Thần Ấn Vương Tọa

Chương 189: Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất lột xác




Cho nên hiện tại y trở thành người bảo vệ Vương Nguyên Nguyên. Có thể nói, không có Trương Phóng Phóng không tiếc trả giá bảo vệ, chỉ sợ Vương Nguyên Nguyên đã sớm chết ở đầu tường. Dù sao lực sát thương của cô quá mạnh, sao không khiến bên ma tộc tập trung tấn công được?

"Giết!" Hai mắt Vương Nguyên Nguyên biến đỏ rực, xông lên Hùng Ma chưa đứng vững trước mặt mình.

Có thể mơ hồ thấy xung quanh người Vương Nguyên Nguyên hiện ra một vầng sáng nhạt đỏ như máu, sát khí vô cùng sắc bén tràn ngập cảm giác cuồng dã khó hình dung.

*Rầm* một tiếng trầm đục, Hùng Ma cấp bảy lại bị Vương Nguyên Nguyên cảnh giới đỉnh cấp sáu lấy Cự Linh Thần tấm thuẫn đập lảo đảo. Ngay sau đó chính là Vương Nguyên Nguyên biểu diễn sức mạnh. Cự Linh Thần tấm thuẫn đánh ra chợt ngừng, quang mang bạc nồng đậm chớp mắt bùng phát. Liệt Không Pháo đánh vào lồng ngực Hùng Ma cấp bảy, đánh gãy chiêu động đất nó định phát ra. Bước lên một bước, Huyết Tinh Phong Bạo chém ra, bảy luồng sáng bạc hỗn hợp sát khí cuồng dã từ người Vương Nguyên Nguyên phát ra, mang theo ánh bạc và hơi máu điên cuồng quét hướng Hùng Ma.

Dưới sát khí khủng bố của Vương Nguyên Nguyên áp chế, Hùng Ma có sức phòng ngự cực kỳ mạnh lại chỉ có thể dùng hai tay bảo vệ mặt, chính diện chịu đựng sự công kích của cô.

Lực cắt khủng bố của Huyết Tinh Phong Bạo là không thể nghi ngờ. Trong Huyết Tinh Cuồng Vũ, thân thể Hùng Ma thành thịt nát. Nó thê thảm gầm rú, đôi tay mạnh khỏe lộ ra bên trong xương trắng hếu.

"Giết!!!" Vương Nguyên Nguyên không thèm để ý máu bắn dính vào người, lại lần nữa rống gầm. Huyết Tinh Phong Bạo giơ cao lên, một vầng sáng đen tuyền chớp mắt lan tràn trên mỗi một cái răng cưa, Thứ Nguyên Phong Bạo bùng phát.

*Két két!*

Hai tay Hùng Ma gãy, sắc bén trực tiếp nhập sâu vào cái đầu cứng nhất trong người nó.

Hùng Ma dù sao là cường giả cấp bảy, sắp chết giãy dụa, thân thể khổng lồ hoàn toàn xông hướng Vương Nguyên Nguyên, vừa lúc đụng vào mặt Cự Linh Thần tấm thuẫn của cô.

Vương Nguyên Nguyên không hề sợ hãi, màu đỏ trong mắt cô càng thêm đậm. Khoảnh khắc thân thể vô cùng cường tráng của Hùng Ma va chạm vào Cự Linh Thần tấm thuẫn, chân phải cô đột nhiên giẫm mặt đất.

Mấy chiến sĩ nhân loại xung quanh thấy rất rõ, lúc này Vương Nguyên Nguyên tựa như một viên kim cương đột nhiên bị chiếu sáng lấp lánh. Quang mang bạc lấy tốc độ kinh người lấp lóe. Huyết Tinh Phong Bạo giơ cao, màu bạc tựa như lốc xoáy đột nhiên phát ra từ người cô, không ngờ tấn công thân thể Hùng Ma, quăng nó bay lên cao.

Vốn Hùng Ma bị Huyết Tinh Phong Bạo cắt máu thịt nhầy nhụa, lúc này bị lốc xoáy bạc bao phủ, trên không trung biến thành vô số mảnh vụn, mưa máu bay đầy trời lại bị cuốn đi hoàn toàn.

Hình ảnh này không thể dùng hai chữ "rung động" đơn giản để hình dung. Đừng nói là ma tộc, cho dù là chiến sĩ nhân loại bên Liên Minh Thánh Điện cũng kiềm không được sinh ra kinh sợ. Phải biết hiện tại Vương Nguyên Nguyên chỉ mới là cường giả đỉnh cấp sáu, còn chưa đột phá cấp bảy! Nhưng cô bộc phát ra lực công kích đạt tới trình độ nghe thấy rợn cả người.

Quang mang bạc kéo dài tới ba giây mới dần tán đi. Vương Nguyên Nguyên quỳ một gối xuống đất, thở hồng hộc. Dù là Huyết Tinh Phong Bạo hay Cự Linh Thần tấm thuẫn thì đều thu lại quang mang. Xung quanh cô vẫn là màu đỏ nhạt hỗn hợp sát khí đậm đặc, chỉ là sắc mặt cô tái nhợt bệnh hoạn.

Bóng dáng vàng chắn trước mặt cô. Dù rằng ma tộc ở đầu tường bị kinh hãi không dám xông hướng Vương Nguyên Nguyên nữa, nhưng kỵ sĩ mạnh mẽ kia vẫn che chở cho cô, phòng ngừa sẽ bị công kích. Cùng lúc đó, tay y phát ra luồng sáng trắng nhu hòa rơi trên người Vương Nguyên Nguyên.

Sắc mặt Trương Phóng Phóng vô cùng khó nhìn. Không phải tại lúc trước va chạm với Hùng Ma, mà bởi vì y đau lòng! Chỉ có y biết, khi Vương Nguyên Nguyên phát ra đòn vừa rồi đã trả cái giá đắt thế nào.

Một đòn kia chính là Vương Nguyên Nguyên tự sáng tạo ra kỹ năng, tên là: Bạo Linh Ngân Long Quyển. Uy lực mạnh mẽ, đã không thể dùng cấp bậc phẩm chất để hình dung, vốn chính là kỹ năng kiểu liều mạng. Là Vương Nguyên Nguyên ở không ngừng giết chóc tự lĩnh ngộ ra.

Trương Phóng Phóng từng hỏi Vương Nguyên Nguyên, vì sao cô phải làm như vậy.

Vương Nguyên Nguyên đáp lại rất đơn giản, cô nói với Trương Phóng Phóng rằng: Đồng bạn của ta đều có tư chất cao hơn ta, nếu ta không trả giá nhiều nỗ lực hơn họ, thì ta sẽ tụt lại phía sau. Khi đoàn đội tổ hợp lại, ta phải trở thành một người có ích cho đội, không thể để một mình đoàn trưởng chịu đựng áp lực lớn lao.

