Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3940: Tái Chiến Bạch Hoành Tài




Lăng Hàn, đế đô song kiêu, thiên phú võ đạo kinh tài tuyệt diễm, lại là trận đạo đại sư, tiền đồ của hắn bất khả hạn lượng.

Nhưng cảnh giới của Lăng Hàn rất kém, dù sao thời gian quật khởi của hắn quá muộn, mặc dù đã đột phá Cực Cốt cảnh, nhưng ở đây động một tí là Khai Khiếu, Tầm Bí cảnh, tu vi Cực Cốt cảnh quá yếu.

Lần này sắp hỏng việc.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều xem trọng Lăng Hàn, cũng có một ít người có ân oán với Lăng Hàn, hoặc là người ghen ghét hắn, hiện tại đều cười lạnh.

Cường giả Khai Khiếu cảnh xuất thủ toàn lực, ngươi ngăn cản thế nào?

Bạch Hoành Tài nhanh chân tiến lên phía trước, hắn không xuất thủ đầu tiên, hắn chỉ phóng thích khí tức cường đại tiến hành uy hiếp, hắn cố ý gây áp lực cho Lăng Hàn.

Hắn cao hơn hai đại cảnh giới, đánh bại Lăng Hàn dễ như đùa giỡn, tự nhiên không cần xem đây là chuyện to tát, lần trước bị một quyền của Lăng Hàn đánh bay đi, hắn cực kỳ mất mặt, hiện tại là lúc bắt Lăng Hàn hả giận.

Lăng Hàn thả lỏng hai tay, dáng vẻ rất thong dong tự nhiên.

Khốn kiếp, ngươi thật biết trang bức.

Bạch Hoành Tài tức giận, hắn vốn muốn gây áp lực cho Lăng Hàn, Lăng Hàn tốt rồi, hắn cố tình trang bức.

Tên đáng chết.

Hắn hừ một tiếng, rốt cuộc hắn vẫn xuất thủ, hắn chưởng mang theo năng lượng tần thứ cao, một tia sáng lớn như đầu người đánh thẳng vào người Lăng Hàn.

Lăng Hàn không sợ, chờ chùm sáng tới gần, hắn tùy ý phất tay đánh nát chùm sáng.

Trời ơi, thật hay giả?

Tất cả mọi người mở to mắt nhìn, bộ dạng như gặp quỷ.

Bọn họ biết rõ Lăng Hàn rất trâu bò, nhưng có ai trâu bò tới mức vượt qua hai đại cảnh giới hay không?

Đám người Uông Vũ, Bùi Vân Thư, Tăng Thụy Huyên nhìn nhauy, trong lòng có suy đoán, chẳng lẽ Lăng Hàn chính là kẻ đánh cướp thần bí?

Tê, quái vật vượt qua hai đại cảnh giới?

Đây là thiên tài ngũ tinh hay thiên tài lục tinh?

Thế gian thật sự có quái vật như thế sao?

Bạch Hoành Tài cũng đoán ra, lớn tiếng nói:

- Lăng Hàn, có phải ngươi đánh lén chúng ta hay không?

Lăng Hàn sững sờ, bị nhìn thấu?

Như vậy không được, hắn còn muốn làm tiếp mua bán không vốn lâu dài.

Hắn không quan tâm tới, hắn phóng thích khí tức bản thân không chút che giấu.

- A, loại khí tức này... Không phải Cực Cốt cảnh!

Uông Vũ lập tức nói.

- Minh Văn cảnh!

Bùi Vân Thư cũng nói.

- Khó trách. Hắn là thiên tài tứ tinh, có thể vượt một đại cảnh giới vẫn vô địch, cho nên có thể đủ nhẹ nhõm hóa giải công kích của Bạch Hoành Tài.

Những người này thở ra một hơi, bằng không thì quá kinh khủng, lại có thiên tài ngũ tinh xuất thế?

- Nhưng tiểu tử này vẫn là thiên tài tứ tinh, hiện tại lại đột phá Minh Văn cảnh, chỉ sợ Bạch Hoành Tài không phải đối thủ của hắn.

Bùi Vân Thư cau mày nói ra, bọn họ  mang theo khí thế hùng hổ tới đây, nếu Bạch Hoành Tài không địch lại Lăng Hàn, chẳng phải việc này sẽ biến thành trò cười?

Uông Vũ nghĩ nghĩ, nói:

- Chiến đấu đã bắt đầu, hiện tại nói gì cũng không kịp Hơn nữa, tiểu tử này khẳng định vừa đột phá, chiến lực không thông thạo, không nhất định còn có thể vượt một đại cảnh giới vẫn vô địch.

- Vậy trước tiên xem một chút đi. Hạng Đằng cũng nói.

Bọn hắn đều không có n hồng tay, muốn cho Bạch Hoành Tài một cái cơ hội, cái này đánh nhất cái Minh Văn cảnh còn muốn Tầm Bí cảnh cường giả tự mình xuất thủ, bọn họ lại cảm thấy rất mất mặt

Bạch Hoành Tài thì không nhất định, Lăng Hàn có thể đối kháng với mình trước khi đột phá hay sao khi đột phá Minh Văn cảnh?

