Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2450: Bái phục (Thượng)




- Ngươi thật là ngây thơ, đây chính là Thông Thiên Quan, chúng ta ở đây không biết sinh sôi bao nhiêu đời, cùng chúng ta so nhiều người?

Hắn lấy ra một cái sừng trâu, nhưng toàn thân màu vàng, sau đó đưa lên mép nói vài câu, chỉ một chút thời gian, liền thấy dưới thành lớn có từng đạo ánh sáng phun trào, xuất hiện từng người một.

Nữ có nam có, có chút nam nhân ăn bận rất đơn giản, chính là bao bọc một tấm da thú, có chút nam nhân thì không khác Tiên Vực, cẩm y ngọc phục, cực kỳ hoa lệ.

Nhưng các nữ nhân trang điểm đều là váy dài hoa lệ, trải qua phối hợp tỉ mỉ.

Đặng Lợi cười ngạo nghễ nói:

- So người, chúng ta càng nhiều!

Trong khi nói chuyện, những người này đã đi tới bên cạnh Đặng Lợi, Lệ Hồng Phi, tổng cộng có mười bảy cái, lại thêm hai người Đặng Lợi, là mười chín cái. Tuy bọn họ trang điểm khác nhau, nhưng vừa đứng ở đó, liền tỏa ra khí tức như Hồng Hoang mãnh thú.

Đây là khí thế chỉ có trải qua vô số chiến đấu mới hình thành, cũng có thể bởi vậy kết luận bọn họ đều là thổ dân của Thông Thiên Quan.

Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

- Chúng ta nhận lệnh của Tiên Vương đến Thông Thiên Quan, vì sao các ngươi làm khó dễ?

- Đánh người của chúng ta, còn nói chúng ta làm khó dễ?

Một tên thổ dân lập tức nhảy ra ngoài, tuy hắn một thân hoa phục, nhưng khó nén khí tức nguyên thủy trên người, có vẻ cực kỳ táo bạo.

- Chúng ta vì Tiên Vực chảy máu hi sinh, không phải là vì để cho các ngươi nhục nhã!

Cái chụp mũ này có chút lớn.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Thật là muốn thêm tội, lời gì cũng nói được. Đến đây đi, nếu các ngươi đều thích đánh nhau, đến, cùng tiến lên, ta liền đánh phục các ngươi.

- Ngông cuồng!

Bọn người Lệ Hồng Phi trách mắng.

Lăng Hàn nở nụ cười:

- Các ngươi không phải muốn đánh sao, khách khí cái gì?

- Chớ phí lời với bọn họ, trước tiên đánh một trận, cho bọn họ một cái ra oai phủ đầu.

Đặng Lợi không kiên nhẫn nói.

- Đúng, trước tiên đánh lại nói.

Có một cô gái khí thế hùng hổ.

Mười chín người đều nóng lòng muốn thử, ánh mắt nhìn chằm chằm đám người Lăng Hàn như sói nhìn thỏ nhỏ.

Lăng Hàn quay đầu nhìn về phía đám người Lăng Hỏa nói:

- Các ngươi lui xuống trước đi.

- Chủ nhân!

Chín người Lăng Hỏa không cam lòng kêu lên, bọn họ cũng muốn chiến đấu, nhưng Lăng Hàn vừa ra tay, bọn họ khẳng định không có cơ hội.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Không có chuyện gì, sau này có chiến đấu để cho các ngươi đánh, hiện tại không có thời gian lãng phí ở trên người mấy tiểu lâu la này.

- Ngươi nói cái gì?

Bọn người Lệ Hồng Phi nghe được Lăng Hàn nói, không ai không lộ ra vẻ giận dữ.

Lại dám nói mấy người bọn hắn là lâu la?

Tuy bọn họ không phải một đời xuất sắc nhất trong Thông Thiên Quan, nhưng mỗi người đều xuất thân đại gia tộc, địa vị có thể nói cao cao tại thượng, hiện tại lại bị khinh bỉ là tiểu lâu la, tự nhiên để bọn họ khó chịu.

- Trước tiên bắt hắn.

- Không sai, hắn thật giống như là người đứng đầu của những quỷ nhát gan này.

- Bắt giặc phải bắt vua trước, cũng càng có cảm giác thành công.

Mười chín người đồng thời ra tay, muốn tập hợp lực lượng của mọi người trong nháy mắt bắt Lăng Hàn.