Thải Nhi mất trí nhớ, bị đả kích đâu chỉ mỗi mình Long Hạo Thần? Làm một thành viên của Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, càng đụng độ kẻ địch mạnh mẽ thì Vương Nguyên Nguyên càng cảm thấy chính mình vô dụng.

Bàn về thiên phú, có thể nói cô là kém nhất trong đội. So lực công kích cô không bằng Tư Mã Tiên, so phòng ngự càng đừng nói, cũng không có năng lực hỗ trợ nào. Một chiến sĩ, cô có thể làm cái gì? Tác dụng của cô đối với đoàn đội ngày càng nhỏ.

Lần này Liên Minh Thánh Điện ra lệnh khiến đội họ tạm thời tách ra, Vương Nguyên Nguyên lần đầu tiên có cảm giác cực kỳ thất bại. Vận mệnh không thể nắm giữ trong lòng bàn tay, loại cảm giác này thật là quá khổ sở. Đoàn đội giải tán, không biết tương lại có thể lần nữa tổ hợp lại không, đây là vì cái gì? Là bởi vì mọi người không đủ mạnh.

Bởi vậy, trở lại Chiến Sĩ Thánh Điện, trở về Đông Nam quan đối mặt thánh chiến, Vương Nguyên Nguyên đã quyết định, bất cứ giá nào thì mình cũng phải mạnh hơn nữa.

Thiên phú không đủ thì dùng cố gắng bù đắp. Bởi vậy, cô đứng trên đầu tường, luôn ở đầu tiền tuyến. Làm một cô gái, một nữ chiến sĩ, cô lấy cách càng thêm máu me so với nam chiến sĩ để tăng sức mạnh bản thân.

Vương Nguyên Nguyên nhớ rõ, Long Hạo Thần từng nói, làm một chức nghiệp giả, cách dễ dàng tăng sức mạnh nhất chính là bức mình tới cực hạn. Sau mỗi lần khiêu chiến cực hạn, sẽ sinh ra lực thúc đẩy lớn nhất tăng cường bản thân.

Cô ở trong giết chóc tìm đến cực hạn của mình. Mỗi một lần sức cùng lực kiệt, mỗi lần đánh đến giây phút cuối cùng, khi cô thành công sống sót, cô phát hiện quả nhiên tu vi, kỹ năng đều tăng lên với tốc độ kinh người. Mặc dù cách tăng thực lực này lần nào cũng khiến cô giãy dụa trong sinh tử, nhưng cô đều cắn răng cố gắng vượt qua.

Nếu không như vậy, sao cô có thể trong thời gian một năm ngắn ngủi, đem nội linh lực từ hơn sáu ngàn tăng lên tới cảnh giới một vạn đỉnh cấp sáu?

Sát ý điên cuồng, vũ khí cường đại, rốt cuộc thúc đẩy Vương Nguyên Nguyên sáng tạo ra kỹ năng thứ nhất thuộc về chính mình, một kỹ năng tràn ngập máu me rồi lại vô cùng mạnh mẽ.

Bạo Linh Ngân Long Quyển. Muốn sử dụng kỹ năng nà, đầu tiên phải dẫn động năng lực Thứ Nguyên Phong Bạo trên Huyết Tinh Phong Bạo, sau đó cưỡng bức nội linh lực ra ngoài cơ thể. Lấy sát khí tràn ngập máu me điên cuồng kích phát ra linh lực thuộc tính không gian, do đó sinh ra uy lực bạo tạc cực kỳ khủng bố. Sức bật trong chớp mắt đó hoàn toàn vượt qua thực lực bản thân Vương Nguyên Nguyên. Đổi lại cô cũng sẽ nhận sự phản phệ do sức bật này mang đến.

Trải qua không ngừng thí nghiệm, không ngừng tăng lên, cô thành công. Kỹ năng Bạo Linh Ngân Long Quyển này mặc dù là dựa vào uy lực Huyết Tinh Phong Bạo, nhưng đây dù sao là năng lực mạnh mẽ do Vương Nguyên Nguyên tự sáng tạo! Một khi phát động, chỉ cần tiến vào bán kính ba mét xung quanh người cô, vậy thì lập tức hứng lấy công kích trực tiếp và khủng bố nhất. Trừ phi kẻ địch có thực lực đè ép cô, triệt để hủy vũ khí và thân thể cô, nếu không thì Bạo Linh Ngân Long Quyển sẽ mang đến công kích trí mạng cho kẻ địch. Thân thể cứng rắn cỡ Hùng Ma, tuy rằng không có linh lực duy trì, nhưng bị một kỹ năng như vậy trực tiếp hóa thành thịt vụn thì khá là khó tin. Xem như là cường giả cấp tám cũng không dám nói mình có thể làm được. Đây chính là Hùng Ma cấp bảy!

Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo từng đích thân khuyên nhủ Vương Nguyên Nguyên. Ông cố Vương Nguyên Nguyên chính là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện trước đây truyền chức lại cho Khâu Vĩnh Hạo, chết ở trận chiến với Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo. Trước khi chết truyền ngôi cho Khâu Vĩnh Hạo, người đã có sức mạnh to lớn, năm ấy là thị tòng của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương.

Bản thân là người thừa kế huyết mạch Cự Linh Thần, dòng chính truyền nhân chỉ còn lại có mình Vương Nguyên Nguyên. Khâu Vĩnh Hạo không bao giờ muốn cô xảy việc gì. Nhưng Vương Nguyên Nguyên vô cùng kiên quyết phải chiến đấu ở tuyến đầu. Cô nói với Khâu Vĩnh Hạo, dòng máu Cự Linh Thần không có con cháu yếu hèn, dù cô chỉ là con gái. Không còn cách nào khác, Khâu Vĩnh Hạo chỉ có thể cố gắng hết sức sai người để ý bên cô, một khi Vương Nguyên Nguyên bị thương sẽ có mục sư giỏi nhất chữa trị cho.

Kiên quyết tới cùng sẽ có báo đáp. Lực lượng huyết mạch của Vương Nguyên Nguyên bị cô không ngừng kích phát, sát khí mạnh mẽ dung hợp với huyết mạch, mới sinh ra một tầng sáng đỏ nhạt xung quanh người, tăng mảng lớn lực công kích cho cô.

Quang mang vàng chợt lóe, bên cạnh Trương Phóng Phóng lại thêm một người giống hệt y. Đích thị là Phân Thân của Sinh Mệnh Thứ Hai Linh Lô.

Y đem trọng kiếm và tấm thuẫn của mình cho Phân Thân. Phân Thân bị ý nghĩ của y khống chế thay thế vị trí y, bảo vệ lỗ hổng đằng trước Vương Nguyên Nguyên.

Trương Phóng Phóng vội vàng xoay người đi tới bên cạnh Vương Nguyên Nguyên, nâng cô dậy dìu tới đằng sau.

