Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2277: Lại tới một con hắc mã? (Hạ)




Nhưng lúc mọi người ở đây cảm khái, Dược Đạo Thạch lấp lóe, đó là hai tia sáng đồng thời sáng lên.

Ồ, đây là tình huống thế nào?

- Lẽ nào lại xuất hiện Hắc Mã?

- Không thể, hẳn là bắt đầu thử thách trước, tốc độ qua cửa ải quá chậm, vừa vặn vào lúc này hoàn thành.

- Hừm, hẳn là như vậy.

Tất cả mọi người gật đầu, cảm thấy cái suy đoán này mới phù hợp nhất.

Trong thế giới tinh thần, lần này trước mặt Lăng Hàn lại xuất hiện ba cây dược thảo, mới nhìn, giống nhau như đúc.

- Cây Xích Tiêu Thảo nào đạt đến 40 triệu năm dược linh?

Cái thanh âm lạnh lùng kia lại vang lên.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười, chỉ tay một cái.

Xoạt, ba cây dược thảo biến mất, sau đó lại biến ra bốn cây dược thảo giống nhau.

- Cây Ngũ Linh Liên Hoa nào đạt đến ba trăm triệu năm dược linh?

Lăng Hàn cực kỳ tùy ý, hắn nắm giữ kiến thức căn bản đã đạt đến tình trạng tinh tế tỉ mỉ.

Sau ba mươi mấy lần phân biệt, Lăng Hàn lần thứ hai qua ải.

Vù, bên ngoài trên Dược Đạo Thạch, có ba vầng sáng đồng thời sáng lên.

- Lại tới nữa rồi!

- Đến cùng là Ngô Tử Hư hay Nhật Dương Đan Sư a!

- Thật khiến lòng người ta ngứa ngáy.

Xoạt, ngay sau đó là ba vầng sáng đồng thời sáng lên, mà chỉ một hai hô hấp sau, vẫn là ba vầng sáng đồng thời sáng lên.

Chuyện này... Mọi người hai mặt nhìn nhau, lộ ra vẻ ngờ vực.

Muốn nói vừa nãy chỉ là đúng dịp, như vậy lần này thì sao? Vẫn là đúng dịp sao? Từ đâu tới nhiều đúng dịp như vậy.

- Lẽ nào, thật lại xuất hiện Hắc Mã?

- Ta cảm thấy không thể, năm cửa ải trước đối với người có chút thực lực mà nói đều khá đơn giản, cửa ải thứ sáu bắt đầu mới là khảo nghiệm chân chính.

- Nói rất có lý.

Khi ba lần hầu như liên tục có bốn vầng sáng đồng thời sáng lên thì, tuy vẫn để mọi người cảm thấy kỳ quái, nhưng không có quá mức kinh ngạc. Lúc ngày đó sắp kết thúc, năm vòng đồng thời sáng lên, cũng liên tục ba lần.

- Ta liền không tin, kế tiếp người này còn có thể so với Ngô Tử Hư cùng Nhật Dương Đan Sư.

- Hừm, phải!

Tuy không có được chứng thực, nhưng mọi người đều tin tưởng trong ba người này có hai cái tất nhiên là Ngô Tử Hư cùng Nhật Dương Đan Sư, chỉ không biết người thứ ba là ai.

Cửa ải thứ sáu.

Cái này hơi khó hơn một chút, xuất hiện ở trước mặt Lăng Hàn, chính là một cây dược thảo bi cắt nát, mà nhiệm vụ của hắn là muốn ở trong thời hạn quy định ghép lại.

Hai tay hắn bay múa, từng mảnh vỡ bay lượn, cực kỳ nhịp điệu.

Đây là thế giới tinh thần, trên thực tế tất cả ràng buộc đều không tồn tại, bởi vậy tốc độ liền hoàn toàn quyết định bởi tính nhạy cảm của thần hồn.

Tốc độ của Lăng Hàn càng lúc càng nhanh, một cây dược thảo cũng từ không đến có hiện ra hình thức ban đầu, sau đó chậm rãi hoàn chỉnh, ở thời hạn quy định mới qua một nửa, Lăng Hàn đã thuận lợi thu công.

Sau đó, là một đống mảnh vỡ dược thảo xuất hiện.

Lăng Hàn nhìn kỹ, phát hiện tuy những mảnh vỡ này nhìn như từ trên một cây dược thảo đồng nhất lấy xuống, nhưng trên thực tế, là thuộc về hai cây, chỉ là dược thảo giống nhau mà thôi.

Khác biệt nhỏ bé ở chỗ niên đại.

Vậy thì có chút vướng tay chân, tốc độ của Lăng Hàn thả chậm một chút, trước tiên chia mảnh vỡ thành hai phần, thuộc về một cây dược thảo đồng nhất, kế tiếp mới hoàn thiện.

