Thần Cố

Chương 82: Cuộc chiến cuối cùng (Hai)




Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Hoàng đế cùng hoàng hậu của Đế quốc Kanding không thể ngăn hai nơi. Coi đây là từ, Ciro cường thế áp chế hết thảy tiếng hô yêu cầu Soso lưu lại Julan, bạo ngược dắt vợ con về nước —— đúng vậy, bé Owen cũng bị mang đi.

Đại thần của Julan không thể không trải qua con đường dài đến mấy chục năm dùng ma pháp truyền tống trận mang công văn gian khổ. Đương nhiên, thời điểm đó bọn họ còn chưa biết con đường này lại dài như vậy, chỉ là ước định mỗi tháng thượng, trung, hạ tuần đi một lần, công vụ khẩn cấp có kế khác.

Trở lại Fariel ngựa chưa ngừng vó Ciro đã vùi đầu vào bên trong công vụ. Đại thần tài vụ cùng Lawrence đã hoàn thành lần gom góp thứ ba, thế nhưng công chúa Joanie  ở Gunateres gặp phải phiền toái. Tập thể các quý tộc ở Gunateres cản trở kế hoạch gom góp thạch anh, quốc vương trốn ở vương cung coi như không thấy,c chúa Joanie  quyết định sử dụng thủ đoạn cưỡng chế, yêu cầu Ciro tăng thêm nhân thủ.

Không nghi ngờ chút nào, dưới tình huống này, Ciro nhất định phải đứng ở bên công chúa Joanie, nhưng cùng lúc, đối với Gunateres chọn dùng thủ đoạn cưỡng chế hậu quả không chỉ có khả năng gây đến Gunateres trả thù, còn có khả năng gây nên phản cảm từ những quốc gia khác. Để bảo đảm phía sau an ổn, thời điểm Hayden tại tăng binh tiền tuyến để đế quốc Kanding thực lực bảo trì ở một ưu thế thượng, thế nhưng, cái ưu thế này tuyệt đối không bao gồm chèn ép các nước.

Anh triệu Keane · Nabo đến, đội trưởng đội cận vệ của Soso: “Có tin tức của Vincent cùng dì Olivia chưa?”

Keane nói: “Vẫn chưa có ạ.”

Ciro xoa xoa lông mày: “Soso đâu?” Anh đã liên tục ba ngày chưa trở về tẩm cung.

Keane nói: “Đang dạy tiểu vương tử Owen nhận thức.”

Ciro gật gật đầu, tiếp tục cúi đầu xử lý công vụ. Bên trong văn kiện kẹp một phong thư, thân phận người gửi thư khiến cho anh cảm thấy rất hứng thú.

Keane nói: “Thần thỉnh cầu được tới tiền tuyến.”

Ciro một bên xem tin, một bên cũng không ngẩng đầu lên nói: “Nơi này rất cần có ngươi.”

Keane nói: “Ngài muốn chỉ việc nhìn hoàng hậu bệ hạ dạy tiểu vương tử nhận thức?”

“Không, ta là nói…” Ciro đưa thư cho hắn, “Ngươi sẽ đi Quang Minh thần hội, sau đó gặp công chúa Joanie, đem người trong danh sách này đều lục tìm lộn đến tận trời!”

Keane tiếp nhận thư, phát hiện là một danh sách, trong danh sách có tỉ mỉ họ tên, thân phận, địa chỉ, cùng đại khái số lượng thạch anh bọn họ thu gom. “Đây là…”

Ciro cho hắn xem phong thư.

Keane không nhịn được cười.

—— Công đoàn Đạo tặc.

Vào lúc này ngoại trừ người trong cuộc, không ai sẽ để ý cái vấn đề chiếm trước tài sản riêng này có hợp pháp hợp lý hay không, thế nhưng, Ciro biết, khi Mộng đại lục khôi phục yên ổn, nguy cơ Đông Côi Mạc giải trừ, các loại chê trách cùng chỉ trích có lẽ sẽ như hoa tuyết mảnh giống nhau kèo xuống phía anh.

Có điều, đó cũng là chuyện sau khi yên ổn, thời điểm anh quyết định gánh vác chức trách hậu phương chỉ huy, cũng đã làm xong chuẩn bị trở thành anh hùng cùng vạn người chỉ trích.

Anh cầm áo khoác trên ghế trên ghế dựa khóac lên, đi về phía tẩm cung.

Tới gần gian phòng, đã nghe thấy tiếng cười khanh khách, anh đi tới cửa, bé Owen đứng ở trên giường nhỏ lảo đảo nhào tới phía Soso. Soso dùng phong hệ ma pháp trong nháy mắt di chuyển đến bên kia giường, sau đó vẫy tay với cu cậu.

Nhóc Owen cười khanh khách đến càng vui vẻ hơn, đặt mông ngồi ở trên giường, hai tay vùng vẫy một hồi, sau đó bò đến bên người Soso.

Soso ngẩng đầu nhìn thấy Ciro đứng ở cạnh cửa, tay ôm lấy bé Owen, đi đến chỗ anh.