Lần này Vương Nguyên Nguyên không kiên quyết phải ở lại. Hiện tại cô còn chưa thể nắm giữ Bạo Linh Ngân Long Quyển, gần như mỗi lần bạo linh là bản thân sẽ bị chấn thương nghiêm trọng. Gần đây có Lâm Hâm gửi tới Sâm Chu Đoàn Thể Đan do nội đan và mật rắn của Vua Sâm Chu chế ra, dùng liên tục, ngoại linh lực tăng phần lớn mới dần có chuyển biến tốt. Nhưng muốn hoàn toàn chịu được bạo linh đem đến tổn thương cho cơ thể, ít ra hiện giờ là không thể nào làm được.

"Có thể đừng liều mạng như vậy được không? Cô có biết ta đau lòng cỡ nào không?" Trương Phóng Phóng nhíu chặt chân mày, ánh mắt nhìn chăm chú cô tràn đầy lo lắng.

Dưới ánh nhìn chăm chú của y, tia đỏ máu trong mắt Vương Nguyên Nguyên dần biến đi, thậm chí còn lộ ra vài phần hiền hòa.

"Cảm ơn anh, Phóng ca."

Trương Phóng Phóng ngây người. Một năm nay, y và Vương Nguyên Nguyên đều ra sống vào chết trong trận thánh chiến này. Vương Nguyên Nguyên gần như hoàn toàn chìm đắm trong giết chóc, đây là lần đầu tiên cô nói lời cảm ơn. Lúc này y chỉ thấy cả người khẽ run, tình cảm đè nén trào dâng, kiềm không được kéo cô vào ngực mình. Hắn chỉ cảm thấy cho dù ngay sau đó mình lập tức chết cũng đáng giá.

"Nguyên Nguyên, cô…"

Vương Nguyên Nguyên không phản kháng, mặc kệ y ôm mình, chậm rãi nhắm mắt lại. Chỉ có mình cô biết, Trương Phóng Phóng giúp đỡ cô nhiều cỡ nào.

Trương Phóng Phóng cứu không chỉ là mạng sống của cô, mà cả tâm.

Chìm đắm trong giết chóc, dù là chiến sĩ nam giới cũng rất dễ dàng mất đi bản ngã, huống chi bình thường ý chí của nữ chiến sĩ không bằng nam chiến sĩ.

Mỗi khi Vương Nguyên Nguyên giết chóc dần mất đi tâm trí, trong lòng chỉ còn lại bạo lực thì cô sẽ trông thấy Trương Phóng Phóng liều mạng với kẻ địch vì mình. Chính bởi vì có Trương Phóng Phóng khiến trong lòng cô luôn giữ một chút nhu hòa, bảo vệ bản ngã mà không thật sự sa đọa.

"Phóng ca, ta không biết nên làm sao báo đáp điều anh trả giá cho ta. Nếu anh đồng ý, không chê trên người ta đậm mùi máu tươi, đợi lần này kết thúc thánh chiến rồi hãy ôm ta đi."

Lời của Vương Nguyên Nguyên nghe vào tai Trương Phóng Phóng tựa như trời sụp đất nứt. Y ngây ngốc nhìn Vương Nguyên Nguyên, thoáng chốc bởi vì kích động mà nói không nên lời.

Cô ấy, muốn mình ôm cô ấy?

"Nguyên Nguyên." Trương Phóng Phóng kiềm không được ôm siết cô.

"Nhưng ta không thể gả cho anh." Vương Nguyên Nguyên nói câu sau lập tức kéo Trương Phóng Phóng bay trên trời rớt cái bịch xuống đất.

Vương Nguyên Nguyên đứng dậy, nhẹ vuốt khuôn mặt đầy râu ria của y.

"Xin lỗi, Phóng ca, từ khi ta có trí nhớ thì đã thề rằng, đời đời kiếp kiếp ma tộc không bị diệt thì sẽ không kết hôn. Ta thuộc về đội của mình, ta phải cùng nhóm đoàn trưởng đấu tranh với ma tộc đến cùng. Ta có thể cho anh chỉ có người ta."

"Không, Nguyên Nguyên, cô gả cho ta, ta cũng có thể cùng cô giết địch! Huống chi đội cô đã giải tán." Trương Phóng Phóng vội vàng nói.

Vương Nguyên Nguyên lắc đầu.

"Không giống nhau. Nếu ta gả cho anh thì trong lòng sẽ có vướng bận. Ta yêu anh nhưng cũng không dám yêu. Ta chỉ có hận, hận ma tộc. Thật xin lỗi."

Trương Phóng Phóng ngơ ngác nhìn cô, nhìn giọt lệ tràn ra khóe mắt Vương Nguyên Nguyên. Trong lòng y không chút oán hận, chỉ có đau xót khiến y nghẹn thở.

………

Vạn Thú quan tại phía nam Liên Minh Thánh Điện, ở giữa Đông Nam quan và Trấn Nam quan, cũng là chỗ tổng điện Linh Hồn Thánh Điện.

Trấn Odin lúc trước Long Hạo Thần cư ngụ cách Vạn Thú quan rất gần.

Thánh chiến bắt đầu một năm nay, trong Lục Đại Thánh Điện, tổn thất ít nhất chính là Vạn Thú quan có Linh Hồn Thánh Điện trấn giữ. Dựa vào triệu hoán ma thú, bọn họ hết lần này tới lần khác đẩy lùi thế công của ma tộc, còn có thể giúp bên Trấn Nam quan Mục Sư Thánh Điện ngăn cản ma tộc khó nhai nhất.

Sâu trong Linh Hồn Thánh Điện, một căn phòng sáu góc hoàn toàn bị quang mang trắng ngà bao quanh, một thiếu nữ xinh đẹp đang khoanh chân ngồi.

Căn phòng này rất kỳ lạ. Trên mặt đất có từng vòng hoa văn lạ lùng, hoa văn loại nở rộ lan ra ngoài. Thần kỳ nhất là giữa hoa văn có điêu khắc cực kỳ tinh tế, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện mỗi một chỗ điêu khắc là một loại ma thú. Trong căn phòng không tới một trăm mét vuông này, số ma thú điêu khắc đếm không hết. Hoa văn mỹ lệ là bởi vì phía trên mỗi điêu khắc đều khảm tinh hạch ma thú. Tinh hạch phủ kín cả căn phòng tựa như thảm bảo thạch vậy.

Quang mang trắng nhu hòa ở trong không khí dao động quay quanh thiếu nữ ở vị trí chính giữa, chậm rãi xoay tròn. Trong lúc xoay có thể mơ hồ thấy, trong luồng sáng trắng có từng cánh cửa như ẩn như hiện.

Vẻ mặt thiếu nữ trang nghiêm mà thành kính, cả người toát ra sự thần thánh kỳ lạ. Thiếu nữ mặc áo choàng trắng, hoa văn trên áo choàng lại giống hệt dưới đất, cũng có chỉ thêu vô số ma thú, nhưng số lượng khảm bảo thạch thì không nhiều.