Khi hai cây dược thảo hoàn chỉnh xuất hiện, Lăng Hàn còn có một phần ba thời gian.

Đơn giản.

Sau đó, vẫn là một đống dược thảo xuất hiện, nhưng lần này thuộc về ba cây dược thảo, đều là Thanh Vụ Thảo, Lăng Hàn có thể khẳng định.

Đến đây đi.

Trước tiên chia làm ba phần, lại hoàn thiện.

Sau đó là mảnh vỡ bốn cây dược thảo, lại năm cây, sáu cây, cho đến ba mươi mấy cây, độ khó càng ngày càng cao, để Lăng Hàn tiêu hao thời gian cũng càng ngày càng nhiều, nhưng từ thời gian mà nói, hắn mỗi lần đều có thể lưu ra một đống lớn thời gian.

Ồ?

Lăng Hàn hoàn thành nhiệm vụ, còn muốn tiếp tục, nhưng lại không nhìn thấy có mãnh vỡ mới xuất hiện, hắn mới tỉnh ngộ, hóa ra hắn đã xông qua cửa ải thứ sáu.

Bên ngoài, sáu vầng sáng đồng thời sáng lên.

- Cửa ải thứ sáu!

- Là ai?

- Con hắc mã kia còn theo được sao?

Nhưng mọi người đợi một lúc, lại chậm chạp không có nhìn thấy sáu vầng sáng lần thứ hai cùng phát.

- Ồ, làm sao chỉ có một người xông qua cửa ải thứ sáu?

- Đúng đấy, Ngô Tử Hư hẳn không kém Nhật Dương Đan Sư bao nhiêu, sao sẽ chậm nhiều như vậy?

- Phi, Ngô Tử Hư còn lợi hại hơn Nhật Dương Đan Sư a. Trước tiên thông qua cửa ải thứ sáu nhất định là Ngô Tử Hư.

- Ha ha, ngươi không biết cái gì gọi là gừng càng già càng cay sao?

- Vậy ngươi không biết sóng sau đè sóng trước sao?

Rất nhiều người cãi cọ, có mấy người cho rằng thông qua cửa ải thứ sáu trước tiên chính là Ngô Tử Hư, có chút thì cho rằng là Nhật Dương Đan Sư, rõ ràng không mắc mớ gì đến bọn họ, nhưng mỗi một người đều tranh chấp mặt đỏ tới mang tai.

Nhưng bọn họ vạn vạn sẽ không nghĩ tới, trước tiên xông qua cửa ải thứ sáu không phải Ngô Tử Hư, cũng không phải Nhật Dương Đan Sư, mà là một người bọn họ nghe đại danh đã lâu, nhưng tuyệt đối sẽ không suy nghĩ.

Ai có thể tin tưởng một yêu nghiệt võ đạo lại còn có thể ở trên đan đạo có thành tựu như thế?

- Chờ đã, các ngươi có phát hiện hay không, tốc độ người này xông qua cửa ải thứ sáu... So với những người khác còn nhanh hơn!

Có người đột nhiên lộ ra vẻ cực kỳ kinh sợ, hầu như là nghẹn ngào gào lên.

Những người khác sững sờ, sau đó tỉ mỉ nghĩ lại, không khỏi đều biến sắc.

Kháo, là thật!

Cảnh giới càng cao, đối với thời gian trôi qua liền càng mẫn cảm, cho dù lúc đó không có phát hiện, nhưng chỉ cần thoáng nghĩ một hồi, tất cả chi tiết đều có thể tái hiện.

Trước Lâm Vĩnh Xương là Hắc Mã, cũng không có người quan tâm, bởi vậy xông qua sáu cửa ải dùng bao nhiêu thời gian liền không người nào có thể tính toán ra, nhưng sau đó Tạ Nhạc Chương liền không giống, mọi người vẫn chăm chú nhìn hắn, thông qua sáu cửa ải tiêu tốn thời gian là một ngày ba canh giờ.

Nhưng mà, hiện tại người này chỉ dùng mười canh giờ.

Chênh lệch lớn đến quả thực kinh người!

- Nhất định là Ngô Tử Hư, hắn là thiên tài đan đạo vô thượng, mới sẽ có biểu hiện như vậy.

- Sai rồi, Nhật Dương Đan Sư không biết ở trên đan đạo đắm chìm bao nhiêu năm, luận kiến thức căn bản, hẳn không người nào có thể bằng, vì lẽ đó nhất định là lão nhân gia người!

- Cút, là Ngô Tử Hư!

- Là Nhật Dương Đan Sư!

Người của hai bên lại tranh giành, không chịu nhường ai.