Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4345: Trận chiến cuối cùng




Lăng Hàn chỉ cảm thấy đáng tiếc mà thôi, cho dù là Hồng Thiên Bộ, Đế Hải Lan cũng phải chấn kinh. 

Hai tên Sinh Đan hợp kích, chẳng những một tên Chú Đỉnh không có chết, ngược lại còn tiến hành phản kích, thậm chí còn đả thương một người! 

Khốn khiếp, là chuyện đầm rồng hang hổ hay sao. 

Hồng Thiên Bộ cau mày, hắn lộ ra vẻ mặt e dè. 

Sau chiến dịch Kim Nguyên Thánh Địa, hắn cơ duyên xảo hợp làm quen với Đế Hải Lan, cũng thành công giành được trái tim của đối phương, từ đây bước vào Đế gia, hưởng thụ tài nguyên do Đế tộc cung cấp. 

Kể từ đó, tu vi của hắn tăn lên như bay, thuận lợi đạt đến Chú Đỉnh cảnh. 

Với trình độ yêu nghiệt của hắn, Thiên Đỉnh không phải điểm cuối cùng, hắn hiện tại đã là Bát Đỉnh, cũng được Đế gia xem trọng, cũng định vị là một viên đại tướng trong tương lai. 

Hắn không còn đặt Lăng Hàn vào mắt, hai người đã không phải người cùng một thế giới. 

Vừa rồi gặp được, hắn cũng thong dong trấn định, còn dùng ánh mắt cao ngạo nhìn Lăng Hàn, cho rằng Lăng Hàn chỉ ỷ vào Chỉ Xích Thiên Nhai mới có thể tránh thoát, dù sao cũng là vũ kỹ trộm của hắn. 

Ở trong lòng, Hồng Thiên Bộ có cảm giác ưu việt rất lớn. 

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn phản kích long trời lở đất, làm cho Sinh Đan cảnh bị thương nhẹ, đây là việc quá kinh khủng. 

Hồng Thiên Bộ tự hỏi, hắn có thể làm được không? 

Không thể! 

Hắn âm thầm lắc đầu, cho dù hắn là Bát Đỉnh, còn dung hợp con mắt của thái cổ hung vật, nhưng đối mặt với Sinh Đan cảnh, hắn vẫn không có sức hoàn thủ. 

Tại sao lại có thể như vậy? 

Hắn đã tiến vào Đế tộc, hắn có thể tùy tiện xem công pháp dưới Thánh cấp, Lăng Hàn có tạo hóa như hắn không? 

Nhưng vì cái gì Lăng Hàn lại không kém hơn hắn? 

Hai tay của hắn xiết chặt vào nhau, trước đó, cảnh giới của hắn hơn xa Lăng Hàn, nhưng giao phong nhiều lần vẫn bại trong tay Lăng Hàn, hiện tại hắn đã tiến vào Đế tộc, có thể nói điều kiện đã tốt đến cực điểm, tại sao hắn không thể áp chế Lăng Hàn, còn có biện pháp khác sao? 

- Khá lắm tiểu tử!  

Tên Sinh Đan cảnh bị tấn công lên tiếng, mặc dù cánh tay của hắn bị điện giật cháy đen, nhưng chỉ cần vận chuyển bí lực, thương thế sẽ bị áp chế, hơn nữa còn còn không ngừng chuyển biến tốt đẹp. 

Qua một lúc sau, hắn khôi phục như cũ. 

Dù sao Sinh Đan cũng là Sinh Đan, nắm giữ ưu thế một đại cảnh giới, áp chế quá rõ ràng. 

Lăng Hàn cau mày, nội tâm hắn cao ngạo, hắn muốn gây tổn thương hoặc chém giết Sinh Đan, nhưng sự thật chứng minh, cho dù đối phương không kịp chuẩn bị nhưng vẫn không thể áp đảo Sinh Đan, hơn nữa đối phương chỉ có tu vi sơ kỳ mà thôi. 

Như vậy cần phải chuyển sang hướng khác. 

Lăng Hàn để mắt tới Hồng Thiên Bộ, sát ý ẩn động. 

Hồng Thiên Bộ muốn giết hắn, hắn cũng muốn giết Hồng Thiên Bộ, hai người đã sớm có ý định này trong lòng. 

- Hai vị tiền bối, giao đối thủ này cho tại hạ.  

Hồng Thiên Bộ lớn tiếng nói. 

Đế Hải Lan có thể tùy ý quát bảo Sinh Đan cảnh nhưng hắn không được, dù sao hắn là người ngoài, cần phải tuân thủ thiết luật tôn ti trong võ đạo. 

Hai tên Sinh Đan cảnh cũng cho hắn mặt mũi, tất cả đều lui về phía sau. 

- Thiên Bộ!  

Đế Hải Lan lại bận tâm, đối thủ quá yêu nghiệt, có thể đả thương Sinh Đan cảnh, nàng lo lắng Hồng Thiên Bộ không địch lại. 

- Tin tưởng ta!  

Hồng Thiên Bộ mỉm cười, ngạo khí ngập trời. 

Hiện tại Lăng Hàn rất mạnh nhưng hắn cũng không yếu. 

Bởi vì hắn là Hồng Thiên Bộ! 

Đế Hải Lan mê mẩn, nàng không kìm lòng được mà gật đầu, nàng chế mê khí chất của Hồng Thiên Bộ. 

Hồng Thiên Bộ cất bước tiến lên đối mặt với Lăng Hàn. 

- Hồng Thiên Bộ, đã lâu không gặp!  

Lăng Hàn từ tốn nói, ngữ khí giống như bằng hữu cũ gặp nhau, nhưng sát ý lại đáng sợ không gì sánh kịp. 