Không nhiều là bởi vì so với một đống các loại tinh hạch trên mặt đất, thì áo choàng của thiếu nữ chỉ có bảy hàng bảo thạch. Bảo thạch đều là trong suốt không màu sắc, có từ giữa lưng cô kéo dài xuống, có hai hàng thuận theo cổ áo đi xuống, còn có quay quanh thắt lưng. Bảy hàng bảo thạch trong suốt ở gian phòng có bảo thạch chiếu sáng này tỏa ra tia sáng dao động lấp lánh kỳ lạ.

Nếu có cao tầng của Linh Hồn Thánh Điện tại đây, nhất định sẽ rung động kêu ra tiếng. Bởi vì áo choàng trên người thiếu nữ này đối với Linh Hồn Thánh Điện thật rất quan trọng, tựa như Thần Ấn vương tọa đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện vậy.

Linh Hồn Thánh Y, thần khí chân chính Linh Hồn Thánh Điện lưu truyền từ trăm ngàn năm qua. Lai lịch thần khí này chính là kết tinh tâm huyết của các cường giả Linh Hồn Thánh Điện.

Trên áo Linh Hồn Thánh Y tổng cộng khảm một trăm lẻ tám viên linh đan, là Linh Hồn Thánh Điện trải qua năm ngàn năm tích góp, ở một ngàn năm trước vừa mới luyện chế thành công.

Đây là một thần khí thật sự, cũng là thần khí duy nhất của Linh Hồn Thánh Điện. Chất liệu của nó là dùng xương một ngàn tám mươi loại ma thú ngâm, ngâm trong một loại sắt thép đặc biệt, chờ nó dung hòa, cứng đến mức tận cùng, sợi chỉ do hấp thu linh hồn một ngàn tám mươi ma thú may thành áo choàng này.

Trên áo choàng khảm linh đan chính là linh khiếu triệu hoán sư, đặc biệt chỉ có triệu hoán sư Linh Hồn Thánh Điện mới làm ra được, vĩnh viễn chỉ có một. Không giống các chức nghiệp khác, có thể thông qua không ngừng tăng linh lực gia tăng số lượng linh khiếu, đạt tới hiệu quả tăng thực lực.

Linh khiếu duy nhất khiến bọn họ tu luyện về sau khó khăn hơn chức nghiệp khác rất nhiều, trải qua vô số tiền bối triệu hoán sư nghiên cứu, cuối cùng mở ra con đường khác, sáng tạo ra phương pháp tu luyện đặc biệt. Đó chính là kết đan linh lực. Thông qua cách này, có thể dần củng cố linh lực, tồn trữ trong người, chẳng những phụ trợ tu luyện còn khiến tổng sản lượng linh lực liên tục tăng lên, đạt tới mục đích thăng tu vi.

Khi linh đan vừa kết thì mềm như bông, theo tu vi không ngừng tăng sẽ ngày càng cứng, mãi đến cuối cùng biến thành giống như bảo thạch. Muốn đạt tới trình độ đó, hơn nữa khiến linh đan rời khỏi thân không bị diệt, vậy ít nhất cần tu vi cấp chín. Triệu hoán sư cấp chín qua đời, linh đan của họ sẽ tựa như ma tinh của ma tộc để lại.

Chính là nói, Linh Hồn Thánh Y trên người thiếu nữ có một trăm lẻ tám linh đan của tiền bối cấp chín Linh Hồn Thánh Điện!

Sự tồn tại của Linh Hồn Thánh Y, đừng nói là ma tộc, coi như là Ngũ Đại Thánh Điện khác trong Lục Đại Thánh Điện cũng không biết thần khí này. Từ khi làm ra, nó chưa từng xuất thế. Nguyên nhân rất đơn giản, không ai có thể khống chế nó.

Một trăm lẻ tám linh đan cường giả cấp chín Linh Hồn Thánh Điện để lại, đây là lực lượng kinh khủng cỡ nào. Tuy linh lực hội tụ dung nhập với hồn phách một ngàn tám mươi ma thú khiến uy lực giảm bớt nhiều, nhưng tổng sức mạnh cũng rất khủng bố. Linh lực cao cỡ đó ngay cả cường giả cấp chín cũng khó khống chế.

Ngàn năm nay, các lãnh đạo Linh Hồn Thánh Điện đã dùng bao nhiêu cách cũng không thể phát động Linh Hồn Thánh Y này. Cho nên thần khí luôn giấu trong chỗ sâu nhất của Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có điện chủ, phó điện chủ các đời biết nó.

Loại tình huống này mãi đến hai mươi năm trước mới có thay đổi.

Trải qua Linh Hồn Thánh Điện ngàn năm nghiên cứu, họ phát hiện muốn phát động Linh Hồn Thánh Y, cần không chỉ là cường độ linh lực, càng cần người thích hợp có thể sinh ra độ thân thiết với ma thú, được đến Linh Hồn Thánh Y ưu ái một chút.

Ba trăm năm trước, trong Linh Hồn Thánh Điện từng xuất hiện một vị thiên tài nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi mốt. Khi y trở thành điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, tế bái Linh Hồn Thánh Y, được đến Linh Hồn Thánh Y hồi đáp là tỏa ra quang mang yếu ớt và hơi thở rất thân thiết với y.

Vị điện chủ này mặc thử Linh Hồn Thánh Y, rốt cuộc thành công. Nhưng trải qua thí nghiệm, y phát hiện mình có thể thi triển lực lượng của Linh Hồn Thánh Y tối đa không hơn ba phần. Chính là nói, độ phù hợp giữa y và Linh Hồn Thánh Y còn không đủ. Cho dù là thế thì lực lượng Linh Hồn Thánh Y có thể phóng ra đã vượt xa trang bị cấp sử thi.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vị điện chủ này đè nén lòng xúc động, trả Linh Hồn Thánh Y trở về bên trong thánh điện, không mặc nó. Từ khi ấy, Linh Hồn Thánh Điện thêm một nội quy, chính là triệu hoán sư vượt qua cấp sáu nhất định phải tới thánh điện tế bái Thánh Y này. Đương nhiên Thánh Y là giấu trong pho tượng Thần Thú.

Dùng cách này để tìm triệu hoán sư có độ phù hợp càng cao với Thánh Y cũng là bất đắc dĩ. Nhưng sự thật chứng minh, cách này có hiệu quả.

Tiếp đến ba trăm năm, tổng cộng xuất hiện mười vị triệu hoán sư sinh ra độ phù hợp với Linh Hồn Thánh Y. Họ đều không ngoại lệ là người có nội linh lực bẩm sinh cao. Đáng tiếc, cuối cùng không một ai có thể mặc vào Thánh Y này.

Hơn hai mươi năm trước, một triệu hoán sư nữ giới khi tế bái Linh Hồn Thánh Y thì xuất hiện tình trạng kỳ diệu. Linh Hồn Thánh Y lại tỏa ra quang mang chói mắt chưa từng có. Bỗng chốc triệu hoán sư bị chấn kinh, lập tức được điện chủ và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện giữ lại thánh điện.

