Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3561: Quỳ yên




Lăng Hàn yên lặng nghe, sau khi hắn nhớ kỹ là giọng con khỉ không vang lên nữa.

Lăng Hàn lẩm bẩm:

- Khi đó Hầu ca không nói chắc sợ đả kích ta. Ha ha, Hầu ca không biết ý chí của ta cứng cỏi, ta thích nhất là rèn luyện đến cực độ mỗi cảnh giới. Giống như mọi người đã định trước không nổi bật, muốn vương lên chỉ dựa vào kinh mạch rộng hơn người khác thì không đủ, phải đả thông kinh mạch nhiều hơn nữa. Nếu ta đả thông một kỳ kinh có phải sẽ ngang ngửa Hoán Huyết cảnh? Chắc rất khó, vì đó là lướt qua đại cảnh giới, nhưng tin tưởng đả thông bốn, năm kỳ kinh thì thực lực của ta không thua gì Hoán Huyết cảnh. Tốt lắm, cố gắng kiếm tiền lại bày trận nhà giàu đi!

Ngọc tử đã hao hết, Lăng Hàn đứng dậy, hắn vốn định trùng kích Hoán Huyết cảnh nhưng không ngờ mới tu một nửa thông Mạch cảnh. Muốn nhanh chóng tăng cao tu vi cần dùng trận nhà giàu hoặc thiên tài địa bảo giống Phục Lăng quả, nhưng thiên tài địa bảo không phải muốn liền có, vì vậy trận pháp thực tế hơn.

Lăng Hàn bắt đầu liều mạng luyện đan.

Mỗi viên đan dược là nền móng cho hắn tăng cao thực lực, thêm một viên đan là nền tảng vững chắc một phần.

Lăng Hàn có áp lực và động lực kiếm tiền rất lớn, nên hắn một lần luyện hai lô đan.

Không có gì là không thể, nếu không thử nghiệm thì lấy đâu ra kỳ tích? Hơn nữa đây chỉ là đan dược cấp thấp nhất, chắc không thành vấn đề.

Lúc này cách kiểm soát tinh thần lực tỉ mỉ tinh tế của hắn bày ra uy lực, một lòng hai dùng dư sức qua cầu.

Vậy cùng lúc luyện ba lô được không?

Có động lực kiếm tiền khiến Lăng Hàn trở nên điên cuồng.

Ba lô... Có thể!

Vậy bốn lô.

Bốn lô... Cũng có thể!

Năm lô.

Thất bại.

Lăng Hàn lắc đầu, cực hạn của hắn hiện giờ là một lòng bốn dùng, không thể phân tâm thêm chút nữa nếu không sẽ phá hỏng toàn cục.

Bốn lô cũng được, ít nhất tăng hiệu suất gấp ba lần.

Bảy ngày qua Lăng Hàn luyện ra gần chín trăm viên Tham Mạch đan, chính hắn cũng không tin được, quá điên cuồng.

Mạc Quốc Hào nhạn lấy số đan dược này suýt quỳ dưới đất.

Dược thần đầu thai cũng đến thế là cùng.

Ta xin quỳ nơi đây.

Mạc Quốc Hào không biết nên nói cái gì, đây thật sự là đan sư sơ cấp?

Không, dù là tông sư ra tay nếu chỉ bàn về luyện chế Tham Mạch đan thì cũng phải trố mắt ra, tự than thở không bằng.

Người trẻ tuổi sắp thành thần truyền kỳ trong đan đạo.

Mạc Quốc Hào tỉnh táo lại, trở lại bản sắc thương nhân:

- Nhiều Tham Mạch đan như vậy không thể đấu giá hết một lần, làm vậy không cách nào ra giá cao.

Lăng Hàn gật đầu nói:

- Ngươi có thể đấu giá từ từ, nhưng ta cần dự chi một số tiền.

Mạc Quốc Hào hỏi:

- Bao nhiêu?

Lăng Hàn trả lời:

- Cỡ một ngàn vạn.

Mạc Quốc Hào đau răng, Lăng Hàn thật là không biết ngại ngùng.

Nhưng một viên Tham Mạch đan giá hơn hai vạn, Lăng Hàn lấy vào tay cỡ hai vạn, giao ra chín trăm viên Tham Mạch đan, hắn muốn dự chi một ngàn vạn cũng không quá mức.

Mạc Quốc Hào gật đầu nói:

- Được.

Thật ra Mạc Quốc Hào không có nhiều vốn lưu động như vậy, gã cần mượn một chút. Nhưng với danh vọng, địa vị hiện giờ của gã có tiền trang nào dám từ chối?

Mạc Quốc Hào làm việc rất nhanh, hai ngày sau gã chuyển một ngàn vạn huyền bắc tệ vào tài khoản cúa Lăng Hàn.

Lăng Hàn rất vừa lòng, có thể làm nhà giàu mới nổi ba lần.

Lăng Hàn lại mua chín vạn viên ngọc tử, lão bản sợ đứng tim. Vị này có tiền nhiều mà cũng tùy hứng quá.