Mười chín người đồng thời ra tay, mặc dù tu vi của bọn họ có chút chênh lệch, nhưng yếu nhất cũng là Nhị Bí, đại bộ phận là Tam Bí, nhiều người như vậy đồng loạt ra tay, uy lực tự nhiên là kinh thiên động địa.

Có điều, chín người Lăng Hỏa đều ôm hai tay ở trước ngực, có vẻ hoàn toàn không thèm để ý.

Bọn họ đã thấy Lăng Hàn ra tay rất nhiều, trấn áp Tam Bí Vương giả tự nhiên là như chơi đùa. Hiện tại Lăng Hàn bước vào Nhất Bí, vậy dù Ngũ Bí Vương giả đến cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiếp vài chiêu mà thôi.

Có điều đám người Lệ Hồng Phi lại không biết Lăng Hàn mạnh như vậy, thấy Lăng Hàn quả nhiên muốn đơn độc đối diện bọn họ, không khỏi đều cười gằn.

Không biết tự lượng sức mình!

Oanh, từng bàn tay lớn ghìm xuống, phảng phất như từng ngôi sao rơi rụng, cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười, tiện tay quét ra, oành oành oành, mười chín người nhất thời bị hắn chấn bay ra ngoài, mỗi một người đều miệng phun máu tươi.

Cái này vẫn là hắn hạ thủ lưu tình, bằng không hắn có thể trong nháy mắt thuấn sát mười chín người kia.

Mười chín người Lệ Hồng Phi đều kinh hãi đến biến sắc, chỉ là Nhất Bí mà thôi, lại có thể trong nháy mắt oanh bại mười chín người bọn họ, khái niệm này nghĩa là gì?

Đế giả?

Đế giả cũng chỉ có thể vượt qua hai cấp vô địch, tương đương với Tam Bí Vương giả, nhưng trong bọn họ có mười cường giả như vậy, làm sao cũng không nên bị Lăng Hàn một chiêu đánh bại a.

- Trên Đế giả...

Lệ Hồng Phi run giọng nói, thân thể cũng run rẩy.

Nhân vật như vậy, ở Thông Thiên Quan được gọi là Đế Tinh, cao cao ở trên chín tầng trời, để Đế giả khác chỉ có thể ngước nhìn.

- Đế Tinh!

Đặng Lợi cũng nói, vẻ mặt khó mà tin nổi.

Quỷ nhát gan ở trong mắt hắn, lại là Đế Tinh, bá chủ vô thượng ngày sau tất thành Tiên Vương tầng chín!

Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đều dồn dập khom lưng, nửa quỳ trên mặt đất:

- Tham kiến đại nhân.

Người ở Thông Thiên Quan đều cực kỳ hiện thực, Đế Tinh tất có thể trở thành Tiên Vương tầng chín, đây là lực lượng mạnh mẽ nhất của Thông Thiên Quan, cũng là cột trụ chống đỡ dị vực, sẽ được trọng điểm bồi dưỡng, vì lẽ đó đám người Đặng Lợi lập tức dâng đầu gối, chịu thua.

Lăng Hàn cũng sững sờ, hắn gặp qua người muôn hình muôn vẻ, nhưng người như bọn họ cũng thật là hiếm thấy.

Hắn gật gù nói:

- Đứng lên đi.

Lúc này đám người Lệ Hồng Phi mới đứng lên, một người nói:

- Xin mời đại nhân nhập quan.

Mọi người cùng đi, nhưng không có bay lên giữa bầu trời, mà đi tới dưới hùng quan, chỉ thấy trên mặt đất khắc hoạ trận văn, hiển nhiên niên đại đã lâu, có chút dấu vết đã loang lổ.

Bọn họ đứng lên trận văn, Đặng Phi lại lấy kèn lệnh nói vài câu, một vệt hào quang cuốn qua, bao trùm toàn bộ bọn họ, thời điểm lại lóe lên, bọn họ đã xuất hiện ở trong thành lớn.

Thông Thiên Quan, con đường cần trải qua khi trấn áp dị vực xâm lấn, cực kỳ hùng vĩ, mà khi bọn họ xuất hiện, lập tức liền cảm giác được một luồng khí tức thiết huyết sát phạt cùng cổ xưa thương tang phả vào mặt.

Cho dù là người tính cách nhu nhược, đi tới nơi này đều sẽ bị cổ khí tức này cảm hoá, từ đó bắn ra một mặt cường tráng.

- Mời theo chúng ta.

Đám người Lệ Hồng Phi tiếp tục dẫn đường, mang theo mười người Lăng Hàn đi tới.