Vị nữ triệu hoán sư này vốn có quan hệ không bình thường với hai vị điện chủ, phó điện chủ. Cô là con dâu của điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Linh Huyễn Đường đường chủ Tam Thủy bà bà.

Trần Hoành Vũ phát hiện con dâu có thể dẫn động Thánh Y đến mức này thì lộ ra vui mừng, lập tức cùng vợ là Tam Thủy bà bà thỉnh ra Thánh Y để con dâu mặc thử.

Nhưng tâm tình hưng phấn nhanh chóng rơi xuống đáy vực. Bởi vì đã mặc vào Linh Hồn Thánh Y, nhưng con dâu của họ không thể phát động một chút lực lượng của Thánh Y.

Trương Phóng Phóng ngây người. Một năm nay, y và Vương Nguyên Nguyên đều ra sống vào chết trong trận thánh chiến này. Vương Nguyên Nguyên gần như hoàn toàn chìm đắm trong giết chóc, đây là lần đầu tiên cô nói lời cảm ơn. Lúc này y chỉ thấy cả người khẽ run, tình cảm đè nén trào dâng, kiềm không được kéo cô vào ngực mình. Hắn chỉ cảm thấy cho dù ngay sau đó mình lập tức chết cũng đáng giá.

"Nguyên Nguyên, cô…"

Vương Nguyên Nguyên không phản kháng, mặc kệ y ôm mình, chậm rãi nhắm mắt lại. Chỉ có mình cô biết, Trương Phóng Phóng giúp đỡ cô nhiều cỡ nào. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trương Phóng Phóng cứu không chỉ là mạng sống của cô, mà cả tâm.

Chìm đắm trong giết chóc, dù là chiến sĩ nam giới cũng rất dễ dàng mất đi bản ngã, huống chi bình thường ý chí của nữ chiến sĩ không bằng nam chiến sĩ.

Mỗi khi Vương Nguyên Nguyên giết chóc dần mất đi tâm trí, trong lòng chỉ còn lại bạo lực thì cô sẽ trông thấy Trương Phóng Phóng liều mạng với kẻ địch vì mình. Chính bởi vì có Trương Phóng Phóng khiến trong lòng cô luôn giữ một chút nhu hòa, bảo vệ bản ngã mà không thật sự sa đọa.

"Phóng ca, ta không biết nên làm sao báo đáp điều anh trả giá cho ta. Nếu anh đồng ý, không chê trên người ta đậm mùi máu tươi, đợi lần này kết thúc thánh chiến rồi hãy ôm ta đi."

Lời của Vương Nguyên Nguyên nghe vào tai Trương Phóng Phóng tựa như trời sụp đất nứt. Y ngây ngốc nhìn Vương Nguyên Nguyên, thoáng chốc bởi vì kích động mà nói không nên lời.

Cô ấy, muốn mình ôm cô ấy?

"Nguyên Nguyên." Trương Phóng Phóng kiềm không được ôm siết cô.

"Nhưng ta không thể gả cho anh." Vương Nguyên Nguyên nói câu sau lập tức kéo Trương Phóng Phóng bay trên trời rớt cái bịch xuống đất.

Vương Nguyên Nguyên đứng dậy, nhẹ vuốt khuôn mặt đầy râu ria của y.

"Xin lỗi, Phóng ca, từ khi ta có trí nhớ thì đã thề rằng, đời đời kiếp kiếp ma tộc không bị diệt thì sẽ không kết hôn. Ta thuộc về đội của mình, ta phải cùng nhóm đoàn trưởng đấu tranh với ma tộc đến cùng. Ta có thể cho anh chỉ có người ta."

"Không, Nguyên Nguyên, cô gả cho ta, ta cũng có thể cùng cô giết địch! Huống chi đội cô đã giải tán." Trương Phóng Phóng vội vàng nói.

Vương Nguyên Nguyên lắc đầu.

"Không giống nhau. Nếu ta gả cho anh thì trong lòng sẽ có vướng bận. Ta yêu anh nhưng cũng không dám yêu. Ta chỉ có hận, hận ma tộc. Thật xin lỗi."

Trương Phóng Phóng ngơ ngác nhìn cô, nhìn giọt lệ tràn ra khóe mắt Vương Nguyên Nguyên. Trong lòng y không chút oán hận, chỉ có đau xót khiến y nghẹn thở.

………

Vạn Thú quan tại phía nam Liên Minh Thánh Điện, ở giữa Đông Nam quan và Trấn Nam quan, cũng là chỗ tổng điện Linh Hồn Thánh Điện.

Trấn Odin lúc trước Long Hạo Thần cư ngụ cách Vạn Thú quan rất gần.

Thánh chiến bắt đầu một năm nay, trong Lục Đại Thánh Điện, tổn thất ít nhất chính là Vạn Thú quan có Linh Hồn Thánh Điện trấn giữ. Dựa vào triệu hoán ma thú, bọn họ hết lần này tới lần khác đẩy lùi thế công của ma tộc, còn có thể giúp bên Trấn Nam quan Mục Sư Thánh Điện ngăn cản ma tộc khó nhai nhất.

Sâu trong Linh Hồn Thánh Điện, một căn phòng sáu góc hoàn toàn bị quang mang trắng ngà bao quanh, một thiếu nữ xinh đẹp đang khoanh chân ngồi.

Căn phòng này rất kỳ lạ. Trên mặt đất có từng vòng hoa văn lạ lùng, hoa văn loại nở rộ lan ra ngoài. Thần kỳ nhất là giữa hoa văn có điêu khắc cực kỳ tinh tế, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện mỗi một chỗ điêu khắc là một loại ma thú. Trong căn phòng không tới một trăm mét vuông này, số ma thú điêu khắc đếm không hết. Hoa văn mỹ lệ là bởi vì phía trên mỗi điêu khắc đều khảm tinh hạch ma thú. Tinh hạch phủ kín cả căn phòng tựa như thảm bảo thạch vậy.

Quang mang trắng nhu hòa ở trong không khí dao động quay quanh thiếu nữ ở vị trí chính giữa, chậm rãi xoay tròn. Trong lúc xoay có thể mơ hồ thấy, trong luồng sáng trắng có từng cánh cửa như ẩn như hiện.

Vẻ mặt thiếu nữ trang nghiêm mà thành kính, cả người toát ra sự thần thánh kỳ lạ. Thiếu nữ mặc áo choàng trắng, hoa văn trên áo choàng lại giống hệt dưới đất, cũng có chỉ thêu vô số ma thú, nhưng số lượng khảm bảo thạch thì không nhiều.

Không nhiều là bởi vì so với một đống các loại tinh hạch trên mặt đất, thì áo choàng của thiếu nữ chỉ có bảy hàng bảo thạch. Bảo thạch đều là trong suốt không màu sắc, có từ giữa lưng cô kéo dài xuống, có hai hàng thuận theo cổ áo đi xuống, còn có quay quanh thắt lưng. Bảy hàng bảo thạch trong suốt ở gian phòng có bảo thạch chiếu sáng này tỏa ra tia sáng dao động lấp lánh kỳ lạ.