Ciro hôn nhẹ trán của cậu: “Có mệt hay không?”

Soso lắc đầu, đau lòng nhìn vẻ uể oải trên mặt Ciro.

Ciro nói: “Nó nên đi ngủ.”

Soso quay người giao nhóc con cho quý phụ Julan phái tới chăm sóc bé Owen. Tiểu vương tử không vui nắm lấy tay Soso, đôi mắt đảo qua Ciro, trong ánh mắt trong suốt mang theo tức giận trần trụi.

Ciro không để ý tới nhóc, sau khi chờ quý phụ cùng tiểu Owen rời phòng, ôm Soso một cái trở lại phòng của mình, đặt cậu trên giường, cả người nhào tới đè lên cậu: “Cùng người khác chơi đùa ở trên giường?”

Soso phản bác: “Không phải giường của chúng ta.”

Ciro nói: “Sau này chuyện có liên quan đến giường, đều chỉ có thể cùng ta làm.”

Soso nói: “Em chỉ là muốn chọc cho nó vui vẻ thôi.”

Ciro nói: “Ta thấy nó rất vui vẻ.”

Soso nói: “Chuyện của vương hậu Marina, nó đều biết. Phu nhân Lisa nói thời điểm buổi tối nó gặp ác mộng toàn gọi mẹ, còn kêu đau.”

Ciro xoa xoa đầu cậu: “Chúng ta khi còn bé đều trải qua, nó phải học cách tự mình lớn lên. So với nó, ta càng cần em chăm sóc hơn.”

“Được ạ.” Soso không nói hai lời đáp ứng.

Xác nhận địa vị của mình ở trong mắt cậu vẫn là người thứ nhất không thể lung lay, Ciro hài lòng đi ngủ. Còn cái  người ở xa cuối chân trời không biết tung tích Dilin kia, trực tiếp bị anh bài trừ ra khỏi tiềm thức.

Đông Côi Mạc.

Thành lớn quy mô càng lúc càng lớn, lớn đến cơ hồ khiến người ta hoài nghi bọn họ không phải muốn thành lập một nơi chỉ thuộc về quốc gia của thần, mà là quốc gia trực tiếp san bằng nhân loại Mộng đại lục. Sa mạc Đông Côi Mạc đã tới gần chiến trường thứ hai, vẫn tiếp tục đi về trước, nhân loại không thể không lần thứ hai di chuyển, mãi đến tận khi không thể di chuyển nữa. Hayden quyết định không chờ thêm nữa, các quân đoàn rèn luyện rèn luyện cũng không tồi, nếu chờ đợi thêm nữa, lòng người dao động sẽ trực tiếp đem liên quân đánh đổ.

Hắn cùng với Brandy lần thứ hai tìm Hydeine.

Hydeine cung cấp một cái tuần hoàn mê huyễn trận dùng để kéo dài các thần.

Nguyên lý của trận pháp đến từ chính Đại ma pháp sư Alberna. Chỉ là có điều mê huyễn trận của Đại ma pháp sư Alberna chỉ dùng mỹ lệ để mê hoặc, còn Hydeine lại là hoàn nguyên. Hắn hoàn nguyên một phần cảnh tượng của Langzan, Senlisja cùng Đông Côi Mạc, cho dù các thần đi vào trong mê huyễn trận cũng khó có thể phát hiện. Nhân loại có thể lợi dụng ưu thế mê huyễn trận, đánh các thần trở tay không kịp.

Hayden hỏi: “Ưu thế của Ma pháp trận là gì?”

Hydeine nói: “Ẩn giấu cùng mê hoặc.” Hắn lấy ra một tranh vẽ ký hiệu nguyên tố cùng không gian tiêu chí kết cấu, “Đây là sơ đồ phác thảo.”

Tuy rằng Hayden cùng Brandy đều là Ma Pháp sư, hơn nữa được cho là tài ba trong các Ma Pháp sư, thế nhưng đối với một bản đồ chỉ dẫn như vậy, cảm thụ duy nhất chính là đầu váng mắt hoa. Brandy nói: “Để tránh lãng phí thời gian chúng ta tra từ điển, ta nghĩ cậu vẫn là trực tiếp giải thích một chút thì hơn.”

Hydeine nói: “Sơ đồ phác thảo không quan trọng, ta chỉ là biểu diễn một chút độ khó khi thành lập ma pháp trận này.”

Hayden, Brandy: “…”

Hydeine nói: “Bên trong Ma pháp trận bao gồm không gian truyền tống trận cùng tự thân ẩn giấu.” Hắn chỉ vào bên trong sơ đồ phác thảo, “Những thứ này đều là vị trí không gian truyền tống trận, chỉ cần bọn họ đạp vào vị trí này, các ông có thể truyền tống bọn họ đến vị trí bất kì bên trong vòng tròn. Tự thân ẩn giấu cần phải có nghiên cứu nhất định với ma pháp trận, lợi dụng kẽ hở của không gian kết cùng không gian kết, tạo thành trạng thái ẩn thân.”