Hắn hít sâu một hơi, chính mình nhất định phải thắng, nếu không hai lần bại trong tay Lăng Hàn, sau này hắn gặp Lăng Hàn sẽ đi vòng qua.

- Hỏa Vân Thần Công!

Hắn nói nhỏ, oanh, toàn thân hắn xuất hiện hỏa diễm hừng hực, nhưng cách thân thể hắn khoảng một tấc là một tầng hộ thể.

Hắn quát lớn và xông lên tấn công Lăng Hàn.

Hỏa diễm hừng hực, hắn như có hỏa thần phụ thể, có thể đốt sạch tất cả mọi thứ.

Lăng Hàn dẫn động năng lượng tầng thứ cao quấn quanh hai tay, hơn nữa hắn chọi cứng với đối phương

Hắn không dùng toàn lực ứng phó, chiến lực của hắn có thể nghiền ép Bạch Hoành Tài, đối phương chỉ là Khai Khiếu cảnh và không đạt tới cấp độ thiên tài nhất tinh, hắn chỉ muốn kiểm tra chiến lực nên mới kéo dài thời gian, cho nên hắn mới không giải quyết đối thủ thật nhanh.

Đánh bại Bạch Hoành Tài dễ dàng, sau đó sẽ là Bùi Vân Thư, còn có Hạng Đằng cùng Uông Vũ, hắn nên giải quyết những Tầm Bí cảnh  này thế nào?

Át chủ bài của Lăng Hàn chỉ có bao nhiêu đó có lẽ có thể địch nổi một Tầm Bí cảnh, hắn không địch lại hai người, càng không cần nói còn có nhiều người khác.

Cho nên, hiện tại hắn dùng Tha Tự Quyết.

Bạch Hoành Tài không hiểu, hắn cho rằng mình không lâm vào thế hạ phong, thậm chí còn cho rằng mình tuyệt chiêu thì sẽ thắng Lăng Hàn.

Hắn cười nhạo:

- Thổ dân dù sao cũng là thổ dân, quá yếu!

Trên bàn tay hắn xuất hiện Minh Văn, một đạo, hai đạo, ba đạo, thẳng đến năm đạo tạo thành ngôi sao năm cánh và phóng thích ra lực lượng khó hình dung.

Minh Văn Thiên Thụ, nó có ẩn chứa khí tức thiên địa.

Oanh, hắn điều khiển lấy một chưởng này, hướng về Lăng Hàn vỗ tới, lập tức, uy lực tăng vọt.

Minh Văn ngoại trừ có thể bảo hộ nội tạng, còn có thể bao phủ nắm đấm, chân hoặc binh khí, từ đó gia tăng uy lực trên diện rộng.

Lăng Hàn không tiếp chiêu, hắn dùng thân pháp trốn tránh.

- Ha ha ha, Lăng Hàn, ngươi quá yếu, yếu đến mức đáng thương!

Bạch Hoành Tài cười to, hắn lại ra tay, hưu hưu hưu, huyệt khiếu quanh người phát sáng, từ đó bắn ra bí lực như tơ nhện, uy lực lại không thể khinh thường.

Nói như vậy, phương thức công kích của võ giả rất hạn chế, công kích viễn trình là phát lực vào tay hoặc chân, chỉ cần lưu ý hai tay hai chân của đối thủ là được.

Sau khi bước vào Khai Khiếu cảnh, khi đó có thể mở huyệt khiếu quanh người, từ đó có thể gia tăng tốc độ hấp thu bí lực, còn có thể bộc phát bí lực ra ngoài, đương nhiên uy lực không bằng từ tay và chân nhưng lại khó lòng phòng bị.

Quả nhiên, Bạch Hoành Tài như biến thành con nhím, hắn có thể phát ra bí lực từ toàn thân, tất cả đều hóa thành mũi tên hỏa diễm.

Lăng Hàn vẫn trốn tránh, trước kia, khi hắn chiến đấu với Khai Khiếu cảnh đều dựa vào Công Bằng Tuyệt Đối suy yếu tu vi đối phương, đối phương không thể phát huy chiến lực Khai Khiếu cảnh, cho nên lần này hắn muốn quan sát một phen.

Bạch Hoành Tài càng đánh lòng tin càng đủ, hắn cười ha ha, giọng nói trào phúng vang lên.

Hắn chẳng những phải thắng, hơn nữa còn muốn nhục nhã đối phương.

Lăng Hàn lắc đầu, đừng nói hắn không nghiêm túc, cho dù Bạch Hoành Tài thực sự thắng, một Khai Khiếu cảnh đánh thắng Minh Văn cảnh thì có gì mà đắc ý.

Nhưng hắn lại không biết, Bạch Hoành Tài đã nhận định hắn là thiên tài tứ tinh, cho nên, cho dù có ưu thế một đại cảnh giới, dù thắng vẫn có thể nói khoác, thậm chí có thể đánh mặt Lăng Hàn, cho dù ngươi là thiên tài tứ tinh thì thế nào?

Lại chiến một hồi, Lăng Hàn không muốn kéo dài nữa, công kích của đối phương không có ý mới, đánh tới đánh lui chỉ có vài chiêu, hoàn toàn vô vị.

Thời gian kéo dài lâu, hắn càng chán.

Lăng Hàn cười một tiếng.