giác Thú rơi trên mặt đất, nhảy xuống ngựa. Nhưng khi cô đi tới gần Long Hạo Thần, phát hiện Long Hạo Thần đứng đó thân thể nhẹ run.

Cô theo ánh mắt Long Hạo Thần nhìn qua, chỉ thấy không xa Thải Nhi đứng yên tựa như pho tượng. Bên này phát ra chiến sự kịch liệt như vậy mà nàng chẳng chút phản ứng, tựa một khối xác.

"Thải Nhi…" Long Hạo Thần thanh âm run rẩy, ánh sáng trong tay chợt lóe, Lam Vũ, Quang Phù Dung tự biến mất. Hắn chạy vội tới, thậm chí dùng kỹ năng Đột Kích, nháy mắt tới trước mặt Thải Nhi.

Ánh sáng ám kim lấp lánh, tay phải Thải Nhi hơi nâng lên, nhưng chỉ nâng lên chút đã rơi xuống, thân thể mềm nhũn, mềm nằm trong ngực Long Hạo Thần.

Ôm chặt thân thể mềm mại, Long Hạo Thần chẳng chút do dự dùng Thánh Quang Tráo bao phủ cả người mình và Thải Nhi. Nhưng hắn phát hiện sinh mệnh thể của Thải Nhi không có gì khó chịu, chỉ là linh lực tiêu hao cực lớn. Mặc kệ là nội hay ngoại linh lực đều như vậy, nàng mềm nằm trong ngực Long Hạo Thần, thậm không thể nhúc nhích đầu ngón tay.

"Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy, đều tại tôi về trễ!" Long Hạo Thần rất hối hận, hối hận không sớm trở về. Hắn cực kỳ thông minh, cho dù ở trạng thái rối loạn tấc lòng cũng có thể hiểu rõ vì sao đồng bạn tử chiến tại đây.

Tất cả, là tại mình phán đoán sai lầm! Là mình nhận định ma tộc trong thời gian ngắn không đến, cho nên mới ở lại thời gian quá lâu. Đều tại mình, đều tại mình.

Long Hạo Thần trong lòng tràn ngập tự trách. Ánh mắt hắn rốt cuộc nhìn thấy thi thể Ác Ma lĩnh chủ bị chém thành hai.

Ác Ma thân thể cao to còn có Ma Mã Mộng Yểm. Long Hạo Thần nhẹ vuốt mái tóc dài của Thải Nhi.

"Ngốc, cô lại sử dụng Luân Hồi Linh Lô sao? Đều tại tôi, lỗi tại tôi."

Đem Thải Nhi kéo vào ngực mình, Long Hạo Thần đau lòng gần như nghẹn thở, đôi mắt hắn cũng biến thành màu hồng.