Hayden ánh mắt sáng lên nói: “Có thể chứa bao nhiêu người?”

Hydeine nói: “Kẽ hở không gian có hạn, một cái kẽ hở nhiều nhất có thể chứa đựng ba người gầy.”

Hayden lại hỏi: “Mỗi  kẽ hở khoảng thời gian là bao nhiêu?”

Hydeine nói: “Gần nhất là mười thước, xa nhất ba mươi thước.”

Hayden ngưng lông mày trầm tư.

Brandy nói: “Nhân số ẩn núp quá ít, bất lợi cho đánh lén a.” Đối với người bình thường mà nói là được rồi, thế nhưng đối phó thần, nhất định phải rất nhiều người cùng ra tay mới được.

Hayden chậm rãi nói: “Pháp sư vong linh.”

Brandy sững sờ, bừng tỉnh.

Chính xác, một pháp sư vong linh tương đương với một nhánh nhân số hàng trăm… vong linh quân đoàn.

Hayden nói: “Bố trí trận pháp này mất bao lâu?”

Hydeine nói: “Nhanh nhất năm ngày.”

Hắn nói nhanh nhất, vậy thì thật sự là nhanh nhất rồi.

Brandy có chút ưu sầu: “Năm ngày, bọn họ khả năng đã chạy tới Klein.”

Hayden trầm ngâm nói: “Ta đi nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.”

Đêm đó, hắn đi đến lều bạt của Harvey.

Harvey đang cùng Ningya ở trong lều chơi “Đất sườn núi cao, đất sườn núi thấp”.

Ningya học “thổ” hệ ma pháp tuy rằng không nhiều, sau khi khôi phục kí ức, kế thừa tinh thần lực của Quang Chi Tử, coi như chơi cả ngày, tinh thần lực vẫn còn đầy, không chút nào cố hết sức.

Hayden vừa vào cửa đã thấy một cái đất như sườn núi mới vừa chất lên thành đống liền bị một khói đen hình dáng bàn tay vỗ tan, chớp mắt một cái, đất sườn núi lại nhú lên ở nơi khác, khói đen liền chạy tới vỗ… Liên tiếp, làm không biết mệt.

“Xin lỗi, ta tới không phải lúc.” Hayden cười híp mắt đứng ở cửa.

Ningya ngượng ngùng ngừng lại: “Không, chúng ta chỉ là đang nhàm chán qúa thôi.”

Harvey nhướng mày: “Nhàm chán? Loại chuyện tăng tiến tình cảm này em cảm thấy phát chán?”

Ningya bất đắc dĩ nói: “Chúng ta đã tăng tiến cả ngày.”

Harvey nói: “Chúng ta lại còn có không gian tăng tiến lớn như vậy, em không cảm thấy em lúc thường quá không cố gắng sao?”

Ningya: “…”

Hayden không nghĩ tới thoát khỏi Ciro cùng Soso, vậy mà liền gặp Harvey cùng Ningya, xem ra Mộng đại lục thật sự là bốn mùa như xuân.

Harvey nói: “Ngươi có chuyện gì thì nói thẳng, sau khi nói xong, chúng ta phải tiếp tục tăng tiến cảm giác, nhàm, chán.” Hai chữ nhàm chán tựa hồ còn mang theo một điểm thanh âm nghiến răng.

Hayden nói: “Ta muốn cùng các thần đàm phán.”

Hai quân giao chiến, đàm phán là chuyện thường xảy ra. Bất quá các thần cùng nhân loại căn bản xung đột lợi ích, căn bản không có khả năng cùng tồn tại, cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu, song phương đều chưa hề nghĩ tới việc ngồi xuống cẩn thận mà nói một hồi.

Suy nghĩ của Hayden khiến cho tim Harvey hơi loạn nhịp, suy nghĩ một chút nói: “Ngươi muốn kéo dài thời gian?”

Hayden trong lòng hơi sợ, nếu như Harvey thật sự như Hydeine nói lòng mang ý đồ xấu, như vậy, bằng sức quan sát nhạy bén này, đều khó để phòng bị. Hắn trên mặt bất động thanh sắc hồi đáp: “Đúng vậy. Chúng ta chuẩn bị thiết lập một ma pháp trận, cần thời gian.” Thiết lập ma pháp trận động tĩnh sẽ rất lớn, hắn không cho là phòng được Harvey. Đã như vậy, ngược lại ăn ngay nói thật có thể hạ thấp phòng bị của đối phương.

Harvey nói: “Ngươi muốn để ta đứng ra?”

Hayden mỉm cười nói: “Ngài là ứng viên duy nhất không cần lo lắng một đi không trở lại.”

Harvey nói: “Có thể, nhưng mà có một điều kiện.”

Hayden không nghĩ tới hắn sẽ dễ dàng đáp ứng: “Điều kiện gì?”

Harvey cười xấu xa nói: “Viết một bản thư nghị hòa khiến cho đối phương phun ba lít máu.”