Chờ ngọc tử đưa đến, Lăng Hàn lại mở Thiên Vân trận. Huyền Bắc quốc có nhiều cường giả, chỉ có danh hiệu trận pháp sư, đan sư còn chưa đủ, sức mạnh mới là thứ đáng ỷ lại.

Ầm!

Trận nhà giàu khởi động, nhiều bí lực ập hướng Lăng Hàn.

Đến đây nào, nào, nào!

Lăng Hàn vận chuyển công pháp Hầu Ca thúc đẩy lực lượng này chuyển động trong người, chính linh thứ mười hai nhanh chóng mở rộng, chỉ nửa ngày đã đến cực độ, không thể tiến thêm một phần nếu không kinh mạch sẽ đứt đoạn.

Được rồi, giờ thì cảm ứng kỳ kinh bát mạch.

Lăng Hàn ngẫm nghĩ, nuốt một viên Tham Mạch đan, mặc dù hắn tự tin vào mình nhưng có thể giảm bớt khó khăn thì tại sao phải hành hạ mình?

Đúng như Hầu ca nói, rất khó cảm ứng kỳ kinh bát mạch. Dù có Tham Mạch đan hỗ trợ, ưm, ước chừng Tham Mạch đan thích hợp dùng cho chính kinh, thăm dò kỳ mạch thì hiệu quả rớt năm mươi phần trăm hoặc càng thấp.

Lăng Hàn vận chuyển niệm lực thẩm tra thân thể tìm chỗ đột phá.

- Hoán Tuyết, đến đây!

Kỳ kinh bát mạch đã mở ra thì không cách nào dừng lại, trừ phi năng lượng hao hết.

Lăng Hàn đang thăm dò mạch, hắn chỉ cần chút xíu năng lượng, nhiều hơn nữa chỉ lãng phí, vừa không thể mở rộng kinh mạch cho hắn.

Không thể lãng phí.

Thị nữ nhỏ vào trận, hấp thu năng lượng bàng bạc, tu vi tăng nhanh vùn vụt.

Hoán Tuyết cần năng lượng không cần quá tinh thuần, từ điểm này thì tốc độ tu luyện của nàng đã nhanh hơn Lăng Hàn gấp mười lần. Nhưng Huyền Hoàng quyết hấp thu năng lượng hiệu suất kém xa công pháp Hầu Ca. Nên tu luyện bình thường thì Lăng Hàn tiến bộ mau hơn nàng một chút.

Lăng Hàn mặc kệ Hoán Tuyết, hắn tập trung hết sức vào thân thể mình, thăm dò kỳ kinh bát mạch thứ nhất.

Một tiếng sau Lăng Hàn rùng mình, há mồm phun búng máu.

Hoán Tuyết vội dìu hắn:

- Thiếu gia bị sao vậy?

Từ nửa tiếng trước trận pháp đã ngừng vận chuyển, tiêu hao hết ngọc tử.

Lăng Hàn cười nói, nét mặt mừng như điên:

- Không sao.

Lăng Hàn tìm được kỳ kinh thứ nhất, nhưng vì trận pháp đã dừng lại, hắn không rút được lực lượng nên không thể mở mang.

Lăng Hàn lại bỏ ngọc tử vào, mở ra trận nhà giàu lần hai.

Ầm!

Lực lượng cuồn cuộn ập đến, Lăng Hàn dẫn dắt lực lượng mở ra kỳ kinh đầu tiên, lặp đi lặp lại mở rộng, tu vi tăng vùn vụt.

Nửa ngày sau Lăng Hàn ngừng lại, kỳ kinh tứ nhất đã mở rộng đến cực độ.

Lăng Hàn không dùng đống ngọc tử cuối cùng, vì hắn cần cảm ứng kỳ kinh thứ hai trước, dùng thời gian tu luyện sáng sớm mở nó ra, sau khi dùng trận nhà giàu mở rộng kỳ kinh đến mức tận cùng.

Đáng tiếc đến sáng ngày thứ hai Lăng Hàn không cảm ứng được kỳ kinh thứ hai, làm hắn hơi thất vọng.

Lăng Hàn mở quang não ra tra tìm trên trang mạng quốc tế.

Lăng Hàn không điều tra được tư liệu gì về kỳ kinh bát mạch, cuối cùng tuyên bố treo giải thưởng mới có người trả lời.

[Kỳ kinh bát mạch được gọi là ẩn mạch, nghe nói cũng thuộc về Thông Mạch cảnh. Tức là cực hạn của Thông Mạch cảnh là hai mươi mạch, nhưng lâu này chưa nghe nói có ai đả thông một kỳ kinh, đó chỉ là truyền thuyết. Vẫn là nghe đồn, kỳ kinh bát mạch gồm có đốc mạch, nhâm mạch, xung mạch, đái mạch, dương duy mạch, âm duy mạch, âm mạch, dương mạch. Nhưng chỉ có các cái tên gọi, là thật hay gió khó xác định.]