Nếu có cao tầng của Linh Hồn Thánh Điện tại đây, nhất định sẽ rung động kêu ra tiếng. Bởi vì áo choàng trên người thiếu nữ này đối với Linh Hồn Thánh Điện thật rất quan trọng, tựa như Thần Ấn vương tọa đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện vậy.

Linh Hồn Thánh Y, thần khí chân chính Linh Hồn Thánh Điện lưu truyền từ trăm ngàn năm qua. Lai lịch thần khí này chính là kết tinh tâm huyết của các cường giả Linh Hồn Thánh Điện.

Trên áo Linh Hồn Thánh Y tổng cộng khảm một trăm lẻ tám viên linh đan, là Linh Hồn Thánh Điện trải qua năm ngàn năm tích góp, ở một ngàn năm trước vừa mới luyện chế thành công.

Đây là một thần khí thật sự, cũng là thần khí duy nhất của Linh Hồn Thánh Điện. Chất liệu của nó là dùng xương một ngàn tám mươi loại ma thú ngâm, ngâm trong một loại sắt thép đặc biệt, chờ nó dung hòa, cứng đến mức tận cùng, sợi chỉ do hấp thu linh hồn một ngàn tám mươi ma thú may thành áo choàng này.

Trên áo choàng khảm linh đan chính là linh khiếu triệu hoán sư, đặc biệt chỉ có triệu hoán sư Linh Hồn Thánh Điện mới làm ra được, vĩnh viễn chỉ có một. Không giống các chức nghiệp khác, có thể thông qua không ngừng tăng linh lực gia tăng số lượng linh khiếu, đạt tới hiệu quả tăng thực lực.

Linh khiếu duy nhất khiến bọn họ tu luyện về sau khó khăn hơn chức nghiệp khác rất nhiều, trải qua vô số tiền bối triệu hoán sư nghiên cứu, cuối cùng mở ra con đường khác, sáng tạo ra phương pháp tu luyện đặc biệt. Đó chính là kết đan linh lực. Thông qua cách này, có thể dần củng cố linh lực, tồn trữ trong người, chẳng những phụ trợ tu luyện còn khiến tổng sản lượng linh lực liên tục tăng lên, đạt tới mục đích thăng tu vi.

Khi linh đan vừa kết thì mềm như bông, theo tu vi không ngừng tăng sẽ ngày càng cứng, mãi đến cuối cùng biến thành giống như bảo thạch. Muốn đạt tới trình độ đó, hơn nữa khiến linh đan rời khỏi thân không bị diệt, vậy ít nhất cần tu vi cấp chín. Triệu hoán sư cấp chín qua đời, linh đan của họ sẽ tựa như ma tinh của ma tộc để lại.

Chính là nói, Linh Hồn Thánh Y trên người thiếu nữ có một trăm lẻ tám linh đan của tiền bối cấp chín Linh Hồn Thánh Điện!

Sự tồn tại của Linh Hồn Thánh Y, đừng nói là ma tộc, coi như là Ngũ Đại Thánh Điện khác trong Lục Đại Thánh Điện cũng không biết thần khí này. Từ khi làm ra, nó chưa từng xuất thế. Nguyên nhân rất đơn giản, không ai có thể khống chế nó.

Một trăm lẻ tám linh đan cường giả cấp chín Linh Hồn Thánh Điện để lại, đây là lực lượng kinh khủng cỡ nào. Tuy linh lực hội tụ dung nhập với hồn phách một ngàn tám mươi ma thú khiến uy lực giảm bớt nhiều, nhưng tổng sức mạnh cũng rất khủng bố. Linh lực cao cỡ đó ngay cả cường giả cấp chín cũng khó khống chế.

Ngàn năm nay, các lãnh đạo Linh Hồn Thánh Điện đã dùng bao nhiêu cách cũng không thể phát động Linh Hồn Thánh Y này. Cho nên thần khí luôn giấu trong chỗ sâu nhất của Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có điện chủ, phó điện chủ các đời biết nó.

Loại tình huống này mãi đến hai mươi năm trước mới có thay đổi.

Trải qua Linh Hồn Thánh Điện ngàn năm nghiên cứu, họ phát hiện muốn phát động Linh Hồn Thánh Y, cần không chỉ là cường độ linh lực, càng cần người thích hợp có thể sinh ra độ thân thiết với ma thú, được đến Linh Hồn Thánh Y ưu ái một chút.

Ba trăm năm trước, trong Linh Hồn Thánh Điện từng xuất hiện một vị thiên tài nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi mốt. Khi y trở thành điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, tế bái Linh Hồn Thánh Y, được đến Linh Hồn Thánh Y hồi đáp là tỏa ra quang mang yếu ớt và hơi thở rất thân thiết với y.

Vị điện chủ này mặc thử Linh Hồn Thánh Y, rốt cuộc thành công. Nhưng trải qua thí nghiệm, y phát hiện mình có thể thi triển lực lượng của Linh Hồn Thánh Y tối đa không hơn ba phần. Chính là nói, độ phù hợp giữa y và Linh Hồn Thánh Y còn không đủ. Cho dù là thế thì lực lượng Linh Hồn Thánh Y có thể phóng ra đã vượt xa trang bị cấp sử thi.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vị điện chủ này đè nén lòng xúc động, trả Linh Hồn Thánh Y trở về bên trong thánh điện, không mặc nó. Từ khi ấy, Linh Hồn Thánh Điện thêm một nội quy, chính là triệu hoán sư vượt qua cấp sáu nhất định phải tới thánh điện tế bái Thánh Y này. Đương nhiên Thánh Y là giấu trong pho tượng Thần Thú.

Dùng cách này để tìm triệu hoán sư có độ phù hợp càng cao với Thánh Y cũng là bất đắc dĩ. Nhưng sự thật chứng minh, cách này có hiệu quả.

Tiếp đến ba trăm năm, tổng cộng xuất hiện mười vị triệu hoán sư sinh ra độ phù hợp với Linh Hồn Thánh Y. Họ đều không ngoại lệ là người có nội linh lực bẩm sinh cao. Đáng tiếc, cuối cùng không một ai có thể mặc vào Thánh Y này.

Hơn hai mươi năm trước, một triệu hoán sư nữ giới khi tế bái Linh Hồn Thánh Y thì xuất hiện tình trạng kỳ diệu. Linh Hồn Thánh Y lại tỏa ra quang mang chói mắt chưa từng có. Bỗng chốc triệu hoán sư bị chấn kinh, lập tức được điện chủ và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện giữ lại thánh điện.

Vị nữ triệu hoán sư này vốn có quan hệ không bình thường với hai vị điện chủ, phó điện chủ. Cô là con dâu của điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, và phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Linh Huyễn Đường đường chủ Tam Thủy bà bà.

Trần Hoành Vũ phát hiện con dâu có thể dẫn động Thánh Y đến mức này thì lộ ra vui mừng, lập tức cùng vợ là Tam Thủy bà bà thỉnh ra Thánh Y để con dâu mặc thử.

