Thần Chủ Ở Rể

Chương 1120




Chương 1120

Vương Bác Thần không có trả lời, Bao Chức trốn ở sau lưng anh dùng quần áo che lại mặt, đã dọa tiểu ra quần, hai ống quần ướt nhẹp.

Võ Hoàng ngũ tinh đó.

Đây là cường giả cấp cao nhất thế giới!

Ai mà ngờ được, nhà họ Cổ thế mà lại có được một vị Võ Hoàng ngũ tinh!

“Ông chính là Cổ Chí Tu?”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh nhạt, bản thân Cổ Chí Tu chính là cường giả đời trước, mặc dù thiên phú gì đó so ra kém lão chiến thần, nhưng mà cũng thuộc về nhóm những thiên tài hàng đầu.

Những năm gần đây Cổ Chí Tu này vẫn luôn rất khiêm tốn, không ngờ là đang chuẩn bị đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng mà đột phá ở cái tuổi này, không thể không nói Cổ Chí Tu thật sự là một thiên tài.

Đây, cũng chính là chỗ dựa của nhà họ Cổ!

Cổ Hách muốn khống chế nhà họ Cổ, nhất định phải diệt trừ Cổ Chí Tu.

Vốn dĩ thực lực của ông ta, dù làm thế nào cũng không làm gì được Cổ Chí Tu, cho nên ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, trở thành con rối nhiều năm như vậy.

“Là cậu giết con tôi?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hai mắt Cổ Chí Tu đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

“Bởi vì ông ta đáng chết!”

Vương Bác Thần không chút để ý nói.

“Vậy cậu đi chết đi!”

Cổ Chí Tu giận quát một tiếng, đưa tay đánh ra một chưởng, Ninh Danh ra tay, lạnh lùng nói: “Cổ Chí Tu, không nên chấp mê bất ngộ!”

“Cút ngay!”

Cổ Chí Tu một chưởng cách không vỗ vào người Ninh Danh, Ninh Danh chỉ cảm thấy một lực lớn đè xuống người mình, giống như là một ngọn núi.

Phụt.

Ninh Danh phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài, gương mặt cũng thay đổi, lộ ra thân phân thật.

Một cái tát này, đánh cho Ninh Danh phải lộ ra thân phận thật!

“Ông Ninh?”

“Là ông Ninh!”

“Thế nào lại là ông Ninh?”

“Ông Ninh tại sao lại cùng với Vương Bác Thần? Không phải ông ấy đi giết Vương Bác Thần sao?”

Người nhà họ Cổ mơ màng, Ninh Danh là Võ Hoàng nhị tinh mà nhà họ Cổ bọn họ cung phụng, thế mà lại cấu kết với Vương Bác Thần!

“Súc sinh, nhà họ Cổ chúng tôi cung phụng ông nhiều năm như vậy, ông lại ăn cây táo, rào cây sung, hại chết con tôi, ông đi chết đi!”