Thần Chủ Ở Rể

Chương 396




CHƯƠNG 396

“Đi thì đi, ba dẫn con đi. Thanh Hà, hôm nay em cũng nghỉ làm đi, chúng ta dẫn con nhóc này đi tìm lá cây.”

Vương Bác Thần có chút đau đầu nói.

Hiện giờ giáo viên đều là kiểu này sao, mỗi lần giao bài tập về nhà cho bọn nhỏ, đều giống như giao cho ba mẹ của chúng.

Bây giờ còn đỡ, Dao Dao chỉ mới đi nhà trẻ, nếu sau này học tiểu học, mỗi lần làm bài tập về nhà đoán chừng trong nhà sẽ loạn như gà bay chó sủa.

“Ba ơi, nhanh lên nào.”

Dao Dao với vẻ mặt kinh thường mà ngước mắt nói: “Con chỉ là một đứa trẻ mà đã dậy sớm như vậy, ba là người lớn rồi, nhưng lại dậy muộn, thật đáng xấu hổ.”

Sau khi rửa mặt xong, một nhà ba người Vương Bác Thần xuất phát.

Cũng bởi vì là ở Hà Châu, chứ nếu ở đây là ở phương Bắc thì vào những ngày mùa đông thế này kiếm đâu ra lá cây mà tìm chứ?

“Ý của Lan tổng là tập đoàn Lý thị ở bên này sẽ sáp nhập vào công ty Hoa Nguyện, trở thành một xí nghiệp lớn. Phía bên cậu hai cũng có ý này, anh cảm thấy thế nào?”

Triệu Thanh Hà dò hỏi, chủ yếu là cô vẫn muốn biết thái độ của Vương Bác Thần đối với nhà họ Lý.

Hiện giờ nhà họ Lý đã ngã ngựa, làm kinh động tới toàn bộ Hà Châu, khắp nơi đều khiếp sợ.

Bây giờ mọi người đều đang chờ xem biến động của tập đoàn Lý thị thế nào, không ít người dõi mắt nhìn chằm chằm, không dám làm hành động thiếu suy nghĩ.

Vương Bác Thần thấy một chiếc lá hạnh, anh không nói gì.

Triệu Thanh Hà dịu dàng nói: “Ông cụ Lý với Lý Kiệu đã chết, em biết trong lòng anh rất hận nhà họ Lý, nhưng cũng không ít người nhà họ Lý là vô tội. Hơn nữa, nhà họ Lý dù sao cũng là nhà mẹ đẻ của chúng ta, cậu hai bên này cũng đã suy nghĩ một chút cho chúng ta, anh cảm thấy sao?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn cô, thờ ơ nói: “Anh với ông ta, không thân thiết.”

Triệu Thanh Hà bất đắc dĩ, cô biết một khi cô nói ra lời này, chắc chắn sẽ khiến anh không vui, nhưng anh có thể không chấp nhận, bản thân cô lại không thể làm như vậy. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô là vợ của anh, phải giúp anh xử lý những chuyện này, có một số việc cũng chỉ có thể là cô đứng ra giải quyết.

Anh có thể không nhận Lý Hoàng là cậu hai, nhưng bản thân cô không thể không nhận.

Triệu Thanh Hà tin, mẹ chồng ở trên trời linh thiêng, nhất định cũng sẽ tán thành cô làm như vậy.

“Theo ý của em là công ty Hoa Nguyện cùng tập đoàn Lý thị không cần sát nhập, bên phía tập đoàn Lý thị để cho cậu hai tự mình xử lý, còn em chỉ cần toàn tâm toàn ý phát triển công ty Hoa Nguyện. Một chuyện khác nữa chính là gần đây em dự định hợp tác với nhà họ Ngô, đầu tư vào một bộ phim điện ảnh. Còn có, hai ngày nay luôn có một cô gái tới công ty, nói là nhân viên bán xe, anh mua xe chỗ cô ấy, rốt cuộc là chuyện khi nào vậy?”

Triệu Thanh Hà liếc mắt nhìn Vương Bác Thần, nghĩ nghĩ một lúc lại nói: “Gần đây em nghe nói, có tư bản nào ở nước ngoài muốn tới Hà Châu, nghe nói là một vị công tử tài phiệt nào đó, mọi người đều muốn tạo quan hệ, chúng ta có cần tạo quan hệ không? Hay là bỏ đi, trước tiên cứ bắt đầu từ đây cho tốt trước đã.”

Vương Bác Thần nhìn Triệu Thanh Hà, giọng điệu bình tĩnh nói: “Công tử tài phiệt tới cùng với Triệu Hồng.”

Triệu Thanh Hà cứng đờ, sắc mặt trở nên u ám: “Cô ta làm cái gì em cũng không quan tâm, nhưng nếu cô ta dám tới quấy rầy gia đình chúng ta, lần này em sẽ không ngăn cản anh nữa