Nhưng tâm tình hưng phấn nhanh chóng rơi xuống đáy vực. Bởi vì đã mặc vào Linh Hồn Thánh Y, nhưng con dâu của họ không thể phát động một chút lực lượng của Thánh Y.

Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều. Mấy lần mừng hụt khiến Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà vô cùng thất vọng. Ngay lúc đó họ biết được con dâu có thai.

Kết quả là, sau khi điện chủ Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà bàn bạc kỹ càng, thấy phải có gan thử mới được. Linh Hồn Thánh Y có cảm ứng chắc không phải con dâu họ mà là đứa nhỏ trong bụng, cũng chính là cháu của họ.

Sau khi suy đoán điều này, con dâu bị để lại một gian phòng bí mật trong Tâm Điện Linh Hồn Thánh Điện. Linh Hồn Thánh Y trở thành quần áo của cô mãi đến ngày sinh con mới thôi.

Mang thai mười tháng một giây ra đời. Khi đứa trẻ sinh ra, tình hình khiến người cực kỳ hưng phấn. Ngày đứa nhỏ ra đời, Linh Hồn Thánh Y lần nữa phát ra luồng sáng cực kỳ chói mắt, tự động rời khỏi người con dâu họ, quấn lấy bé gái. Cô chính là triệu hoán sư hiện tại của Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, Trần Anh Nhi.

Chuyện này trở thành bí mật lớn nhất trong Linh Hồn Thánh Điện, chỉ có vợ chồng Trần Hoành Vũ, Tam Thủy bà bà và cha mẹ Trần Anh Nhi biết.

Trần Anh Nhi lớn lên bị người giám sát chặt chẽ, đây cũng là vì sao sau này tính cách cô phản nghịch. Giống như các tiền bối Linh Hồn Thánh Điện dự đoán, chủ nhân Linh Hồn Thánh Y phải có nội linh lực bẩm sinh cực cao mới được. Nội linh lực bẩm sinh của Trần Anh Nhi vượt qua ngưỡng chín mươi, trở thành Linh Hồn Thánh Nữ thứ nhất của Linh Hồn Thánh Điện.

Lúc ấy, theo Trần Anh Nhi trưởng thành, trên người cô cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề. Cô có thể tu luyện, tốc độ tăng linh lực cũng khá kinh người, nhưng không thể sử dụng bất cứ ma pháp triệu hoán nào, cấp thấp nhất cũng không thể. Điều này khiến Trần Hoành Vũ và Tam Thủy bà bà cực kỳ lo âu.

Trải qua vô số lần suy đoán, suy đoán và thử nghiệm, họ rốt cuộc xác định trong người Trần Anh Nhi tự sinh ra phong ấn kỳ diệu.

Phong ấn này đến từ thiên phú của cô, ngoại lực không thể phá tan. Phong ấn mạnh đến mức cần Trần Anh Nhi có tu vi cấp bảy mới đột phá được. Lúc ấy dù sao cô cũng là Linh Hồn Thánh Nữ, có một năng lực bẩm sinh, chính là Sinh Linh Môn. Đáng tiếc, tu vi của cô không đủ, không thể thật sự phát huy uy lực Sinh Linh Môn. Bởi vậy sau này trở thành triệu hoán sư không đáng tin nhất trong đội Long Hạo Thần.

Vật đổi sao dời, ở trong Liệp ma Đoàn được rèn luyện đầy đủ, Trần Anh Nhi đã trưởng thành, cô không còn là thiếu nữ bốc đồng năm ấy. Không ngừng chiến đấu với ma tộc, không ngừng tăng tu vi bản thân, nhìn đồng bạn tăng thực lực, lòng cô dần biến mất sự nóng vội, còn lại là khát vọng lực lượng.

Coi như là lần này Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất không giải tán, cô cũng nên trở về Linh Hồn Thánh Điện, đột phá phong ấn trói buộc hai mươi năm, trở thành Linh Hồn Thánh Nữ chân chính.

Linh lực nhu hòa màu trắng ngà dao động trong căn phòng kỳ lạ này. Căn phòng vốn thuộc về điện chủ Linh Hồn Thánh Điện sử dụng, có giúp ích rất lớn cho việc tăng thực lực. Bắt đầu từ ngày Trần Anh Nhi trở về, chỗ này trở thành địa bàn của cô. Bỏ qua tất cả xúc động, cô yên tĩnh ngồi đây tiến vào minh tưởng sâu.

Lúc Trần Anh Nhi bắt đầu minh tưởng, có một ý nghĩ giống hệt Vương Nguyên Nguyên: Mình phải trở thành người giúp ích cho đội, mình phải trợ giúp đoàn trưởng.

Gia Lăng quan, Ma Pháp Thánh Điện.

Tóc dài xanh nhạt xõa trên vai, tuy không dài như trước nhưng cũng tới ngang lưng.

Lúc này bộ dạng của Lâm Hâm có chút chật vật. Tóc dài luôn được chăm sóc tỉ mỉ bây giờ hơi rối tung, râu đã mọc đầy mặt, khuôn mặt hơi gầy.

Lúc này đôi mắt y lại đặc biệt sáng ngời, ánh mắt chăm chú khiến người khó hình dung.

Một năm nay có thể nói mỗi ngày y đều bận rộn muốn chết. Từ khi trở về Ma Pháp Thánh Điện, y liền xin ông nội cho một phòng bí mật, đem số lớn tài nguyên Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất lấy từ ma tộc tiến hành khám phá giá trị.

Hiện giờ y dựa vào quan hệ tốt với bên đại phòng đấu giá Thánh Minh, lấy giá thấp bán ra số lớn tài liệu cho đại phòng đấu giá Thánh Minh, cung cấp cho họ viện trợ tiền tuyến. Đồng thời, y được bên đại phòng đấu giá Thánh Minh hứa hẹn sẽ cho một ít tài liệu muốn có.

Luyện kim đại sư dùng Cứ Diêu luyện chế ra Huyết Tinh Phong Bạo chính là đại phòng đấu giá Thánh Minh tìm đến cho Lâm Hâm. Nếu không thì lấy năng lực của y, còn chưa đủ trong khoảng thời gian ngắn vậy tìm ra đại sư có thể luyện chế trang bị cấp truyền kỳ. Vị đại sư đó nói, vũ khí Huyết Tinh Phong Bạo bản thân là vì giết chóc mà sinh. Chính là nói, vũ khí này có khả năng thăng lên cấp sử thi. Khả năng này là do Lâm Hâm cung cấp một ít máu của Xà Ma Thần An Độ Ma Li. Có máu của ma thần ngâm mới khiến Huyết Tinh Phong Bạo có khả năng tiến hóa.