Lần này, hắn muốn kết thúc đoạn nhân quả lúc trước. 

- Sau ngày hôm nay, thế gian sẽ không còn người tên Lăng Hàn.  

Hồng Thiên Bộ nói, đồng dạng vô cùng kiên quyết. 

Lăng Hàn cười nói:  

- Sao ngươi có lòng tin như vậy? 

- Bởi vì ta là Hồng Thiên Bộ! 

Xoát, Hồng Thiên Bộ lao tới, hai tay kéo ra, một âm một dương giống như thái cực. 

Lăng Hàn chỉ cười cười, hắn đánh ra một quyền vào trung môn. 

Bành! 

Đấm ra một quyền, thái cực tan vỡ, Hồng Thiên Bộ rên rỉ, hắn lùi bước. 

Mặc kệ ngươi dùng bí thuật gì, ta chỉ cần một quyền là đủ. 

Hồng Thiên Bộ nhíu mày, bí lực của Lăng Hàn quá hùng hậu, cho nên cùng là Thất Đỉnh hoặc Bát Đỉnh, lực lượng của hắn đánh ra càng ngưng thực và mạnh hơn rất nhiều. 

Nhưng vấn đề là, hắn đúc thành Hoàng Kim Tiên Đỉnh, hơn nữa trước đó còn chiếm được đại cơ duyên, lấy vật chất thần tính tiến một bước rèn luyện Tiên Đỉnh, Tiên Đỉnh đã tiến hóa thành Lưu Ly Đỉnh ba màu. 

Phẩm chất của Tiên Đỉnh có tương quan mật thiết với độ tinh khiết của bí lực, bởi vì Tiên Đỉnh có thể lọc bí lực, loại trừ tạp chất, Tiên Đỉnh càng cao giai, hiệu quả lọc càng tốt. 

Cho nên, từ trên lý luận, cảnh giới hắn cao hơn, bí lực của hắn hùng hậu hơn, nhiều lắm chỉ có người sánh ngang với hắn nhưng không có biện pháp vượt qua. 

Lăng Hàn đúc ra Tiên Đỉnh có phẩm chất gì, chẳng lẽ là năm màu hoặc bảy màu? 

- Thiên Bộ!  

Đế Hải Lan thì lo lắng không gì sánh kịp, nàng liếc mắt ra hiệu cho hai tên Sinh Đan cảnh, ra hiệu bọn họ phải xuất thủ vào lúc Hồng Thiên Bộ gặp phải nguy hiểm. 

Hai người kia đều gật đầu, mặc dù Đế Hải Lan không phải công chúa địa vị cao nhất Đế gia, nhưng cũng xuất thân từ chủ tộc, hơn nữa Hồng Thiên Bộ rất được xem trọng, bọn họ nghĩa bất dung từ. 

Lúc này Đế Hải Lan mới yên tâm, nàng nhìn chằm chằm vào cuộc chiến, mười ngón tay xiết chặc. 

Oanh! Oanh! Oanh! 

Hồng Thiên Bộ liên tục đánh trả, hắn là người bất phàm, trời sinh đã có đại cơ duyên, về sau tiến vào Đế tộc, cũng có thể tùy ý đọc qua bảo thuật dưới Thánh cấp. 

Đối với những người khác, tham thì thâm, nếu học nhiều sẽ chỉ biết mà không tinh. 

Nhưng hắn lại khác biệt. 

Bởi vì hắn dung hợp một con mắt thái cổ hung vật, hắn nhìn bảo thuật bình thường sẽ nhìn thấu bản chất, cho nên, hắn nắm giữ bảo thuật nhiều kinh người, hơn nữa mỗi môn đều đạt tới cấp độ tinh thông. 

Giao thủ hơn hai mươi chiêu, Hồng Thiên Bộ trước sau vận dụng bảy môn bảo thuật, mỗi một môn đều là cấp bậc Tứ Cực cảnh, đổi thành đối thủ khác, có lẽ đã sớm bị hắn đánh bại, bị bảo thuật tầng tầng lớp lớp đánh chết. 

Nhưng Lăng Hàn có quá nhiều biện pháp hóa giải. 

Chỉ một màn sáng tinh thần của hắn, Hồng Thiên Bộ oanh kích nửa ngày mới phá được, hắn cũng có nhãn thuật, đối phương có thể qua mặt hắn hay sao? 

Nhưng Lăng Hàn dùng bảo thuật đấu bảo thuật, Đại La Thiên Bảo thuật, Phong Thần Thối, Độ Tiên chỉ, có bảo thuật không bằng Hồng Thiên Bộ, nhưng hắn dựa vào thực lực cường đại bổ sung chỗ không đủ, cho nên hắn có thể vượt qua và liên tục ép Hồng Thiên Bộ lùi bước. 

Nhưng Lăng Hàn không dùng tới Đế thuật, cũng không vận dụng lôi đình thần mang, bởi vì hắn biết, nếu Hồng Thiên Bộ gặp được nguy hiểm tính mạng, hai tên Sinh Đan cảnh sẽ không ngồi im mà nhìn. 

Cho nên, hắn cần một cái tuyệt sát cơ hội. 

- Lăng Hàn, ngươi thật sự làm ta giật mình!  

Hồng Thiên Bộ cười to, mi tâm hắn vỡ ra, một con mắt xuất hiện. 

Đây không phải mắt người, nó đầy sát khí, vừa mở ra đã làm lòng người lạnh lẽo như rơi vào hầm băng. 

Con mắt thái cổ hung vật! 

Hồng Thiên Bộ đã vận dụng át chủ bài.