Lâm Hâm tập trung hết tâm thần nghiên cứu và chế tạo đan dược. Nhờ vào Tâm Diễm Hỏa Diễm, ở phương diện chế thuốc thì y có bước tiến dài. Luyện chế dược vật loại bình thường như Hồi Linh Đan, Bạo Linh Đan, y có thể sản xuất hàng loạt. Bởi thế y được lãnh đạo Gia Lăng quan đặc biệt khen ngợi. Hơn nữa được bên Ma Pháp Thánh Điện cung cấp rất nhiều tài liệu quý giá.

Vì tiền tuyến luyện chế đan dược bình thường, cùng lúc đó, Lâm Hâm cũng đem đa số sức lực tập trung vào luyện chế dược vật quan trọng. Đầu tiên là cách luyện chế Sâm Chu Đoàn Thể Đan. Lấy mật rắn, nội đan của Sâm Chu, phối hợp với chín cánh hoa cúc tím, ba lá Băng Tiên Quả, hơn mười loại dược liệu khác, thành công luyện chế ra Sâm Chu Đoàn Thể Đan. Trong đó, y lấy mật rắn và nội đan của Vua Sâm Chu luyện ra Sâm Chu Đoàn Thể Đan tổng cộng ba mươi lăm viên, vừa lúc mỗi người năm viên. Bao gồm cả Long Hạo Thần, y gửi cho mỗi người một phần.

Luyện chế Sâm Chu Đoàn Thể Đan từ nội đan Sâm Chu bình thường có thể đạt hơn hai trăm viên cũng chia cho mọi người, chỉ để lại khoảng ba chục viên giao cho Tháp Nhiệm Vụ Liệp ma Đoàn, đổi lấy nhiều công huân.

Luyện chế xong Sâm Chu Đoàn Thể Đan, tiếp đến Lâm Hâm tiến hành nghiên cứu cực kỳ quan trọng, cũng là tới nay trong lòng y hy vọng hoàn thành nhất, chính là Thăng Linh Đan.

Lúc trước khi Long Hạo Thần và Lâm Hâm mới biết nhau, y từng nói có một bình Thăng Linh Đan, chẳng qua Thăng Linh Đan chỉ có thể trong vòng cấp năm mới có hiệu quả. Tuy gia tăng linh lực không tệ lắm nhưng tác dụng thật là có hạn.

Lâm Hâm biết rõ, đối với mình và đồng bạn, Thăng Linh Đan là quan trọng nhất. Tu vi càng cao, tăng linh lực cũng càng khó khăn. Hơn nữa y muốn luyện chế ra Thăng Linh Đan không có bất cứ tác dụng phụ nào, hoàn toàn tốt cho thân thể và tăng cao linh lực. Điều này cần rất nhiều vật liệu quý hiếm mới hoàn thành được, còn cần trải qua không ngừng thí nghiệm.

Chính Lâm Hâm trở thành đối tượng thử nghiệm. Trải qua hơn nửa năm nghiên cứu, không tiếc dùng chính mình thử thuốc, không lâu trước đây y rốt cuộc thành công. Thành công luyện chế ra Thăng Linh Đan không có bất cứ hạn chế, tu vi nào ăn nó cũng sẽ sinh ra tác dụng.

Mỗi dùng một viên, thông qua tu luyện hấp thu, có thể gia tăng nội linh lực cao tới một trăm.

Loại Thăng Linh Đan này được Lâm Hâm đặt tên là Hâm Đan, lấy tên mình đặt cho loại đan dược này, có thể thấy hắn thỏa mãn thứ mình sáng tạo ra cỡ nào.

Nhưng không phải có thể luyện chế Hâm Đan bất tận. Nó cần tài liệu quý giá, chính Lâm Hâm luyện chế thành công ba lô thì không thể làm ra được nữa.

Trong Hâm Đan, y sử dụng tinh hạch Xà Ma Thần An Độ Ma Li, long tinh Nghịch Thiên Ma Long chế ra nước thuốc, còn có gân, thịt Vua Sâm Chu, lại thêm ba mươi loại dược liệu quý báu mới điều chế thành.

Ba lò, hơn hai trăm viên, kỳ thật bình quân chia cho bảy người thì không nhiều bao nhiêu. Chỉ hỗ trợ mỗi người tăng khoảng ba ngàn nội linh lực mà thôi.

Hiện giờ sáng kiến ra phương thuốc này không thể nghi ngờ là có tính sáng tạo. Nói trên lý luyện thì chỉ cần giết nhiều ma thần và Nghịch Thiên Ma Long, vậy có thể tiếp tục luyện Hâm Đan. Dù sao thân thể khổng lồ như Vua Sâm Chu, luyện thêm mấy trăm lô tài liệu thì đủ rồi. Dược liệu khác tuy quý nhưng được liên minh ủng hộ thì vẫn có thể sưu tầm ra.

Ngoài Hâm Đan, Lâm Hâm còn luyện chế ra Liên Thể Tăng Linh Đan hoàn toàn mới. Tác dụng phụ giảm bớt nhiều, hiệu quả tăng phúc hơn rất nhiều.

Có thể nói là một năm nay, có nhiều tài liệu quý sử dụng, Lâm Hâm chính thức từ Ma Dược Sư lột xác thành Ma Dược Đại Sư.

Tuy y ngày ngày đêm đêm luyện chế đan dược, không có thời gian nghỉ ngơi, hiện tại không ngừng sử dụng Tâm Diễm Hỏa Diễm để chế thuốc, bản thân y cần hồi phục linh lực. Nếu bàn về tăng nội linh lực, loại tình huống không ngừng sử dụng, chuyên tâm như Lâm Hâm, tốc độ tăng thực lực còn vượt qua Vương Nguyên Nguyên không ngừng giết chóc tìm kiếm đột phá. Một tháng trước, khi y thành công luyện chế ra Hâm Đan, nội linh lực chính thức đột phá cấp bảy, mở ra linh khiếu thứ hai.

Sau khi nghiên cứu chế tạo xong vài loại đan dược quan trọng nhất, gần một tháng nay Lâm Hâm thả lỏng nhiều. Thông qua tài liệu Ma Pháp Thánh Điện và đại phòng đấu giá Thánh Minh cung cấp, y chế nhiều loại dược vật Hồi Linh Đan, Bạo Linh Đan có thể tăng thực lực cho chức nghiệp giả tiền tuyến.

Nên biết chỗ tốt nhất của đan dược chính là có cộng hưởng tăng ma pháp. Một, hai viên đan dược không đủ ảnh hưởng chiến trận, nhưng nếu là nhiều đan dược, ở thời điểm quan trọng lại có khả năng biến đổi trời đất!

*Phụt!*

Ánh lửa xanh dâng lên hừng hực, bao phủ cả lò luyện dược to lớn. Cứ vậy ba lần thì ánh lửa thu lại. Khuôn mặt Lâm Hâm lộ ra nét mệt mỏi, ngồi phịch xuống cái ghế bên cạnh, lại thành công luyện chế một lò.

Đúng lúc này, một giọng nói vội vàng từ ngoài cửa truyền đến.

"Lâm Hâm, không tốt, Lý Hinh cô ấy…"